“Vâng, em giúp anh truyền đạt thông tin này.” Kỷ Khuynh Nhan nói:
“Sau khi tan làm, anh có thể về thẳng Cửu Châu Các, không cần đến đón em nữa.”
“Không phải em nói, nếu không mời em, bản thân em sẽ không chủ động đi sao?”
“Lần này không tính, là do Viện Viện cứ muốn đến bằng được, nếu không còn lâu em mới chủ động đi.”
“Được rồi.” Lâm Dật cười nói, tuy là thông qua điện thoại, nhưng anh đã có thể nghĩ đến dáng vẻ nhõng nhẽo kiêu ngạo của Kỷ Khuynh Nhan.
Nói chuyện đơn giản vài câu, Lâm Dật tắt điện thoại.
Mà anh cũng có thể đoán được, tại sao Hà Viện Viện lại muốn qua đó dùng bữa.
Chắc là nói đến chuyện trường Hy Vọng và xây đường.
Trong lúc Lâm Dật thu xếp đồ đạc, khi anh chuẩn bị rời đi lại nhìn thấy Lý Sở Hàm từ bên ngoài đi vào.
“Lãnh đạo, nếu tôi nhớ không nhầm thì nhà của cô ở thị trấn Bắc Kiều đúng không?”
“Ừm.” Lý Sở Hàm gật đầu.
“Cô dự định khi nào thì về?”
“Thứ 4 tuần sau.”
Lâm Dật nghĩ một chốc lát, vẫn còn năm ngày, sau đó dơ tay ra dấu “ok”: “Chuyện còn lại thì để tôi thu xếp.”
“Cảm ơn anh.”
Chào tạm biệt mọi người trong khoa, Lâm Dật lái xe về đến Cửu Châu Các.
Khi về tới, anh phát hiện đồ ăn đã bày biện xong hết, mà lại còn ăn ở sân vườn.
“Ông chủ, cuối cùng anh cũng đã về, nhanh lên nhanh lên, tôi đói rồi.” Hà Viện Viện nói.
“Cô ăn cơm còn biết đợi tôi à?”
“Nhưng anh không về, thì học tỷ không cho tôi động đũa.”
“Như thế không lịch sự.” Kỷ Khuynh Nhan nói lại.
“Đều là lý do, mọi người đều quá quen thuộc nhau rồi còn giả vờ, ài, thật là tội nghiệp cho tôi.”
“Được rồi, Lâm Dật về rồi, nhanh ăn cơm thôi.” Kỷ Khuynh Nhan ngắt ngang lời Hà Viện Viện, ái ngại để cô ấy nói tiếp.
“Đúng, ăn cơm trước, ăn xong em muốn đến bể bơi bơi hai vòng.”
“Học tỷ của cô vòng ngực size D bơi 2 vòng còn được, cô một đứa size B thì xuống dưới góp vui gì chứ.” Lâm Dật nói tiếp: “Ngoài tôi ra, bất cứ ai vòng ngực dưới size B mà xuống nước, thì đối với bể bơi của nhà tôi đều là tủi nhục.”
“Học tỷ!”
“Ài!”
“Biểu cảm đó của anh muốn làm gì.” Hạ Viện Viện trừng mắt nói.
“Học tỷ cô nhõng nhẽo thì gọi là cảnh đẹp ý vui, cô chỉ nhõng nhẽo chút, đều sắp làm tôi hồn lìa khỏi xác.” Lâm Dật nói tiếp: “Thôi cô đừng xuống bể bơi nữa, đi lên lầu bơi ở bồn tắm ý.”
“Tôi cứ muốn xuống bơi đấy! Hôm nay ai cũng không quản được tôi!”
“Được rồi được rồi, hai người ngồi ăn đàng hoàng đi.”
Kỷ Khuynh Nhan vô cùng khó hiểu, một người là CEO của công ty, một người là CFO, hai người đều cãi nhau đến mức như thế này, vậy mà vẫn có thể làm chung một công ty.
Như thế có thể thấy hai người này không bình thường biết nhường nào.
Khi Kỷ Khuynh Nhan ngăn lại, cả hai người không ai nói gì nữa.
Ăn no xong, đợi sau khi bổ sung đủ thể lực thì tiếp tục được rồi.
“Không phải anh muốn xây dựng một con đường ở thị trấn Bắc Kiều sao, việc tính toán chi phí đã làm xong rồi.” Kỷ Khuynh Nhan nói.
“Làm xong nhanh vậy sao?”
“Đương nhiên.” Kỷ Khuynh Nhan ngẩng đầu nói: “Hiệu suất làm việc của em không phải bốc phét đâu nhé.”
“Dựa theo tài liệu Viện Viện đưa cho em xem, đường đi vào thị trấn khoảng cách 3,2 km, nếu vật tư ban đầu mua luôn ở địa phương, thì chi phí tiết kiệm được rất nhiều, còn đường xi măng rộng 4m, dài tầm 800 tệ/m.”
Lâm Dật tính toán chút: “Tầm 2 triệu 56 nghìn tệ.”
Kỷ Khuynh Nhan gật đầu: “Đây là dựa theo chỉ tiêu sửa đường của thị trấn, đường xi măng là được rồi, nếu không mà làm đường nhựa thì chi phí còn cao hơn nhiều, thế nhưng đây chỉ là vấn đề nhỏ, bởi vì đường vào thị trấn có một con sông dài tầm 30m, nếu như sửa cầu thì ít nhất chiều dài cũng phải 50m, tính theo chiều rộng tầm 4m, tổng thể diện tích công trình tầm 200m2, chi phí khoảng 50 nghìn/m2, tổng chi phí trên dưới 10 triệu tệ, cộng thêm sửa đường, tầm 13 triệu là đủ rồi, thêm vào anh muốn xây trường học Hy Vọng, ít nhất cũng phải có tầm 15 triệu tệ.”
Hà Viện Viện giật mình: “Ông chủ, 15 triệu tệ không phải là số tiền nhỏ, anh thật sự muốn làm sao?”
“Đương nhiên làm.” Lâm Dật nói: “Tuy là số tiền không nhỏ, nhưng tôi có thể kéo về tiền quỹ 5 triệu tệ, tầm gần 10 triệu tệ thì có thể làm được.”
Liên quan đến số tiền quỹ, Kỷ Khuynh Nhan cũng biết nên cô không có gì là ngạc nhiên.
“Nếu đã như vậy tiền chi phí có thể giảm được 1/3, khả năng làm được là rất cao.”
Kỷ Khuynh Nhan gắp rau ở trong nồi lẩu lên, để cho chảy bớt mỡ đi: “Chuyện này anh định bao giờ làm?”
“Bây giờ các hạng mục ở ngoại ô thành phố đều đang thực hiện, có thể tìm được người làm việc này không?”
“Hạng mục nhỏ như thế này, không cần đến nhiều người, không làm lỡ việc đâu.”
“Vậy thì sắp tới chuẩn bị chút đi, những việc còn lại còn phải thương lượng một chút với bên thị trấn Bắc Kiều, nhưng cũng chỉ mấy ngày này thôi, chẳng cần đến nhiều thời gian đâu.”
“Ừm ừm, vừa hay kỳ trước vẫn còn một vài công việc chuẩn bị, không gấp.”
Kỷ Khuynh Nhan và Hà Viện Viện ăn cũng gần xong, ăn được hơn nửa tiếng thì bỏ đũa xuống, sau đó về phòng thay đồ bơi, chuẩn bị xuống bể bơi bơi.
Tuy rằng áo bơi của Hà Viện Viện có lộ liễu một chút, nhưng bên cạnh thân hình đầy đặn của Kỷ Khuynh Nhan, Lâm Dật không hề có hứng thú đối với cô ấy, đến nhìn cũng không thèm nhìn Hà Viện Viện một cái.
Dựa theo tình hình hai người trước kia, Kỷ Khuynh Nhan đến Cửu Châu Các, đều ở lại đây.
Nhưng hôm nay có Hà Viện Viện, cô cũng ngại ở lại, nên bơi xong thì hai người lái xe rời đi.
Lâm Dật cũng không nói gì nhiều, việc ở trước mắt còn rất nhiều, anh cũng cần chút thời gian làm mọi việc thuận lợi rõ ràng.
Đặc biệt là chuyện nguồn sáng 4 nanomet, vẫn nên sớm nghĩ ra biện pháp giải quyết.
…
Tối hôm đó, văn phòng tòa nhà Cisco ánh đèn sáng trưng.
Tào Tĩnh Thu mặc bộ đồ jum ống rộng màu đen, xuất hiện trong văn phòng của Tào Gia Đống.
“Con gái cưng, con chắc chắn thông tin này không sai chứ?” Tào Gia Đống kích động đứng lên: “Long Tâm thực sự muốn công bố công nghệ thẻ chip 1.0 rồi à?”
Tào Tĩnh Thu gật đầu: “Hôm nay có hai nhân viên bên họ tìm đến công ty chúng ta, muốn công ty văn hóa Phong Lan tiếp nhận cuộc họp báo công bố sản phẩm mới của bọn họ, thông tin này rõ ràng không thể nghi ngờ.”
“Thế thì tốt quá.” Tào Gia Đống kích động không nói nên lời.
“Tuy là chúng ta nghiên cứu ra trước kỹ thuật con chíp 1.0, nhưng Long Tâm là một đối thủ không thể coi thường, nhưng chỉ cần mở cuộc họp báo thì chúng ta có thể lấy bằng sáng chế ra nói chuyện rồi, khiến bọn họ hoàn toàn bị dìm chết!”
“Chuyện tiếp sau làm như thế nào thì không liên quan gì đến con nữa.” Tào Tĩnh Thu cầm túi xách rồi đi ra ngoài.
Từ ngày hôm đó, Tào Gia Đống kêu Tào Tĩnh Thu ít tham gia vào chuyện của Long Tâm, cô ta cũng không muốn quản việc ở bên này nữa.
Nhưng hôm nay, người của Long Tâm đến tìm cô ta, cô ta vẫn không nhịn được, nói thế nào đi chẳng nữa đều là một giọt máu đào hơn ao nước lã.
Những chuyện này không thể cắt đứt được.
“Ngồi xuống một chút rồi đi, bố cũng một thời gian dài không nhìn thấy con rồi.” Tào Gia Đống nói.
“Có nhìn thấy con hay không thì cũng chẳng sao, bố vẫn nên bận việc trước mắt đi đã.”
Lạnh nhạt nói một câu, Tào Tĩnh Thu đẩy cửa rời đi.
Làm xong việc bản thân cần làm, cũng không cần thiết phải ở lại nơi này nữa.
Tào Tĩnh Thu rời đi, Tào Gia Đống cầm điện thoại bàn lên, gọi cho thư ký của mình đến.
“Thông báo cho ban giám đốc điều hành của công ty đến họp!”
------
Dịch: MBMH Translate