“Các người chính là giả vờ bị đụng, muốn chúng tôi bồi thường tiền là chuyện không thể nào.” Lý Sở Hàm nói với giọng lạnh như băng:
“Tôi hiện tại sẽ gọi điện thoại báo cảnh sát, để cảnh sát qua giải quyết.”
“Nhường một chút, nhường một chút!”
Ngay lúc Lý Sở Hàm lấy điện thoại di động ra, chuẩn bị báo cảnh sát thì chợt nghe tiếng nói chuyện truyền đến từ đám người đằng sau.
Đám người tự động tản ra, phát hiện là hai tên cảnh sát đang tới.
Bởi vì quảng trường Thời Đại có đông người qua lại, cho nên đây cũng là khu vực có nhiều tội phạm phát sinh.
Sẽ có cảnh sát chuyên trách luân phiên trực ở chỗ này, cho nên họ mới có thể đến đây trong thời gian ngắn như vậy.
Hai cảnh sát đi tới, nhìn thoáng qua tình huống hiện trường, trong nháy mắt liền hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra.
Rõ ràng chính là trường hợp giả bị đụng xe, nhưng vụ án như vậy mới là việc khó xử lý nhất.
Cảnh sát đi đến trước mặt Lâm Dật và Lý Sở Hàm, “Xe của các người có camera hành trình không?”
“Không có.”
Lâm Dật lắc đầu, “Xe của tôi chỉ là chiếc FAW, cũng không nghĩ tới sẽ có người lại tới đụng vào, chiếc xe như thế cũng muốn giả đụng, hai mẹ con bọn họ đúng thật là không có tiền đồ.”
Hai tên cảnh sát thiếu chút nữa bị Lâm Dật chọc cười, tiểu tử này là đang tấu hài sao?
Nhưng không có camera hành trình, việc này sẽ không dễ xử lý.
Cho dù người sáng suốt đều biết là bị người giả bị đụng, nhưng không có chứng cứ thì cũng không có cách nào quy trách nhiệm được.
Nhưng mà kinh nghiệm của hai người đều vô cùng cao, cho nên gọi bảo an của trung tâm mua sắm tới.
“Tại cửa trung tâm mua sắm của các người hẳn là phải có máy giám sát đi, đi nói với quản lý của các người một chút, chúng tôi muốn xem camera giám sát, để xem xét hiện trường.”
“Đồng chí cảnh sát, tôi là đội trưởng bảo an.” Một bảo an vóc người hơi mập nói:
“Khu vực này là góc chết của camera giám sát của trung tâm chúng tôi, cameras mới mua về thì lại còn chưa kịp gắn.”
“Rất không tệ a, khó trách các người nhằm vào xe của tôi, thì ra đã sớm biết chỗ này không có camera đi, chuyên nghiệp.”
Lâm Dật cuối cùng cùng hiểu rõ, bọn họ vì sao lại để mắt tới con FAW của mình.
Từ bên ngoài có thể nhìn ra, trên xe không có camera hành trình, với lại nơi này lại là góc chết giám sát.
Xe của mình, là đối tượng gây án hoàn mỹ, cho nên chuyện này liền dễ hiểu rồi.
Hai cảnh sát cảm thấy có chút khó khăn, một là không có camera hành trình, hai là không có cameras giám sát, một chút chứng cứ cũng không có, muốn truy cứu trách nhiệm, chỉ sợ là chuyện rất chuyện khó khăn.
Cảnh sát cúi người, nhìn bà lão tóc trắng xoá.
“Cụ bà, tình huống của người thế nào rồi.”
“Tình huống của tôi không được tốt lắm, cậu nhìn chân tôi xem, ngay cả động cũng không động được, còn có tim của tôi cũng không thoải mái. Các người là cảnh sát của nhân dân, nhanh xử lý chuyện này đi, không thể để cho người dân chúng tôi chịu thiệt được.”
Cảnh sát thở dài, chỗ đáng giận nhất của loại chuyện này là, bản thân biết rất rõ là bà ta là người giả vờ bị đụng, nhưng lại không có cách nào xử lý.
Bà lão lớn tuổi như vậy rồi, nếu như nằm ở chỗ này thì sau cùng người nào cũng đừng mong tốt được.
Anh cảnh sát khó xử đi đến trước mặt Lâm Dật và Lý Sở Hàm, nói:
“Tôi nhìn hai người ăn mặc cũng không tệ, coi như là phát tiền miễn tai họa đi, bồi thường cho bọn họ 2000 tệ đi.”
“Để cho chúng tôi bồi thường tiền sao?” Lâm Dật bị chọc giận quá mà cười lên, vừa muốn mở miệng nói chuyện, lại nhìn thấy Lý Sở Hàm từ trong ví tiền, lấy ra 2000 tệ.
“Đừng so đo cùng dạng người này làm gì, lần sau đi ra ngoài cẩn thận một chút là được.”
“Cô lấy tiền cho bọn họ làm gì? Mua vòng hoa sao?” Lâm Dật nói:
“Dạng người giống như này, đốt chút giấy báo là được rồi, không cần phải vòng hoa đâu.”
Người đàn ông trẻ tuổi vừa muốn đi tới nhận 2000 tệ thì nghe thấy vế sau của Lâm Dật, nháy mắt liền thay đổi sắc mặt.
“Cậu có ý gì, đã đụng mẹ tôi thành dạng này, để cho các người bồi thường 2000, đã là tốt lắm rồi. Cậu thế mà còn dám nguyền rủa mẹ tôi, có tin tôi khiến cho cậu táng gia bại sản hay không!”
“Anh nói như vậy, không phải là có chút khoác lác sao.” Lâm Dật nói:
“Cho dù tôi đụng chết toàn bộ người trong nhà các người thì cũng không đến mức táng gia bại sản.”
Nghe nói như thế, người đàn ông trẻ tuổi chẳng những không tức giận, ngược lại hai mắt còn phát sáng.
Tên này có vẻ như càng có tiền hơn so với trong tưởng tượng của mình.
“Tôi nói cho các người biết, vừa rồi chỉ cần 2000 tệ là có thể xong chuyện, nhưng với những lời mà cậu mới nói thì việc này còn không xong đâu.” Người đàn ông trẻ tuổi nói:
“Chân của mẹ tôi chân bị đụng gãy, còn bị bệnh tim, các người nhất định phải thanh toán tất cả tiền chữa bệnh, nhất định phải đưa đủ 100 ngàn tệ. Đồng chí cảnh sát, tôi hi vọng các người có thể đứng ra cho tôi!”
“100 ngàn? Con mẹ nó anh thật sự dám muốn.”
“Tôi chỉ nói sự thật, đụng mẹ tôi thành cái dạng này, 100 ngàn tệ cũng chưa chắc đã đủ.” Người đàn ông trẻ tuổi nói.
“Các người đừng bắt nạt người quá đáng!”
Tôn Nghệ Gia đứng ở một bên, nhịn không được lên tiếng:
“Rõ ràng chính là người giả vờ bị đụng, làm sao lại muốn nhiều tiền như vậy.”
“Cô gái, việc này không liên quan đến cô, hy vọng cô không nên nhúng tay vào.” Người đàn ông trẻ tuổi nói.
“Tôi đây là sinh viên ngành y, cho nên tôi có thể nhìn ra, mẹ của anh không có việc gì cả, anh chỉ là muốn lừa tiền mà thôi!”
“Sinh viên ngành y?”
Người đàn ông trẻ tuổi lộ ra vẻ bối rối, vậy mà còn gặp phải người như vậy.
Chuyện này hình như không tốt lắm.
“Nghệ Gia, cậu đang làm gì vậy.”
Trần Tuấn Long kéo cô về phía sau, sau đó nói với hai vị cảnh sát:
“Đồng chí cảnh sát, việc này các người tự xử lý là được, đừng nghe cô ấy nói mò.”
Trần Tuấn Long không muốn để cho Tôn Nghệ Gia chịu bất cứ trách nhiệm nào, cho nên mới cố gắng giải vây cho cô.
Hai cảnh sát đánh giá qua từ trên xuống dưới Trần Tuấn Long một chút.
“Mấy người là sinh viên ngành y sao?”
“Chúng tôi là nghiên cứu sinh của trường y khoa Phục Đán.”
“Là học sinh của Phục Đán sao, thật sự là không tầm thường nha!”
“Chờ sau này tốt nghiệp, nhất định sẽ có tiền đồ, hơn rất nhiều thằng con chỉ biết ngày ngày chơi máy tính của tôi.”
Biết được thân phận của ba người, Lâm Dật và Lý Sở Hàm cũng có chút ngạc nhiên, bọn họ lại là học sinh của Trường y Phục Đán.
Bởi vì bệnh viện Hoa Sơn chính là bệnh viện trực thuộc đại học Phục Đán.
Nhìn theo một góc độ khác thì bọn họ cũng coi là học sinh của mình.
“Như vậy thì vừa lúc có thể kiểm tra cho cụ bà này, nhìn xem bà ấy có bị thương gì hay không, sao đó chúng tôi cũng dễ dàng truy cứu trách nhiệm hơn.”
“Vậy tôi thử một chút.”
Trần Tuấn Long ngồi xổm xuống trước mặt bà lão, chuẩn bị giúp bà kiểm tra một chút thương thế trên người.
Nhưng bà lão và con của bà cũng không hề hoảng loạn.
Cho dù kiểm tra không ra có bất kỳ bệnh gì thì sau đó chỉ cần nói mình không thoải mái, nằm trên mặt đất thì người khác cũng sẽ không có cách nào.
Đây chính là ưu thế của người lớn tuổi, chỉ cần nằm trên mặt đất thì người nào cũng sợ hãi.
Cùng lúc đó, trong lòng Trần Tuấn Long lại nghĩ đến một chuyện khác.
Dám ở trước mặt lão tử, thêm wechat của Nghệ Gia, hôm nay tôi sẽ chơi chết anh!
Sau mấy phút đồng hồ, Trần Tuấn Long đứng lên, đi đến trước mặt hai vị cảnh sát, nói:
“Đồng chí cảnh sát, tôi vừa mới làm vài bài kiểm tra đơn giản cho bà lão này, có thể kết luận, hai chân của bà ấy có hiện tượng bị gãy xương, với lại nhịp tim đập quá nhanh, đối với người ở độ tuổi này mà nói, thương thế như vậy là trí mạng. Nếu như đi bệnh viện trị liệu, không đủ 300 ngàn thì căn bản là không thể.”
------
Dịch: MBMH Translate