Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 520 - Chương 518. Phương Pháp Đá Cửa Hất Bàn

Chương 518. Phương Pháp Đá Cửa Hất Bàn
Chương 518. Phương Pháp Đá Cửa Hất Bàn

“Đây là chuyện của gia đình các người, tôi không có nghĩa vụ đưa tiền cho các người.”

“Em là em trai của chị, sao chị lại không có nghĩa vụ!” Vẻ mặt của Lưu Khải thay đổi, nói một cách đúng lý hợp tình:

“Em còn chưa có kết hôn mà, đến lúc đó chị còn phải đưa tiền cho em đi Trung Hải mua nhà nữa.”

“Mấy năm qua, tôi đã cho các người không ít tiền rồi. Các người có cuộc sống của các người, tôi cũng có cuộc sống của tôi, giữa chúng ta đã không còn quan hệ gì rồi, đừng có đến đòi tiền tôi nữa.” Lý Sở Hàm nói:

“Với lại cậu đòi tiền, cũng không phải là để mua phân hóa học, khẳng định là cầm đi cá cược, không nên gạt tôi.”

“Em không đi cá cược, thật sự là lấy để mua phân hóa học, nhanh đưa cho em 5000 tệ, em đang rất là gấp đây.”

“Thời điểm tôi trở về năm ngoái đã nói với các người rồi, đó là 10000 tệ cuối cùng, với lại cậu cũng đã ký thỏa thuận với tôi rồi, lúc này còn tới đòi tiền, cậu cảm thấy có phù hợp không.”

“Vậy chị thì nhẫn tâm nhìn đất nhà chết khô sao? Chẳng lẽ em cùng cha chết đói trong nhà thì chị mới cảm thấy hài lòng sao!”

“Tôi đã cho các người đủ nhiều, còn muốn để tôi cho tới khi nào nữa!” Lý Sở Hàm mặt không thay đổi, nói:

“Tình huống của hai người thế nào thì tự mình biết, có chút tiền đều lấy đi uống rượu đánh bạc, có bao nhiêu tiền đều không đủ cho các người dùng!”

“Em cũng nói rồi, đây là lần cuối cùng, chị lại cho chúng em thêm 5000 tệ nữa, sau này em sẽ không làm phiền chị nữa.”

“Không có khả năng!” Lý Sở Hàm nói:

“Năm ngoái cậu cũng nói như vậy, cậu cảm thấy tôi còn có thể tin tưởng cậu sao!”

“Chị có còn là người hay không! Ngay cả em trai ruột thịt của mình cũng đều không giúp! Thật sự là đã nuôi không chị nhiều năm như vậy!”

Ba!

Lý Sở Hàm đưa tay, tát một cái vào mặt Lưu Khải, “Từ nhỏ đều là mẹ nuôi tôi khôn lớn, không có quan hệ gì với các người. Với lại tôi đã sớm rời khỏi cái nhà này rồi, cậu đừng có dùng cái giọng điệu này để nói chuyện với tôi!”

“Chị lại dám đánh tôi!”

Lưu Khải bụm mặt, không nghĩ tới Lý Sở Hàm sẽ ra tay với mình.

“Một cái tát này là để cậu phân rõ, cái gì gọi là tôn ti trên dưới, sống nhiều năm như vậy, ngoại trừ đánh bạc, ngay cả chút lễ nghi liêm sỉ cũng không biết.”

“Tốt, chị nhớ lấy, hôm nay không phải là không nhận lục thân sao. Ngày mai tôi và cha sẽ đến bệnh viện, tìm lãnh đạo của các người, tôi cũng không tin là tìm không được nơi nói rõ lí lẽ!”

“Cậu!”

Thân thể Lý Sở Hàm run lên, không nghĩ tới bọn họ lại có thể vô lại như vậy!

“Được rồi, bớt giận đi.”

Lâm Dật vỗ vỗ bả vai Lý Sở Hàm.

“Có một số việc vẫn là sớm giải quyết một chút cho thỏa đáng, cứ kéo dài như vậy cũng không phải là biện pháp.”

“Nhưng việc này không có cách nào giải quyết, mỗi lần tôi trở về, bọn họ đều đến đây để đòi tiền. Nếu như không phải hôm nay tới sớm, thì khả năng là đã không thể thăm mộ được rồi.”

“Cho nên mới cần phải giải quyết triệt để một chút, cũng không thể để chuyện này kéo dài như vậy được.”

Lưu Khải liếc Lâm Dật một chút, “Vẫn là bạn của chị biết cách làm việc, biết của đi thay người, nếu không thì chị cũng đừng nghĩ đến chuyện đi làm tại bệnh viện nữa, chúng tôi nhất định sẽ làm cho chị không còn thanh danh nữa!”

“Tôi đoán chừng cậu mỗi năm đều chờ ở đây để đòi tiền, là chỉ thị của cha cậu đúng không. Đây không phải là chỗ nói chuyện, đến nhà cậu rồi lại nói.”

“Được, chỉ cần đưa tiền cho tôi thì đi đâu nói đều được.”

Lưu Khải quay đầu, “Chiếc Mercedes trên đường kia là của anh đúng không, hẳn là cũng không thiếu tiền đi, tôi còn chưa từng ngồi qua Mercedes-Benz đâu.”

“Cậu suy nghĩ nhiều rồi, cậu đi xe máy của cậu, chúng tôi lái xe.”

“Anh có ý gì, không phải là ngay cả chiếc Mercedes-Benz mà tôi cũng không thể ngồi một chút sao? Anh cũng quá không coi trọng chị tôi đi.”

“Cậu còn muốn tiền hay không?”

“Được, các người lái xe, tôi đi xe máy.”

Lâm Dật vỗ vỗ bả vai của Lý Sở Hàm, “Đi, lên xe đi.”

Hai người lên xe, Lưu Khải đi theo phía sau, một đường chạy đến nhà của cô.

Nhà của Lý Sở Hàm cũng không phải là ở trong trấn, mà là một ngôi nhà nhỏ bằng đất cách đó hơn trăm mét.

Hầu hết mọi người trong trấn cũng đều ở chỗ này.

Nhìn thấy chiếc Mercedes-Benz màu đỏ lái qua, người trên đường đều vây quanh, trước đây chưa từng thấy qua xe nào tốt như vậy.

Hai người xuống xe, Lâm Dật chỉ vào cửa gỗ trước mặt, “Đây chính là nhà của các người sao?”

“Ừm.” Lý Sở Hàm xấu hổ gật đầu.

“Đi thôi, các người không phải là muốn nói chuyện sao, hiện tại đi vào đi.” Lưu Khải ở phía sau thở hồng hộc nói.

Lâm Dật đi qua, một cước đá bay cửa gỗ.

Vốn dĩ nó cũng không được làm chắc chắn lắm, một cước này đã trực tiếp đá bay cửa gỗ.

Khiến cho người đàn ông trung niên đang uống rượu bên trong giật nảy mình, còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì.

Cha của Lý Sở Hàm tên là Lưu Đại Quân, để đầu đinh, làn da ngăm đen, cởi trần, mặc một chiếc quần bộ đội màu xanh, chân đi dép cao su màu vàng, trên mặt bàn có một bình rượu trắng, còn có một đĩa đậu phộng. Ông ta đang ăn đến quên cả trời đất.

“Cậu muốn nói gì!” Lưu Khải nói.

“Ở đây không có chuyện của cậu, cút sang một bên.”

Lâm Dật bước qua cánh cửa, nhìn Lưu Đại Quân nói :

“Thì ra là hai người các người, mỗi năm đều đòi tiền của cô ấy?”

“Nó là con gái của tôi, tôi đòi tiền của nó thì sao chứ, đây không phải là đạo lý hiển nhiên sao!” Lưu Đại Quân nói.

Hô thông!

Lâm Dật không nói hai lời bỗng nhiên nhấc bàn lên, Lưu Đại Quân hoảng sợ đứng lên, “Cậu, cậu muốn làm gì.”

“Không làm gì cả, chỉ là đến để nói với các người một tiếng, về sau cô ấy sẽ không còn liên quan gì với các người nữa, không được đến đòi tiền nữa. Nếu để cho tôi biết một lần, thì tôi sẽ đào hố ở phía sau núi rồi chôn sống hai người.”

“Cậu, trong mắt cậu còn có vương pháp hay không!”

“Lão tử chính là vương pháp, những lời tôi nói hôm nay nếu như hai người các người không tin thì có thể thử một chút.”

Lưu Đại Quân và Lưu Khải, đều thuộc loại kẻ thích bắt nạt kẻ yếu, trước mặt Lý Sở Hàm, bọn họ dám hô to gọi nhỏ, nhưng đối mặt với hung thần ác sát như Lâm Dật thì lại ngoan ngoãn giống như cừu non.

Mà Lâm Dật đã sớm nhìn thấu bản chất của những người này, bọn họ cũng chỉ có lá gan bắt nạt những người giống như Lý Sở Hàm mà thôi.

Gặp phải người lợi hại, thì không khác nào con rùa đen rút đầu cả, không dám nói tiếp nữa.

Mà từ đầu đến cuối, Lý Sở Hàm đều không nói một câu, trong lòng của cô đã không còn bất cứ tình cảm nào đối với người của nhà họ Lưu nữa, thậm chí là còn xa lạ hơn so với người xa lạ.

Cô chỉ hy vọng Lâm Dật giúp mình đoạn tuyệt tất cả liên hệ với bọn họ, về sau không còn gặp lại nhau nữa.

Đang hỏi các người đó, có nghe thấy không!”

“Nghe, nghe thấy...”

Đúng như Lâm Dật dự đoán, hai người đều không có năng lực gì lớn. Ngoại trừ cái nhà này cùng với tiền trợ cấp cho dân nghèo hàng tháng, thì cuộc sống trong nhà đều là từ tiền của Lý Sở Hàm.

Nhưng bọn họ cũng chỉ dám bắt nạt Lý Sở Hàm mà thôi, đối mặt với Lâm Dật, thì đều bị dọa sợ.

“Nghe rõ thì được rồi.”

Lâm Dật quay người, kéo tay của Lý Sở Hàm, “Đi thôi, chuyện này coi như đã xử lý xong, nên đi làm chuyện chính thôi.”

“Ừm.”

“Các người đừng hòng rời đi!”

Hai người vừa bước ra khỏi cửa, thì thấy mười mấy người vọt lên, chính là mấy người bán cá cản đường trước kia.

Nhưng ngoại trừ những người lớn tuổi thì bên cạnh bọn họ còn có không ít người trẻ tuổi.

Nhìn phong thái và động tác, hẳn là người nhà của bọn họ.

“Tới đây làm gì? Muốn chào hàng tôi mua cá sao?”

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 518.
Bình Luận (0)
Comment