Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 523 - Chương 521. Khúc Dạo Mở Màn

Chương 521. Khúc Dạo Mở Màn
Chương 521. Khúc Dạo Mở Màn

Sáng sớm hôm sau, hai người lần lượt lái xe đi làm.

Lâm Dật lái xe đến nghĩa trang, cùng Lý Sở Hàm sắp xếp công việc hạ táng, đến tận giữa trưa, mới đem những chuyện cần thiết hoàn thành xong.

Đứng trước bia mộ bằng đá cẩm thạch, Lý Sở Hàm đem một bó hoa bách hợp tươi đặt xuống trước mộ, gió nhẹ thổi loạn qua mái tóc dài của cô, nhưng lần này, trên gương mặt của cô đã lộ ra một nụ cười nhàn nhạt.

Đối với cô mà nói, đây là một ngày đáng giá nhất trong cuộc đời của mình.

Từ nay về sau, ở trong cái thành phố lớn phồn hoa này, cô không còn một mình nữa.

“Đi thôi, cũng đã không còn sớm nữa.” Lâm Dật nói: “Buổi chiều còn có ca phẫu thuật đó.”

“Ừm.”

Hai người sóng vai đi ra ngoài, sau đó lái xe đến bệnh viện Hoa Sơn.

Ca phẫu thuật buổi chiều sắp được tiến hành, vẫn là Lâm Dật mổ chính.

Mặc dù là một ca phẫu thuật rất khó khăn, nhưng đối với Lâm Dật mà nói, lại vô cùng nhẹ nhàng, thuận lợi đến kỳ lạ, mà lại hiệu quả cũng vô cùng tốt.

Lý Sở Hàm cảm thấy trình độ của Lâm Dật hình như đã cao hơn mình, so với mình thì càng thích hợp với vị trí chủ nhiệm này hơn.

Nhưng Lâm Dật lại cảm thấy vô cùng thất vọng, lão tử nghiêm túc phẫu thuật cho các người như vậy, chẳng phải là nên tặng tôi một lá cờ thi đua sao?

Sau khi phẫu thuật xong, chào tạm biệt Lý Sở Hàm, Lâm Dật lái xe đến sở nghiên cứu, gọi Lục Dĩnh vào văn phòng.

“Buổi họp báo bên kia, đã chuẩn bị xong chưa?”

“Toàn bộ đều thuận lợi, chín giờ sáng ngày mai có thể thuận lợi cử hành.” Lục Dĩnh nói:

“Tào tổng của Văn hóa Phong Lan còn nói, muốn để tôi làm người chủ trì, tôi sợ mình làm không cẩn thận khiến cho buổi họp báo thất bại, Lâm tổng, nếu không thì anh tới đi.”

“Cô là viện trưởng của viện nghiên cứu chúng ta, nhiệm vụ này cô nhất định phải làm.” Lâm Dật nói:

“Váy ngắn và tất chân gì đó, đều phải được chuẩn bị từ trước, tôi sẽ ở phía dưới yên lặng ủng hộ cô.”

“Anh chính là muốn nhìn tôi mặc váy ngắn và tất chân đi.”

“Đừng nói như vậy nha, làm như tôi muốn nhào vào người cô không bằng.”

“Ông chủ, nếu như trong viện tất cả đều là nữ nghiên cứu khoa học, thì có phải là anh sẽ yêu cầu chúng tôi mặc váy ngắn và đi tất đen đi làm đúng không?”

“Nếu như vậy thì sẽ không.”

“Không giống phong cách của anh nha.”

“Chủ yếu là tại Trung Quốc nữ tiến sĩ giống như cô quá ít, nhưng nếu mà có chút năng lực thì tuổi tác cũng đã lớn rồi. Tôi chẳng lẽ còn muốn nhìn mấy bác gái trung niên mặc váy ngắn và đi tất đen sao? Như vậy thì tôi trực tiếp xem phim kinh dị còn hơn.”

“Hắc hắc, cám ơn ông chủ đã có khẳng định về dáng người của tôi.” Lục Dĩnh cười nói:

“Vậy ngày mai tôi có cần chuẩn bị gì không?”

“Chuẩn bị thật tốt toàn bộ tư liệu kỹ thuật Chip 2.0. Buổi họp báo kỹ thuật 1.0 chỉ là để ngụy trang thôi, là thứ để chúng ta câu Cisco, không được cho bọn họ quá nhiều cơ hội.”

“Đã biết.”

“Trước mắt tạm thời là như vậy, cô cứ chuẩn bị từng đó là được.”

“Ừm, được.”

Sau khi sắp xếp thỏa đáng, Lâm Dật lái xe đến Hoa Thanh Trì, chuẩn bị thả lỏng một chút.

Trên đường, Lâm Dật hồi tưởng lại, chuyện liên quan tới Long Tâm và Cisco.

Trong đó có một điều mà Cisco làm vô cùng tốt, chính là công tác bảo mật.

Lúc trước nếu không phải là bạn bè tốt của anh đi công tác tới đó, tình cờ thấy được tin tức bọn họ đang khai phá Chip 1.0, thì lấy trạng thái vung tay bỏ quầy này của mình, rất khó để phát hiện ra tin tức nội bộ này.

Mà Lục Dĩnh và Tôn Phú Dư đều là người nghiên cứu khoa học, lại càng không có khả năng phát hiện ra tin tức này.

Nói đi nói lại thì người phải cảm ơn nhất chính là bạn bè tốt của mình, Trương Tùng.

Việc này đã qua hơn mấy tháng, bản thân mình bận bịu cũng không có thời gian liên lạc với cậu ấy.

Cũng không biết cậu ấy có thoát kiếp độc thân chưa, nhưng trước lúc cậu ấy rời đi, mình có đưa cho cậu ấy một bộ Xbox và PS3, chắc hẳn việc thoát kiếp độc thân cũng không có khả năng lắm.

Lâm Dật chậm rãi lái xe đến Hoa Thanh Trì, nhưng đến nơi thì mới biết nó đã bị niêm phong!

“Chuyện này là thế nào vậy? Không phải đang tốt sao, sao lại đóng cửa rồi?”

“Thị trưởng ra lệnh cho chúng tôi ngừng kinh doanh để chỉnh đốn và cải cách trong vòng nửa tháng.” Quản lý trực tại đại sảnh nói.

“Mẹ nó!”

Lâm Dật mắng một câu, quay người rời đi.

Cô gái Lương Nhược Hư này cũng quá độc ác đi, cũng không thể ngừng đường tài lộ của người ta thế này được.

“Con bà nó, phải dành thời gian tâm sự với cô ấy mới được.”

...

Công ty cổ phần trách nhiệm hữu hạn Cisco, văn phòng Tổng giám đốc.

Tào Gia Đống và Tào Tương Dư đều ở nơi này, vẻ mặt của hai người đều rất thảnh thơi, còn vui hơn cả Tết.

“Cha, ngày mai sẽ là buổi họp báo do Long Tâm tổ chức, chúng ta có cần chuẩn bị một chút gì đó hay không?”

“Con muốn chuẩn bị cái gì?”

Lúc nói chuyện, Tào Gia Đống ném một điếu thuốc qua.

“Cha, con đang bỏ thuốc.”

Từ lúc Lâm Dật nói câu kia, sau khi hút thuốc rất dễ bị ba giây, Tào Tướng Dư đã bắt đầu bỏ thuốc.

Nhìn thấy ba mình còn đang hút từng hơi, anh muốn khuyên một chút, nhưng suy nghĩ một chút lại thôi.

Ông ấy đã lớn tuổi như vậy rồi, đoán chừng cũng không dùng được, mấy giây cũng không sao cả.

“Bỏ thì bỏ đi, đây cũng không phải là thứ gì tốt.” Tào Gia Đống nói:

“Tiếp tục đề tài vừa rồi đi, con muốn chuẩn bị cái gì?”

“Đương nhiên là chuẩn bị mấy phóng viên qua đó.” Tào Tương Dư đem chân gác lên trên mặt bàn, thảnh thơi nói:

“Tuy rằng ngày mai Didi sẽ thanh toán số dư, nâng Cisco lên một bước, nhưng so với việc giết chết Long Tâm thì chuyện này không đáng kể chút nào.”

“Yên tâm đi, lúc cha biết tin tức này, đã sắp xếp xong xuôi rồi.” Tào Gia Đống nói:

“Hầu hết tất cả truyền thông về khoa học kỹ thuật đều sẽ đến, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì buổi họp báo ngày mai của Long Tâm sẽ vô cùng hùng vĩ.”

“Cha, con phát hiện, gừng càng già càng cay, con còn phải học tập người nhiều.”

“Cứ chậm rãi học đi, đường tương lai của con còn rất dài.” Tào Gia Đống gạt tàn thuốc xuống dưới,

“Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, Long Tâm và chúng ta dù sao cũng là đối thủ cũ nhiều năm, ngày mai sẽ phải giết chết bọn họ, cha còn có chút không nỡ đây.”

“Chủ yếu là đám người này thật sự là quá ngây thơ đáng yêu.” Tào Tương Dư cười ha ha, nói:

“Thật vất vả mới nghiên cứu ra kỹ thuật Chip 1.0, sau đó nhẫn nhịn lâu như vậy, vốn tưởng rằng đó là đại chiêu, nhưng lại không ngờ chúng ta đã sớm âm thầm hành động bên trong, đã chuẩn bị đem bọn họ đè chết từ lâu rồi.”

“Con có biết tại sao lại như vậy không?”

“Cha, người muốn nói cái gì?”

“Những người gian khổ vùi đầu làm ra thứ này, chung quy lại đều không được.” Tào Gia Đống chỉ vào đầu của mình,

“So với những thương nhân như chúng ta thì căn bản không cùng một đẳng cấp, muốn chơi chết bọn họ, còn không phải là chuyện dễ như trở bàn tay sao.”

“Ha ha, cha nói đúng.” Tào Tương Dư cười to, nói:

“Với lại điều ngu ngốc nhất mà những người này làm chính là tìm tới công ty của Tĩnh Thu để tổ chức buổi họp báo này, mỗi lần nhớ tới, con đều không nhịn được mà bật cười, đúng là có chút thú vị.”

“Khả năng đây chính là sắp xếp trong bóng tối đi, ông trời cũng muốn để cho chúng ta đè chết Long Tâm một cách triệt để.”

“Cũng có khả năng này.” Tào Tương Dư nói:

“Cha, con dự định ngày mai sẽ đi qua nhìn một chút, người có muốn đi cùng hay không.”

“Như vậy không tốt lắm đâu.” Tào Gia Đống cười ha hả nói: “Cha đi qua đó làm gì? Đọc điếu văn cho người của Long Tâm sao? Ha ha...”

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 521.
Bình Luận (0)
Comment