“Khi tới đừng đi tay không, buổi tối tôi còn chưa ăn cơm.”
“Biết rồi.”
Khoảng một giờ sau, Lương Nhược Hư gõ cửa phòng, trên tay còn cầm một cái túi lớn, hình như bên trong có không ít đồ.
Lương Nhược Hư mặc quần short màu kem, rất rộng, phía dưới là đôi giày sandal đế bằng, bên trên còn những viên pha lê lấp lánh, rất bắt mắt.
Nhìn mặt Lương Nhược Hư, hôm nay cô gái này đổi tính rồi sao?
Ăn mặc như thế cũng dám ra ngoài? Chẳng lẽ không sợ có người tìm cô ta uống trà?
Thấy Lương Nhược Hư đến, những người ở trong khoa liền lùi ra ngoài, để lại chỗ cho hai người bọn họ.
“Mua cái gì ngon đấy, mau mang tới cho tôi nếm thử.”
“Cơm hộp trong nhà ăn của chúng tôi.”
“Không phải chứ, có chút low.”
“Nguyên liệu tươi hơn bên ngoài, thịt nhiều hơn, giá cả lại phải chăng hơn, so với bên ngoài tốt hơn nhiều.” Lương Nhược Hư vuốt tóc, “Với lại loại cơm này, không phải là thứ người thường có thể ăn được đâu.”
“Cô nói như vậy cũng đúng.” Lâm Dật cũng không nghĩ nhiều mà mở hộp cơm Lương Nhược Hư mang đến.
“Nói đi, tìm tôi có chuyện gì? Là mẹ vợ tôi muốn đến, hay ba vợ tôi muốn đến?”
“Bớt nói nhảm.” Lương Nhược Hư nói: “Là Triệu Mặc trở về rồi.”
“Triệu Mặc? Là ai?”
Lương Nhược Hư: ......
“Người đứng sau Cisco, anh quên anh ta nhanh như vậy sao?”
“Anh ta còn sống sao?” Lâm Dật nói: “Nhiều ngày không nghe tin tức của anh ta, tôi còn tưởng anh ta chết rồi.”
“Nhưng trong khoảng thời gian qua anh ta không hề nhàn rỗi, mà là đi Mỹ.” Lương Nhược Hư nói: “Anh biết anh ta đi làm gì không?”
“Chắc là muốn mua một nghĩa trang ở Mỹ?”
“Anh nghiêm túc một chút đi.” Lương Nhược Hư hờn dỗi: “Tôi cũng vừa mới hỏi thăm ra, anh ta đi Mỹ, tìm được công ty Hồn Thủy, tôi không biết cụ thể họ đã nói những gì, nhưng rất rõ ràng, mục tiêu của bọn họ là anh.”
“Công ty Hồn Thủy?” Lâm Dật lẩm bẩm một câu, “Có phải là công ty đã công bố Thụy Hạnh Coffee gian lận tài chính?”
“Ừm, chính là bọn họ, trước đây công ty Hồng Thủy tiết lộ Thụy Hạnh Coffee gian lận tài chính, làm cho giá cổ phiếu của họ giảm 80%, tổn thất kinh tế lên đến 65 tỷ đô la Mỹ, so với Cisco còn thê thảm hơn.” Lương Nhược Hư nói:
“Bọn họ chỉ tiết lộ một tin gian lận tài chính, đã đơn giản giết chết Thụy Hạnh, so với thủ đoạn của anh còn mạnh mẽ hơn, cho nên công ty này rất khó đối phó.”
“Thụy Hạnh, loại công ty này không đáng nhắc đến, bản thân họ cũng không muốn kinh doanh ngay thẳng, chỉ là muốn một đợt tiền của phố Wall.” Lâm Dật nói:
“Hơn nữa báo cáo này cũng không phải công ty Hồn Thủy tra ra, là các giám đốc cấp cao của Thụy Hạnh chủ động tiết lộ, không liên quan gì đến năng lực của bọn họ.”
“Nhưng anh phải biết, bọn họ liên tiếp tiết lộ 14 công ty ở Trung Quốc, trong đó chỉ có hai nhà miễn cưỡng có thể giao dịch cùng bọn chúng, 12 nhà còn lại không phải đình chỉ phá sản, thì cũng là bị bắt buộc hủy niêm yết.” Lương Nhược Hư nhìn Lâm Dật nói:
“Vì vậy thực lực của công ty này không thể nghi ngờ, cũng giống như tên của bọn họ.”
“Sau đó thì sao, cô còn tra ra được cái gì.”
Về công ty Hồn Thủy, Lâm Dật cũng biết không ít, hoàn toàn tin tưởng về năng lực công việc của bọn họ, cũng xem như là cây gậy vàng có khả năng quấy nhiễu trong ngành.
Công ty bị bọn họ nhìn trúng, không tàn cũng phế.
Đã là người làm kinh doanh, mấy ai được sạch sẽ.
“Những năm qua, công ty Hồn Thủy hợp tác mật thiết với quỹ lượng tử Soros, mà quỹ lượng tử để làm gì, chắc anh cũng biết.”
“Tôi biết, lão Soros đó thực sự lợi hại, trước đây hủy hoại ngân hàng Anh, đồng thời một tay dấy lên cuộc khủng hoảng tài chính ở Đông Nam Á, thực lực vẫn còn.” Lâm Dật nói:
“Chẳng lẽ cô muốn nói, Triệu Mặc muốn chơi trò này cùng tôi?”
“Rất có khả năng.” Lương Nhược Hư nói: “Trong hai mươi ngày qua, tôi nghĩ Triệu Mặc không phải thờ ơ, mà là đã triển khai hành động, chỉ có điều chúng ta đều không biết, cộng thêm năng lực của công ty Hồn Thủy, trận này chắc chắn sẽ rất khó khăn.”
Lâm Dật sờ cằm, “Theo như lời cô nói, việc này chắc chắn sẽ thú vị hơn rất nhiều, Triệu Mặc quả nhiên không làm tôi thất vọng, cuối cùng có thể đánh một trận tử tế với anh ta rồi.”
“Anh không lo lắng một chút nào sao?”
“Cô không cảm thấy điều này rất thú vị à?” Lâm Dật hứng thú nhìn Lương Nhược Hư, “giết gà bằng dao mổ trâu” mãi, tôi cũng chơi chán rồi, mọi người đối đầu nhau mới thú vị.”
“Vậy anh định làm gì?”
“Bây giờ vẫn chưa thể nói, nói rồi không phải là spoil sao, như vậy sẽ rất nhạt nhẽo.”
“Với tôi mà anh còn úp mở, nói ý nghĩ của anh đi, tôi sẽ cho anh một chủ ý.”
“Không cần, ván cờ này tôi sẽ một mình solo với Triệu Mặc, mang theo cô vào sân giúp đỡ, rõ ràng là tôi ức hiếp người rồi.”
“Nhưng anh phải biết, phía sau Triệu Mặc là tập đoàn Hoa Ngân, đừng nghĩ nó không thể hiện mà coi thường , đó thực sự không phải là thứ người bình thường có thể đối đầu.
“Không phải lúc nãy tôi đã nói sao, chơi như vậy mới thú vị.”
Nói xong, Lâm Dật đứng dậy, lấy quần áo ra từ trong tủ, cũng không để ý Lương Nhược Hư đang ở đây, chẳng chút kiêng nể nào mà thay quần áo.
“Anh có thể lịch sự một chút hay không, dù sao tôi cũng là phụ nữ.”
“Không sao, lần sau khi cô thay quần áo cũng để tôi xem, chúng ta coi như hòa.”
“Anh rõ ràng là một tên lưu manh.”
“Vậy chuyện này cũng phải trách cô, nếu tôi ăn không no, căn bản không đủ sức lực để giở trò lưu manh.”
Lương Nhược Hư: ......
“Anh muốn làm gì? Không phải nói tối nay anh trực ban sao?”
“Không đáng.” Lâm Dật nói:
“Triệu Mặc muốn động thủ, tôi cũng không thể nhàn rỗi, dù thế nào cũng phải cho đối phương một chút sự tôn trọng.”
“Nhưng tôi vẫn chưa ăn.”
“Chưa ăn cơm?”
“Tôi mang theo hai phần, vốn nghĩ hai chúng ta mỗi người một phần, nhưng anh đã ăn tất cả của tôi.” Lương Nhược Hư oán hận nói.
“A...... Tôi còn đang nghĩ hai hộp cơm trưa làm thế nào lại một hộp nhiều một hộp ít, tôi tưởng là cô sợ tôi ăn không đủ nên mang theo một hộp rưỡi.”
“Ai biết anh có thể ăn khỏe như vậy, thật giống một con lợn.”
“Được rồi, cô ăn ít một chút đi, nhìn xem chân của cô, đều là thịt”
“Tôi mà béo? Anh vừa ăn cơm của tôi lại còn ở đây mà kiếm cớ.”
“Cô tự mình sờ chân mình đi, xem thử có bao nhiêu thịt rồi nhìn xem chân tôi lần nữa.”
Lương Nhược Hư đảo mắt, “Cho dù vậy tôi cũng không béo.”
“Đừng nói nhảm nữa, tôi nói cô béo là cô béo, tôi phải đi trước, không quản cô nữa.”
“Anh đã đi rồi, tôi ở đây làm gì.”
“Có thể đến đây khám bệnh, bác sĩ ngoại khoa tim mạch của chúng tôi đều rất chuyên nghiệp, việc này cô yên tâm.”
“Bớt nói nhảm, cho dù phải gặp bác sĩ tôi cũng không đến đây.”
“Phụ khoa ở phòng nội trú thứ sáu, chủ nhiệm Tiền có kĩ thuật cực kì tốt, được mệnh danh là người đứng đầu của phụ khoa.”
“Đừng nói nhảm, đi nhanh.”
Lương Nhược Hư đứng phía sau đẩy Lâm Dật một cái.
Miễn là ở cùng anh ta, mình mãi mãi là người chịu thiệt.
Hai người đi đến bãi đỗ xe, Lâm Dật cũng không để ý đến Lương Nhược Hư, phải đem việc lớn đặt lên hàng đầu, sớm chuẩn bị làm tốt công việc.
“Lâm Dật, anh đợi một lát.”
“Sao đấy? Vẫn còn chuyện gì.”
Lương Nhược Hư cấu tay, nhẹ nhàng nói: “Anh lại đây, tôi có chút chuyện cần nói với anh.”
“Có vấn đề gì nói thẳng đi, ở đây cũng không có người.”
Lương Nhược Hư giậm chân, vừa ngượng vừa gấp: “Anh mau đến đây.”
“Sao lại nhiều chuyện như vậy chứ.” Lâm Dật im lặng đi tới, “Có chuyện gì nói nhanh.”
Lương Nhược Hư nhìn xung quanh, cuối cùng nhỏ giọng nói: “Lúc dì cả đến đau bụng, vấn đề này phải giải quyết thế nào?”
------
Dịch: MBMH Translate