“Được, 12 giờ trưa, Hoa Yến Lâu.”
“Được.”
Hẹn xong giờ cơm trưa, Lâm Dật liền bận rộn trong phòng.
Tuy rằng mấy ngày nay, đều có ca phẫu thuật, nhưng độ khó cũng không lớn.
Trước tiên là nhìn xem ca bệnh, sau đó dành ra một tiếng, là có thể giải quyết xong những chuyện này.
Điểm khó khăn duy nhất, là động mạch chủ của Lưu Tử Hào chuyển thành phẫu thuật.
Bản thân mình và Lý Sở Hàm đều phải ứng phó cẩn thận.
Đến giữa trưa, hai người còn đang thảo luận chuyện liên quan tới phẫu thuật.
Các bác sĩ còn lại bên trong phòng đều đang nghiêm túc lắng nghe.
Các loại lý luận và phương pháp kỹ thuật của Lâm Dật đều khiến cho bọn họ nghe mà sửng sốt một chút.
Rõ ràng còn trẻ hơn so với chính mình, rõ ràng là tới muộn hơn so với mình, sao lại mạnh hơn mình nhiều như vậy?
Nhưng ở trong mắt của Lý Sở Hàm lại tràn đầy thưởng thức.
Nhưng trong quá trình thảo luận thì có ba chỗ, ý kiến của hai người không giống nhau.
Vì để có hiệu quả phẫu thuật tốt hơn, phương pháp của Lâm Dật cấp tiến và mạo hiểm hơn, nhưng lại bị Lý Sở Hàm bác bỏ.
Bởi vì mạo hiểm như vậy là quá lớn, xác suất thành công khả năng còn không đến 1%, cô không muốn mạo hiểm như vậy.
Cô muốn sử dụng biện pháp an toàn ổn thỏa hơn một chút, chỉ là hiệu quả khôi phục sau phẫu thuật không tốt như biện pháp của Lâm Dật.
Cho đến tận giữa trưa, hai người vẫn kiên trì với ý kiến của mình, không muốn dễ dàng buông tha.
Nhưng thảo luận thì thảo luận, cũng không ảnh hưởng tới mối quan hệ mập mờ giữa hai người.
12 giờ trưa, Lâm Dật đến Hoa Yến Lâu cạnh bệnh viện, thì gặp được Lương Nhược Hư tại cửa ra vào.
Lương Nhược Hư mặc một thân đồ âu màu xám dành cho nữ, Lâm Dật cảm thấy tẻ nhạt vô vị, ngay cả hứng thú nhìn một chút cũng không có.
Trong lòng Lương Nhược Hư cảm thấy u oán, đây là loại người gì vậy!
Thật sự là chỉ biết nịnh hót.
Bởi vì thân phận đặc thù của Lương Nhược Hư, Lâm Dật liền đặt một gian phòng, mua chút đồ ăn, chuẩn bị ăn cơm.
“Tìm tôi có chuyện gì?” Lâm Dật hỏi.
“Hôm qua Triệu Mặc có gọi điện thoại cho tôi, hỏi anh có phải là đã đem Long Tâm thế chấp rồi hay không.”
“Sau đó thì sao? Còn nói cái gì không?”
“Sau đó thì không nói gì nữa.” Lương Nhược Hư nhìn Lâm Dật, “Nhưng nhìn bộ dáng của anh thì có vẻ rất bình tĩnh.”
“Đã sớm đoán được.” Lâm Dật nói ra: “Tôi đoán chừng hiện tại anh ta đang cảm thấy mơ hồ.”
“Vì cái gì vậy?”
Lâm Dật nhìn đồng hồ đeo tay một cái, “Hiện tại là 12:30, dựa theo tốc độ bán tháo của anh ta, tôi sẽ lấy đi khoảng 30 tỷ cổ phiếu. Theo tôi suy đoán, trên tay của anh ta, nhiều lắm là còn có hơn 20 tỷ cổ phiếu. Nếu như tôi còn có thể tiếp nhận, thì bước đầu kế hoạch của anh ta coi như là đã thất bại, dù công ty Hồn Thủy có gia nhập thì kết quả cũng không được như mong muốn trong lòng anh ta, cho nên anh ta sẽ đứng ngồi không yên.”
“Anh đã tiếp nhận 30 tỷ rồi?”
“Không phải vậy chứ?” Lâm Dật nói ra: “Nếu như tôi không tiếp nổi, thì làm sao có tâm trạng cùng ăn cơm với cô được.”
“Anh lấy tiền ở đâu ra mà nhiều như vậy?” Lương Nhược Hư nói:
“Sẽ không thực sự đem Long Tâm đi thế chấp đó chứ? Nếu như thiếu tiền thì cứ nói với tôi, tôi có thể phê xuống cho anh một bộ phận tiền.”
“Phê tiền thì không cần đâu, tạm thời còn chống đỡ được.” Lâm Dật nói:
“Tôi hiện tại đang đợi Triệu Mặc đập hết số cổ phiếu mượn được, sau đó để cho công ty Hồn Thủy gia nhập. Dư luận chính là phương pháp khống chế thị trường chứng khoán tốt nhất. Bọn họ đã chuẩn bị gần một tháng, có thể sẽ không tốt lắm.”
“Có cần tôi giúp một tay không?”
“Đương nhiên là có.” Lâm Dật nói:
“Nếu như cô nguyện ý giúp, thì thậm chí là mười Hồn Thủy, tôi cũng không thèm để vào mắt, trong nháy mắt là có thể đem Triệu Mặc đánh thành tro bã.”
“Biện pháp gì?”
“Cô ra thông báo, nói rằng chưa kết hôn mà có con, sắp tới sẽ cùng tôi kết hôn. Tin tức này vừa ra, những tên yêu mà quỷ quái kia tất cả đều sẽ phải đứng sang một bên.”
“Anh cái người này, thật sự là lúc nào cũng đều nghĩ đến việc chiếm tiện nghi của tôi, nói anh nịnh hót là đã cất nhắc anh rồi.”
“Ai ai ai, nói chuyện chú ý một chút a, tôi làm sao có thể được lợi.”
“Lúc tôi mặc váy lộ đùi thì hung hăng nhìn tôi, lúc mặc âu phục thì anh nhìn cũng không thèm nhìn, còn nói mình không nịnh hót?”
“Chủ yếu là bộ quần áo của cô này, sát khí quá nặng, khiến cho tôi không dám nhìn thẳng.” Lâm Dật nói: “Nhưng nếu như cô cởi áo ra, thì tôi sẽ không như vậy.”
“Anh nghĩ thì hay lắm.”
“Không đẹp bằng lúc cô nhu tình như nước.”
Ngạch...
Anh đúng là lúc nào cũng đều có thể trêu chọc a!
“Nói cho anh biết, tôi mới không nhu tình như nước.” Lương Nhược Hư e lệ nói.
“Biết mình giống đàn ông mà còn không thay đổi?”
Lương Nhược Hư:…
“Tôi thật sự muốn lấy dĩa ăn đâm chết anh.”
Lâm Dật cười ha ha một tiếng, “Đến ăn miếng đu đủ này, cố ý chuẩn bị cho cô đó.”
“Đừng nói nhảm với tôi nữa, số đo đã vừa vặn, không cần bồi bổ thứ này nữa.”
“Cô không ăn thì tôi ăn.” Lâm Dật nói: “Cô hôm nay tới tìm tôi, chính là vì để nói chuyện này?”
“Cũng không phải.” Lương Nhược Hư nói:
“Anh có nhớ không, mấy ngày trước, hai ta đi ra từ bệnh viện, gặp phải bạn nhỏ mắc bệnh SMA kia.”
“Có nhớ, bé ấy tên là Lưu Tử Hào.” Lâm Dật bất đắc dĩ nói:
“Gia đình này cũng đủ xui xẻo, đứa bé kia không chỉ mắc SMA, còn bị chuyển vị động mạch chủ bẩm sinh, cảm giác như đã bước nửa chân vào Quỷ Môn Quan rồi.”
“Nghiêm trọng như vậy sao? Còn có thể cứu chữa không?”
“Tỷ lệ sống vẫn còn, nhưng rất xa vời.” Lâm Dật nói:
“Tôi và Lý chủ nhiệm đã thảo luận phương án phẫu thuật một buổi sáng rồi, bây giờ còn chưa có kết quả. Hiện tại nhà bọn họ đã lên trang mạng tìm kiếm sự giúp đỡ, có thể cứu tới mức độ nào thì phải xem trình độ bản thân rồi.”
“Quá khổ rồi.”
“Ai nói không phải đâu.” Lâm Dật để đũa xuống, vừa nhắc tới chuyện này, cảm thấy đồ ăn cũng không còn ngon nữa, “Cô không phải là cố ý hỏi tới chuyện này đó chứ.”
Lương Nhược Hư mở album điện thoại di động lên, mở mấy video lên.
Mấy phút đồng hồ sau, Lâm Dật nhìn qua mười mấy video một chút, cuối cùng cũng hiểu tại sao cô ấy lại tìm mình.
Bởi vì nhà họ Lưu đã đem tin tức nhờ giúp đỡ phát lên trên mạng.
Nhưng chuyện liên quan tới cứu trợ, lại không có bao nhiêu người chú ý, mà chuyện vụ thuốc Nosina Sodium 700 ngàn tệ kia lại trở thành tiêu điểm.
“Những lời bàn luận không não này, tạo thành một số ảnh hưởng không tốt đi.”
“Ừm, bởi vì trải qua thời gian dài, đây đã là một vấn đề mẫn cảm.”
“Nhưng loại chuyện này, cô hẳn là tìm không thấy tôi đúng không?” Lâm Dật nói: “Chẳng lẽ cô muốn tôi phát triển các phương án thay thế sao?”
Lương Nhược Hư nhìn Lâm Dật, “Anh có năng lực như vậy sao?”
“Lời này không phải là lời mà cô muốn hỏi sao.”
Lương Nhược Hư khẽ giật mình, “Làm sao anh biết?”
“Cô cũng không phải là người ích kỷ.”
“Thật sự là cái gì cũng không thể gạt được anh.” Lương Nhược Hư nói:
“Đêm qua, chú Trần có gọi điện thoại cho tôi, chính là cha của Nghiên Nghiên, nói anh là chuyên gia trong lĩnh vực này. Chú ấy muốn tôi hỏi anh một chút xem có biện pháp nào giải quyết việc này hay không, dược hiệu kém chút cũng không sao cả.”
“Đừng nói đùa nữa.” Lâm Dật phất phất tay, “Chút thuốc bình thường, tôi còn có thể làm một chút, nhưng thứ này nghĩ thì cũng đừng nghĩ.”
“Phát triển nghiên cứu rất khó khăn sao.”
“Nào chỉ là khó khăn bình thường.” Lâm Dật nói:
“Hệ thống Trung y so với Tây y lớn hơn và cũng hỗn tạp hơn nhiều. Cho dù tôi có thể nghiên cứu ra phương thuốc thì cũng chưa chắc có thể tìm được đông dược cần thiết, cứ xem như là có thì giá cả so với Nosina Sodium khả năng còn đắt hơn, làm như vậy căn bản không có ý nghĩa.”
“Tuy rằng tư bản tham tài, nhưng cũng phải tuân theo quy luật thị trường, tất cả mọi thứ, đều là đồng giá, muốn chấn động thế giới, chỉ dựa vào một cây tăm, là không đủ.”
------
Dịch: MBMH Translate