Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 578 - Chương 576. Tai Họa Ngầm

Chương 576. Tai Họa Ngầm
Chương 576. Tai Họa Ngầm

Lương Nhược Hư giật mình nhìn màn hình, không hiểu tâm trạng của mẹ tại sao lại lên xuống như vậy.

Lẽ ra Lâm Dật tìm được người của công ty Hồn Thủy ra mặt giải thích chuyện này, mọi chuyện hẳn là có thể bình ổn một cách hoàn mỹ mới đúng chứ.

Chuyện lớn trong miệng của mẹ rốt cuộc là chuyện gì?

“Mẹ, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy, người nói cho con nghe một chút đi.”

“Đợi lát nữa rồi nói sau, mẹ gọi điện cho chú Trần đã. Đúng rồi, lát nữa con gửi số điện thoại của Lâm Dật qua cho mẹ.”

“Hiện tại con sẽ gửi cho người.”

Vừa dứt lời, Trầm Thục Nghi cúp điện thoại, bấm gọi cho Trần Thuận Kiệt.

“Chị dâu.”

“Sáng nay có phải là Hạt Gạo đã gửi cho cậu một phần hợp đồng với Pfizer và sáu công ty dược phẩm lớn kia đúng không?” Trầm Thục Nghi vào vấn đề ngay.

“Buổi sáng nó có gửi qua cho em, sau khi xem xong thì em đã sợ hết hồn.”

Nghe giọng điệu nói chuyện thì có thể đoán được, Trần Thuận Kiệt đang hưng phấn như thế nào.

Mỗi một chuyện trong đó đều là chuyện dù có sức người cũng không thể làm được.

Ít nhất thì bản thân mình nỗ lực nhiều năm như vậy cũng không có bất kỳ hiệu quả nào.

Nhưng người tên là Lâm Dật kia lại làm được.

“Em nghĩ kỹ rồi, tuy rằng hợp đồng là do Hạt Gạo ký, nhưng nó đã nói rõ ràng cho em rồi. Những chuyện này đều là do Lâm Dật tranh thủ được, em cũng không thể để người ta làm việc không công được. Cho nên em chuẩn bị để cho cậu ấy làm thư ký của Medical Association Trung Quốc, cho dù là trên danh nghĩa thì cũng có thể mang đến chút tiện lợi cho cậu ấy trong tương lai.”

“Như vậy cũng được, nhưng để một khoảng thời gian rồi lại làm chuyện này, trước tiên phải đem việc này ép xuống một chút.”

“Hả? Ép xuống một chút sao?”

Trần Thuận Kiệt nhạy bén phát hiện ra trong này dường như vẫn còn chuyện gì đó.

Nếu không thì Trầm Thục Nghi cũng không có khả năng gọi điện thoại để trực tiếp nói về chuyện này.

“Vậy được, hiện tại em sẽ nói một tiếng với thư ký, đem văn kiện rút lại đã.”

“Đúng vậy, tóm lại là các người khoan lại tỏ thái độ đối với việc này, trong thời gian gần đây không được báo cáo bất kỳ tin tức tích cực gì liên quan đến Lâm Dật.”

“Đã biết, chị dâu.”

Cúp điện thoại, Trầm Thục Nghi liền gọi một cuộc điện thoại nội bộ, “Tiểu Vương, đến phòng làm việc của tôi một chút.”

Mấy phút đồng hồ sau, một người phụ nữ mặc váy đồng phục màu xám đi đến văn phòng của Trầm Thục Nghi.

Người phụ nữ này tên là Vương Lệ, là Phó Tổng giám đốc phụ trách quan hệ xã hội và tiếp thị của Trung Tín.

“Trầm tổng, ngài tìm tôi có chuyện gì sao.”

“Thông báo cho người của bộ phận PR, nghĩ biện pháp triệt tiêu tất cả tin tức liên quan tới tập đoàn Lăng Vân trên mạng, càng triệt để càng tốt.”

Vương Lệ cảm thấy hoài nghi, “Trầm tổng, chủ yếu là che giấu tất cả tin tức xấu của trận bán khống này đúng không?”

“Đúng thế.” Trầm Thục Nghi nói: “Cố gắng làm hết khả năng, tranh thủ giảm sự ảnh hưởng xuống mức thấp nhất.”

“Tôi sẽ đi sắp xếp ngay.”

Sau khi Vương Lệ đi ra khỏi văn phòng, mười ngón tay của Trầm Thục Nghi đan vào nhau, để trên bàn làm việc, đại não đang xoay tròn.

Hiện tại, bản tuyên bố đã kết thúc, Chu Phong xuất hiện, cho thấy Triệu Mặc đã thất bại trong trò chơi bán khống này.

Như vậy tiếp theo chính là lúc Lâm Dật phản kích.

Lấy loại tính cách có thù tất báo kia của Lâm Cảnh Chiến, Lâm Dật cũng sẽ không kém quá nhiều, thậm chí là chỉ có hơn chứ không kém.

Với lại cũng có thể đoán được hành động tiếp theo của cậu ấy.

Gây nên dư luận, khiến cho giá cổ phiếu tăng lên.

Nhưng những thứ này đều không đáng kể.

Nói một cách khác thì những chuyện này vẫn còn nằm trong phạm vi có thể không chế được.

Bốn người Triệu Mặc chắc chắn sẽ cắn răng chịu đựng, tập đoàn Hoa Ngân sẽ không đích thân tham dự vào.

Nhưng trong chuyện này, chuyện có sức ảnh hưởng chính thức lại là phần hợp đồng mà Lâm Dật đã ký cùng bảy công ty dược phẩm kia.

Nhất là điều thứ nhất, thành lập trung tâm nghiên cứu y dược cấp thế giới tại Trung Hải, chuyện này tuyệt đối sẽ thúc đẩy thị trường chứng khoán của Didi lên cao.

Sẽ kéo theo vô số tư bản theo tham dự vào, sau đó sẽ tăng tới trình độ nào, không một ai biết được.

Pfizer và sáu công ty dược phẩm lớn kia chắc chắn cũng sẽ không bỏ qua tin tức này, đến lúc đó ảnh hưởng tạo thành có thể nói là như núi kêu biển gầm.

Nhưng tác động đáng sợ nhất cũng không phải là những thứ này.

Chuyện Lâm Dật đại thắng cùng với việc giá cổ phiếu của Didi tăng vọt, không thể tránh khỏi việc sẽ ảnh hưởng đến tập đoàn Hoa Ngân và ba gia tộc kia.

Lấy năng lực của mình, muốn ngăn cản một cái tập đoàn Hoa Ngân là chuyện không thành vấn đề.

Nhưng nếu như người của bốn đại gia tộc đều tham dự thì chính mình cũng bất lực, Lâm Dật cách cái chết cũng không còn xa.

Nghĩ đến đây, Trầm Thục Nghi lắc đầu, bà chưa từng nghĩ tới kết quả lại sẽ thành như vậy.

Hình như đã chơi đùa hơi quá rồi thì phải.

Tiện tay mở ra thị trường chứng khoán lên xem, Trầm Thục Nghi nhìn xu thế giá cổ phiếu của Didi.

Phát hiện một hiện tượng kỳ quái, cổ phiếu của Didi đã tăng đến giới hạn vào lúc 10:10.

Xét theo thời gian thì khoảng thời gian này là lúc buổi họp báo vừa mới bắt đầu, còn chưa có nổ ra tin tức phản bội của Chu Phong, lẽ ra không thể xuất hiện loại xu thế này được.

Nhưng rất nhanh, Trầm Thục Nghi đã nghĩ ra nguyên nhân.

Lâm Dật khả năng là đã dự định được nước cờ này từ trước rồi.

Hạn chế tính lưu thông của cổ phiếu ở mức thấp nhất, để cho bốn người Triệu Mặc không còn cách nào để mua lại những cổ phiếu phân tán và trả lại cho môi giới.

Nếu quả như thật muốn mua thì cũng chỉ có thể mua với giá cao.

Cứ như vậy, mục đích của cậu ấy đã đạt được.

Trầm Thục Nghi lắc đầu, tự nhủ: “Bốn tên tiểu tử này lại bị một mình Lâm Dật đùa giỡn trong lòng bàn tay như vậy, thật sự là quá đủ rồi.”

Nói xong, Trầm Thục Nghi bấm điện thoại gọi cho Lâm Dật, nhưng gọi mấy lần cũng không có ai nhận.

“Tên nhóc này rốt cuộc là đang làm cái gì vậy?”

...

Tập đoàn Lăng Vân, văn phòng của Kỳ Hiển Chiêu.

Lúc này, bọn người Lâm Dật và Tần Hán đều ở nơi này để bàn bạc cho bước kế hoạch tiếp theo.

Mà điện thoại di động của Lâm Dật đã được chỉnh sang chế độ máy bay, để tránh có người gọi tới làm phiền.

“Lão Lâm, hiện tại giá cổ phiếu Didi đang tăng nhanh, đã đạt đến mức trước đó rồi, cho dù bọn họ có năng lực mua về tất cả cổ phiếu, nhưng lợi tức cho môi giới cũng là một con số không nhỏ. Bọn họ chắc hẳn là sẽ lỗ không ít tiền.” Tần Hán nói.

“Đại cục đã định, bồi thường tiền là chuyện đương nhiên, nhưng phải xem anh ta sẽ phải bồi thường bao nhiêu đây.” Lâm Dật cười ha hả nói:

“Hiện tại, ba nhà các người đều đã nuốt hết cổ phiếu trên tay tôi. Mà tiền trong kho của tôi vẫn đang còn sung túc, chỉ cần đem tính lưu thông hạ xuống mức thấp nhất, là có thể khiến cho bọn người Triệu Mặc mệt chết.”

“Nhưng tôi cảm thấy, làm như vậy vẫn còn chưa đủ.” Tần Hán nói: “Nhất định phải để cho cổ phiếu tăng lên thì mới thú vị.”

Lâm Dật cười hắc hắc, “Tôi đã nghĩ kỹ, bây giờ sẽ lập tức áp dụng.”

“Ông chủ, biện pháp của ngài là gì?” Hà Viện Viện hỏi.

“Đương nhiên là tạo ra áp lực dư luận rồi.” Lâm Dật nói:

“Cứ nói rằng chúng ta chuẩn bị hợp tác với trường đua xe quốc tế Trung Hải, thành lập hạng mục xe thể thao Didi.”

“Tiếp đó, tại bến cảng Vọng Giang tuyên bố thành lập nghiệp vụ Didi ra khơi.”

“Lại thành lập thêm cái nghiệp vụ Didi dùng cơm với khách sạn Bán Đảo, phải đem tất cả tài nguyên có trên tay tận dụng hết, có làm được hay không là một chuyện, trước tiên cứ phóng đại lên đã.”

“Ông chủ, ngài đúng là một thiên tài, như vậy mà cũng có thể nghĩ ra được.” Hà Viện Viện nói:

“Tôi cảm thấy, chuyện làm từ thiện cũng nên được tuyên dương một chút. Nó có thể kích thích thị trường và thiết lập một hình ảnh kinh doanh tốt, sẽ có ảnh hưởng vô cùng quan trọng đối với sự phát triển trong tương lai.”

“Được, việc này cô cứ xem đó mà làm.” Lâm Dật nói:

“Tóm lại, mục đích của chúng ta chỉ có hai cái. Thứ nhất, cũng là điểm quan trọng nhất, chính là tận dụng mọi khả năng để giảm tính lưu động của cổ phiếu xuống. Tiếp theo mới là đẩy giá cổ phiếu lên cao, gây nên khủng hoảng cho Triệu gia. Tôi muốn bọn họ trong khoảng thời gian tiếp theo đều ăn không ngon ngủ không yên!”

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 576.
Bình Luận (0)
Comment