Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 579 - Chương 577. Didi Treo Ngược

Chương 577. Didi Treo Ngược
Chương 577. Didi Treo Ngược

Nghe phương pháp của Lâm Dật, Kỳ Hiển Chiêu và Hà Viện Viện đều gật đầu răm rắp.

“Tôi cảm thấy, nếu như để những hạng mục hợp tác này công bố ra ngoài, chắc sẽ có hiệu quả rất tốt, tôi đoán chắc dù bọn người Triệu Mặc có khóc cũng không tìm được lý do đâu.”

“Lão Lâm, cậu đã nói như vậy, tôi đây cũng có một cách.” Tần Hán nói:

“Chúng ta có thể hợp tác tạo một đầu tư Didi khác, mấy người cho ra nền tảng, chúng tôi đưa ra kỹ thuật, tạo ra một hoạt động đầu tư quy mô nhỏ, đến lúc đó bỏ thêm chút tiền hỗ trợ, hiệu quả cũng có thể không tồi.”

“Cách này khá hay.”

“Vậy có vẻ chúng tôi cũng có thể.” Lương Kim Minh nói:

“Didi xe đua và Didi ra khơi đều có rồi, chúng ta sẽ ra một tổng hợp ba thứ lục hải không, tạo ra một Didi hàng không, cụ thể làm thế nào tôi còn chưa có nghĩ xong, nhưng trước tiên có thể công bố tin tức ra bên ngoài, kích động một chút đến thị trường chứng khoán.”

“Mấy người đều giúp đỡ rồi, tôi cũng không thể rảnh tay.” Cao Tông Nguyên nói.

“Nhà mấy người không phải là sản xuất dây thừng sao, có thể giúp được cái gì chứ.” Tần Hán hỏi.

“Có thể tạo một Didi dây thừng mà.”

Lâm Dật: “...”

“Anh muốn phát triển nghiệp vụ này như thế nào? Didi treo ngược sao? Tích lũy đủ 100 điểm, tặng một hộp di cốt đá cẩm thạch à?”

“Ui cha, Didi treo ngược, hạng mục này quá oách.”

Tần Hán ha ha cười lớn, sau đó vỗ lên vai của Lương Kim Minh.

“Hay là mấy cậu phối hợp một chút là được rồi, làm ra một Didi tai nạn hàng không, mở đầu cho thời đại mới của các kiểu chết chóc.”

Người trong phòng ha ha cười lớn, Kỳ Hiển Chiêu và Hà Viện Viện cũng cười vui vẻ.

Chẳng trách bọn họ có thể làm bạn với ông chủ, dựa vào dạng động não này quả thật có thể làm bạn.

Lâm Dật cầm điện thoại lên, phát hiện đã buổi trưa rồi, chuẩn bị gọi mọi người cùng đi ăn trưa với nhau.

Buổi chiều anh còn phải đến bệnh viện một chuyến để làm thủ tục từ chức, phải tranh thủ thời gian.

Reng reng reng.

Đúng lúc này, điện thoại của Lâm Dật reo lên, là Lương Nhược Hư gọi đến.

“Đang bận hay sao?”

“Vừa xử lý xong chuyện trên tay, chuẩn bị đi ăn cơm.”

“Tôi nhớ anh hình như từng nói, buổi chiều đến bệnh viện để làm thủ tục từ chức, có muốn cùng đi không?”

“Ở chỗ của tôi còn có người, không đi ăn với cô được rồi.”

“Cũng được.” Lương Nhược Hư ngừng một chút: “Mẹ tôi có gọi điện thoại cho anh không?”

“Bà ấy gọi điện thoại cho tôi làm cái gì?” Lâm Dật có chút không rõ: “Buổi sáng tôi bật chế độ máy bay, có thể không nhận được.”

“Tôi cũng không biết, khả năng là có chuyện quan trọng tìm anh, đợi chút tôi đưa cho anh số điện thoại của bà ấy, anh rảnh thì gọi lại nhé.”

“Được, gửi cho tôi đi.”

Nói chuyện vài câu đơn giản, Lâm Dật liền dập điện thoại.

“Thôi đừng ngồi ở đó nữa, gần tới giờ ăn cơm rồi, trước tiên ăn cơm đã, buổi chiều tôi còn có việc nữa.”

“Đi thôi đi thôi, đúng lúc tôi cũng đói rồi.”

Giữa trưa, Lâm Dật dẫn Tần Hán cùng mọi người đi đến nhà hàng Hoài Dương trước kia từng ăn.

Ăn xong, cơm no rượu say rồi thì đi tới bệnh viện.

Bầu không khí của bệnh viện không khác gì với trước kia, mọi người đều rất bận rộn.

Đối với Lâm Dật mà nói, ở đây càng giống như một vùng đất bình yên.

Bất luận xảy ra chuyện gì, nơi đây đều bình yên vô sự, sẽ không chịu bất kỳ ảnh hưởng nào.

Nhưng bắt đầu từ hôm nay, phải tạm thời rời khỏi nơi này rồi.

“Ài…”

Lâm Dật thở dài một hơi, trước trước sau sau bận cả một tháng, có tặng thuốc lá biếu rượu, có cả tặng hoa quả rau xanh, chỉ là không có tặng cờ thưởng cho mình.

Thật là quá không biết làm việc rồi.

Đến bệnh viện, Lâm Dật không đến khoa tim mạch, mà đi tới bộ phận nhân sự, trước hết phải làm xong thủ tục từ chức đã.

“Chủ nhiệm Lâm đến rồi.”

Nhìn thấy Lâm Dật bước vào, chủ nhiệm phòng nhân sự Trần Bình đứng lên nghênh đón, nhiệt tình chào hỏi.

Tuy rằng Lâm Dật chỉ là một chủ nhiệm dự bị, nhưng anh ta bây giờ lại là người nổi tiếng trong bệnh viện, đến viện trưởng Miêu gặp cũng phải chào hỏi, bắt buộc phải nhiệt tình một chút.

“Chị Trần, chị bận không? Tôi đến làm thủ tục từ chức, bây giờ có tiện không.”

“Hả? Thủ tục từ chức?”

Trần Bình sững người: “Chủ nhiệm Lâm, anh nói cái gì vậy? Muốn làm thủ tục từ chức?”

Trần Bình thật sự không hiểu được, vì sao Lâm Dật muốn từ chức.

Dựa vào thực lực và trình độ của anh ấy bây giờ, chỉ cần cố mấy năm nữa, sau này làm viện trưởng cũng không thành vấn đề.

Lúc này làm thủ tục từ chức, đây không phải là tự mình hủy hoại tương lai sao.

“Chuẩn bị đổi sang công việc khác, ở bệnh viện quá mệt rồi.” Lâm Dật cười nói tiếp: “Nếu như thuận tiện, bây giờ giúp tôi làm thủ tục một chút nhé.”

“Giúp thì có thể giúp, nhưng anh đã là chủ nhiệm rồi, làm thủ tục từ chức phải có viện trưởng ký tên.”

“Đợi chút tôi sẽ chào hỏi với viện trưởng Miêu, trước tiên chị làm thủ tục từ chức đi.”

“Được rồi.”

Sau mười mấy phút, Lâm Dật ký tên lên trên bản thủ tục từ chức, còn với việc viện trưởng ký tên, thì chính là đi theo quy trình thôi.

Từ bộ phận nhân sự bước ra, Lâm Dật đi đến khoa tim mạch.

Đến phòng của khoa, phát hiện bên trong không có người nào cả, Lâm Dật lại lui ra ngoài, tới trạm y tá.

“Chủ nhiệm Lý bọn họ đi đâu rồi.”

“Hình như ở phòng 812 đó.”

“Được rồi, tôi qua đó xem sao.”

Phòng 812 là phòng bệnh của Lưu Tử Hào, hôm qua mới làm xong phẫu thuật, cộng tính chất đặc biệt của bệnh nhân, tất nhiên sẽ được chăm sóc thêm.

Đến phòng bệnh, bác sĩ trong khoa gần như đều ở đây hết rồi.

“Anh Lâm, anh đến rồi.” Kiều n là người đầu tiên nhìn thấy Lâm Dật, mở miệng chào hỏi.

“Tình hình của đứa bé thế nào rồi?”

“Vô cùng ổn, chỉ số của các hạng mục đều đã hồi phục bình thường.” Kiều n nói.

“Chủ nhiệm Lâm, cảm ơn anh.”

Bố mẹ của Lưu Tử Hào tiến lên trước, rơi lệ cảm kích nói:

“Ban đầu nếu như không phải anh lưu giữ chúng tôi, con của chúng tôi đã chết rồi.”

“Đây là chuyện chúng tôi nên làm.” Lâm Dật nói tiếp:

“Tôi cũng chẳng có việc gì, qua đây xem thế nào, đứa bé không sao thì tôi yên tâm rồi.”

“Được rồi, kiểm tra cũng đều đã xong hết, chúng ta cũng nên trở về thôi, đừng làm phiền đứa bé nghỉ ngơi.” Lý Sở Hàm nói.

Nhưng chính vào lúc này, Miêu Quốc Phong từ ngoài bước vào, tiến thẳng về phía Lâm Dật.

“Chủ nhiệm Lâm, đang yên ổn, sao cậu lại muốn từ chức? Có phải là có chỗ nào không vừa ý không?” Miêu Quốc Phong đau lòng khổ sở nói:

“Có chỗ nào khó khăn nói với tôi, tôi giúp cậu xử lý là được rồi.”

Nghe tin Lâm Dật từ chức, những người ở tại hiện trường đều rất kinh ngạc.

Ai cũng không ngờ tới anh sẽ lựa chọn từ chức.

Nhưng chỉ có Lý Sở Hàm đoán ra hàm ý ở bên trong.

Lâm Dật là một phú hào có gia tài hàng trăm triệu tệ, có thể anh ta vô cùng thích phần công việc bác sĩ này, nhưng dưới tay của anh ta còn có sản nghiệp của bản thân cần phải chăm lo, không thể nào lãng phí thời gian ở phương diện này.

Bây giờ anh ta đưa đơn từ chức, cũng là chuyện rất bình thường.

“Trên tay tôi còn có những việc khác cần phải làm, vì vậy công việc ở bệnh viện, trước tiên để xuống đã.” Lâm Dật cười nói:

“Vốn dĩ là muốn đình chỉ công việc, nhưng cảm thấy như vậy không ổn lắm, không thể chiếm nhà vệ sinh mà không đi đại tiện, thế nên thẳng tính từ chức luôn, nhưng qua một khoảng thời gian có khả năng tôi sẽ còn quay lại, mấy người cũng không cần bộc lộ biểu cảm này đâu.”

“Anh Lâm, anh làm sao nói đi là đi như vậy, điều này cũng quá bất ngờ rồi.” Kiều n gạt nước mắt nói.

“Em bình thường một chút đi, đừng làm như tôi mắc phải bệnh nan y khó chữa vậy.” Lâm Dật dở khóc dở cười nói:

“Người nào biết thì là tôi từ chức, người nào không biết, còn nghĩ rằng em muốn tiễn đưa tôi đó.”

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 577.
Bình Luận (0)
Comment