Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 58 - Chương 56. Ngay Cả Tần Thiếu Mà Cũng Dám Giáo Huấn.

Chương 56. Ngay cả Tần thiếu mà cũng dám giáo huấn.
Chương 56. Ngay cả Tần thiếu mà cũng dám giáo huấn.

Lúc đầu, Chu Hải Đào nghĩ chắc là mình nhìn lầm thôi.

Không ngờ tới trên khán đài lại thật sự là Lâm tổng!

"Lâm tổng!"

Khi Chu Hải Đào gọi Lâm Dật, Hạ Tâm Vũ, Tôn Thụy và Nhậm Tử Huyên đều rất ngạc nhiên.

Còn tưởng rằng là chính mình nghe nhầm.

"Lâm Dật, chú em như thế nào lại rảnh rỗi qua đây?"

Nhìn thấy Lâm Dật, Tần Hán đầu tiên là sững sờ, sau đó đi tới gần Chu Hải Đào cười cười, cùng Lâm Dật chào hỏi.

"Tôi đưa bạn tới đây đi dạo, vừa vặn đụng phải các anh."

Nhiệm Tử Huyên trừng hai mắt, "Tần thiếu gia, hai người quen nhau sao?"

"Đương nhiên là quen biết, đường đường là ông chủ của trường đua xe quốc tế Trung Hải, tôi làm sao có thể không quen biết được chứ."

Híz-khà-zzz ——

Choáng váng!

Biết được thân phận của Lâm Dật, ba người Hạ Tâm Vũ, tất cả đều chết lặng

Anh Dật hóa ra là ông chủ của trường đua xe quốc tế Trung Hải này!

Không biết cần bao nhiêu tiền để mua được trường xe đua lớn như vậy nhỉ!

"Anh Tần, người tên Nhậm Tử Huyên này là bạn của anh sao?" Lâm Dật thản nhiên hỏi.

"Cũng không tính là bạn bè, chỉ là kéo tới đây chơi chung thôi."

Trong mắt Tần Hán, những người như Nhậm Tử Huyên cũng giống như một món đồ chơi dùng một lần vậy, không có chỗ gì đặc biệt.

"Thế thì dễ nói chuyện rồi, tôi không hy vọng nhìn thấy cô ta ở đây, nói cô ta cút khỏi đây đi."

"Việc nhỏ."

Tần Hán quay đầu hướng về phía Nhậm Tử Huyên nói: "Cô về đi, chỗ này không còn việc của cô nữa."

Nhậm Tử Huyên cùng đoàn đội của cô, toàn bộ đều ngẩn người tại chỗ, sự việc thay đổi quá nhanh, các cô còn chưa kịp phản ứng.

"Tần thiếu gia, không phải đã nói là tôi có thể ở đây phát sóng trực tiếp sao? Tôi cũng đã đồng ý với những người trong phòng phát sóng trực tiếp, hôm nay muốn độc quyền phát sóng trực tiếp ở đây. Nếu như hôm nay không thể phát sóng, kênh phát sóng trực tiếp của tôi sẽ xong đời mất."

"Cái này cô cũng không thể trách tôi được."

Tần Hán nói: "Tôi hiểu tính cách của Lâm Dật, nếu như cô không phải ở trước mặt cậu ta ra vẻ ta đây, cậu ta cũng sẽ không để ý đến một tiểu nhân vật như cô, chính mình giả bộ ta đây, thì bây giờ chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt thôi, biến đi nhanh một chút đi, đợi lát nữa tôi gọi bảo an tới thì đừng có trách."

"Biết, biết rồi."

Nhậm Tử Huyên nơm nớp lo sợ nói, Tần Hán là người vui giận thất thường, trêu chọc ai cũng không thể trêu chọc anh ta.

Nhìn thấy Nhậm Tử Huyên và những người khác rời đi, Lâm Dật nhướng mắt nhìn Chu Hải Đào.

"Ông làm việc như thế nào vậy? Lúc đầu đã nói là gọi ba người đến, vậy thì cứ theo như quy củ mà làm việc, nhìn xem ông làm ra chuyện gì kìa!"

"Lâm tổng tôi ..."

Chu Hải Đào lộ vẻ mặt đau khổ, chỉ có thể làm người câm cam chịu, có nỗi khổ không nói được.

Nếu như không phải Tần thiếu gia đứng ra, tôi cũng sẽ không làm như vậy!

"Được rồi, cậu cũng đừng la mằng người khác nữa, việc này nên trách tôi." Tần Hán nói: "Ai biết được hai người kia lại là bạn của cậu."

"Tôi tại sao không thể có bạn làm người dẫn chương trình?."

"Tôi không có ý đó, mặt mũi cô ấy nhìn cũng được, nhưng phía trước không lớn, phần mông cũng không tính là vểnh lắm, chắc hẳn không phải là gu của cậu rồi." Tần Hán nháy mắt nói:

"Có cần hay không tôi giới thiệu cho cậu mấy cô gái tây, đặc biệt kích thích."

Hạ Tâm Vũ khóc không ra nước mắt, mặc dù nhỏ một chút, nhưng cô vẫn có mà, không đến nỗi là không có gì đâu.

"Tôi sợ nhiễm bệnh mà quay trở về, loại chuyện này cũng không vẻ vang gì, vẫn là anh đi làm đi." Lâm Dật nói:

"Ngược lại anh đó, quy tắc của trường đua xe đua có danh tiếng tốt, đều vì anh mà bị phá huỷ."

Nhìn thấy Lâm Dật giáo huấn Tần Hán, Tôn Thụy âm thầm hoảng sợ.

Người bạn này của Tâm Vũ, rốt cuộc là có lai lịch như thế nào chứ?

Lại dám ngay cả Tần thiếu gia nổi tiếng cũng dạy dỗ?

Mẹ nó thật trâu bò!

"Được được được, cậu là lão đại, cậu nói sao thì liền là như vậy." Tần Hán cười nói:

"Vừa vặn cậu hôm nay cũng đến rồi, chúng ta lại chạy hai vòng đi, đúng lúc tôi đang ngứa tay đây này."

"Bất luận chạy bao nhiêu lần, anh vẫn là bại tướng dưới tay tôi thôi, cần gì tự rước lấy nhục như vậy."

"Mẹ kiếp, cậu chỉ thắng tôi có một lần, đừng có mà trang bức." Tần Hán không phục nói:

"Lần trước sau khi chạy xong, tôi liền đem xe đi sửa chữa lại những khuyết điểm, hơn nữa kỹ năng xoay bánh xe của tôi cũng được cải thiện rất nhiều. Cậu muốn thắng được tôi, cũng không đơn giản như vậy nữa đâu."

"Vậy liền đến, vừa vặn tôi cũng có chút ngứa tay rồi."

Nói xong, Lâm Dật ném chiếc chìa khóa xe cho Chu Hải Đào, "Gọi người lái xe của tôi vào đây."

Cùng lúc đó, Tần Hán cũng ném chiếc chìa khóa qua, "Còn có của tôi nữa."

"Tôi liền đi sắp xếp cho người đi làm ngay."

Nhìn thấy Lâm Dật và Tần Hán bắt đầu nóng người, Tôn Thụy lôi kéo Hạ Tâm Vũ, nói:

"Đừng ngây người ra nữa, trước tiên bắt đầu phát sóng trực tiếp đi. Nếu như bỏ lỡ mất chuyện này, hai chúng ta sẽ thua lỗ lớn đấy."

Rất nhanh, Pagani của Lâm Dật và Lamborghini của Tần Hán được lái vào.

Hai người lần lượt lên xe, một trận đại chiến hết sức căng thẳng sắp bắt đầu!

"Lâm Dật này, chúng ta đánh cược chút gì đi, nếu chỉ chơi như vậy cũng rất vô vị." Tần Hán nói.

"Đánh cuộc gì?"

"Một giây mười vạn." Tần Hán nói ra: "Tổng cộng là năm vòng, bị bỏ lại vài giây, liền cho đối phương vài trăm ngàn, cậu cảm thấy như thế nào?"

"Không thành vấn đề."

Nhìn thấy hai người vân đạm phong khinh cá cược, Tôn Thụy liền cảm thấy cả người không tốt lắm.

Lúc trước anh cũng chỉ là nghe nói, những người nhà giàu có bao nhiêu xa hoa lãng phí, hôm nay coi như là là đã tận mắt chiêm ngưỡng.

Vẫn là các quy tắc cũ, Chu Hải Đào là người phát lệnh.

Kết thúc thời gian đếm ngược, hai chiếc xe thể thao gầm lên như mãnh thú mà lao đi!

Dưới sự hướng dẫn của Lâm Dật, kỹ thuật lái xe của Tần Hán đã tiến bộ rất nhiều.

Nhưng ở trước mặt tay đua lão luyện như Lâm Dật, vẫn là chênh lệch một đoạn, vừa cách điểm xuất phát khoảng mấy chục mét, anh ta đã bị kéo ra khoảng cách một cái thân xe.

Hạ Tâm Vũ và Tôn Thụy hăng hái sôi nổi nhìn.

Quá kích thích đi.

Cuối cùng, sau năm vòng liên tiếp, Tần Hán chạm đích chậm hơn Lâm Dật 21 giây.

So với Lâm Dật thì không cùng một đẳng cấp.

"Như thế nào, anh cảm giác thế nào?." Sau khi xuống xe, Lâm Dật cười nói.

"Cậu thật mẹ nó biến thái, tôi khổ luyện mấy ngày rồi, mà còn không chạy lại cậu."

Trình độ của Lâm Dật đã đạt đến trình độ chuyên nghiệp, hơn nữa là đặt biệt đứng đầu.

Tần Hán chỉ có thể coi là đứng đầu trong các tuyển thủ nghiệp dư, không thể nào cùng so sánh với Lâm Dật được.

Tần Hán lấy chi phiếu từ trong túi ra, ghi số ký tên.

"Có chơi có chịu, đây là 2.1 triệu."

Sau khi nhận được chi phiếu, Lâm Dật đưa cho Chu Hải Đào, "Xe của tôi có một vết xước, dùng số tiền này tìm người giúp tôi sửa xe."

"Cái gì? Có chuyện gì? Có người dám quẹt xe của cậu sao? Tìm được người chưa?" Tần Hán nghe xong có chút gấp gáp hỏi.

"Việc nhỏ, không cần anh phải ngạc nhiên như vậy."

Đương nhiên, Lâm Dật sẽ không để Tống Văn Tuệ trả tiền sửa xe, bởi vì bọn họ căn bản không đền nổi.

Nhưng phải để cho bọn họ ghi nhớ thật sâu việc này.

Chu Hải Đào cầm điện thoại di động, chụp lại khu vực bị hư hại.

"Lâm tổng, tôi sẽ liên hệ với nhà sản xuất sau đó yêu cầu họ cử kỹ sư từ nước ngoài về, để việc sửa chữa có thể hoàn hảo được thực hiện mà không để lại bất kỳ dấu vết nào."

"Được, việc này ông xem đó mà làm."

Nói xong, Lâm Dật và Hạ Tâm Vũ lên tiếng chào hỏi, "Các cô phát sóng trực tiếp ở đây, nếu có cần hỗ trợ gì thì tìm Chu Hải Đào, ông ấy sẽ dốc toàn lực phối hợp với các cô, tôi xin phép đi trước."

"Cảm ơn Dật ca."

"Không có gì."

Tần Hán nhìn Lâm Dật, "Tiểu tử cậu sẽ không lại muốn đi chạy Didi chứ?"

"Thông minh, cái gì cũng bị anh đoán được."

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 56.
Bình Luận (0)
Comment