Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 589 - Chương 587. Thì Ra Anh Cũng Là Một Tiểu Công Chúa

Chương 587. Thì Ra Anh Cũng Là Một Tiểu Công Chúa
Chương 587. Thì Ra Anh Cũng Là Một Tiểu Công Chúa

"Này ~~~"

Kỷ Khuynh Nhan ghét bỏ đẩy mặt Lâm Dật ra, "Nhẹ tay thôi, anh làm phấn nền của em sắp rớt rồi này."

"Buổi tối rồi, rớt thì cứ rớt đi. Hôn một cái."

"Hôn cũng được thôi, nhưng anh phải đồng ý với em một chuyện."

"Có chuyện gì vậy?"

"Từ nay về sau cho dù có chuyện gì khó chịu mà không gọi cho em được, cũng không được gọi điện thoại cho người khác."

"Vậy thì em cứ gọi cho anh."

“Không được, anh phải gọi điện cho em trước.” Kỷ Khuynh Nhan nói, “Gọi xong em sẽ gọi cho anh.”

"Điều này có thể chấp nhận được."

"Thôi thì hôn đi."

Đúng là đầu gỗ ~~~

Ngay khi Lâm Dật đứng dậy và đi tới hôn Kỷ Khuynh Nhan, Vương Thiên Long mang theo mấy người tới trước cửa tiệm, không ngờ phát hiện ông chủ đang ở bên trong trêu chọc một em gái.

Ngay lập tức những thủ hạ của anh ta dừng bước chân lại.

“Giám đốc Vương, chúng ta phải làm gì bây giờ, chúng ta có thể vào được không?” Quản lý đại sảnh hỏi.

"Chúng ta còn tiến vào cái con khỉ. Hãy ở bên ngoài chờ trước, chúng ta sẽ đi vào khi ông chủ và cô gái kia ân ái xong."

"Tôi nghĩ cũng đúng."

Nói đến đây, đám người Vương Thiên lặng lẽ đi trở lại xe, chờ Lâm Dật tán gái xong.

Hai người trong phòng hồn nhiên hoàn toàn không biết chuyện bên ngoài.

"Ưm ưm~~~"

Kỷ Khuynh Nhan đẩy Lâm Dật ra, "Chỉ hôn một chút thôi là được rồi, sao hôn tới mấy giây?"

"Đã lâu không hôn, nhất định phải hôn thật đủ."

“Anh thật tham lam.” Kỷ Khuynh Nhan lau miệng, “Phía trên đều là nước miếng của anh, thật kinh tởm.”

"Trên môi anh cũng có. Anh còn chưa nói chán ghét kinh tởm đâu, vậy mà em lại xấu xa cáo trạng trước."

“Mới không có, anh đừng nói nhảm.” Kỷ Khuynh Nhan mặt đỏ bừng nói:

"Sao mấy người giám đốc Vương còn chưa tới nhỉ hay là chúng ta thu dọn trước đi."

Mặc dù làm việc rất tốn thể lực nhưng Kỷ Khuynh Nhan cũng không cảm thấy mệt mỏi.

Cô còn cảm thấy rằng cuộc sống như vậy cũng khá tốt.

Sau này khi cô và Lâm Dật đều đã lớn tuổi, tìm một nơi để mở một cửa hàng nhỏ, anh nấu ăn bên trong, cô thu tiền bên ngoài, cùng nhau dọn dẹp cửa hàng nhỏ khi không có khách.

Nếu có thể, hai người sẽ nuôi một chú chó săn mồi lông vàng, thì tốt biết mấy.

Lâm Dật nhìn bên ngoài trời đã tối, Vương Thiên Long chắc là cũng sắp tới rồi?

"Để những công việc tốn thể lực này lại cho mấy người Vương Thiên Long đi, bọn họ sẽ lo liệu. Anh sẽ chỉ cho em những nơi khác."

“Ừ.” Kỷ Khuynh Nhan gật đầu đáp lại rồi bật đèn tường ở cửa.

Trước khi bật đèn, không khí trong nhà vẫn bình thường, nhưng sau khi bật đèn lại trở nên có chút kỳ quái.

Ánh đèn màu hồng tràn ngập trong nhà khiến không khí trong nhà trở nên mơ hồ ái muội.

Kỷ Khuynh Nhan ngạc nhiên, cảm thấy có chút không thể chấp nhận được không khí ái muội này.

Có phải vì đã chứng kiến ​​quá nhiều nỗi thống khổ của con người trong bệnh viện, cho nên sau khi từ chức anh ấy muốn sống với con người thật của mình không?

Bên ngoài có một chiếc xe ba bánh màu hồng phấn, hiện tại trong cửa tiệm cũng có ánh đèn mang phong cách này.

Thì ra trong lòng Lâm Dật cũng là một tiểu công chúa màu hồng và dịu dàng.

Thực ra Lâm Dật cũng rất bối rối.

Hệ thống đưa tới cho anh một chiếc xe ba bánh màu hồng, anh có thể cố gắng nhịn được, nhưng có chuyện gì với ánh đèn thế này?

Đây là nhà hàng hay phòng súng?

Mẹ nó cũng quá ái muội rồi!

“Cái đó, thật ra thích màu hồng cũng không phải vấn đề gì to tát, chỉ cần anh vẫn thích phụ nữ, nghĩa là tâm lý của anh vẫn bình thường.” Kỷ Khuynh Nhan an ủi.

"Không, em đừng vội đưa ra kết luận như vậy, nghe anh giải thích."

“Anh giải thích cũng không có gì quan trọng.” Kỷ Khuynh Nhan sợ Lâm Dật bị chọc tức, giả bộ hờ hững nói, “Nếu anh sớm nói rằng anh thích màu hồng phấn, sau này em sẽ mặc thêm quần áo màu này cho anh ngắm.”

Lâm Dật đưa tay xoa huyệt nhân trung, cảm thấy đầu óc quay cuồng.

Mẹ nó, hệ thống thật sự là một con chó.

“Không sao, không phải chuyện gì to tát, mỗi người đều có một số bí mật nhỏ của riêng mình, không muốn ai biết.” Kỷ Khuynh Nhan an ủi:

"Cũng giống như em, đã lớn như vầy rồi còn dùng rất nhiều đồ lót hình các nhân vật hoạt hình, cái này giống nhau thôi."

Cái gì mà giống nhau!

Ông đây là đàn ông đấy!

Năm tử hán đại trượng phu không nên thích những thứ này!

"Đi thôi, đi đến phòng bếp phía sau xem qua một chút."

Kỷ Khuynh Nhan nắm lấy cánh tay của Lâm Dật, nhưng anh có thể thấy rằng cô ấy đang cố kìm nén ý cười.

Cô cứ tưởng anh là người bất khuất không sợ trời không sợ đất.

Thật không ngờ trong thâm tâm anh cũng là một cậu con trai mới lớn, sau này cô cũng không nên quá tùy hứng.

Con trai đôi khi cũng nên được nuông chiều.

Khi hai người đến phòng bếp phía sau, phát hiện môi trường bên trong không tệ, có đủ loại xoong nồi.

Ngay cả phòng vệ sinh cũng rất sạch sẽ, không có mùi khó chịu.

“Em nghĩ những gì chúng ta phải làm bây giờ chỉ đơn giản là dọn dẹp, và sau đó là trang trí.” Kỷ Khuynh Nhan vừa nhìn vừa nói.

"Diện tích quán không lớn nên đi theo phong cách nhỏ gọn và sạch sẽ. Về phần trang trí, ngoài việc tạo cảm giác bên ngoài cao cấp, chúng ta cũng sẽ đặt một số thú nhồi và búp bê phiên bản giới hạn. Đây là những món đồ trang trí hoàn hảo. Những thứ này rất đẹp và phù hợp với không gian quán chúng ta, Viện Viện có đủ tất cả những món đồ đó, anh có thể đến gặp cô ấy để lấy chúng."

“Chờ đã, giống như có đồ vật kì lạ lẫn lộn vào.” Lâm Dật nói:

"Tại sao em lại muốn trang trí búp bê và thú bông? Đây là nhà hàng chứ không phải là nhà trẻ."

"Không phải anh thích những món đồ thế này sao." Kỷ Khuynh Nhan nói:

"Đây là nhà hàng riêng của chúng ta, vì vậy việc trang trí phải được thực hiện theo sở thích của riêng chúng ta không phải sao."

"Lúc đầu khi anh đón em bằng mô tô, em còn tưởng rằng con trai sẽ thích những thứ như xe máy, nhưng không ngờ sở thích của anh lại nằm ngoài suy đoán của em."

Bốp!

Lâm Dật đánh vào mông Kỷ Khuynh Nhan một cái đầy nhục dục.

“Chúng ta đừng nhắc tới chuyện này nữa.” Lâm Dật nói tiếp: “Đây là nhà hàng anh mua lại, màu sắc ánh sáng không liên quan gì đến anh.”

"Được được, không liên quan gì đến anh, em đều hiểu mà."

Lâm Dật: …

"Anh sẽ đi gọi điện thoại cho Vương Thiên Long, đã giờ này rồi sao còn chưa tới chứ."

Lâm Dật lấy điện thoại di động của mình và gọi vào số điện thoại của Vương Thiên Long.

"Anh đang ở đâu, tại sao còn chưa tới?"

"Ngài Lâm, chúng tôi đã đến đây từ lâu rồi. Nhưng vừa rồi chúng tôi nhìn thấy ngài và Kỷ tổng thân mật, chúng tôi không dám đi vào làm phiền."

Kỷ Khuynh Nhan: ...

Thật sự bị người khác nhìn thấy sao?

"Bây giờ mau đến đây đi. Hai chúng tôi đã xong việc rồi."

"Được ạ."

Không đến vài phút, Vương Thiên Long từ bên ngoài bước vào cùng với hàng chục người.

"Lâm tổng khỏe, Kỷ tổng khỏe."

Kỷ Khuynh Nhan xấu hổ gật gật đầu, ngượng ngùng đứng bên cạnh Lâm Dật.

"Đây là cửa hàng mới được mua lại của tôi. Cả hai chúng tôi đều đã suy nghĩ về những ý tưởng trang trí cụ thể. Bây giờ tôi sẽ nói cho anh nghe một chút về nó."

"Được rồi, ngài Lâm ngài nói đi."

Trong nửa giờ tiếp theo, Lâm Dật nói đại ý cho Vương Thiên Long nghe.

Người sau cũng nhanh chóng hiểu được ý định của Lâm Dật.

Mặc dù quy mô của cửa tiệm hơi nhỏ một chút, nhưng nó phải được dốc vốn trang hoàng sửa sang lại.

Cửa tiệm phải mang lại cho thực khách cảm giác bầu không khí sang trọng và chất lượng cao cấp.

"Lâm tổng, ý định trang trí của chúng ta chính là xoay quanh chủ đề bên ngoài mang dáng vẻ trang trọng, để những khách hàng đến đây ăn tối có thể ra ngoài khoe khoang sau khi dùng bữa tối. Có phải hay không ạ?"

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 587.
Bình Luận (0)
Comment