Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 600 - Chương 598. Anh Lại Còn Muốn Nói Đạo Lý Với Phụ Nữ À

Chương 598. Anh Lại Còn Muốn Nói Đạo Lý Với Phụ Nữ À
Chương 598. Anh Lại Còn Muốn Nói Đạo Lý Với Phụ Nữ À

Kỷ Khuynh Nhan nhìn Lâm Dật với ánh mắt không tốt, giống như cảnh sát nhìn kẻ trộm vậy.

"Sao anh biết nhiều chuyện như vậy? Ai nói cho anh biết?"

"Lúc trước anh làm bác sĩ, cho dù không phải phụ khoa nhưng đây đều là kiến thức thông thường, bản thân em không có kiến thức cũng không thể trách anh biết nhiều chứ?"

Lúc này, có đánh chết Lâm Dật cũng không nói anh nghe học tỷ khóa trên nói cho biết.

"Anh mới không có kiến thức." Kỷ Khuynh Nhan nói: "Em đi tắm đây."

"Anh cũng muốn đi tắm."

"Anh có muốn đi em cũng không dẫn anh đi cùng, cho anh thèm chết đi."

"Vậy khi anh tắm, em cũng đừng nhìn đấy."

"Xì, em chẳng thèm nhìn đâu."

Kỷ Khuynh Nhan ra khỏi phòng, Lâm Dật đi vào phòng sách của cô.

Cho dù ở đây không có trang thiết bị chuyên ngành như ở Cửu Châu Các nhưng muốn làm vài công việc cơ bản vẫn không có vấn đề gì.

Chuyện liên quan tới chip 3.0 còn cả chặng đường rất dài phải đi, trước khi hoàn thành thì không thể lười biếng được.

Khoảng một giờ sau, Kỷ Khuynh Nhan tắm xong, bước từ bên ngoài vào.

Cô mặc áo ngủ dài chưa tới đầu gối, tóc còn ướt sũng.

Toàn thân từ trên xuống dưới đều tỏa ra một mùi thơm dễ chịu.

Cô giống như bông hoa Bách Hợp trong gió, lộ ra sự nhẹ nhàng và thanh thoát.

Trên tay cô cầm laptop, còn có đĩa xoài đã cắt sẵn và trà xanh đặt lên trên bàn của Lâm Dật.

"Anh ăn ít xoài bổ sung thêm vitamin C."

Trong thời gian này, Lâm Dật vẫn luôn bận rộn nhưng Kỷ Khuynh Nhan chưa từng khuyên anh nên nghỉ ngơi sớm.

Công việc là như vậy, nếu anh không cố gắng thì chắc chắn sẽ không có thành tích tốt.

Cho dù là người thông minh như Lâm Dật, nếu anh không âm thầm cố gắng, cũng sẽ không có thành tích như ngày hôm nay.

Lâm Dật gật đầu, mắt vẫn nhìn chằm chằm vào màn hình không nói gì.

Anh hoàn toàn tập trung vào công việc trước mắt.

Kỷ Khuynh Nhan cầm laptop tới sô pha vừa dùng laptop vừa trò chuyện WeChat.

Tình trạng như vậy vẫn duy trì đến hơn mười một giờ mới kết thúc.

Ngược lại không phải Lâm Dật mệt. Mà là nếu anh không đi ngủ, Kỷ Khuynh Nhan chắc chắn sẽ thức cùng. Anh vẫn nên để cô nghỉ ngơi sớm thì tốt hơn.

Dù sao trong phòng ngủ cũng có laptop, anh về phòng làm tiếp cũng vậy thôi.

"Em vừa làm gì vậy?" Lâm Dật hỏi.

"Em định đăng ký cửa tiệm trên app của Mỹ Đoàn. Nếu tính luôn nghiệp vụ bán online, có lẽ việc kinh doanh khá hơn một chút."

"Em ngồi đây cả tối chỉ để làm chuyện này à?"

"Đúng vậy." Kỷ Khuynh Nhan nói:

"Lúc trước không phải Viện Viện là CFO của Mỹ Đoàn sao? Cô ấy hiểu rõ về phương diện này. Ngày mai rảnh rỗi, em sẽ gửi hình ảnh qua, như vậy có thể bắt đầu bán online được rồi."

"Nhưng anh nghĩ hiệu quả không tốt lắm đâu." Lâm Dật nói:

"Bán hàng online chủ yếu là rẻ tiền, người bình thường không trả nổi cho đồ đắt tiền như vậy. Nếu có trả nổi, người ta cũng sẽ không mua trên mạng."

"Nói thì nói như vậy nhưng dù sao cũng phải thử chứ!" Kỷ Khuynh Nhan nói:

"Cho dù bán được một suất thôi, chúng ta cũng không có lãi, chẳng qua vẫn phải nghĩ cách khác, bằng không sẽ không thể duy trì được cơm no áo ấm. Giống như hôm nay vậy, chúng ta thậm chí còn chẳng kiếm nổi tiền thuê nhà."

"Em mau chỉnh đốn lại cách suy nghĩ đi." Lâm Dật dở khóc dở cười nói:

"Mở cửa tiệm chỉ là trải nghiệm cuộc sống thôi, em đừng ném dưa hấu nhặt hạt vừng, tập đoàn Triều Dương còn có cả đống chuyện đang chờ em tới xử lý đấy."

"Anh yên tâm đi, em có chừng mực." Kỷ Khuynh Nhan nói: "Nếu em không tìm được dự án sẽ đòi anh, nói chung em không lo lắng lắm."

"Công ty của em, dựa vào đâu lại đòi anh dự án chứ?"

"Em muốn đòi anh, anh không cho em cũng không được."

"Sao em nói chuyện vô lý vậy?"

"Anh lại còn muốn nói đạo lý với phụ nữ à? Thật là..." Kỷ Khuynh Nhan ghét bỏ nói:

"Tư tưởng này của anh quá nguy hiểm, nếu không phải em thu nhận anh, anh sẽ phải độc thân cả đời đấy."

"Được rồi, em là phụ nữ, em là người có lý. Em đừng nói là độc thân, đánh ~ máy bay cũng không có vấn đề gì."

Kỷ Khuynh Nhan không hiểu nổi câu nói đùa tục tĩu của Lâm Dật, "Không còn sớm nữa, chúng ta mau đi ngủ thôi."

"Ừ."

"Anh đi như vậy à?"

"Hả? Vậy anh phải đi thế nào? Chẳng lẽ trồng cây chuối để đi à?"

"Hôn chúc ngủ ngon, anh sống cần phải có cảm giác của nghi thức chứ."

"Sao em không nói sớm, cái này thì anh am hiểu đấy."

Lâm Dật nói xong hôn bên khóe miệng của Kỷ Khuynh Nhan.

"Em bảo anh hôn trán, ai thèm hôn môi với anh."

"Như vậy thì cảm giác nghi thức càng mạnh hơn."

"Hừ, anh chỉ muốn giở trò lưu manh với em thôi."

Hai người quay về phòng mình, Kỷ Khuynh Nhan nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Lâm Dật lại cầm laptop dự phòng tiếp tục bận rộn lo chuyện chip, cho đến hơn ba giờ sáng mới đi nghỉ.

Nhưng anh cảm giác mình mới ngủ không bao lâu đã nghe được bên ngoài có tiếng bước chân. Chắc là Kỷ Khuynh Nhan dậy sớm làm bữa sáng.

Hơn tám giờ sáng, sau khi bọn họ ăn sáng xong, Kỷ Khuynh Nhan nói:

"Lúc anh tới cửa tiệm nhớ cầm laptop theo, nói không chừng hôm nay lại có người đặt hàng đấy. Hơn nữa lúc rảnh rỗi anh vẫn có thể làm việc, không bỏ lỡ cả hai bên."

"Được rồi." Lâm Dật nói: "Nhưng có lẽ anh phải đổi xe."

"Anh đổi xe à? Không phải chiếc FAW rất thoải mái sao? Nó còn tốt hơn chiếc xe thể thao của anh nhiều."

"Thoải mái thì thoải mái nhưng không thể cứ đi mãi được."

"À..." Kỷ Khuynh Nhan dừng một chút, "Anh tạm thời đi mấy ngày, sau này chúng ta kiếm được nhiều tiền, em sẽ không quản anh nữa."

"Được rồi."

Nói xong, hai người lần lượt lên xe, một người đi đến tập đoàn Triều Dương, một người khác tới cửa tiệm nhỏ.

Hơn chín giờ sáng, ngoài phố Chính Dương không có bóng người nào, rất nhiều cửa tiệm còn chưa mở cửa.

Trên đường chỉ có mấy cặp đôi sinh viên mới ra khỏi khách sạn, nhưng bình thường họ đều không chọn ăn sáng ở đây.

Đến cửa tiệm, Lâm Dật đặt laptop lên trên bàn.

Trong cửa tiệm rất yên tĩnh, cảm xúc của Lâm Dật cũng theo đó lặng xuống.

Chờ sau này lớn tuổi, cùng Kỷ Khuynh Nhan mở cửa tiệm nhỏ, sống cuộc sống đơn giản cũng tốt.

Không biết thứ hệ thống này có thể làm đồ gia truyền giữ lại cho đời sau không?

Nếu có thể, đợi đến đời con trai mình, chắc hẳn cả địa cầu đều là nhà họ Lâm.

Sau khi thu xếp sơ qua, Lâm Dật đến sau bếp chuẩn bị đồ.

Nhưng chỉ chuẩn bị một chút, chắc hẳn hôm nay sẽ chẳng có người khách nào, chuẩn bị nhiều cũng chỉ lãng phí.

Hơn mười một giờ sáng, Lâm Dật đã chuẩn bị xong mọi thứ.

Đến giờ ăn trưa rồi, phải chuẩn bị tiếp đón khách thôi.

Trong lúc đó, Lương Nhược Hư và Kiều Ân đều nhắn tin cho Lâm Dật.

Nội dung cũng không có gì quan trọng, chỉ nói chuyện phiếm, hỏi thăm tình hình hiện nay.

Lương Nhược Hư còn tốt nhưng Kiều n rõ ràng là hỏi giúp Lý Sở Hàm, còn nói chờ khi nào rảnh sẽ tới ủng hộ.

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 598.
Bình Luận (0)
Comment