Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 611 - Chương 609. Nội Bộ Của Tập Đoàn

Chương 609. Nội Bộ Của Tập Đoàn
Chương 609. Nội Bộ Của Tập Đoàn

"Cảm ơn thầy Lâm."

"Tôi cũng sẽ bớt chút thời gian mở gói Đế Vương cho em, để em tới Hoa Thanh Trì hưởng thụ một chút."

"Dạ?" Vương Nhiễm sửng sốt, "Nữ sinh cũng có thể tới chỗ đó sao?"

"Em đúng là kiến thức hạn hẹp. Lần trước chị Dĩnh của em còn đi được, sao em lại không thể đi chứ?"

"Ông chủ, anh đừng nói linh tinh, tôi chỉ ngâm nước nóng cộng thêm báo cáo công việc với anh, cũng không làm gì khác."

"Ai quan tâm đến những chi tiết kia đó chứ? " Lâm Dật nói: "Chờ sau khi cô có bạn trai, tôi cũng sẽ làm riêng cho cô một thẻ lương."

Két…

Trong lúc ba người đang nói chuyện phiếm, Kỷ Khuynh Nhan, Hà Viện Viện và Điền Nghiên bước vào.

Đám người Lục Dĩnh chỉ gặp qua Hà Viện Viện và Điền Nghiên, không tính là quen thuộc với Kỷ Khuynh Nhan.

Nhưng trong ba người này, Lục Dĩnh phát hiện, cho dù Kỷ Khuynh Nhan ăn mặc rất bình thường nhưng lại là người có khí thế nhất.

"Ồ, các người cũng ở đây à?" Thấy đám người Lục Dĩnh, Hà Viện Viện mỉm cười chào hỏi.

"Ông chủ gọi chúng tôi qua, nói có chuyện muốn bàn." Lục Dĩnh nói với vẻ khách sáo.

Ngoại trừ Kỷ Khuynh Nhan, mọi người thường trao đổi công việc với nhau nên từng gặp nhau vài lần, không cần giới thiệu nhiều.

Nhưng Lâm Dật vẫn giới thiệu lại về Kỷ Khuynh Nhan.

Từ giọng điệu và sắc mặt hai người nói chuyện, đám người Lục Dĩnh cũng đoán ra được.

Người phụ nữ có khí thế mạnh mẽ này rất có thể là bạn gái của ông chủ, bà chủ của tập đoàn Lăng Vân.

Thảo nào không để cho mình đi tất đen mặc váy ngắn, hóa ra là bà chủ cũng tới.

"Những người còn lại đều biết nhau, tôi sẽ không giới thiệu nhiều nữa." Lâm Dật nói:

"Trong phòng đều là người nhà, có gì muốn nói thì cứ nói thẳng ra."

"Điền tổng lên danh sách mấy công ty cần đầu tư, cảm thấy có lẽ sẽ có triển vọng sau này rất tốt, sẽ có khả năng mượn thời cơ vượt qua đối thủ. Mọi người xem, nghiên cứu một chút đi." Hà Viện Viện nói.

Cô ta nói xong, Điền Nghiên cầm tài liệu đầu tư trên tay đưa đến cho Lâm Dật.

Cùng lúc đó, cô ta vẫn lấy một cái Ipad ra khỏi túi, đưa cho Lục Dĩnh.

"Trước đó chúng tôi không biết các người sẽ đến, cho nên chỉ chuẩn bị một phần tài liệu giấy. Các người có thể xem tài liệu điện tử."

Lục Dĩnh dùng hai tay nhận lấy, "Được, cảm ơn."

Lâm Dật cầm tài liệu đầu tư lật xem sơ qua, sau đó tiện tay ném sang bên.

"Nói tiếp đi, cô mới nói mượn cơ hội vượt qua đối thủ là có ý gì."

Hành động của Lâm Dật làm Kỷ Khuynh Nhan đang im lặng chợt thấy căng thẳng.

Cô quá quen với vẻ mặt này của Lâm Dật.

Hình như anh có chút mất hứng.

Chẳng lẽ tài liệu đầu tư này có vấn đề?

Theo lẽ thường, với năng lực của Viện Viện và Điền Nghiên không thể xảy ra vấn đề được.

Sớm biết vậy, mình nên xem trước khi tới.

Nhưng những người khác không phát hiện ra động tác vi diệu này của Lâm Dật.

Bởi vì các cô đều biết Lâm Dật thường có vẻ bất cần đời.

Khi làm chuyện lớn luôn rất kín kẽ, cho nên cũng không xem là thật.

"Chuyện máy quang khắc còn phức tạp hơn chúng ta tưởng, chỉ cần là linh kiện quan trọng, bọn họ đều cấm xuất khẩu tới Trung Quốc, chắc hẳn ông chủ cũng biết nguyên nhân trong đó."

"Ừ, tôi hiểu."

Trung Quốc quật khởi sẽ tạo ra uy hiếp cực lớn cho các nước trên cả thế giới.

Cũng chỉ có nước Mỹ có thể đấu được với Trung Quốc, chắc chắn là bọn họ ngầm giở trò sau chuyện này.

Lâm Dật khẽ xoa cằm. Bây giờ, cho dù mình có thể dựa vào công nghệ chip 3.0 bắt được nguồn sáng, cũng không có cách nào vượt khỏi được vấn đề khó khăn khi chế tạo máy quang khắc.

Bởi vì còn có những linh kiện vô cùng quan trọng khác.

Nếu không có, rất khó làm ra được máy quang khắc.

Suy nghĩ của đám người Hà Viện Viện quá đơn giản, chỉ là đầu tư công ty hạng hai.

Bởi vì bọn họ rất gần với hạng một trên thế giới, nếu hỗ trợ rất nhiều tài chính cho bọn họ, bọn họ lại có khả năng một lần hành động vượt qua, đạt được tiêu chuẩn của top ngành sản xuất.

"Cô nói tiếp đi." Lâm Dật thản nhiên nói.

"Bọn em đã thống kê qua, máy quang khắc tổng cộng có mười bảy linh kiện chính, ở Mỹ có chín nhà, Macao có bốn nhà, Nhật có ba nhà, Đức có một nhà sản xuất những linh kiện này. Đây đều là vấn đề chúng ta cần phải giải quyết thật nhanh, cho nên kế hoạch đầu tư của chúng tôi cũng xoay quanh việc triển trai 17 linh kiện lớn này."

"Tình hình không tệ như chúng tôi tưởng." Lục Dĩnh nói chen vào:

"Trong đó có bốn chỗ linh kiện chính, doanh nghiệp Trung Quốc có thể miễn cưỡng sản xuất ra. Mà phòng thí nghiệm của chúng ta đang giải quyết vấn đề khó khăn khác. Chỉ cần giải quyết được những vấn đề khó khăn này là có thể đạt được tiêu chuẩn cấp thế giới, cũng giành được cách thức uy hiếp tư bản, đạt được hợp tác với ASML hoặc xưởng sản xuất linh kiện khác."

"Ngoài ra, chúng tôi còn đang nghiên cứu và phát triển một dự án khác càng tinh vi hơn. Một khi nghiên cứu thành công dự án này, chúng ta sẽ ném công nghệ ASML ra phía sau, đến lúc đó có thể thực hiện mượn khúc cua vượt qua đối thủ."

"Kế hoạch này do là anh Trầm đề xuất ra à?" Lâm Dật nói.

Lục Dĩnh gật đầu, "Đây là một quy hoạch phát triển do anh Trầm nghĩ ra. Nhưng anh ấy nói kế hoạch này vẫn chưa hoàn thiện, cần phải từ từ suy nghĩ, cho nên chưa báo cáo với anh."

"Mà loại máy quang khắc này chỉ dựa vào một quốc gia thì không thể chơi được, điểm ấy là không thể nghi ngờ, cho nên phải thông qua con đường nào đó để đạt được hợp tác toàn cầu."

"Nhưng bây giờ, nước ngoài đang thực hiện chiến lược phong tỏa công nghệ với chúng ta, cho dù chúng ta muốn hợp tác, người ta cũng không cho cơ hội, cho nên chỉ có thể dùng cách thức áp chế tư bản để làm chuyện này."

Lục Dĩnh nói xong thì dừng lại nhìn Hà Viện Viện và Điền Nghiên, vẻ mặt không được tự nhiên.

Nhưng sự nghiêm khắc thận trọng và ngay thẳng của nữ sinh ngành kỹ thuật vẫn khiến cho cô nói ra suy nghĩ trong lòng mình.

"Anh Trầm đã nói riêng với chúng tôi về việc này, suy nghĩ của anh ấy là, nếu muốn đầu tư vào lĩnh vực công nghệ, tốt nhất là đầu tư cho doanh nghiệp trong nước." Lục Dĩnh nói tiếp:

"Anh ấy rất hiểu phong cách của người Mỹ, nếu có một ngày chúng ta đầu tư vào công ty nước ngoài và đạt được tiến triển trên phương diện nghiên cứu, nước Mỹ chắc chắn sẽ ra tay can thiệp. Mà chúng ta ở Trung Quốc xa xôi, cho dù có kiện ra tòa cũng không thể nào là đối thủ của bọn họ, chỉ có thể chịu thiệt. Nói cách khác, chúng ta may áo cho người khác."

Kỷ Khuynh Nhan nhíu mày, rốt cuộc đã hiểu rõ lý do Lâm Dật lộ ra vẻ mặt đó.

Cho tới giây phút căng thẳng lúc này, không thể nghi ngờ đây là là sai lầm quan trọng.

Cho dù nhà cung ứng trong nước không bằng nước ngoài trên phương diện kỹ thuật, nhưng chỉ cần không quá kém lại có giá trị đầu tư.

Những thứ còn lại không có cách nào nghiên cứu ra trong thời gian ngắn, dùng cách thức uy hiếp tư bản để triển khai hợp tác với nước ngoài mới là hợp lý nhất.

Mà trên bản kế hoạch này, các cô vạch ra doanh nghiệp định đầu tư cơ bản đều ở nước Mỹ và Nhật.

Lại giống như Lục Dĩnh đã nói, không thể nghi ngờ đây chính là may áo cho người khác.

Một tay Lâm Dật chống đầu, nhướng mày nhìn Hà Viện Viện và Điền Nghiên.

"Hai cô nghĩ sao về chuyện này?"

Điền Nghiên nhăn nhó một lúc lâu mới nói:

"Lâm tổng, tôi đã sơ suất trong chuyện này, chưa từng nghĩ tới vấn đề trên phương diện này."

"Tôi cũng có trách nhiệm, bản đầu tư kế hoạch này là do tôi và Điền tổng nghiên cứu ra."

Lúc này, Hà Viện Viện và Điền Nghiên mới ý thức được mình suy nghĩ mọi chuyện quá đơn giản.

Bây giờ, ông chủ đã không muốn chơi ở trong nước nữa.

Cho nên lúc suy nghĩ vấn đề cần phải cân nhắc tới hoàn cảnh quốc tế.

Bởi vì khoa học cũng có biên giới.

"Các cô cầm bản kế hoạch đầu tư này về làm lại, nếu lại có sơ suất nghiêm trọng như vậy, hai người các cô sẽ bị giáng xuống một cấp."

"Tôi đã biết, Lâm tổng."

Anh dùng một tay chống đầu, nhìn về phía Tôn Phú Dư.

"Anh làm hệ điều hành điện thoại di động thế nào rồi? Có tiến triển gì mang tính đột phá không?"

Tôn Phú Dư nghiêm mặt nói:

"Lâu nay, Trung Quốc có rất nhiều nhà máy sản xuất điện thoại vẫn đang làm thử theo phương diện này nhưng nguyên nhân cuối cùng dẫn tới thất bại đều là do sản phẩm không đủ hoàn thiện và hệ điều hành sinh thái không thích hợp, đặc biệt là nguyên nhân sau quan trọng nhất đối với một hệ điều hành điện thoại di động."

"Ừ, anh nói tiếp đi."

"Cho nên bây giờ chúng tôi đang ra sức tiến hành khai thác hệ điều hành sinh thái, đã có một vài tiến triển mang tính đột phá, nhưng ngoài ra còn có vài vấn đề khó khăn bên ngoài, trong thời gian ngắn chúng tôi vẫn chưa nghĩ ra được cách giải quyết nào tốt hơn."

"Anh nói xem là vấn đề khó khăn gì."

"Ứng dụng điện thoại di động." Tôn Phú Dư nói:

"Vấn đề này thuộc về hệ điều hành sinh thái, cho dù chúng tôi tạo ra một hệ điều hành hoàn thiện, nhưng nếu không ai chịu phát triển phần mềm phù hợp với hệ điều hành, hệ điều hành có tốt mấy đi nữa cũng trở thành vô dụng."

Nói đến vấn đề này, bầu không khí trong cửa hàng đột nhiên im lặng.

Cho dù đám người Kỷ Khuynh Nhan không phải là chuyên gia trong lĩnh vực này nhưng cũng biết vấn đề này rất khó giải quyết.

Đừng nói là nghiên cứu ra một hệ điều hành mới, cho dù là Apple và Android mà không có sự ủng hộ của ứng dụng lớn, cũng chẳng là gì cả.

Cho nên, đây mới là điểm trí mạng nhất.

"Những vấn đề bên ngoài này cứ giao cho tôi giải quyết." Lâm Dật nói với Tôn Phú Dư:

"Ngoài ra, bên phía anh còn gặp phải khó khăn gì nữa?"

"Trên phương diện nghiên cứu và phát triển, chúng tôi không thấy có khó khăn cho lắm, bởi vì có rất nhiều kinh nghiệm trước đây để tham khảo." Tôn Phú Dư do dự một lát mới nói tiếp, "Nhưng tôi có một yêu cầu, hi vọng sở trưởng Lâm có thể đồng ý."

"Anh cứ nói đi."

"Anh cho tôi ba tháng, hệ điều hành mới lại có thể được ra mắt, tôi hi vọng làm ra thành phẩm bán ra."

Lâm Dật nhìn về phía Hà Viện Viện và Điền Nghiên.

"Hai người nói thử suy nghĩ của mình xem."

Hai người cùng lắc đầu, cuối cùng Viện Viện nói:

"Phó sở trưởng Tôn, tôi tin tưởng vào năng lực và trình độ của anh, nhưng thị trường điện thoại trong nước đã bị hai bên IOS và Android chia nhau, tôi rất ủng hộ việc kinh doanh điện thoại của tập đoàn Lăng Vân nhưng tôi cảm thấy ba tháng quá vội vàng, hơn nữa cũng không có điểm thời gian thích hợp, tôi có thể dự đoán được, một khi dự án này được duyệt, chắc chắn sẽ lỗ vốn."

Lâm Dật nhìn Điền Nghiên, "Suy nghĩ của cô thế nào?"

"Suy nghĩ của tôi cũng giống với Hà tổng." Điền Nghiên nói:

"Sáu tháng cuối năm là ngày các nhà sản xuất lớn phát hành điện thoại mới. Chúng ta hoãn lại đến ba tháng sau cũng là tết âm lịch của Trung Quốc, mặc dù cơn sốt phát hành sản phẩm mới đã qua nhưng lúc này vừa vặn là thời điểm khủng hoảng nhất."

"Bởi vì sau khi sản phẩm mới được phát hành, giá điện thoại sẽ duy trì ở mức cao nhất, dân chúng không chắc sẽ mua, trải qua mấy tháng lắng xuống lại thêm tết âm lịch, những sản phẩm mới tất nhiên sẽ có một đợt khuyến mãi lớn. Nếu chúng ta tuyên bố nắm giữ hệ điều hành điện thoại mới vào lúc này, tôi cảm thấy tổn thất sẽ lớn hơn trong tưởng tượng."

Lâm Dật nhìn Vương Nhiễm, "Em nói ra suy nghĩ của em, cũng phát biểu ý kiến đi."

"Em… em không có ý kiến gì. Nhưng nếu công ty sản xuất điện thoại di động mới, em chắc chắn sẽ mua, cũng nhờ bạn bè họ hàng của em đi mua ủng hộ."

Vương Nhiễm bối rối, cho dù trong lòng có suy nghĩ cũng không dám nói ra.

Một bên là người đứng đầu sở nghiên cứu, một bên là quản lý cấp cao của tập đoàn, tất nhiên đã chia làm hai phe phái.

Mình đứng bên nào cũng không tốt, chỉ có thể không chọn đội.

Lâm Dật mỉm cười, câu trả lời của Vương Nhiễm nằm trong dự đoán của anh.

Cho dù cô đã lớn lên nhưng biên độ trưởng thành còn chưa đủ, đối mặt với cuộc họp như vậy, tất nhiên không dám lên tiếng nhiều.

Mà điều này cũng là điều mình muốn.

Lâm Dật dịch mông, đổi tư thế.

Bây giờ đến thời điểm thử thách ông chủ là mình.

Người hai bên đều có ý kiến khác, giúp bên này thì bên kia chắc chắn sẽ không thoải mái.

Vừa nhìn qua, quả thật có hơi khó giải quyết.

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 609.
Bình Luận (0)
Comment