Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 612 - Chương 610. Kỷ Khuynh Nhan Tỏ Thái Độ

Chương 610. Kỷ Khuynh Nhan Tỏ Thái Độ
Chương 610. Kỷ Khuynh Nhan Tỏ Thái Độ

"Lão Tôn, anh nói thử suy nghĩ của anh trước đi." Lâm Dật nói.

"Thật ra chúng ta đều biết, nếu dự án này được duyệt sẽ rất khó mang đến lợi ích mang tính thực chất cho công ty." Tôn Phú Dư nói:

"Nhưng ý kiến của người sử dụng mới là quan trọng đối với một hệ điều hành. Nếu chúng ta cho rằng hệ điều hành rất hoàn hảo, vậy chỉ là quan niệm phiến diện, vẫn phải để người sử dụng nói tốt, nhận được tán thành của thị trường mới được."

"Sở trưởng Lâm, chúng tôi cũng ủng hộ anh." Hà Viện Viện nói:

"Nhưng tôi cảm thấy chúng ta đưa sản phẩm ra thị trường trong thời gian ngắn như vậy, trên cấp độ thị trường sẽ không nhận được phản hồi tốt, có thể chờ công nghệ hoàn thiện hơn mới quay lại thực hiện chuyện này."

"Nhưng nếu hệ điều hành không được đưa ra thị trường, chúng ta vĩnh viễn không nhận được hiệu ứng ngược, thậm chí cũng không tìm được phương hướng nghiên cứu và phát triển kỹ thuật mới." Tôn Phú Dư nói:

"Chúng ta đã bị các nhà sản xuất điện thoại lớn khác bỏ lại rất xa, càng trì hoãn lâu thì khoảng cách sẽ càng lớn, có muốn đuổi kịp cũng khó."

Hà Viện Viện và Tôn Phú Dư thảo luận sôi nổi về chuyện có nên mau chóng tung ra hệ điều hành mới không.

Lúc này Lâm Dật mới phát hiện, hóa ra tài ăn nói của Tôn Phú Dư cũng không tệ.

Anh ta có thể tranh luận với Hà Viện Viện lâu như vậy, thực sự không dễ dàng gì.

Có câu nói cái mông quyết định cho đầu, bản thân bọn họ đứng ở vị trí khác nhau, hai người đều muốn bảo vệ quan điểm của mình, không ai chịu từ bỏ.

Mặc dù tài ăn nói của Tôn Phú Dư đã dần yếu thế nhưng vẫn muốn giữ quan điểm của mình, không chịu nhường.

Nhìn hai bên không ai nhường ai, Lâm Dật cảm giác đã đến lúc mình ra tay.

Nhưng anh vừa muốn nói lại nghe Kỷ Khuynh Nhan nói:

"Tôi cảm giác suy nghĩ của sở trưởng Tôn rất tốt."

Hà Viện Viện và Điền Nghiên đều nhìn Kỷ Khuynh Nhan.

Trong mắt bọn họ lộ vẻ kinh ngạc.

Đây rõ ràng là một dự án lỗ vốn, sao chị ấy vẫn ủng hộ?

Cô không thể không nghĩ tới mấy vấn đề này được.

"Nghiên cứu và phát triển hệ điều hành điện thoại di động quả thật có rất nhiều điểm không chắc chắn, triển vọng sau này cũng không rõ ràng." Kỷ Khuynh Nhan nói:

"Nếu chỉ nhìn từ hiệu ứng ngược của thị trường thì khả năng thua lỗ sẽ rất lớn, nhưng với hình thức phát triển của tập đoàn Lăng Vân để xem xét, nhiều bộ phận cùng hợp tác trợ giúp lẫn nhau mới là một bước thật sự cần thực hiện trong tương lai."

"Điền tổng từ Didi đi ra nên hiểu rõ tình hình của Didi nhất. Thật ra từ báo cáo quý và năm trước đó đã có thể phân tích ra được Didi đã đến giai đoạn phát triển ổn định, nhưng với hoàn cảnh trong nước như vậy, đây được xem là một tín hiệu nguy hiểm."

"hệ điều hành mới khó có thể quảng cáo trên điện thoại di động nhưng vẫn có công dụng rất lớn trên lĩnh vực du lịch thông minh, tương tác giữa người và máy, liên hệ với tất cả mọi thứ."

Kỷ Khuynh Nhan đổi tư thế, bình tĩnh nói mà không nhìn ai:

"Tôi không hiểu Internet nhưng tôi cảm thấy Long Tâm và Didi có lẽ có thể đạt được hợp tác và nhận thức chung trên phương diện này, lấy điều này tới trung hòa nguy cơ tiến vào thị trường điện thoại, cũng có thể bày bố cục để tiến vào thị trường điện thoại."

Kỷ Khuynh Nhan nói xong, bầu không khí trong cửa tiệm nhỏ lại trở nên kỳ lạ.

Vương Nhiễm lặng lẽ liếc nhìn Kỷ Khuynh Nhan với ánh mắt kính phục.

Kỷ tổng đã làm hết chuyện thầy Lâm nên làm, cũng đóng luôn vai người xấu.

Hóa giải mâu thuẫn của hai phe phái, hơn nữa lại quan tâm tới thể diện của cả hai bên.

Còn để thầy Lâm làm người tốt, thật sự quá lợi hại.

Bao giờ mình mới có thể làm như vậy chứ?

Trước đây, khi Kỷ Khuynh Nhan biết Lâm Dật mời Điền Nghiên từ Didi qua đã có suy đoán như vậy.

Năng lực của Trình Song và Điền Nghiên là không thể nghi ngờ.

Để suy yếu thực lực của Didi, Lâm Dật đã điều Điền Nghiên đến bộ phận đầu tư của tập đoàn Lăng Vân.

Chính là để đề phòng mâu thuẫn phe phái giữa Didi và tập đoàn Lăng Vân.

Lúc này thì hay rồi, Didi và tập đoàn Lăng Vân chơi rất vui vẻ, không ngờ tập đoàn và bên Long Tâm đã xuất hiện suy nghĩ không hợp nhau trước.

Nhân phẩm của Viện Viện và Điền Nghiên không có gì phải soi mói.

Tôn Phú Dư và Lục Dĩnh đều thuộc về phe hành động tâm tư đơn thuần, trong xương cốt đều là người ngay thẳng.

Nhưng bọn họ đều suy nghĩ vấn đề từ góc độ của mình, tất nhiên sẽ có xung đột và mâu thuẫn.

Cứ thế mãi, mâu thuẫn sẽ trở nên gay gắt, điều này không phải là chuyện tốt đối với sự phát triển sau này của tập đoàn Lăng Vân.

"Kỷ tổng nói có lý, so với nói Didi phát triển tới một giai đoạn ổn định còn không bằng nói đã đến ngưỡng, bên phía Trình tổng đang tích cực suy nghĩ phương án cải cách. Việc nghiên cứu và phát triển hệ điều hành mới lần này có thể là một cơ hội mới đối với Didi." Điền Nghiên nói.

"Tôi chỉ là nói sơ qua về suy nghĩ của mình nhưng còn phải chú ý tới tình hình thực tế nữa, vẫn phải cần mọi người trở về mở cuộc họp thảo luận về chuyện này." Kỷ Khuynh Nhan nói.

"Được." Tôn Phú Dư nói.

"Được rồi, vậy mọi người cứ làm theo phương pháp vừa thảo luận đi." Lâm Dật nói:

"Lão Tôn, các anh tiếp tục mở rộng hệ điều hành điện thoại di động, đừng giảm tốc độ. Nếu chậm, các anh trở lại nghiên cứu về lĩnh vực du lịch thông minh."

"Tôi biết rồi, Lâm tổng."

"Long Tâm và Khoa Sáng chỉnh sửa lại chuyện đưa ra thị trường, phương diện công việc về vấn đề nghiệp vụ và thủ tục cụ thể sẽ giao cho em." Lâm Dật nhìn Vương Nhiễm nói.

"Giao cho em ạ?" Vương Nhiễm vừa mừng vừa lo.

Mình mới ra trường không bao lâu, thầy lại bảo mình tiếp nhận nhiệm vụ khó khăn như vậy sao?

"Thầy Lâm, em sợ mình không làm được, sẽ làm hỏng việc mất."

Lâm Dật nhìn Vương Nhiễm, "Em xác định không làm được à?"

"Em..."

Lục Dĩnh thò tay ra phía sau, lặng lẽ nhéo Vương Nhiễm.

"Em làm!"

"Em có lòng tin là được rồi, cứ đi làm chuyện này, phối hợp với công tác của Hà tổng và Điền tổng, chuẩn bị sẵn sàng đưa Long Tâm ra thị trường."

"Em biết rồi, thầy Lâm."

Lục Dĩnh thầm thở phào nhẹ nhõm, cũng may Vương Nhiễm phản ứng nhanh.

Bằng không với tính cách của ông chủ, công việc này lại vô duyên với cô.

"Được rồi, hôm nay họp đến đây thôi." Lâm Dật đứng dậy nói:

"Chắc hẳn mọi người đều chưa ăn cơm nhỉ? Để tôi cho các người nếm thử tài nấu ăn của tôi."

Bầu không khí căng thẳng trong quán nhỏ đá biến mất, mọi người đã thoải mái trở lại.

Nhưng trong lòng Hà Viện Viện vẫn không thể bình tĩnh được.

Có một số việc, cô ta suy nghĩ mãi vẫn không thể thông suốt được.

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 610.
Bình Luận (0)
Comment