“Anh nói là đầu của em giống hồ dán sao?”
“Nói với em những lời này, anh còn cảm thấy là đang làm nhục hồ dán đây.”
“Lâm Dật, anh lại còn nói em, trước đây anh không như này.” Kỷ Khuynh Nhan trừng mắt, nhìn chằm chằm vào Lâm Dật, nói:
“Là bởi vì ở chung một chỗ trong khoảng thời gian dài, cho nên thích sẽ dần biến mất, đúng không?”
Lâm Dật nắm khuôn mặt đáng yêu Kỷ Khuynh Nhan, “Bình thường một chút đi, nói tiếng người.”
“Vậy làm sao bây giờ, nhiều mì như vậy, hai chúng ta chắc chắn là ăn không hết.”
“Đương nhiên là đổ đi làm lại rồi.”
“Vậy được rồi.” Kỷ Khuynh Nhan phồng má lên, nói.
“Em đừng nhúc nhích.”
“Ừm? Làm gì vậy.”
“Đứng lại, đừng nhúc nhích là được.”
Lâm Dật cầm sốt cà chua qua, vẽ ba chòm râu trên gương mặt của Kỷ Khuynh Nhan, phối hợp với bột mì trên chóp mũi, nhìn giống như một con mèo hoa nhỏ.
Kỷ Khuynh Nhan nhìn vào trong gương một chút, đắc ý cười rộ lên, cảm thấy đúng là có chút thú vị.
Hai người chơi một hồi, sau đó Lâm Dật cũng không để ý đến Kỷ Khuynh Nhan nữa, bên ngoài còn có hai khách, phải đem cơm của bọn họ ra.
Sau mười mấy phút, Lâm Dật bưng hai suất cơm chiên trứng đi ra ngoài.
“Ông chủ, số lượng cơm chiên trứng nhà các ngươi sao mà nhiều như vậy?” Cô gái kinh ngạc nói.
“Cho bạn trai cô thêm một chút.”
“Hắc hắc, cám ơn ông chủ.” Cô gái đem cơm chiên đẩy tới, “Heo, anh ăn nhiều một chút.”
Sau khi bưng cơm lên, Lâm Dật trở lại nhà bếp, phát hiện Kỷ Khuynh Nhan đã tiến bộ không ít, ít nhất cũng không hoàn toàn biến dạng giống như trước đó.
“Lâm Dật, em cảm thấy mình không được, hay là anh tới đi.”
“Biết mình không được sao?”
“Ừm, anh lợi hại, anh lợi hại.”
Cũng không còn sớm nữa, Lâm Dật cũng có chút đói bụng, liền nhận lấy mì vắt trên tay Kỷ Khuynh Nhan, bắt đầu nhào bột mì làm mì sợi.
Còn Kỷ Khuynh Nhan thì dựa theo hướng dẫn của Lâm Dật, bắt đầu nấu nước dùng.
Không bao lâu sau, hai bát mì nóng hôi hổi đã được bưng lên bàn.
“Oa, ông chủ, chị gái này là bạn gái của anh sao?” Cô gái kinh ngạc hỏi.
Kỷ Khuynh Nhan đắc ý không có lên tiếng, chờ Lâm Dật thừa nhận.
“Đúng vậy a.”
Kỷ Khuynh Nhan cảm thấy vô cùng hạnh phúc, loại cảm giác này thật là tốt nha.
“Chị gái lớn lên thật là xinh đẹp nha.”
“Cám ơn.”
A ~~
Cô gái nhéo chàng trai một chút, “Ăn cơm của anh đi, không được nhìn lén chị gái.”
“Em không phải đã nói, ai cũng có quyền thưởng thức cái đẹp sao?” Người con trai nói:
“Em có thể nghiêm túc nhìn các anh trai, anh thì không thể nghiêm túc nhìn các chị gái sao?”
“Chị gái xinh đẹp như thế, anh không xứng để thưởng thức.”
Người con trai:…
Trong sự ủy khuất và không cam lòng, người con trai cuối cùng cũng ăn cơm xong, sau đó hai người rời đi.
Mà sau khi hai người cơm nước xong, lại có một người đến nữa, sau khi thanh toán xong, âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên trong đầu của Lâm Dật.
【 Nhiệm vụ hoàn thành, khen thưởng 200 ngàn điểm thông thạo. 】
【 Mức độ hoàn thành nghề nghiệp: 40%, khen thưởng thẻ may mắn X1, hạn định mười phút. 】
Nhìn thấy khen thưởng của hệ thống, Lâm Dật cảm giác có chút quen thuộc.
Trước đó hình như đã khen thưởng cho mình đồ giống như này, nhưng lần trước thời hạn là năm phút, lần này trực tiếp tăng lên gấp đôi.
Thứ giống như thẻ may mắn này, Lâm Dật vẫn là rất ưa thích.
Nếu như dùng tốt, thì nó có thể trở thành đồ vật bảo mệnh, phải giữ thật tốt mới được.
【 Nhiệm vụ hệ thống, tổng thu nhập của cửa tiệm nhỏ đạt tới 100 ngàn tệ, khen thưởng 200 ngàn điểm thông thạo. 】
Nhiệm vụ này, khiến Lâm Dật có chút phiền muộn.
Hiện tại thu nhập mỗi ngày của cửa tiệm nhỏ, cũng chỉ có hai ba ngàn tệ.
Ngày tháng năm nào mới có thể kiếm được 100 ngàn tệ đây?
Phải nghĩ biện pháp tăng lượng tiêu thụ lên mới được.
Sau khi hai người cơm nước xong, Kỷ Khuynh Nhan bắt đầu tính sổ sách, Lâm Dật ngồi ở một bên chơi điện thoại di động, chơi game cùng Tô Cách.
Đối với Lâm Dật mà nói, tồn tại của Tô Cách, chính là giới hạn cuối cùng của loài động vật Linh Trưởng.
Lúc Thượng Đế sáng tạo Kỷ Khuynh Nhan, chỉ là rót thêm hồ dán, nhưng lúc sáng tạo Tô Cách thì hình như đã trực tiếp bỏ qua bước này.
Vừa mới đánh xong một ván game, lại có khách đến cửa.
Hai người bắt đầu tiếp đãi khách nhân, cho đến hơn tám giờ tối, lục tục có tám vị khách tới, lượng khách như này so với mấy ngày trước thì đã có tiến bộ rất lớn.
Với lại đồ mà bọn họ gọi cũng không chỉ giới hạn là cơm chiên trứng và mì như trước nữa, Lâm Dật cảm thấy hôm nay hẳn là có thể kiếm lại được phí tổn.
“Bà Lâm, hôm nay đã kiếm được bao nhiêu tiền vậy?” Lâm Dật hỏi.
“3438 tệ.” Kỷ Khuynh Nhan nói:
“Lợi nhuận khoảng 1400 tệ, nhưng lợi nhuận thực tế thì chỉ khoảng tầm 1000 tệ thôi, vẫn là không kiếm lại được phí tổn.”
“Ừm? Sao vô duyên vô cớ lại thiếu mất 400 tệ lợi nhuận vậy?”
“Mấy người Viện Viện không phải là đã ăn cơm tại đây sao, chi phí ước chừng là 400 tệ.”
“Thì ra là như vậy.”
Lâm Dật cầm điện thoại di động lên, mở Wechat, lập một cái nhóm mới.
Sau đó liền kéo mấy người Hà Viện Viện, Điền Nghiên, Lục Dĩnh, Tôn Phú Dư, Vương Nhiễm vào trong nhóm.
Hà Viện Viện: “Ông chủ, có chỉ thị gì sao? Có cần tôi gọi anh Kỳ tới hay không?”
Điền Nghiên: “Trình tổng cũng đang ở công ty tăng ca đây.”
Lâm Dật: “Không cần để ý bọn họ, tôi có chuyện bí mật, muốn nói riêng cùng với các người.”
Vương Nhiễm: “Thầy Lâm, phương án Long Tâm và Khoa Sáng, em đã làm rồi.”
Tôn Phú Dư: “Lâm sở trưởng, xin đưa ra chỉ thị?”
Lục Dĩnh gửi lên một biểu tượng cảm xúc, là ba dấu chấm hỏi.
Lâm Dật: “Bởi vì do các người cho nên hiệu suất của tiệm bị giảm 28%, cho nên hiện tại, đến lúc cho các người biểu hiện rồi đó.”
Lâm Dật: “Năm người các người, buổi trưa mỗi người ăn một phần cơm chiên trứng, mỗi người 189 tệ, hiện tại liền chuyển khoản đi.”
Hà Viện Viện đã rời khỏi nhóm.
Lục Dĩnh đã rời khỏi nhóm.
Lâm Dật:…
Tuy Hà Viện Viện và Lục Dĩnh đã rời khỏi nhóm, nhưng những người khác, vẫn là rất phối hợp, chuyển khoản 189 tệ.
Lâm Dật tính một lúc, thu được 567 tệ, tuy rằng không có kiếm lời được bao nhiêu, nhưng ít nhất cũng thu hồi được phí tổn.
Sau đó, Lâm Dật lại gửi Wechat cho Kỳ Hiển Chiêu.
Lâm Dật: “Nói với phòng tài vụ một tiếng, tháng này tiền lương của Hà Viện Viện và Lục Dĩnh trừ đi 189 tệ.”
Kỳ Hiển Chiêu: “Đã biết, Lâm tổng.”
Hiện tại, thu nhập của cửa tiệm nhỏ chính là vận mệnh của Lâm Dật.
Muốn ăn chùa là không được.
------
Dịch: MBMH Translate