Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 618 - Chương 616. Em Đã Hoàn Thiện Cuộc Sống Của Anh

Chương 616. Em Đã Hoàn Thiện Cuộc Sống Của Anh
Chương 616. Em Đã Hoàn Thiện Cuộc Sống Của Anh

Lúc này, điện thoại di động của Kỷ Khuynh Nhan vang lên, là Hà Viện Viện gọi tới.

“Học tỷ, người nhà chị cũng thật là quá đáng, em chỉ ăn một phần cơm chiên trứng mà anh ấy lại đến đòi tiền em, còn có chút lương tâm nào hay không vậy.”

“Chuyện này… hai người bọn chị kiếm tiền cũng không dễ dàng, làm nhân viên thì cần phải nghĩ cho ông chủ của mình chứ.”

Hà Viện Viện:…

“Các người đúng là lão tư bản mà.”

Hà Viện Viện cúp điện thoại, nhưng vẫn không có chuyển tiền qua.

Nhưng Lâm Dật cũng không sợ, cứ trừ trong tiền lương là được.

“Chúng ta khai trương ba ngày, đã kiếm được bao nhiêu tiền?” Lâm Dật hỏi.

“Khoảng 7000 tệ.” Kỷ Khuynh Nhan nói:

“Nhưng hôm nay đã phá vỡ kỷ lục, kiếm lại được phí tổn, hi vọng ngày mai có thể được nhiều hơn.”

Lâm Dật gối hai tay sau ót.

Ba ngày mới kiếm được 7000 tệ, như vậy thì đến ngày tháng năm nào mới có thể kiếm được 100 ngàn đây?

Giá cả thực đơn là do hệ thống quy định, muốn sửa đổi theo ý mình là chuyện không thể, cho nên muốn đề cao lượng tiêu thụ thì phải suy nghĩ biện pháp khác.

“Lâm Dật, nếu không hôm nay đóng cửa tại đây đi, chúng ta đi dạo một chút.” Kỷ Khuynh Nhan một tay chống má, cười nhìn Lâm Dật.

“Còn muốn đi chợ đêm sao?”

“Không phải? Chúng ta đi dạo xung quanh khu vực trường đại học có được không? Đi cảm nhận không khí nơi đó một chút đi.”

“Cái đó có cái gì tốt mà cảm thụ, không phải em cũng đã từng trải qua cuộc sống đại học rồi sao?”

“Lúc đó, đều tập trung tinh thần cho việc học, không có tâm tư đi dạo ở trong trường học, cho nên bây giờ muốn đi thể nghiệm một chút.”

Lâm Dật cười như không cười nhìn Kỷ Khuynh Nhan, “Bởi vì khi đó em là một cẩu độc thân, cho nên đi dạo mới không có ý nghĩa đúng không.”

“Anh mới là cẩu độc thân, lúc em đi học có rất nhiều người theo đuổi đó, nhưng em đều không đồng ý.” Kỷ Khuynh Nhan ngạo kiều mà nói.

“Đi thôi, hôm nay anh sẽ để em thể nghiệm một chút, được bạn trai dẫn đi dạo quanh trường học là cảm giác gì.”

“Hắc hắc, đi thôi.”

Hai người thu dọn xong đồ đạc rồi khóa chặt cửa, sau đó đi về phía trường đại học.

“Xung quanh đây có bốn trường đại học, em muốn đi đâu?”

“Trường gần nhất là được, hai chúng ta đi dạo đơn giản một vòng, anh về nhà còn phải làm việc mà.”

“Vậy thì đến đại học Khoa Đại (Khoa học và Công Nghệ) Trung Hải đi, qua ngã rẽ phía trước là đến.”

“Ừm, đến đó đi.”

Tuy đã hơn tám giờ tối rồi, nhưng đường phố vẫn còn náo nhiệt.

Quầy hàng lớn huyên náo cùng với đèn neon năm màu hợp lại như càng tăng thêm vẻ phồn hoa cho thành thị.

Có người giống như Lâm Dật và Kỷ Khuynh Nhan, đi về phía trường học.

Mà có người thì ngược lại, lại đi về các quán hàng sát ven đường.

Lúc còn đi học, Lâm Dật đã tới Khoa Đại Trung Hải mấy lần, đối với hoàn cảnh nơi này cũng coi như là quen biết.

“Trường học còn có rừng cây sao?”

Nhìn thấy môi trường của Khoa Đại Trung Hải, Kỷ Khuynh Nhan cảm thấy có chút ngoài ý muốn, nói.

“Khoa Đại Trung Hải có Học viện Nông Nghiệp và học viện Lâm Nghiệp. Đó là nơi cho bọn họ thí nghiệm, hiện tại cũng đã thành nơi cho các cặp đôi trẻ đánh dã chiến.”

Kỷ Khuynh Nhan hướng mắt nhìn vào bên trong, phát hiện quả thực có không ít đôi nam nữ trẻ tuổi đang ôm ấp.

“Những người này cũng quá to gan đi.” Kỷ Khuynh Nhan ngượng ngùng nói.

“Nhưng chơi đúng là kích thích.”

Kỷ Khuynh Nhan kéo cánh tay Lâm Dật, đi trên con đường nhỏ, hai bên có trồng đủ loại cây.

Người tới lui, nhìn thấy Lâm Dật và Kỷ Khuynh Nhan, cũng nhịn không được mà ghé mắt nhìn sang.

Nhưng hai người cũng đều không để trong lòng, đối với Kỷ Khuynh Nhan mà nói, đây là thời khắc khó có được nhất trong đời.

“Em mỗi lần nhìn bọn họ, lại cảm thấy mình già rồi.” Kỷ Khuynh Nhan cảm khái nói.

“Em đang tiếc nuối sao?”

“Ừm.” Kỷ Khuynh Nhan nói:

“Em cảm thấy những gì mà tuổi trẻ nên làm, em lại chưa từng làm qua, tất cả đều dồn hết vào việc học, bây giờ muốn làm cũng không có cơ hội.”

“Nếu như không phải anh mang em đến Disney chơi một vòng, thì em có lẽ sẽ quên mất công viên nước là cái dạng gì.”

“Nhưng mà bây giờ suy nghĩ một chút, cố gắng cho cuộc sống vẫn là điều quan trọng hơn, sau đó cùng anh dạo chơi, em cảm thấy như này cũng rất lãng mạn rồi.”

Mỗi lần đối mặt với loại vấn đề khác người này, Lâm Dật đều cảm thấy, tại sao chênh lệch mạch não giữa nam sinh và nữ sinh lại lớn như vậy?

Đi khách sạn mướn phòng, không phải là lãng mạn hơn nhiều so với cái này sao?

Với lại cái kia không chỉ lãng mạn, mà linh hồn còn có thể được thăng hoa.

Không phải là thú vị hơn nhiều so với việc đi dạo quanh đây sao?

Ai...

“Sao anh lại không nói chuyện? Anh không có loại cảm giác này sao?”

Ngạch...

Màn tra khảo linh hồn lại bắt đầu.

“Anh cũng giống như em, còn nhiều điều tiếc nuối lắm.” Lâm Dật sắp xếp lại lời nói, chuẩn bị đưa ra câu trả lời max điểm.

“Lúc anh lên đại học, phí sinh hoạt mỗi tháng chỉ có 500 tệ, đều dựa vào học bổng mà sống, những thứ như quán ăn đêm hay là du lịch gì đó, anh đều chưa từng đi qua. Lúc đến cửa tiệm mua đồ, cơ bản cũng đều mua thứ rẻ nhất. Tiền mỗi tháng, đều phải tính toán cẩn thận, nếu như tháng này tiêu nhiều thì sinh hoạt phí tháng sau sẽ bổ sung vào, tóm lại là cuộc sống rất khổ sở.”

“Cho nên những thứ này đều biến thành tiếc nuối của anh?”

“Ừm.”

Lâm Dật gật gật đầu, “Sau khi tốt nghiệp, anh cảm thấy, có lẽ những tiếc nuối cả đời của anh cũng giống như em nói, cho dù tương lai có năng lực thì cũng không thể tìm về cảm giác lúc trước được, muốn mua Quế Hoa và rượu, cuối cùng lại không giống. Thiếu cảm giác tuổi trẻ.”

“Nhưng sau khi gặp em, anh mới phát hiện, những cái được gọi là tiếc nuối kia chỉ là những lỗ hổng không có ý nghĩa trong cuộc đời của anh. Mà em vừa xuất hiện đã hoàn thiện cuộc sống của anh.”

Kỷ Khuynh Nhan ngơ ngẩn, cô chưa bao giờ nghĩ tới, mình trong lòng Lâm Dật sẽ đóng vai trò quan trọng như vậy.

So với những lời như anh yêu em thì lí do thoái thác của Lâm Dật càng khiến người ta cảm động hơn.

Nhìn vẻ mặt của Kỷ Khuynh Nhan, Lâm Dật biết đây là một câu trả lời hoàn mỹ.

Bầu không khí đã làm nền đến mức này, cô cũng có chút bị làm cho cảm động.

Lâm Dật cảm thấy cửa lớn khách sạn đã mở rộng vẫy tay về phía mình.

“Thì ra trong lòng của anh, em lại chiếm vị trí quan trọng như vậy.” Kỷ Khuynh Nhan vui vẻ cười:

“Vậy em sẽ cùng anh đi dạo thêm một hồi, như vậy thì cuộc sống của anh sẽ càng được hoàn thiện hơn.”

“Đi dạo thêm một hồi sao?”

Lâm Dật cảm thấy Kỷ Khuynh Nhan hình như đã hiểu sai ý mình.

Cho dù đi dạo như thế nào, nhưng mà không đến khách sạn tẩy lễ thì đều không thể hoàn thiện được!

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 616.
Bình Luận (0)
Comment