Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 625 - Chương 623. Đi Nhập Hàng!

Chương 623. Đi Nhập Hàng!
Chương 623. Đi Nhập Hàng!

Sau khi rời khỏi cửa hàng, hai người lái xe về Cửu Châu Các.

Kỷ Khuynh Nhan dùng ánh mắt xem xét nhìn Lâm Dật, vẻ mặt giống như cười mà không phải cười, mang theo một nét đẹp khác lạ.

“Em dùng loại ánh mắt này nhìn anh làm gì?”

“Lâm đại lớp trưởng, xem ra lúc anh đi học, cũng là nhân vật phong lưu nha, lúc ăn cơm, nữ sinh tóc dài kia hình như đã từng theo đuổi anh đúng không?”

“Đương nhiên, em cho rằng gương mặt của anh chỉ để trưng thôi sao?”

“Vậy anh có làm chuyện gì xấu hay không.” Kỷ Khuynh Nhan vung nắm tay nhỏ lên, nói.

“Làm sao có thể, anh là người chính trực như vậy, làm sao có thể làm chuyện xấu.”

“Chắc chắn chứ? Không có lừa em?”

“Chắc chắn mà, nếu như anh lừa em thì sẽ bị thiên lôi đánh.”

“Không cần phải thề độc đâu, anh nói thì em sẽ tin.”

Thấy Lâm Dật ngay cả loại lời này cũng có thể nói ra, Kỷ Khuynh Nhan cảm thấy mình không có lý do gì mà không tin cả.

“Em muốn đi tắm rửa, anh tự chơi đi.”

Kỷ Khuynh Nhan đắc ý nói: “Xét thấy biểu hiện hồi đại học của anh ngoan như vậy, khen thưởng anh một cái hôn.”

Nói xong, Kỷ Khuynh Nhan hôn lên mặt Lâm Dật một cái, sau đó mới lên phòng vệ sinh tầng hai tắm rửa.

Lâm Dật sờ sờ mặt mình, tự nhủ:

“Đều là tiểu huynh đệ của mình làm, quả thực không có quan hệ gì với mình.”

Kỷ Khuynh Nhan đi tắm rửa, Lâm Dật về tới thư phòng, mắt nhìn trang chủ hệ thống.

Nhiệm vụ hệ thống đã đạt (21790/100000).

Lâm Dật nghĩ một lúc, nếu như không đóng cửa sớm thì tiền chảy vào khẳng định sẽ càng nhiều.

Dựa theo lượng khách hôm nay, thì ước chừng khoảng năm ngày nữa là có thể hoàn thành nhiệm vụ.

Nếu như Kỷ Khuynh Nhan không ngăn cản, bản thân mình liều mạng làm, đoán chừng thời gian còn có thể rút ngắn hơn, có khả năng ba ngày là sẽ hoàn thành.

Sau khi suy nghĩ về những việc này, Lâm Dật gối hai tay sau đầu, bắt đầu suy nghĩ về chuyện công việc.

Hiện tại thì nghiệp vụ hệ điều hành điện thoại di động của tập đoàn Lăng Vân là quan trọng nhất.

Thậm chí có thể so với Chip 3.0 và máy quang khắc có thể tạo ra trong khoảng thời gian ngắn hay không, vậy thì phải nhìn xem nghiệp vụ hệ điều hành điện thoại di động có thể triển khai thuận lợi hay không.

Nghĩ đến đây, Lâm Dật lại gọi điện cho Kỳ Hiển Chiêu.

Sau khi trao đổi chi tiết một chút, lúc này mới coi như hoàn toàn yên tâm.

Không bao lâu sau, Kỷ Khuynh Nhan đi vào từ bên ngoài, nàng mặc một bộ đồ ngủ màu lam nhạt, trên đầu đang quấn tắm.

Trên tay cầm lấy sổ và bút, cô liên túc nhíu mày, ghi ghi chép chép lên cuốn sổ, không biết đang tính toán cái gì.

“Em lải nhải cái gì đó?” Lâm Dật hỏi.

“Trước lúc tan sở, lúc đang bận bịu ở phía sau bếp, em có kiểm lại hàng bên trong một chút, cảm thấy hình như không còn nhiều lắm, với lại rau xanh còn lại cũng cũng không quá tươi. Nếu như mình bán cho khách hàng, có thể sẽ sinh ra một số loại ảnh hưởng.”

“Cho nên, em muốn nói cái gì?”

Kỷ Khuynh Nhan tiếc nuối nhún vai, “Em cảm thấy chúng ta phải đi nhập hàng.”

“Vậy thì nhập hàng thôi, cũng không phải là chuyện lớn gì.”

“Nhưng em tính toán một lúc, doanh thu mấy ngày này của chúng ta đại khái là 21000 tệ, lợi nhuận sau thuế là 8000 tệ, tính cả chi phí phòng ốc điện nước cho bốn ngày nữa thì thuần thu nhập ước chừng là 2400 tệ, thật là ít nha.”

Lâm Dật cười rộ lên, “Chút tiền ấy hẳn là không đủ cho em mua túi đi.”

“Nào chỉ là không đủ mua túi, ngay cả nước hoa phiên bản giới hạn cũng không mua nổi.”

Kỷ Khuynh Nhan ngồi khoanh chân trên tấm thảm tại thư phòng, “Với lại anh biết không, chúng ta không để ý đến một vấn đề rất quan trọng.”

“Vấn đề gì?”

“Nhà nha.” Kỷ Khuynh Nhan nói:

“Nếu như chúng ta thuê nhà, thì mỗi tháng còn phải trả một số tiền thuê cố định nữa. Nếu như là vay để mua phòng thì mỗi tháng còn phải trả góp, tiền có thể chi sẽ càng ít. Nhưng mà điều kiện tiên quyết là không bị bệnh gì, không có trẻ con đi học, xã hội bây giờ, đối với doanh nhân mà nói thì thực sự quá không tốt.”

“Cho nên bạn học giả trang kia của anh có một câu nói rất đúng, hiện tại trong xã hội này, bằng cấp càng ngày càng quan trọng.”

“Thật vậy sao.”

Kỷ Khuynh Nhan ưỡn thẳng lưng, đắc ý.

“Nếu nói như anh, em đây là tiến sĩ đại học Yến Kinh vẫn rất có thị trường, nhưng anh chỉ là một học sinh đại học bình thường thì lại không được sao.”

“Em là đang kỳ thị anh sao?”

“Biết là được rồi, không cần nói lên làm gì, em không muốn đả kích anh.”

“Anh dáng dấp đẹp trai như vậy, chính là sinh ra để ăn cơm mềm, cho nên em cố gắng thêm một chút, về sau nuôi anh đi.”

Kỷ Khuynh Nhan nâng má, đôi mắt to híp lại thành trăng khuyết, lộ ra hàm răng trắng tinh.

“Được thôi.”

“Vậy cứ quyết định như vậy đi.”

“Ăn bám thật ra cũng không sao cả, nhưng chúng ta phải đem vấn đề nhập hàng giải quyết đã.” Kỷ Khuynh Nhan cầm lấy cuốn sổ, lắc lắc trước mặt Lâm Dật.

“Hiện tại, số tiền mà chúng ta có thể chi phối là khoảng 2400 tệ, dựa theo tiêu chuẩn cuộc sống của người bình thường, thì ít nhất phải giữ lại 1000 tệ mới có thể sinh tồn.”

“Vậy nên theo như lời em nói thì giữ lại 1000 tệ, lấy 1400 tệ làm tiêu chuẩn nhập hàng sao.” Lâm Dật nói:

“Vừa lúc gần phố Chính Dương, có một chợ đầu mối chuyên buôn bán trái cây rau củ, chúng ta đến đó nhìn xem một chút.”

“Được, nghe anh, nhưng anh hiểu mấy chuyện này sao?”

“Khẳng định là không hiểu rồi, nhưng vấn đề không lớn, ngày mai anh sẽ gọi Vương Thiên Long tới, những vấn đề này sẽ được giải quyết dễ dàng.”

“Có thể không tìm Vương quản lý hay không?”

“Em có ý nghĩ khác sao?”

“Em muốn hai người chúng ta cùng nhau đi, thể nghiệm cuộc sống như vậy một chút.” Kỷ Khuynh Nhan nói:

“Bởi vì anh có thể thử nghiệm các công việc khác nhau, em lại không có cách nào tham dự, cho nên lần này muốn thể nghiệm toàn bộ hành trình một chút xem nó là cảm giác gì.”

“Không thành vấn đề, ngày mai hai ta sẽ đi cùng nhau, nhưng mà phải dậy sớm, việc này có vấn đề không?”

“Đương nhiên không có vấn đề, nhưng em sẽ không có thời gian làm cho bữa sáng cho anh.”

“Em xem có ai buổi sáng ra ngoài nhập hàng, lại ăn sáng ở nhà đâu, đều là giải quyết bên ngoài hết.”

“Vậy thì không thành vấn đề, em có thể dậy từ ba giờ sáng.”

“Ngạch... Không cần sớm như vậy đâu.”

Kỷ Khuynh Nhan nhiệt tình đối với chuyện nhập hàng này, khiến cho Lâm Dật có chút giật mình.

Xem ra cũng là đại tiểu thư con nhà giàu, nếu không thì cũng không có khả năng hứng thú đối với loại chuyện như vậy.

“Dậy sớm một chút, có thể mua được đồ ăn tươi hơn.” Kỷ Khuynh Nhan nói: “Với lại chiếc xe ba bánh màu hồng của chúng ta cuối cùng cũng có đất dụng võ rồi.”

“Ừm hả? Em hưng phấn như vậy làm gì?”

“Em có thể ngồi nó nha.”

Tuy Lương Nhược Hư cũng xuất thân từ nhà giàu, nhưng chuyện ngồi xe ba bánh, thái độ của hai người lại có sự khác biệt rất lớn.

Lương Nhược Hư cảm thấy xấu hổ, Kỷ Khuynh Nhan lại cảm thấy rất thú vị.

Đây chính là sự khác biệt do hoàn cảnh sinh trưởng mang tới sao.

Kỷ Khuynh Nhan hưng phấn không thôi, nói: “Anh lái xe ở phía trước, em ở phía sau cổ vũ cho anh, chúng ta một nắng hai sương đi mua sắm.”

“Vì sao lại là anh lái?”

“Anh không phải muốn ăn cơm mềm của em sao, dù sao cũng phải làm chút gì đó chứ.”

“Người ăn bám, đều làm việc buổi tối, nào có làm việc ban ngày bao giờ.”

“Chuyện này không sao cả, lúc chúng ta xuất phát, trời mới tờ mờ sáng, cũng không tính là ban ngày.”

“Vậy được rồi, anh sẽ làm việc trên xe.”

“Đừng nói nhảm nữa.” Kỷ Khuynh Nhan đứng lên nói: “Em đi ngủ đây, ngày mai nhớ dậy sớm.”

Bởi vì Kỷ Khuynh Nhan muốn đi thể nghiệm niềm vui thú nhập hàng, cho nên mình cũng phải đi ngủ sớm một chút, nếu không sẽ dậy không nổi.

Hơn bốn giờ sáng, cửa phòng Lâm Dật vang lên tiếng gõ.

Lâm Dật mơ mơ màng màng đi mở cửa, nhìn thấy Kỷ Khuynh Nhan đã sẵn sàng xuất phát.

Áo khoác vàng nhạt, quần bò màu xanh lam, giày cao gót màu đen, trên tay còn cầm hai cái túi trong suốt.

“Em đây là muốn làm gì?”

“Đi nhập hàng a?”

“Có ai đi nhập hàng lại mặc giống em không, người không biết còn tưởng rằng em đang đi Catwalk đấy.” Lâm Dật nói:

“Còn có, túi trên tay em là dùng để làm gì?”

“Em mang theo chút hoa quả, đã được cắt trước, hai chúng ta có thể ăn trên đường đi.”

Lâm Dật:…

“Phú bà, em đây là muốn đi dạo chơi ngoại thành sao?”

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 623.
Bình Luận (0)
Comment