“Đổi người hay không không quan trọng, nhưng các người đem rau củ nát bán cho tôi, có phải là có chút không chính thống rồi hay không?”
“Đồ ăn nát sao?” Vương Phương nói:
“Cô đang nói mê sảng cái gì vậy, đồ của tiệm của chúng tôi chính là đồ tốt nhất trong toàn bộ chợ đầu mối này, đừng nói xấu danh tiếng của nhà chúng tôi.”
“Rau củ tôi đã gọi người mang đến, không tin thì tự bà nhìn xem.” Lâm Dật không chút hoang mang nói:
“Với lại loại chuyện này, cũng không cần tôi phải nhiều lời, bà cũng không cần phải giả hồ đồ làm gì.”
“Thế nào, không phải là đến đây để gây chuyện sao?” Vương Phương nhìn Lâm Dật, kêu gào nói:
“Lúc mua không phải đều rất tốt sao, qua thời gian dài như vậy, cậu mới tìm đến nói đồ ăn bị hư. Tôi thấy cậu chính là muốn đến để lừa tiền, đừng nghĩ là chúng ta bán đồ ăn thì có thể dễ dàng bắt nạt.”
Lâm Dật bất đắc dĩ ngoáy lỗ tai một cái.
“Cách làm tiểu thị dân này của bà tôi có thể hiểu được, nhưng tôi cũng đã tìm tới cửa rồi mà bà còn làm như vậy, hẳn là không có ý nghĩa gì đi?”
“Tôi làm thế nào? Cậu có chứng cớ gì cho thấy tôi bán đồ nát?” Vương Phương nói:
“Hơn nữa từ lúc tôi đến đây, hàng còn chưa có bán đâu, cậu cũng không phải là mua đồ từ tay tôi, dựa vào cái gì mà tới đây tìm tôi?”
“Bà nói bậy!” Kỷ Khuynh Nhan nói:
“Chúng tôi chính là mua đồ ở đây, bà đừng có mà không thừa nhận!”
“Tôi không phải là không thừa nhận, nhưng nếu như cô cậu quả thực sự mua đồ của tôi, có năng lực thì kêu người giám sát đến. Nếu quả thật có thể chứng minh thì tôi sẽ thừa nhận.”
Lâm Dật nhìn bốn phía một chút, phát hiện nơi này căn bản không có Cameras.
Muốn điều tra giám sát, đều là lời nói vô căn cứ.
“Chúng tôi đã nói như vậy rồi mà sao bà vẫn không nghe chứ, thật sự khiến người ta đau đầu mà.”
“Tôi có không nghe sao?” Vương Phương rất vô tội nói:
“Tôi cũng chỉ nói thật, nhưng các người lại không đưa ra nổi chứng cứ, cũng không thể trách tôi được.”
Người của mấy tiệm xung quanh đều cười rộ lên.
Kết quả như vậy, đã nằm trong dự liệu của bọn họ.
Loại người phụ nữ đanh đá trong mắt chỉ có tiền giống như Vương Phương đây, muốn để cho bà ta trả lại tiền, chính là chuyện trong mơ.
Hô thông!
Lâm Dật không có nói nhảm nữa, một chân đá ngã sạp hàng của Vương Phương.
Hành động như vậy, khiến cho tất cả mọi người đều giật nảy mình.
Cho dù chuyện như vậy, lúc trước cũng từng có người làm qua, nhưng đối phương đều là đại hán cường tráng, tính khí nóng nảy.
Không hề nghĩ tới, người đàn ông nhìn như nhã nhặn này cũng sẽ làm ra loại chuyện táo bạo như vậy.
Vương Phương cũng bị giật nảy mình, nhưng dù sao cũng là phụ nữ sống lâu năm trong phố chợ, rất nhanh liền khôi phục tỉnh táo, chỉ vào mặt Lâm Dật mà mắng:
“Con mẹ nó cậu muốn chết có phải hay không, lão nương lăn lộn nhiều năm như vậy, thật sự cho rằng tôi sẽ sợ cậu!”
Vương Phương mắng một câu, quay người lại nói với hai người giúp việc đằng sau.
“Còn giương mắt nhìn làm gì! Đánh cho tôi!”
Trên thực tế, không cần Vương Phương nói thì hai người giúp việc cũng đã đứng dậy.
“Con mẹ nó cậu đến đây để gây chuyện tới có phải không, cho là lão tử không dám đánh cậu có phải không!”
Có hai người đàn ông đằng trước làm chỗ dựa, Vương Phương vô cùng tự tin, không sợ hãi chút nào.
Biểu lộ trên mặt, so với lưu manh bên đường còn phách lối hơn.
“Tôi nói cho cậu biết, các người tự bày ra chuyện, hôm nay nếu như không bồi thường gấp đôi cho tôi thì nhất định sẽ không thể thiếu đánh đâu!”
“Gọi hai tên ngốc đi ra, liền cho rằng tôi sợ các người rồi sao?”
Lâm Dật không có nói nhảm nữa, đi lên dùng một chân, đem hai người giúp việc đánh ngã xuống đất.
Vốn dĩ lấy năng lực của Lâm Dật muốn đối phó hai người kia thì không tốn chút sức nào.
Mà bây giờ, hệ thống còn khen thưởng thêm chiến lực cấp E và thuốc mật độ xương.
Cứ như vậy, đối phó với hai người kia, lại càng không phí sức.
Nhìn thấy hai người giúp việc bị Lâm Dật đánh tới hộc máu, Vương Phương bị dọa cho mộng bức.
Tiểu tử này nhìn thì mỏng manh, hào hoa phong nhã, sao ra tay lại độc ác như vậy chứ?
“Tôi không có thời gian nói nhảm với bà, việc này bà nói xem nên giải quyết thế nào đi. Trước khi tôi chưa nổi giận hoàn toàn thì bà còn có cơ hội.” Lâm Dật thản nhiên nói.
“Tôi nói cho cậu biết, muốn lấy tiền từ trên tay của tôi là chuyện không có khả năng!” Vương Phương nói:
“Với lại cậu còn đập phá đồ mà tôi bày ra, người nên bồi thường tiền là cậu, nếu không thì tôi sẽ nằm trên mặt đất, lừa chết cậu!”
“Lâm Dật, anh đừng ra tay.” Kỷ Khuynh Nhan nói:
“Em hiện tại sẽ gọi điện thoại cho bên công thương, để bọn họ phái người đến, nếu không thì chúng ta sẽ không chiếm được tiện nghi gì đâu.”
Kỷ Khuynh Nhan rất rõ ràng, việc này nên làm như thế nào.
Nếu như đối phương không bồi thường tiền, thì mình cũng không có một chút biện pháp nào cả.
Nếu như lấy tiền từ trong túi của bà ta, như vậy thì tính chất của câu chuyện sẽ thay đổi, họ sẽ phải chịu trách nhiệm hình sự.
Cho nên hiện tại, biện pháp tốt nhất chính là gọi điện thoại cho công thương.
“Cũng được, bảo bọn họ nhanh lên một chút.”
“Ừm.”
Nhìn thấy Kỷ Khuynh Nhan gọi điện thoại, Vương Phương ngược lại là không sợ.
“Tôi nói cho các người biết, cho dù có gọi điện thoại cho công thương cũng vô dụng thôi. Người phụ trách mảnh đất này, chúng tôi đều quen biết, ngày lễ ngày tết, chúng tôi cũng đều sẽ tặng lễ, bọn họ tới, hai người các người cũng không chiếm được lợi lộc gì đâu.”
Nhìn thấy Kỷ Khuynh Nhan gọi điện thoại, những người khác cũng cười rộ lên.
Bọn họ cũng biết điều mờ ám ở đây.
Muốn làm ăn tốt tại mảnh đất này, nếu như không giữ quan hệ tốt với công thương thì làm sao có thể sống yên ổn được?
Đến lúc đó, người mà đến thì cũng sẽ không giúp hai người này, nói không chừng còn phải bồi thường thêm tiền và xin lỗi, thật sự là không biết gì cả.
“Uy, vậy thì bà đúng thật là trâu bò, vậy mà lại có thể đưa lễ đến tận cục trưởng.” Lâm Dật cười nói.
“Cậu nói cái gì? Cục trưởng?”
Ngay tại lúc Vương Phương và những người khác cảm thấy không rõ ràng cho lắm, Kỷ Khuynh Nhan bấm điện thoại.
“Tôn cục đúng không? Tôi là Kỷ Khuynh Nhan của tập đoàn Triều Dương, tôi gặp chút tình huống tại thị trường phát triển nông nghiệp, ngài có thể phái người tới xem một chút được không?”
Cuộc nói chuyện rất ngắn, thậm chí còn không đến một phút đồng hồ đã cúp điện thoại.
Đối phương cũng hết sức phối hợp mà đáp ứng, cũng biểu thị sẽ mau chóng xử lý việc này.
Tại thành phố lớn như Trung Hải này, lấy giá trị thị trường của tập đoàn Triều Dương thì còn lâu mới có thể lay động được một tên cục trưởng.
Nhưng nhóm lãnh đạo cao cấp của Trung Hải hầu như đều biết chủ tịch tập đoàn Triều Dương, Kỷ Khuynh Nhan là bạn gái của chủ tịch tập đoàn Lăng Vân, Lâm Dật.
Thân phận người này thì lại khó lường.
Những chuyện mà Lâm Dật làm, tùy tiện lấy ra một cái đều có thể thay thế một cục trưởng tương xứng.
Thử hỏi, tại 1/3 mảnh đất Trung Hải này, ai dám động đến lông mày Lâm Dật?
“Tôn cục nói, lát nữa sẽ dẫn người tới.” Cúp điện thoại, Kỷ Khuynh Nhan nói.
“Được, dù sao ông ta cũng đang nhàn rỗi.”
“Cậu, các cậu đang nói cái gì, gọi điện cho cục trưởng sao?” Vương Phương có chút hoảng, nhìn chằm chằm vào Lâm Dật, cảm giác việc này hình như không tốt lắm.
“Nhân viên bên dưới không xử lý được các người, tôi đành phải tìm người ở phía trên thôi.”
“Cậu bớt hù dọa người đi, nếu như cậu có thể tìm cục trưởng tới, sao lại dùng xe ba bánh đi nhập hàng?”
“Theo logic đó, thì suy nghĩ này của bà quả thực không sai.” Lâm Dật nói:
“Nhưng hoàng thượng còn có lúc cải trang vi hành, sao tôi lại không thể lái xe ba bánh đi nhập hàng rồi?”
“Cậu đừng giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo với tôi.”
Khí thế của Vương Phương đã yếu đi không ít, bà cũng có chút không làm rõ được, việc này là thật hay giả.
Nếu như cục trưởng tới, thì trận thế như vậy người nào chịu được a.
“Đừng hoảng hốt, lấy cái khí thế vừa rồi của bà ra đi chứ.” Lâm Dật nói: “Đừng sợ, tiếp tục cứng rắn lên.”
“Cậu, các người...”
Vương Phương lui về sau hai bước, sau đó bưng lấy ngực của mình, nằm xuống mặt đất.
Kỷ Khuynh Nhan ngây người một lúc, “Đây là có chuyện gì vậy?”
“Kinh sợ, bắt đầu giả vờ rồi đây.”
“Không được, tim của tôi không thoải mái, đều là do các người gây nên!” Vương Phương bưng lấy ngực trái lăn lộn trên đất, tóc tai bù xù, lộ ra dáng vẻ vô lại lưu manh của phố chợ.
“Làm sao bây giờ?”
“Chờ ở đây chứ sao nữa.” Lâm Dật nói: “Nếu như thật sự chết rồi, liền trực tiếp đưa đến lò hỏa táng, nếu như kiểm tra không có chuyện gì, thì cứ xử lý theo tội lừa đảo.”
------
Dịch: MBMH Translate