Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 634 - Chương 632. Chiều Hướng Phát Triển? Thuận Thế Mà Làm?

Chương 632. Chiều Hướng Phát Triển? Thuận Thế Mà Làm?
Chương 632. Chiều Hướng Phát Triển? Thuận Thế Mà Làm?

Đến tám rưỡi tối, cửa tiệm đã được vệ sinh dọn dẹp sạch sẽ.

Kỷ Khuynh Nhan ngồi vào bàn, tận hưởng sự yên tĩnh hiếm có.

“Đang ngẩn người nghĩ gì vậy?” Lâm Dật bước tới hỏi.

“Em muốn đến chợ đêm dạo một vòng nhìn xem người ta bán các mặt hàng sinh hoạt thiết yếu. Tuy giá rất rẻ nhưng nghe vẻ chất lượng lại khá tốt.”

“Chỉ xem đồ dùng thiết yếu thôi à? Không định ăn gì sao?”

“Ừm...”

Kỷ Khuynh Nhan lộ ra vẻ mặt có chút xấu hổ: “Buổi tối em còn chưa ăn cơm, cho dù ăn một ít đồ ăn vặt cũng rất bình thường, không phải sao?”

“Để anh nấu cho em, vừa ngon lại vừa vệ sinh sạch sẽ.”

“Anh đã vất vả cả ngày rồi, đừng làm nữa, nghỉ ngơi một chút đi.”

“Không mệt.”

“Nguyên liệu nấu ăn trong tiệm không còn nhiều lắm, hơn nữa nấu một bữa cho em thì tổn thất rất nhiều.”

“Không sao đâu, ngày mai Vương Thiên Long sẽ đưa đồ qua đây.”

“Lâm Dật!”

Kỷ Khuynh Nhan tức giận, hay tay chống lên eo thon nhỏ, nói: “Không được, em nói anh mệt là anh phải mệt, nhanh thu dọn đồ đạc đi!”

Lâm Dật: “...”

Dưới sự áp bức của Kỷ Khuynh Nhan, hai người đóng cửa tiệm, dắt tay nhau đi về phía chợ đêm.

Thấy hai người họ đóng cửa tiệm sớm như vậy, Chu Bằng tức giận nghiến răng.

Bà nó, có việc mà không muốn làm, định chọc tức ai đây chứ.

...

Sáng hôm sau, Lâm Dật vừa đến cửa tiệm đã nhận được điện thoại của Lương Nhược Hư.

“Anh đến cửa tiệm chưa?”

“Vừa mới đến.”

“Khoảng nửa tiếng nữa tôi sẽ đến, nấu giúp tôi một tô mì, để tôi đến giải quyết bữa sáng cho nhanh.”

“Cô có trả tiền không?”

“Trả anh cái con khỉ khô ấy.”

Nửa giờ sau, Lương Nhược Hư đi từ bên ngoài vào, trên người không mặc bộ đồng phục công sở thường ngày.

Mà là quần jeans xanh được phối với áo gió màu be, dưới chân đi một đôi bốt màu đen, mặt còn trang điểm nhẹ, trông thật sự rất đoan trang và uy nghiêm.

Phong cách ăn mặc của Lương Nhược Hư từ trước đến nay đều là kiểu này, hoàn toàn trái ngược với Kỷ Khuynh Nhan.

Kỷ Khuynh Nhan luôn trang điểm tinh xảo, phù hợp với khí chất riêng của bản thân, bất kể khi nào nhìn vào đều có cảm giác sắc sảo, khiến người ta phải sợ hãi ba phần.

Nhưng Lương Nhược Hư thì không giống vậy, cô ấy không hề có ý theo đuổi sự tinh tế sắc sảo, mà trên người luôn có phần tùy ý giản dị.

Cách trang điểm cùng ăn mặc làm khí chất của cô ấy toát lên vẻ trưởng thành và già dặn.

Nhưng vì yêu cầu công việc, nên cô ấy cũng không còn cách nào khác.

“Trang trí cửa tiệm không tồi đấy!” Sau khi tiến vào, Lương Nhược Hư nhận xét từ đầu đến cuối.

“Lương đại mỹ nữ có muốn đầu tư gì không, tôi sẽ để dành cho cô một phần.”

Vừa nói chuyện, Lâm Dật vừa bưng bát mì tới trước mặt Lương Nhược Hư, đồng thời còn tặng kèm một đĩa dưa muối nhỏ.

“Đĩa dưa muối này của cửa tiệm các anh hình như cũng không rẻ đâu!”

“Không sao, cô có thân phận đặc biệt, tôi sẽ cho cô một cơ hội, cô tích lũy đến cuối tháng, tôi sẽ đưa hóa đơn đến thành ủy thành phố giúp cô.”

“Nếu để bọn họ biết, tôi ăn một tô mì sợi 179 tệ, cùng đĩa dưa muối 39 tệ, thì anh cứ chờ việc tôi bị song quy (*) đi, rồi sau này nhớ đến cục cảnh sát đưa cơm hộp cho tôi đi là vừa.”

(*)Song quy là phương pháp chống tham nhũng hữu hiệu của Đảng Cộng sản Trung Quốc.

“Cho nên tôi mới không muốn cô đi con đường này, cho dù được phần lớn mọi người đồng ý cũng không thể làm.”

“Được rồi, bớt nói nhảm đi.” Lương Nhược Hư nói tiếp:

“Mẹ tôi đã liên hệ với mấy công ty giúp anh, đến lúc đó anh hãy tìm người kết nối công nghệ với bọn họ đi nhé.”

“Kết nối cái gì?”

Lương Nhược Hư lấy ra hai tờ giấy từ trong túi đưa đến trước mặt Lâm Dật.

Lâm Dật nhìn thấy trên tờ giấy A4 có ghi chép hơn ba mươi cái tên công ty.

Có mấy công ty nổi tiếng được mọi người nhắc tới nhiều đến mức thuộc làu như Penguin, Ali, JD.com đều có tên trong danh sách.

Có thể nói, các công ty được liệt kê có tên trên tờ giấy, hàng năm đều được coi là những gã khổng lồ trong ngành.

“Đây là cái gì?”

“Không phải anh muốn phát triển hệ thống điện thoại mới sao, mẹ tôi đã theo chân chào hỏi lãnh đạo của bọn họ, sẽ hỗ trợ nghiên cứu phát minh và phát triển phần mềm tương ứng.” Lương Nhược Hư vừa ăn vừa nói.

“Mẹ nó, thật hay giả vậy?”

“Đương nhiên, dù sao cũng không thể ăn không mì sợi của anh được.”

Lâm Dật lại quét mắt nhìn danh sách trên tờ giấy A4, mặc dù chỉ có ba mươi mấy công ty trong danh sách, nhưng nếu cộng tất cả các ứng dụng của bọn họ lại với nhau, ít nhất cũng phải có đến hơn ba trăm khoản.

Tuy đối với thị trường ứng dụng mênh mông rộng lớn mà nói, con số như vậy, cũng chỉ là chín trâu mất một sợi lông, nhưng trong phần mềm này được lập trình bao gồm hơn 70 loại ứng dụng dùng trong cuộc sống sinh hoạt thiết yếu, hẳn là đủ để đáp ứng các nhu cầu hằng ngày của hầu hết mọi người.

Nhìn thấy danh sách này, Lâm Dật mới ý thức được năng lực của Trầm Thục Nghi vượt xa so với tưởng tượng của mình.

Chỉ mới chào hỏi thôi mà ngay cả những nhân vật máu mặt như Lian Erma hay Face Blind Qiang cũng phải đồng ý hợp tác, từ điểm này cũng có thể nhìn ra Trầm Thục Nghi rất mạnh ở thị trường tư bản.

Có thể sánh vai đứng ngang hàng cùng với những người đó, cũng là bình thường.

“Đúng rồi, mẹ tôi có một lời khuyên cho anh, có muốn nghe không?”

“Lời khuyên gì, cứ việc nói.”

“Bà ấy nói mô hình thị trường hệ điều hành điện thoại đã ổn định, nếu anh muốn tiến lên thoát ra khỏi vòng vây, cách trực tiếp hiệu quả nhất nhất chính là chi tiền, tiếp theo chính là khai thác thị trường thứ ba trên thế giới.”

“Ừ, tôi cũng nghĩ tới điều này.” Lâm Dật gật đầu nói.

“Ngoài ra còn có một việc nữa, tôi phải nói với anh.” Lương Nhược Hư nói tiếp:

“Bên trên có ý định thành lập một trung tâm công nghiệp Phu Hóa lương cao ở Trung Hải, anh có muốn hạng mục này không?”

“Cho tôi? Hạng mục này có hơi phỏng tay rồi, tôi cũng không dám nhận.”

Có một số chuyện một khi đã liên quan đến chính phủ sẽ tương đương với việc đeo trên mình một chiếc xiềng xích.

Loại chuyện này Lâm Dật sẽ không làm, cũng không muốn làm.

“Anh bình tĩnh trước đã.” Lương Nhược Hư nói: “Hạng mục này bên trên không tham dự, xem như khen thưởng cho anh.”

“Khen thưởng?”

“Thật ra từ lâu rồi, phía trên cũng đã đoán trước được khủng hoảng, chúng ta chỉ đứng đầu thế giới về ngành công nghiệp dịch vụ, nhưng ở lĩnh vực nghiên cứu khoa học cơ bản vẫn đang trong giai đoạn cực kỳ suy yếu.” Lương Nhược Hư chải lại tóc, nói:

“Nhưng lúc ấy, mức độ phát triển kinh tế không đồng đều, không cho phép có quá nhiều người đầu tư vào phương diện này, nên dứt khoát đành gác lại dự án, nhưng thẳng đến 18 năm sau, cuộc khủng hoảng của ZTE làm bại lộ vấn đề này ra cho nên bên trên không muốn đợi nữa.”

“Cho nên mới xảy ra một màn thế này?”

“Không sai, hơn nữa, cũng đến lúc phải ra tay.” Lương Nhược Hư nói tiếp:

“Hiện tại, thị trường smartphone ở Trung Quốc đều đã bị IOS và Android độc quyền chiếm đóng, nếu có một ngày xảy ra xung đột, Apple cùng Google sẽ ngừng cập nhật ngắt kết nối với thị trường Trung Quốc, vấn đề này rất nghiêm trọng, đương nhiên khả năng này cực kỳ nhỏ, nhưng chúng ta cần phải có sự chuẩn bị, không thể bị người khác dắt mũi được, cho nên anh mới có được một cơ hội tốt này, lại trùng hợp với ý kiến phía trên.”

“Sau đó thì sao, phía trên đang tính toán làm gì với hạng mục trung tâm ươm tạo này?”

“Anh muốn cái gì sẽ cho anh cái đó, hơn nữa tôi có thể bảo đảm, các chính sách sở hữu sẽ không lừa đảo mà chắc chắn được thực hiện, nhất định sẽ ưu ái cho anh.” Lương Nhược Hư nói:

“Nhưng niên hạn sử dụng là 20 năm, trong 20 năm này, toàn bộ lợi ích đều về anh, 20 năm sau phải bàn giao lại cho họ.”

“Người trước trồng cây để người sau hưởng bóng mát.”

Lương Nhược Hư suy nghĩ một lúc: “Cũng không thể nói như vậy, dù cho có trao lại thì anh cũng không thiệt, bởi vì bình thường trong mắt lãnh đạo thì trung tâm ươm tạo vẫn là của anh, nhất định có thể kiếm được danh tiếng, tôi vẫn cảm thấy lợi nhiều hơn hại.”

“Được rồi, để tôi suy nghĩ.” Lâm Dật không trực tiếp đồng ý.

Từ trước đến nay, anh không hề muốn tham dự chuyện như vậy.

Nhưng hiện tại hình như không còn cách nào khác.

Người ta cũng đã chủ động như vậy, chung quy vẫn phải cho chút mặt mũi.

“Được thôi, anh cứ từ từ nghĩ, cũng không phải chuyện gì gấp.”

Lương Nhược Hư rất bình tĩnh nhưng trong lòng lại cảm thấy có chút khó hiểu.

Chuyện này tuyệt đối là một vụ giao dịch có lợi nhuận, cần gì phải nghĩ ngợi chứ?

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 632.
Bình Luận (0)
Comment