Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 663 - Chương 661. Ngay Cả Loại Rác Lỗi Này Mà Cũng Không Xử Lý Được

Chương 661. Ngay Cả Loại Rác Lỗi Này Mà Cũng Không Xử Lý Được
Chương 661. Ngay Cả Loại Rác Lỗi Này Mà Cũng Không Xử Lý Được

Hơn hai giờ chiều, cửa tiệm trở nên vắng lặng xuống.

Lâm Dật cầm điện thoại di động, chuẩn bị cùng Tô Cách lập đội chơi game.

Nhưng vào lúc này, cửa tiệm bị đẩy ra, Hứa Uyển mang theo máy tính, từ bên ngoài đi vào.

Buổi sáng bận bịu xong công việc, Hứa Uyển muốn cùng Hàn Phỉ tới đây ăn cơm

Nhưng Hàn Phỉ đối với ông chủ cửa tiệm có ấn tượng không tốt lắm, nên cô ấy chỉ có thể tự mình đi đến đây.

Lâm Dật cũng nhận ra Hứa Uyển, hình như là mấy ngày trước, người phụ nữ cùng mình tranh giành tầng cao nhất.

"Ông chủ, một phần cơm rang trứng."

Lâm Dật gật đầu, trở về bếp sau làm cơm cho Hứa Uyển.

Sau mười mấy phút, Lâm Dật đem cơm rang trứng bưng đi ra.

Hứa Uyển khách khí nói một tiếng cám ơn, sau đó liền một mực không chớp mắt nhìn chằm chằm máy tính, vừa nhìn vừa ăn.

Nhìn bộ dáng nghiêm túc này của cô ấy, ngược lại là có mấy phần giống Lục Dĩnh.

Lâm Dật không để ý đến cô nữa, cầm điện thoại di động cùng nói chuyện với Tô Cách.

"Hôm nay trường học không có chuyện gì sao? Cô rảnh rỗi như vậy." Lâm Dật hỏi.

"Đều xử lý xong rồi, tôi ở đây chờ đến lúc tan tầm ... Ai ai ai, anh mau cấp máu cho tôi đi, tôi sắp chết rồi."

"Cô thông minh như vậy làm sao không có chút tiến bộ nào, sẽ không sợ người khác giết cô à?"

"Chơi tốt thì có tư cách mắng người? Cuối cùng cũng không phải khóc lóc cầu tôi đừng đi loạn sao."

"Cô dạo này lớn mật nhỉ."

Người ta nói rằng những người trẻ bị thiểu năng trí tuệ có rất nhiều niềm vui, cùng chơi trò chơi với một tuyển thủ như Tô Cách, quả thật có thể cảm nhận được rất nhiều niềm vui khác nhau.

Trí năng khoảng không lớn, Tốc Biến đưa đầu.

Tô Cách hoạt động ở cấp độ thần như vậy cũng là chuyện bình thường.

"Ông chủ, tôi có thể ngồi ở đây một lúc nữa được không?" Hứa Uyển hỏi.

"Ngồi thêm một lúc?"

"Phòng ngủ của chúng tôi mất điện rồi, bạn cùng phòng của tôi nói phải hơn nửa tiếng nữa mới có điện trở lại."

"Bạn cùng phòng? Cô không phải là bà chủ công ty mới lập nghiệp sao? Như thế nào vẫn có bạn cùng phòng?"

"Tôi là nghiên cứu sinh năm thứ hai của Đại học khoa học và công nghệ Trung Hải, còn mấy tháng nữa mới tốt nghiệp, cho nên khoảng thời gian này tôi vẫn còn ở trong trường. Nếu như quấy rầy đến anh, tôi sẽ rời đi ngay."

"Không sao đâu, cô cứ ở lại đi."

"Cảm ơn ông chủ."

Lâm Dật gật đầu, cũng không phản ứng lại Hứa Uyển, tiếp tục cùng Tô Cách chơi trò chơi.

Leng keng leng keng ——

Điện thoại Lâm Dật vào lúc này vang lên.

Là Lương Nhược Hư gọi điện thoại tới.

"Anh đánh một vài du học sinh ở trường Phúc Đán à?"

"Việc này cô cũng biết?"

"Đều nháo đến bộ giáo dục rồi, lãnh đạo bên kia muốn hoà giải nhưng người dẫn đầu tên là Brandon không có ý tứ muốn buông tha."

"Sau đó, cô muốn xử lý như thế nào?"

"Loại chuyện lộn xộn này, nếu như còn cần tôi đứng ra, vậy tôi đây một ngày thậm chí đi ngủ cũng không cần ngủ rồi."

"Chậc chậc chậc, Lương đại mỹ nữ thật thô bạo nha."

Trên người của Lương Nhược Hư thiếu đi nét tinh tế của người con gái miền Nam, trong xương trước sau đều mang nét mạnh mẽ của phụ nữ miền Bắc.

Loại tính cách dám yêu dám hận này, hầu hết đàn ông đều rất yêu thích.

Nhưng Lâm Dật không chú ý tới chính là, lúc anh đang gọi điện thoại thì Hứa Uyển lặng lẽ liếc mắt nhìn anh.

Giống như đã đoán được, người gọi điện thoại cho anh là ai.

"Tôi cũng không có việc gì, chính là muốn nói cho anh biết một tiếng. Nếu như anh bên kia thuận tiện, liền tự mình đem chuyện này giải quyết hết đi." Lương Nhược Hư nói:

"Lãnh đạo bên bộ Giáo dục bên kia, cũng không quá muốn xử lý chuyện của bọn họ. Tôi đoán chừng bước kế tiếp, có khả năng sẽ tìm đến đại sứ quán, anh nếu như nhàn rỗi không chuyện gì làm, liền đem việc này giải quyết triệt để một lần đi. Chỉ cần không nháo quá lớn, tôi đều có thể giúp anh được."

"Việc này tôi sẽ xử lý." Lâm Dật nói: "Các thủ tục củatrung tâm công nghiệp Phu Hóa, cô bên kia xử lý xong chưa."

"Còn một vài việc nữa, sau khi xong, tôi sẽ cho người đưa qua cho anh."

"Vẫn là cô phục vụ chu đáo, hôm nào tôi nấu cơm cho cơm ăn."

"Đừng, nếu để cho chính thất biết được, tôi chịu không nổi đâu." Lương Nhược Hư cười nói, sau đó cúp điện thoại.

Lâm Dật thu hồi nụ cười, sờ sờ cằm, lầm bầm lầu bầu nói:

"Những người này, thật đúng là đến chết cũng không đổi."

Lâm Dật liếc nhìn thời gian, đã hơn ba giờ chiều rồi.

Muốn xử lý việc này cũng không kịp rồi, thôi để ngày mai lại nói.

Nhìn thấy Lâm Dật cúp điện thoại, Hứa Uyển lại lặng lẽ liếc mắt nhìn anh.

Cô thực sự có chút không nghĩ ra, lớn lên đẹp mắt như vậy, hơn nữa trù nghệ cũng tốt, chỉ cần cố gắng một chút ăn chút khổ cực, muốn ở Trung Hải đứng vững gót chân là không thành vấn đề.

Tại sao phải dựa vào những người phụ nữ khác?

Thật sự là không hiểu nổi.

Hứa Uyển lắc đầu, cũng không chuẩn bị nghĩ tiếp chuyện của Lâm Dật nữa.

Mỗi người đều có chí hướng khác nhau, đây cũng không phải là chuyện mình có thể quản được.

Hay là trước nghiên cứu số liệu trên tay đã, cũng đã nửa giờ rồi, còn không có chút tiến triển nào đây này.

Lâm Dật cũng không biết ý nghĩ của Hứa Uyển, lại bắt đầu bận việc trong cửa tiệm, bởi vì lại có khách hàng mới vào cửa.

"Ông chủ, tôi có làm trì hoãn việc của anh không?" Hứa Uyển nhỏ giọng hỏi.

"Trong tiệm chỗ trống còn nhiều, cũng không tính là quấy rầy. Nhưng cô đã ngồi ở đó được nửa giờ rồi, như một bức tượng điêu khắc vậy, đang làm gì vậy."

"Chương trình bị lỗi, tôi đang nghĩ biện pháp để giải quyết, nhưng vẫn chưa nghĩ ra được." Hứa Uyển thở dài, "Chương trình kết xuất luôn không hoàn hảo, quá trình OI cũng không lý tưởng, còn có ..."

"Loại rác rưởi lỗi này cũng xử lý không được, lúc cô đi học làm cái gì vậy, chỉ chú ý nhìn vào rừng cây nhỏ sao?"

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 661.
Bình Luận (0)
Comment