Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 67 - Chương 65. Luận Tán Gái, Anh Chính Là Người Giỏi Nhất!

Chương 65. Luận Tán Gái, Anh Chính Là Người Giỏi Nhất!
Chương 65. Luận Tán Gái, Anh Chính Là Người Giỏi Nhất!

Tim cô tiếp viên đập loạn xạ.

Trực giác mách bảo cô rằng thứ mà Lâm Dật đang đeo không thể là đồng hồ giả.

Cô ấy cũng có trang sức kim cương, nên có thể thấy rằng những viên kim cương trên đồng hồ kia không phải là hàng giả.

Hơn nữa, những người có thể ngồi khoang hạng nhất địa vị cũng không quá thấp, tự nhiên sẽ không đeo đồng hồ giả đi ra ngoài.

Nếu cô nhìn mọi chuyện theo cách này, thì đó chính là một lựa chọn tốt nhất.

"Thưa ngài, ngài thật sự muốn tôi chọn một người sao?"

Theo quy định, cô tiếp viên hỏi lại.

"Đúng vậy."

“Được.” Cô tiếp viên lặng lẽ lấy điện thoại di động ra, chuẩn bị thêm WeChat.

Đồng thời, Phùng Hạo Vũ cũng mở mã QR của mình và chuẩn bị để tiếp viên thêm WeChat của mình.

Với thân phận của anh ta, cô ấy nên chủ động mới phải.

“Thưa anh, ID WeChat của anh là bao nhiêu, tôi sẽ thêm anh ngay.” Cô tiếp viên cười nói.

Hả?

Những người trong khoang hạng nhất đều trợn mắt sững sờ.

Cái quái gì thế!

Một phú nhị đại giàu có tốt như vậy mà bỏ qua, lại thêm một người thậm chí không đủ tiền mua vé hạng nhất?!

Đầu óc cô ta có bệnh rồi sao?

"Được thôi, chờ tôi một chút."

Lâm Dật lấy điện thoại di động ra, để tiếp viên hàng không quét mã, sau đó thêm WeChat nhau.

Phùng Hân Dĩnh bật cười khi thấy cô tiếp viên ánh mắt đưa tình trò chuyện với Lâm Dật.

"Anh à, lý thuyết của anh hình như không còn hiệu quả nữa."

Sắc mặt Phùng Hạo Vũ có chút không cam tâm, đây là cái quỷ gì!

"Nữ tiếp viên, cô có chắc chắn là chọn anh ta không?"

"Vâng, trước tình yêu và bánh mì, tôi sẽ chọn cái trước."

Mẹ kiếp!

Phùng Hạo Vũ cảm thấy mình sắp tức đến ói ra máu rồi.

"Cô mới được chuyển qua đây ư."

"Đúng vậy, hôm nay tôi mới được chuyển đến khoan hạng nhất."

“Thì ra là như vậy.” Nghe xong tâm trạng Phùng Hạo Vũ tốt lên rất nhiều, “Không liên quan gì đến cô, hiện tại cô có thể đi rồi.”

Những người mới vào nghề như bọn họ vẫn chưa nhìn thấy hết sự tàn khốc của xã hội.

Nếu đổi sang người lớn tuổi hơn một chút hoặc người có một chút kinh nghiệm, chắc chắn bọn họ sẽ chọn mình!

Sau khi nữ tiếp viên rời đi, Lâm Dật lắc lắc điện thoại, "Nhận thua sao?"

"Nhận thua cái con khỉ!"

Phùng Hạo Vũ nói: "Cô ấy chỉ là một cô gái trẻ tuổi chưa hiểu chuyện thì biết cái gì. Chúng ta đấu ba ván thắng hai. Lần này chúng ta cách chơi khác."

"Hà tất phải rước lấy nhục làm gì."

"Tôi đang cho anh một bài học để anh biết rằng ngoại hình không đáng để nói trước tiền bạc."

Lâm Dật nhìn thanh niên thích ra vẻ này không giấu được vẻ bất mãn.

“Anh trai, anh mau nhìn kìa, có một vị tiểu thư xinh đẹp đang đi lên.” Phùng Hân Dĩnh nói.

Những người ngồi trên khoang hạng nhất cùng quay đầu nhìn lại thì bất ngờ phát hiện một người phụ nữ cao gầy từ phía sau đi tới.

Người phụ nữ mặc áo một vai chín phần tư, thân dưới là váy nâu dài đến đầu gối, trên sống mũi đeo một cặp kính râm lớn, quả nhiên xinh đẹp làm người khác khó có thể rời mắt được.

Sao thế này?

Lâm Dật sửng sốt khi nhìn thấy người phụ nữ đang đi lên kia.

Đây không phải là Kỷ Khuynh Nhan sao?

Tại sao cô ấy lại ở đây?

Chẳng trách vừa rồi cô ấy nói rằng vị trí cạnh cửa sổ được dành cho một cô gái xinh đẹp.

Thì ra chính là tự nói mình!

Thật là không biết xấu hổ.

"Chết tiệt! Đây là dáng vẻ thần tiên gì vậy?"

Phùng Hạo Vũ cảm thấy tim đập thình thịch, có cảm giác mùa xuân đang đến.

"Này chú em, hôm nay chúng ta cùng thêm WeChat của cô ấy, chú có dám không?"

"Được thôi, nhưng tôi sợ anh thua thôi."

“Hehe, nếu lần này tôi lại thua cậu, tôi sẽ thừa nhận rằng cậu rất tài giỏi.” Phùng Hạo Vũ vô cùng tự tin nói.

"Không thành vấn đề."

Đúng lúc này, Kỷ Khuynh Nhan cũng đi tới, nhìn thấy Lâm Dật đang ngồi ở một bên, trên mặt không chút biểu cảm, giả bộ không quen biết.

"Người đẹp."

Ngay khi Kỷ Khuynh Nhan chuẩn bị ngồi xuống, Phùng Hạo Vũ liền lên tiếng:

"Người đàn ông bên cạnh cô và tôi đều muốn thêm WeChat của cô..."

"Thêm WeChat cái con khỉ."

Lâm Dật đứng dậy, vòng tay qua kéo eo của Kỷ Khuynh Nhan và ôm cô vào lòng.

"Một người phụ nữ tuyệt vời như vậy anh không có cơ hội đâu, từ bỏ đi."

Kỷ Khuynh Nhan sửng sốt, không phải chỉ là lừa anh một chút thôi sao? Sao lại đến nỗi như vậy?

Trước nhiều người như vậy.

"Mẹ kiếp, anh làm gì vậy? Còn không nói gì mà đã ôm người ta. Đây không phải là côn đồ sao!" Phùng Hạo Vũ tức giận hét ầm lên.

"Bởi vì tôi có khả năng khiến cô ấy yêu thích tôi chỉ trong một giây."

"Đừng khoe khoang, chờ tôi gọi bảo vệ."

"Haha..."

Những hành khách trên khoang hạng nhất đều thích thú và bật cười.

"Thằng nhóc này vừa nhìn thấy một mỹ nữ xinh đẹp như vậy đã thấy phấn khích rồi, không nhịn được nữa."

"Chờ lát nữa anh ta sẽ bị tát cho một cái."

"Còn dám làm loại chuyện này, cũng quá tự tin rồi, anh ta nghĩ mình là ai chứ."

Phùng Hân Dĩnh và bạn thân nhất của cô là Lý Vũ Dương đều âm thầm lắc đầu, lúc này thật xấu hổ.

Ngược lại, Phùng Hạo Vũ lại rất cao hứng, hành vi của tên nhóc này chính là tự tìm đường chết!

"Anh làm gì vậy? Có nhiều người như vậy?" Kỷ Khuynh Nhan đỏ mặt nói.

Nghe thấy Kỷ Khuynh Nhan hờn dỗi xấu hổ, những hành khách trên khoang hạng nhất đều ngẩn ra.

Hành động này là thế nào?

Còn không tức giận?

Là sao vậy!

"Không làm gì cả, anh chỉ muốn xem thử anh hấp dẫn như thế nào thôi."

Sau đó, vòng tay của Lâm Dật càng siết chặt, Kỷ Khuynh Nhan thậm chí có thể cảm nhận được hai ngọn núi của cô đã thay đổi hình dạng trong vòng tay của anh.

Có rất nhiều người ở đây, thật là quá xấu hổ.

"Được rồi, buông em ra."

Kỷ Khuynh Nhan thì thầm, sau đó thoát ra khỏi vòng tay của Lâm Dật và ngồi xuống vị trí bên cạnh anh.

Bầu không khí kỳ lạ tràn ngập trong khoang hạng nhất.

Mẹ kiếp, thật sự chỉ mất một giây thôi đã khiến người ta phải gục ngã!

Luận tán gái, anh chính là người giỏi nhất!

"Như thế nào, có phải vẫn muốn so không?"

"Như vậy còn so cái con khỉ, anh lợi hại", Phùng Hạo Vũ nói.

“Phục là được.” Lâm Dật cười nói.

"Tôi chỉ nghĩ rằng anh lợi hại, nhưng tôi không bị thuyết phục."

"Tại sao? Anh không phục ở điểm nào cứ nói cho tôi biết, tôi sẽ khiến anh phục."

“Mặc dù tôi không đẹp trai bằng anh, nhưng tôi giàu có hơn anh, vì vậy phụ nữ dù đẹp đến đâu cũng sẽ nằm trong vòng tay của tôi!” Phùng Hạo Vũ nói.

"Khụ khụ khụ..."

Lâm Dật nói: "Anh nói rằng anh không đẹp trai bằng tôi. Tôi nghĩ anh nói rất đúng và anh nhìn nhận rất rõ ràng về vị trí của mình. Nhưng anh nói anh giàu có hơn tôi, có lẽ chúng ta nên nói lại vấn đề này."

“Sao, anh còn muốn giàu hơn tôi?” Phùng Hạo Vũ có chút khinh thường, đây là thực lực của chính mình, người như anh ta cũng có thể so sánh sao?

"So thử cũng không sao, dù sao tôi cũng đang nhàn rỗi."

Kỷ Khuynh Nhan không nói nên lời, những người này hiện tại bị làm sao vậy?

Chẳng lẽ cảm thấy bản thân mình có tiền thì có thể đi ngang sao?

Phùng Hạo Vũ lắc chiếc đồng hồ Rolex của mình và nói một cách kiêu ngạo:

"Anh có thấy rõ không? Đây là Rolex, tôi mua nó hơn 1 triệu, mỗi lần đi du lịch, tôi đều ngồi khoang hạng nhất, toàn bộ mọi thứ đều là tôi tự bỏ tiền ra mua. Còn anh, vé khoang hạng nhất này là do người khác mua cho anh, anh lấy tư cách gì so với tôi?"

Những người khác trong khoang hạng nhất cũng đang cười cợt xem náo nhiệt.

Những gì Phùng Hạo Vũ nói đều là sự thật, và không cố ý coi thường ai.

Một người ngồi khoang hạng nhất mà vẫn cần người khác mua vé cho, thì liệu anh ta có giàu hơn một phú nhị đại giàu có không?

Đây không phải là tự tát vào mặt mình sao?

“Trước hết, vé khoang hạng nhất tôi có thể tự mình mua, cho dù bao toàn bộ khoang này cũng không thành vấn đề.” Lâm Dật cười nói:

"Nhưng với ngoại hình của anh, chắc anh chưa từng trải qua việc được người khác chủ động mua vé khoang hạng nhất cho mình đúng không? Cái này, muốn cũng không được."

Kỷ Khuynh Nhan nói theo Lâm Dật.

Chỉ là mua vé máy bay, nhưng qua miệng cô ý vị liền thay đổi.

Vẻ mặt Phùng Hạo Vũ trở nên kỳ quái. Mẹ kiếp, cái gì mà muốn cũng không được?

Mẹ nó, bản thân anh ta cũng là tình thánh đó!

"Tôi biết anh sẽ không bị thuyết phục bởi những điều này, vì vậy tôi sẽ cho anh xem một thứ."

Nói xong, Lâm Dật từ từ kéo tay áo lên.

Để tiết lộ chiếc đồng hồ kỷ niệm 175 năm của Patek Philippe.

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 65.
Bình Luận (0)
Comment