Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 679 - Chương 677. Chỉ Có Đồ Ăn Ngon Và Tình Yêu Là Không Thể Phụ Lòng

Chương 677. Chỉ Có Đồ Ăn Ngon Và Tình Yêu Là Không Thể Phụ Lòng
Chương 677. Chỉ Có Đồ Ăn Ngon Và Tình Yêu Là Không Thể Phụ Lòng

Nhằm tránh để Hà Viện Viện tiếp tục nói lung tung, Kỷ Khuynh Nhan kéo cô ấy về phòng.

Lâm Dật quay người bước vào căn phòng khách bên cạnh.

Buổi tối sau khi ăn cơm xong, cậu bé cứ trốn trong phòng suốt không ra ngoài.

Lâm Dật có thể hiểu được hành vi này, mất đi người thân duy nhất, ở mặt tình cảm, ai cũng rất khó tiếp nhận, cậu bé cần chút thời gian để thích ứng.

Nghĩ tới đây, Lâm Dật cảm thấy bản thân còn khá may mắn.

Bố mẹ mình trong tình cảnh mà bản thân cái gì cũng không biết đã chết rồi.

Đợi đến khi bản thân anh chết đi, phải tử tế kiến nghị với Diêm Vương gia mới được.

Nếu như một người nào đó, tương lai sẽ trở thành trẻ mồ côi, vậy thì sớm đưa người thân của họ đi trước đi.

“Anh ơi…”

Nhìn thấy Lâm Dật, Vương Đông Đông nhỏ giọng nói: “Có phải em đã làm phiền mọi người rồi không? Ngày mai em sẽ trở về.”

“Nhà anh nhiều phòng như vậy, không thể nói là làm phiền.” Lâm Dật nói tiếp:

“Nhưng anh với chị của em đều có việc riêng cần phải bận rộn, sau này em đến chỗ của mẹ anh sống đi.”

“Em không thể gây phiền toái cho người khác, em nhặt ve chai cũng có thể sống được.”

Lâm Dật xoa xoa đầu của Vương Đông Đông: “Không phải như em nghĩ đâu, đó không phải là mẹ ruột của anh, là mẹ nuôi.”

“Mẹ nuôi?”

“Bởi vì anh cũng là trẻ mồ côi mà.” Lâm Dật cười nói:

“Từ nhỏ anh đã ở trong cô nhi viện, đơn giản nói về thân thế thôi, anh còn thảm hơn em một chút, anh còn không biết bố mẹ mình là ai, thậm chí không biết ai có quan hệ huyết thống với anh, em nói xem anh có thảm không?”

“Anh cũng là trẻ mồ côi sao? Nhưng em cảm thấy anh rất lợi hại.”

“Vì vậy mới nói, muốn trở thành một người lợi hại, điều kiện trước tiên là phải trở thành trẻ mồ côi.” Lâm Dật nói tiếp: “Bố mẹ là ông trời thì pháp lực vô biên mà.”

“Thật, thật sao?”

“Đương nhiên rồi.” Lâm Dật nói tiếp:

“Em xem trong tiểu thuyết trên mạng, có nam chính nào có bố mẹ hoàn hảo không? Cứ có bố mẹ bảo vệ, cơ bản đều là vai phản diện.”

“Em chưa từng xem tiểu thuyết trên mạng, nhưng em cảm thấy anh nói có lý.”

“Đúng vậy đúng vậy, em có thể hiểu được đạo lý này, chứng minh em đã thành công bước đi đầu tiên rồi.”

“Anh à, nếu như em đến ở chỗ dì, em có cơ hội được đi học không?”

“Đương nhiên.” Lâm Dật nói: “Bọn trẻ trong cô nhi viện đều do anh đang cung ứng đó, ăn ngon uống ngon, vả lại còn được đi học, nhược điểm duy nhất chính là không học hành tử tế sẽ bị ăn đòn.”

“Vậy thì em nhất định học tập thật tốt.”

“Đúng rồi, đúng rồi.” Lâm Dật vỗ vỗ lên bả vai của Vương Đông Đông: “Em đã có ưu thế cả hai bố mẹ đều đã mất và trở thành tiên trên trời rồi, còn lại chỉ cần cố gắng học tập, tương lai khẳng định sẽ còn oai phong hơn anh.”

“Dạ biết rồi anh.”

“Được rồi, tối nay ngủ sớm đi, ngày mai chúng ta còn có việc chính cần phải làm đó.”

“Vâng.”

Sáng sớm ngày hôm sau, Hà Viện Viện dậy từ rất sớm gõ cửa phòng của Lâm Dật.

“Gõ cái gì mà gõ hả, lúc này mới mấy giờ.”

Trong nhà chỉ có vài người như này, Kỷ Khuynh Nhan không thể nào gõ cửa phòng mình, Vương Đông Đông càng không thể nào.

Ngoại trừ Hà Viện Viện, không ai khác.

Cũng chỉ có cô ấy có lá gan này thôi.

“Ông chủ, tôi muốn ăn cơm chiên trứng anh nấu, anh dậy làm cho tôi chút đi mà.”

“Con mẹ nó, trong lòng cô còn có ông chủ như tôi không hả!” Lâm Dật mắng:

“Nhận tiền lương của tôi, còn muốn tôi nấu cơm cho cô?”

“Tôi là nhân viên của anh, mỗi đồng tiền anh tiêu đều là tôi tạo nên, tôi kêu anh nấu ít cơm thì làm sao nào?”

Lâm Dật: “?”

“Cô thật sự là một con quỷ thiên tài lý lẽ trâu bò mẹ nó rồi.”

Từ trong chăn bò dậy, Lâm Dật đi vào bếp, lạch cạch làm mấy món ăn đơn giản.

Không phải anh nấu riêng cho Hà Viện Viện, bởi vì hôm nay anh còn có vài chuyện khác, đã giờ này rồi cũng nên thức dậy thôi.

Trên bàn ăn, nhìn thấy Vương Đông Đông ngồm ngoàm ăn thức ăn, Kỷ Khuynh Nhan và Hà Viện Viện đều yên tâm không ít.

Nhìn cậu bé đã ổn nhiều rồi.

Ăn xong, Lâm Dật lái xe, mang theo tro cốt của bà cụ đến nghĩa trang.

Đây là bước cuối cùng, nhất định phải làm cho tốt.

Hà Viện Viện đặt một bó hoa bách hợp lên trước bia mộ, như gửi gắm thương xót.

Kỷ Khuynh Nhan bước lên trước mấy bước, nằm ngoài dự đoán, cô đặt cây kẹo mút mà lần đầu tiên Vương Đông Đông tặng cho cô lên trước bia mộ.

Sau khi nhận được cây kẹo mút đó, Kỷ Khuynh Nhan cảm thấy rất có ý nghĩa kỷ niệm, nên cô không nỡ ăn mà vẫn luôn giữ gìn.

Cô vốn nghĩ sẽ cất giữ mãi mãi, những không ngờ tới sẽ xảy ra chuyện như thế này.

Sau cùng cô cảm thấy, vẫn nên đặt ở đây thích hợp hơn.

“Bác gái à, bác yên tâm đi, chúng cháu sẽ thay bác chăm sóc tốt cho Vương Đông Đông.” Kỷ Khuynh Nhan nói nhỏ nhẹ:

“Ngày tháng sau này của cậu bé sẽ giống như cây kẹo mút này, vĩnh viễn đều là ngọt ngào.”

Lâm Dật cười nhìn qua Kỷ Khuynh Nhan, cô luôn luôn là một người có tình cảm lương thiện như thế.

Một giây sau, biểu cảm của Lâm Dật đứng hình.

Bởi vì âm thanh của hệ thống đang vang lên trong đầu của anh.

【Chỉ có đồ ăn ngon và tình yêu là không thể phụ lòng, nhiệm vụ đặc biệt hoàn thành, phần thưởng 400 nghìn điểm thông thạo.】

【Cấp độ hoàn thành nhiệm vụ: 100%, phần thưởng Tinh luyện tinh hoa (Loại thức ăn).】

“Phần thưởng đã đến tài khoản rồi à?”

Lâm Dật chưa từng nghĩ đến, phần thưởng sẽ vào tài khoản đúng lúc này.

Vả lại phần thưởng cuối cùng còn là 400 nghìn điểm thông thạo!

“Tinh luyện tinh hoa là có ý gì?” Lâm Dật hỏi: “Có phải là ý này không? Ví dụ trước mặt tôi có một cái bánh mì, tôi không cần ăn, sờ lên chút thì có thể đoạt được năng lượng bên trong.”

【Gần như là ý này. 】

“Nếu là như vậy, miệng của tôi không phải đã lãng phí sao?”

【Chẳng lẽ miệng của ký chủ chỉ dùng để ăn cơm sao?】

“Câu trả lời này của ngươi, mẹ nó đúng là hoàn mỹ.” Lâm Dật nói:

“Nhưng chỉ có thể giới hạn trong danh mục thực phẩm này sao?”

【Đúng vậy, chỉ cần là thứ có thể ăn, đều có thể tính vào trong danh mục, có thể dùng cho bản thân, cũng có thể chuyển nhượng.】

“Hửm? Chuyển nhượng là ý gì? Có thể lấy ví dụ không?”

【Ví dụ, trước mặt của ký chủ có hai hạt dẻ, ký chủ có thể thông qua năng lực của bản thân để năng lượng của một hạt chuyển nhượng vào hạt dẻ còn lại, khiến cho một trong hai hạt dẻ mang theo năng lượng gấp đôi.】

“Đờ mờ!”

Trong lòng Lâm Dật kinh ngạc hét lên một tiếng: “Năng lực này có phải quá oách rồi không.”

Hệ thống vẫn giống như mọi lần kiệm lời, trông giống như cái miệng đó là thuê từng đồng vậy.

Tuy rằng đoạt được phần thưởng của hệ thống, Lâm Dật không có gấp gáp khởi động ngành nghề mới.

Đợi xử lý xong những chuyện trước mắt rồi khởi động cũng như vậy.

Nếu không thì cũng không có thời gian đi làm nhiệm vụ của hệ thống, khởi động sớm một chút cũng không có ý nghĩa.

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 677.
Bình Luận (0)
Comment