Lý Sở Hàm chau mày.
Tốt xấu gì người khác cũng hỏi những thứ liên quan đến y học, sao còn có người muốn xin Wechat mình vậy?
“Tôi không dùng We...”
Nói được nửa câu, Lý Sở Hàm phát hiện, người nói chuyện là Lâm Dật.
Vẻ mặt nhất thời vừa mừng vừa sợ.
Không hề nghĩ tới lại gặp cậu ấy ở chỗ này.
Kiều Hân lặng lẽ đứng một bên, cười híp mắt nhìn hai người.
Anh Lâm thực sự rất biết cách trêu đùa người khác nha.
Khiến cho phụ nữ đều không thể chịu được.
Nhìn thấy Lâm Dật tiến đến, các nữ bác sĩ khác cũng ghé mắt nhìn sang.
Tuy rất nhiều người đều đã có tuổi, nhưng tuổi tác cũng không thể ngăn cản bọn họ thưởng thức trai đẹp được.
Nhan Từ đứng ở một bên, liếc qua Lâm Dật vài lần.
Cảm thấy vóc người và giọng nói của người này đều rất quen thuộc, hình như là đã từng gặp qua ổ đâu rồi.
Bỗng nhiên, Nhan Từ nghĩ tới anh ta rất giống với người đàn ông livestream tại khu an ninh trước đó.
Cũng không biết có phải là cùng một người hay không.
Cùng lúc đó, Lý Sở Hàm rất phối hợp đưa di động ra, làm bộ để cho Lâm Dật quét.
Như vậy thì sẽ không còn người vây quanh mình nữa.
“Buổi tối có thời gian không, đi ăn một bữa cơm đi?”
“Ừm, được thôi.” Lý Sở Hàm không chút do dự, gật đầu đáp ứng.
Nhìn thấy Lâm Dật đột nhiên xuất hiện, trong mắt các bác sĩ nam còn lại đều tràn đầy sự hâm mộ và ghen ghét.
Tên này từ đâu xuất hiện vậy?
Còn có, Lý chủ nhiệm bệnh viện Hoa Sơn, không phải là rất cao lãnh sao, vậy mà lại tùy tiện cho người ta Wechat như vậy?
Hơn nữa còn muốn hẹn người ta ăn cơm?
Nếu như mình dũng cảm một chút, có phải là cũng có thể hay không?
“Vậy, Lý chủ nhiệm, tôi có thể thêm Wechat của cô không?” Một người đàn ông dáng người cao gầy nói: “Nếu như có thể thì tôi cũng muốn mời cô một bữa cơm.”
“Tôi gần đây bận quá, khả năng không có thời gian.”
Phốc _ _
Kiều Hân cố nén ý cười, làm phiền anh biết tự lượng sức mình một chút!
Bất kể là học thức hay là tướng mạo, anh đều không cùng đẳng cấp với anh Lâm.
Như vậy thì làm sao có thể lấy được Wechat của Lý chủ nhiệm chứ.
Lâm Dật nhún vai, “Thực sự xin lỗi, tôi nhanh chân đến trước rồi.”
Người đàn ông cao lớn lộ vẻ tức giận đứng qua một bên, cũng thầm nói: “Lớn lên đẹp trai, đúng là không tầm thường nha?”
Lâm Dật nhìn Lý Sở Hàm, “Bên này cô không có chuyện gì nữa đúng không, hiện tại đi được chưa?”
“Ừm, được rồi.”
“Sở Hàm, đây là bạn của cô sao?”
Ngay lúc Lâm Dật chuẩn bị mang Lý Sở Hàm đi, một người đàn ông tóc ngắn đi về phía hai người.
Cách ăn mặc của người đàn ông tóc ngắn này vô cùng nhẹ nhàng thoải mái, quần áo cũng rất nghiêm túc, lúc đi tới còn mang theo một cỗ khí tức nho nhã.
“Đồng nghiệp lúc trước của tôi.”
“Đồng nghiệp lúc trước sao?”
Lý Sở Hàm nhàn nhạt gật đầu, “Cậu ấy bây giờ đã từ chức.”
“Thì ra là như vậy.”
Người đàn ông tóc ngắn gật gật đầu, đưa tay về phía Lâm Dật.
“Xin chào, tôi là chủ nhiệm tim mạch của Yến Kinh Hiệp Hòa, Phó Siêu Dương, là bạn học của Sở Hàm.”
“Trâu bò nha, là Hiệp Hòa đó.”
“Ngạch...”
Phó Siêu Dương dừng một chút, không nghĩ tới Lâm Dật lại nói như vậy.
Cũng đúng vào lúc này, người trong phòng, đều đem sự chú ý rơi xuống trên người Phó Siêu Dương.
Tại bệnh viện top 1 Trung Quốc, có thể lên làm chủ nhiệm nơi đó chắc chắn là người thật sự có tài.
Với lại còn trẻ như vậy, tướng mạo cũng không tệ lắm, thật sự là hiếm thấy.
“Các người tiếp tục ở lại nghe tọa đàm đi, chúng tôi phải đi rồi.”
Lý Sở Hàm thu thập đồ của mình một chút, cầm lấy túi, chuẩn bị cùng Lâm Dật rời đi.
Đối với cô và Kiều Hân mà nói thì ăn một bữa cơm với Lâm Dật tốt hơn nhiều so với việc ở lại đây.
“Sở Hàm, cô muốn đi sao? Đợi lát nữa còn phần tham quan nữa đó.”
“Thiết bị nơi này tôi đều biết, không thăm quan nữa.” Lý Sở Hàm nhàn nhạt nói.
“Chúng ta vừa rồi không phải là đang thảo luận về vấn đề bài xích sau khi ghép tim sao, tôi vừa rồi đã nói chuyện với Miller tiên sinh một chút về vấn đề này. Một số câu trả lời của ngài ấy đã dẫn dắt tôi rất nhiều, tôi đang muốn trò chuyện với cô về vấn đề này đây.”
“Không cần đâu, đợi lát nữa tôi hỏi Lâm Dật là được rồi.” Lý Sở Hàm nói: “Cậu ấy sẽ giúp tôi giải đáp vấn đề này.”
“Cậu ấy không phải là đồng nghiệp trước đây của cô sao, cũng đã từ chức, sao lại cùng cô thảo luận vấn đề này được?”
“Vậy theo ý anh là không thể thảo luận với đồng nghiệp trước kia sao?”
Phó Siêu Dương đánh giá Lâm Dật, “Lâm tiên sinh, ngài thăng chức ở đâu vậy?”
Phó Siêu Dương vẫn còn nghi ngờ đối với thân phận của Lâm Dật.
Nếu như người này, nhậm chức tại các bệnh viện lớn quốc tế thì mình đương nhiên là không thể nói gì.
Nhưng tuổi của cậu ta còn trẻ như vậy, hẳn là không có năng lực nhận chức tại bệnh viện nổi danh thế giới được.
“Tôi sao?” Lâm Dật nói: “Từ chức ở nhà làm streamer.”
“Streamer sao?”
Sau khi biết được thân phận của Lâm Dật, người trong phòng đều rất bất ngờ.
Lúc trước là bác sĩ, bây giờ lại thành streamer, khoảng cách này có phải là chênh lệch hơi nhiều rồi không?
Còn nữa, có thể đến bệnh viện Hoa Sơn Trung Hải làm bác sĩ, tuyệt đối là chuyện rất phi thường rồi, tại sao lại muốn đi làm một ngành nghề không được người tôn kính chứ?
Chẳng lẽ là bởi vì y đức có vấn đề, cho nên bị khai trừ sao?
Có vẻ như cũng có khả năng này.
Phó Siêu Dương cười, “Sở Hàm, đồng nghiệp của cô đã đi làm streamer rồi, cô cùng cậu ấy thảo luận vấn đề cao như vậy hẳn là nghe không hiểu đi.”
“Lâm Dật là một bác sĩ tim mạch rất xuất sắc, kho tri thức và trình độ chuyên nghiệp đều cao hơn tôi, thảo luận những vấn đề này, đều là chuyện không thành vấn đề.”
“Nhưng chuyên môn của cậu ấy tại Thành Đô, hẳn là còn kém Miller tiên sinh đi?” Phó Siêu Dương nói:
“Tôi vừa mới cùng Miller tiên sinh tham khảo sâu về vấn đề này, với lại còn có được giải đáp chuyên nghiệp, tôi cảm thấy, cô không cần thiết phải thảo luận với cậu ta làm gì.”
“Lời này của anh là có ý gì.” Lâm Dật nói:
“Bản thân anh muốn giả trang thì tự mình giả trang đi, giẫm tôi làm gì, tôi có trêu chọc gì anh sao.”
“Lâm tiên sinh, anh hiểu lầm rồi, tôi không có ý gì cả, chỉ đang trình bày sự thật mà thôi.” Phó Siêu Dương nói: “Chẳng lẽ anh cảm thấy những lời này rất chói tai sao?”
“Sự thật cái lông ấy.” Lâm Dật chỉ vào Miller nói: “Ông ta cũng không dám nói tôi như vậy, anh thì hay rồi.”
Lời này vừa dứt, toàn trường xôn xao, ánh mắt xem thường và bài xích không ngừng quăng tới trên người Lâm Dật.
Miller tiên sinh chính là người đoạt giải Nobel, là nhân vật cấp bậc đại thần trong giới y dược.
Cậu ta thế mà lại đang chất vấn năng lực của Miller tiên sinh!
Đây là muốn bị đuổi đi sao?
Hai tay Nhan Từ vẫn ôm trước ngực, khẽ nhíu mày.
Vừa rồi còn có chút không xác định được thân phận của đối phương, nhưng hiện tại đã có thể khẳng định rồi.
Cách nói chuyện của anh ta giống như đúc với tên streamer kia.
Trên thế giới này muốn tìm được người thứ hai có cách nói chuyện giống như vậy chỉ sợ là rất khó.
Sau vài giây kinh ngạc, ánh mắt của mọi người đều rơi xuống trên người Miller, hi vọng ông có thể đuổi người đàn ông này ra khỏi đây.
Y học là chuyện nghiêm túc, không cần loại người ăn nói bừa bãi này!
Nhưng ngoài dự liệu chính là Miller lại nhún vai, nói:
“Vị đứng trước mặt các người đây chính là Lâm Dật, Lâm tiên sinh, cậu ấy là người đứng đầu của trung tâm nghiên cứu và phát triển của chúng tôi. Trình độ của cậu ấy trong lĩnh vực y học cao hơn nhiều so với trong tưởng tượng của các người, năng lực của tôi quả thực không bằng Lâm tiên sinh.”
------
Dịch: MBMH Translate