Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 753 - Chương 751. Chỗ Tôi Đều Là Người Đàng Hoàng

Chương 751. Chỗ Tôi Đều Là Người Đàng Hoàng
Chương 751. Chỗ Tôi Đều Là Người Đàng Hoàng

Ngâm suối nước nóng, ăn chút gì đó xong.

Nhóm sáu người quay trở lại phòng Vip, các nhân viên kỹ thuật liên quan cũng đến đây.

"Anh Lâm, ở đây cũng thật thoải mái." Kiều n nói: "Còn hơn cả tắm ở nhà."

"Không phải đã làm thẻ vip cho cô rồi à? Bao giờ cô thấy mệt mỏi thì lại tới đây."

"Hì hì, cảm ơn anh Lâm."

"Các người nói xem, là ai nghiên cứu ra được loại hình Đại Bảo Kiếm này vậy? Sao ấn ở trên người lại thoải mái như vậy chứ?" Trần Nghiên nói.

"Y học cổ truyền Trung Quốc đấy." Lý Tri Mộng nói: "Những kỹ thuật massage này đều bắt nguồn từ kỹ thuật xoa bóp của y học Trung Quốc."

"Nói có lý lắm."

Trần Nghiên vội vàng nhìn Lâm Dật đầy hứng thú: “Anh rể, có cần em xoa bóp cho anh vài cái, để anh thử kỹ thuật của bác sĩ dược Trung y không?"

"Nào nào nào, bắt đầu đi."

"Ha ha, anh Lâm, tôi giác hơi cho anh." Lý Tri Mộng nói.

"Vậy tôi xoa bóp chân cho anh." Kiều n nói.

Mấy nhân viên kỹ thuật tránh sang một bên, mấy người phụ nữ đều hâm mộ nhìn Lâm Dật.

Cái này gọi là phúc được người người vây quanh đấy.

Lý Sở Hàm dịu dàng ngồi bên cạnh không nói gì, cứ lặng lẽ nhìn Lâm Dật.

Đối với cô, đây chính là hạnh phúc.

Ong ong oong…

Vào lúc này WeChat của Lâm Dật vang lên chuông báo.

Là Tận Hán gọi video đến.

"Lão Lâm, mẹ kiếp, cậu cũng thật không đủ ý tứ đấy?"

"Tôi làm sao?"

"Mẹ kiếp, hôm qua cậu dẫn theo mấy em gái đi đại bảo kiếm, không ngờ lại không gọi tôi."

"Chuyện này lớn cái rắm, sao còn phải tới hỏi tội?"

"Rõ ràng là cậu không đủ ý tứ." Tần Hán nói: "Lần trước dẫn theo lão Cao, lần này dẫn theo lão Lương, cả hai lần đều không dẫn theo tôi."

"Không đến mức đó chứ? Anh Tần còn thiếu chút tài nguyên đó à? Tranh cái này sẽ hạ thấp thân phận đấy."

"Cậu nói vậy cũng đúng." Tần Hán ngậm điếu thuốc, ra vẻ ta đây nói: "Tôi cũng không thiếu gái."

Tần Hán nói xong đổi hướng cameras, phía đối diện là một hồ bơi với mấy cô gái mặc bikini đang chơi đùa trong bể bơi.

"Tôi và lão Cao đang ở đây, hôm nay không có phần của cậu. Cậu đừng trách tôi vô tình, là cậu không công bằng trước."

"Xem anh nói kìa, tôi đã bao giờ thiếu gái hả?"

Lâm Dật cũng đổi hướng cameras về phía đám người Trần Nghiên.

"Nào, các cô gái, chào hỏi chút đi."

"Hi…"

Ba người Trần Nghiên, Kiều n, Lý Tri Mộng đồng thời vẫy tay, Lý Sở Hàm và Cố Nam Chi cũng lọt vào ống kính.

"Fuck, đó là đâu vậy? Cậu đang ở Đại Bảo Kiếm à?"

"Thông minh lắm."

"Không đúng, các cô ấy mặc quần áo này không thích hợp."

"Tôi khác anh, tất cả đều là tự mình dẫn theo, con gái người ta đều trong sáng đàng hoàng, kỹ thuật tương đối tốt, còn tuyệt hơn cả nhân viên kỹ thuật đấy." Lâm Dật nói:

"Hơn nữa bọn họ đều có bằng cấp tiến sĩ, thạc sĩ chính quy cũng không lọt được vào mắt xanh của tôi."

"Fuck, mẹ kiếp, cậu thật sự không phải là người."

Tần Hán mắng một câu xong lập tức cúp máy, tránh cho mình bị tức chết.

Hơn bốn giờ chiều, một lần tới Đại Bảo Kiếm thư giãn đã kết thúc, mấy người tách ra. Lâm Dật đi tới tập đoàn Triều Dương, đón Kỷ Khuynh Nhan đi làm về.

Lâm Dật cảm giác mình lại bước thêm một bước về phía mục tiêu chuyên gia quản lý thời gian rồi.

Nhưng trên đường đi, Lâm Dật nhận được điện thoại của Triệu Văn.

"Ngài Mitsui xin nghỉ việc, anh có biết chuyện này không?"

"Xin nghỉ việc à?" Lâm Dật nói nhỏ một câu: “Tôi nghe cô nói mới biết đấy."

"Vậy thì không sao, tôi chỉ muốn hỏi anh có biết chuyện này không thôi." Triệu Văn cũng hơi buồn bực: “Lúc trước vẫn còn tốt, cũng đã ký hợp đồng nói muốn làm việc ở đây lâu dài, chắc hẳn đã xảy ra chuyện gì không vui."

"Ông ta thích thế nào thì tùy, chỉ là một người rời đi, thiếu ông ta thì trái đất cũng không ngừng xoay."

"Ừ, vậy tôi cúp máy trước đây."

Sau khi nói chuyện điện thoại với Triệu Văn xong, Lâm Dật đến tập đoàn Triều Dương đón Kỷ Khuynh Nhan về.

Sau khi ăn cơm xong, Lâm Dật trở lại phòng sách, đăng nhập vào phòng livestream.

Khi thấy Lâm Dật phát sóng, số lượng lớn khán giả lập tức tràn vào.

"Anh trai khẩu trang, anh sẽ không quên chuyện đã hứa với chúng tôi chứ?" Có người hỏi.

"Là livestream ở Đảo Á Loan à? Yên tâm tôi nhớ kỹ rồi, ngày mai sẽ qua đó."

"Anh trai khẩu trang, sao anh lợi hại vậy? Người bình thường không thể vào được chỗ đó đâu."

"Người bình thường cũng không thể vào được khu an ninh, chẳng phải tôi vẫn vào trong à?"

"Tất cả mọi người đứng lên, cung kính cúi chào Anh trai khẩu trang!"

"Mọi người cố gắng chia sẻ, tranh thủ trong lúc livestream đột phá mười triệu người xem."

"Anh trai khẩu trang, mấy ngày trước tôi nghe nói chuyện này, streamer ngoài trời Long Soái đứng đầu Đấu Ngư cũng muốn đi đảo Á Loan livestream, hơn nữa còn làm nóng trước hơn nửa tháng. Tôi đoán anh ta có thể sẽ muốn đấu với anh đấy."

"Đấu thì đấu, với tôi không thành vấn đề, xem ai trâu bò hơn là được."

"Anh… ổn!"

Lâm Dật nói chuyện phiếm với fan trong phòng livestream hơn nửa giờ thì rời khỏi livestream.

Ngay sau đó, anh nhận được WeChat do Trương Hiểu Du gửi tới.

"Anh Lâm, bao giờ chúng ta sẽ xuất phát?"

"Ngày mai, em cứ ở nhà chờ điện thoại của anh."

"Hì hì, vậy em có nên chuẩn bị gì không?"

"Em chuẩn bị gì chứ? Em cứ cầm theo gậy livestream và điện thoại chẳng phải là được rồi sao?"

"Nhưng đó là quay trên du thuyền ở đảo Á Loan đấy. Ánh mặt trời, bãi cát, sóng biển, dù thế nào cũng phải mang mấy cái áo tắm chứ?"

"Người ta đều mặc bikini, em mặc áo tắm không cảm thấy mặc quá nhiều à?"

"A..." Trương Hiểu Du im lặng một lát mới nói tiếp: “Vậy em cũng đi mua bộ bikini."

"Nhưng các cô gái mặc bikini tối thiểu cũng phải là cup C, em cup A không cần tham dự náo nhiệt làm gì, mặc quần áo bình thường một chút là được rồi."

"Anh nói vậy, em sẽ rất đau lòng đấy."

"Anh muốn tốt cho em thôi. Em phải hiểu được nỗi khổ tâm của anh chứ?"

"Ừ ừ, em biết rồi. Vậy ngày mai em thu dọn đồ xong, sẽ chờ anh thông báo."

"Ừ, được."

Sau khi nói chuyện với Trương Hiểu Du xong, không bao lâu, Kỷ Khuynh Nhan đã đi từ bên ngoài vào, tóc rối bời, trên trán còn lấm tấm mồ hôi.

"Mai anh bay lúc mấy giờ, em đã thu xếp đồ cho anh xong rồi."

"Hả? Em xếp đồ cho anh rồi à?"

"Đúng vậy, nếu không thì sao chứ? Anh tưởng em làm gì?"

"Anh tưởng em đi tắm đấy."

"Chuyện tắm không vội." Kỷ Khuynh Nhan nói: "Chẳng phải anh sẽ đi bốn ngày sao? Em xếp cho anh bốn bộ quần áo để thay đổi, anh nhớ phải thay mỗi ngày đấy, đừng mang toàn thân đầy mùi hôi thối trở về."

"Được rồi, anh chắc chắn sẽ thay mỗi ngày."

"Ngoan."

Sau khi thu dọn đồ cho Lâm Dật xong, Kỷ Khuynh Nhan đi phòng vệ sinh tắm.

Lâm Dật lại vội vàng lo chuyện chip 3.0 trong phòng sách.

Nhưng Lâm Dật không sao bình tĩnh được.

Anh vẫn cảm giác lão ngân tệ Mitsui Yuzhi kia có gì đó hơi kỳ lạ.

Với trình độ của ông ta đủ để mở một phòng thí nghiệm.

Mà ở Nhật cũng có rất nhiều doanh nghiệp dược phẩm nổi tiếng thế giới, muốn kiếm tiền trên phương diện này hẳn không thành vấn đề.

Ông ta không cần thiết cứ nắm lấy mình không tha.

Cho dù ông ta nhìn thấy năng lực của mình, dường như cũng không đáng để đưa ra điều kiện tốt như vậy.

Lâm Dật luôn có dự cảm Mitsui Yuzhi mời mình không phải vì tiền.

Lâm Dật khẽ xoa cằm.

Tiếp xúc với những lão cáo già này đúng là hao tâm tốn sức mà!

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 751.
Bình Luận (0)
Comment