Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 778 - Chương 776. Cuộc Chạm Trán Đầu Tiên Giữa Yến Kinh Và Trung Hải

Chương 776. Cuộc Chạm Trán Đầu Tiên Giữa Yến Kinh Và Trung Hải
Chương 776. Cuộc Chạm Trán Đầu Tiên Giữa Yến Kinh Và Trung Hải

Nhan Từ đầu tiên là giật mình một giây, sau đó che miệng cười rộ lên.

"Đây cũng thật sự là một lợi thế, rất biết lấy lòng đàn ông, biết bọn họ muốn làm cái gì."

"Vậy còn cô, còn ở lại chỗ này làm gì?" Lâm Dật thuận miệng nói: "Chờ người khác tới câu cô à, hay đang chuẩn bị câu kẻ ngốc."

"Anh xem thân phận của tôi thích hợp sao." Nhan Từ nói:

"Tuy rằng không phải là đại nhân vật gì, nhưng còn phải chú ý điểm ảnh hưởng, chính là đến uống một chén, bất kể nói thế nào, đều đổi thân phận mới rồi."

"Cô đã không có chuyện gì tôi liền đi trở về." Lâm Dật hai tay bỏ ở trong túi, chuẩn bị đi trở về ăn cơm.

"Không ở nơi này cùng tôi uống một chén à?"

"Tôi đây lúc làm việc, bình thường đều có mục đích rất rõ ràng, không uống cùng với những người không ngủ được."

"Không ngủ được?"

Nhìn bóng lưng Lâm Dật rời đi, Nhan Từ lẩm bẩm một câu, "Hẳn là ngủ không tới?"

Đây là loại người gì chứ!

...

Từ lầu một đi lên, Lâm Dật đã đến nhà ăn buffet ở tầng cao nhất.

"Anh Lâm, chúng tôi ở chỗ này." Trương Hiểu Du quơ tay nói.

Nghe được tiếng nói của Trương Hiểu Du, Lâm Dật liền dễ nhìn thấy chỗ bọn họ đang đứng.

Đứng ở bên cạnh họ, còn có không ít người đang chào hỏi.

Muốn lôi kéo quan hệ làm quen.

Nhưng sau khi Lâm Dật đến họ đã bị đuổi đi.

"Ủa? Lão Lương đâu, người sao không thấy rồi." Lâm Dật hỏi.

"Có mấy nữ minh tinh, gọi cậu qua đi ăn cơm rồi." Tần Hán nói.

"Cái lão háo sắc này." Lâm Dật nhìn Tần Hán nói: "Sao anh không đi."

"Chơi chán rồi." Tần Hán nói: "Nếu như tình cờ gặp người đẹp mắt, để cậu ta chọn mấy người rồi trở về là được rồi."

"Đúng rồi, tôi vừa nãy gọi điện thoại cho người bên Gulfstream, một lát nữa họ sẽ tới. Cậu nhất định phải mua sao, nếu như không muốn mua, tôi hiện tại sẽ gọi điện thoại cho người ta không cần tới nữa."

"Ừm, mua một chiếc chơi vui cũng được." Lâm Dật nói: "Cũng không thể lúc nào cũng ngồi ké nhà các cậu."

"Chỉ là máy bay, anh cần gì quan tâm đến như vậy, tùy tiện lái là được rồi."

"Chủ yếu là quá nhiều tiền, nếu như không tiêu, chờ tới khi xuống mồ cũng xài không hết rồi."

"Thật mẹ nó tự kiêu mà."

Đúng lúc này, một người đàn ông trung niên hơn 50 tuổi, đứng ở bên cạnh Tần Hán.

"Tần tiên sinh."

"Ôi, Mã tổng đến rồi à."

Dáng vẻ bên ngoài của người đàn ông trung niên này cũng không có gì nổi bật. Nếu như cởi bộ âu phục trên người ra, trên người cũng không nhìn ra nửa điểm sáng.

Lại thêm cái kiểu tóc Địa Trung Hải kia, khiến người ta nhìn còn có chút ghét bỏ.

"Để tôi giới thiệu một chút, đây là tổng giám đốc Mã Hồng Đào, bộ phận tiêu thụ của hàng không Gulfstream."

Nói xong, Tần Hán chỉ vào Lâm Dật nói: "Đây là bạn thân của tôi Lâm Dật, chính là cậu ấy muốn mua 650 ER."

Nhìn Lâm Dật, trên mặt Mã Hồng Đào lộ ra vẻ kính nể.

Người có thể cùng với Tần Hán ngồi cùng một chỗ, thân phận và địa vị đương nhiên sẽ không kém.

Trước mắt đơn hàng này, vẫn là vô cùng có khả năng là thành công.

"Xin chào Lâm tiên sinh, tôi là Mã Hồng Đào từ bộ phận tiêu thụ của hàng không Gulfstream, đây là danh thiếp của tôi."

Lâm Dật tiếp nhận danh thiếp, lặng lẽ hỏi một câu, "Bây giờ có hàng không?"

Mã Hồng Đào có chút lúng túng, "Lâm tiên sinh, là như vậy, bên phía chúng tôi thì không cần thủ tục gì phức tạp hết. Nhưng ở Trung Quốc có rất nhiều thủ tục cần phê duyệt, đây là việc tương đối khó khăn."

"Vậy thì ai là người chịu trách nhiệm chính cho việc này? Cục hàng không dân dụng?"

"Tổng cục hàng không dân dụng chịu trách nhiệm một phần, mà cái này bộ phận phê duyệt không khó." Mã Hồng Đào nói:

"Nhưng máy bay tư nhân, ở mức độ rất lớn, còn được quân đội kiểm soát, cho nên cần một chút thời gian để chuẩn bị thủ tục."

"Về phía hàng không dân dụng bên kia, ông tìm cha của lão Lương, chỉ cần vài phút đồng hồ đã có thể giúp ông giải quyết xong." Tần Hán nói:

"Thủ tục quân đội bên kia, cũng không có biện pháp gì tốt, nhà tôi lúc trước mua máy bay tư nhân, cũng phải đợi một thời gian thật dài."

"Cái vấn đề này có vẻ như cũng không lớn." Lâm Dật nói: "Tôi có quen người bên này."

"Cậu quen biết người trong quân đội." Tần Hán nói:

"Việc giám sát máy bay dân sự làm rất nghiêm ngặt, trừ phi liên lạc với người đứng đầu, bằng không những người khác đều không chen mồm vào được."

"Thủ trưởng tiền nhiệm khu an ninh, người này có thể không?"

"Mẹ kiếp, cậu ngay cả người như vậy cũng đều quen biết?"

"Thao tác cơ bản thôi, bình tĩnh chút đi." Lâm Dật nói:

"Nếu không phải là bởi vì chỗ ngồi quá ít, tôi liền mua máy bay chiến đấu của bọn họ đã đào thải rồi."

"Ha ha, anh Lâm bá đạo, như vậy cũng có thể nha."

Mã Hồng Đào lau mồ hôi lạnh trên trán.

Anh ta đến cùng là ai, sao lại có lai lịch lớn như vậy?

Ngay cả Tần Hán đều kém một chút ý tứ.

"Lâm tiên sinh, ngài còn có vấn đề gì nữa không? Tôi giới thiệu chi tiết cho ngài một chút."

"Không cần giới thiệu, hợp đồng ở chỗ nào, tôi hiện tại liền ký."

"Hiện tại liền mua?"

"Không được sao "

"Chuyện này..."

Mã Hồng Đào dừng một chút, lúng túng nói: "Tôi không nghĩ tới ngài hiện tại mua ngay, cũng chỉ mang tư liệu, không mang theo hợp đồng tiêu thụ."

"Ông là không nghĩ tới anh Lâm của tôi có tiền như vậy à." Cao Tông Nguyên nói.

"Dạ dạ dạ, thật là làm cho tôi mở mang tầm mắt rồi."

"Vậy được, ông đi chuẩn bị một chút, đem hợp đồng đưa tới chỗ tôi một phần."

"Được được được, tôi sẽ đi sắp xếp ngay."

Mã Hồng Đào đứng dậy muốn đi, bỗng nhiên nghe Cao Tông Nguyên nói:

"Anh Lâm, Anh Tần, có người quen đến."

"Người quen?"

Hai người nhìn theo hướng cầu thang, nhìn thấy mười mấy người, đang ồn ào đi tới.

Khi nhìn thấy những người này đến, không ít người trong phòng ăn đều chủ động tiến lên nghênh đón chào hỏi.

Lâm Dật liếc nhìn mười mấy người thấy có mấy người phụ nữ, nhìn rất nhìn quen mắt.

Giống như là nữ minh tinh.

Về phần bốn người dẫn đầu, Lâm Dật làm sao đều cũng không nhớ ra được đã gặp ở đâu.

"Các cậu biết là ai không?"

"Bốn người đi đầu kia, không phải là tứ thiếu gia Yến Kinh sao." Cao Tông Nguyên cười ha hả mà nói:

"Người mặc quần đùi trắng, đầu vuốt keo kia, chính là Triệu Mặc."

"Mẹ kiếp, anh ta chính là Triệu Mặc."

Ở nơi này tình cờ gặp Triệu Mặc, xem như là bất ngờ, lại hợp tình hợp lý.

Bọn họ là đỉnh cấp con nhà giàu Trung Quốc, nếu như không đến nơi này chơi, vậy thì có điểm không đúng.

Đám người Triệu Mặc vừa tới, bầu không khí trong phòng ăn lại vô hình trung ngưng trọng.

Có người đứng ở bên người Triệu Mặc, chỉ chỉ Tần Hán bên này.

Mấy người Triệu Mặc cũng thuận thế nhìn lại.

"Ôi, đây không phải Tần Hán sao."

Người nói chuyện là Cố Trường Xuyên, vừa nói chuyện vừa mang người đi tới.

Cùng lúc đó, những người khác trong phòng ăn cũng đều đứng dậy.

Chính hành động này đã chia thực khách trong nhà hàng thành hai phe.

Chỉ còn dư lại một phần nhỏ nhóm người, đang yên lặng ăn mấy thứ linh tinh.

Những người này hầu như đều là đã có tuổi, đến đây chính là đơn thuần du ngoạn, đi khuây khỏa tâm trí, cũng không muốn tham gia vào các cuộc tranh chấp như vậy.

"Xảy ra chuyện gì? Là muốn đã đánh nhau ư?" Một người phụ nữ hơn 30 tuổi hỏi.

"Đánh nhau thì không đến nổi, nhưng phái con nhà giàu Yến Kinh và phái con nhà giàu Trung Hải tụ lại cùng nhau, mỗi lần đều là tràn ngập mùi thuốc súng." Người đàn ông trung niên nói:

"Trò vui tốt như vậy, cũng không thấy nhiều."

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 776.
Bình Luận (0)
Comment