Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 823 - Chương 821. Anh Uống Nhiều

Chương 821. Anh Uống Nhiều
Chương 821. Anh Uống Nhiều

Vẻ mặt nữ đại gia chợt thay đổi, hơi mất hứng.

Nhưng bà ta rất nhanh đã khôi phục lại bình thường.

"Chị không quan tâm em có bạn gái không." Nữ đại gia nói:

"Nhưng thứ chị có thể cho em, bạn gái em không cho em được. Nếu em bằng lòng, chị có thể lập tức tặng em vòng tay ba trăm hai mươi nghìn này, hơn nữa còn có thể bắt ông chủ xin lỗi em."

"Sếp Trương, bà đừng làm vậy, ở đây có nhiều người đấy, bà chừa cho tôi chút mặt mũi đi." Chủ cửa hàng lúng túng mỉm cười.

"Từ nay về sau, cậu ấy là người của tôi, vừa rồi ông quả thật có nói hơi nặng, xin lỗi cũng là chuyện đương nhiên."

Chủ cửa hàng lau mồ hôi lạnh trên trán, người phụ nữ trước mắt là khách quen cũ của mình.

Mấy năm nay mình cũng kiếm được không ít tiền trên người bà ta, không thể không nghe lời bà ta được.

"Hai người bị thần kinh à?" Lâm Dật bất đắc dĩ nói:

"Mẹ nó, với mấy xu lẻ trong túi các người còn không đủ cho tôi dưỡng xe, đừng ở chỗ này khoe IQ thấp nữa đi."

"Cậu em à, em nói chuyện nên khách sáo một chút."

"Thái độ của tôi với kẻ ngu ngốc là vậy đấy." Lâm Dật nói.

Nói xong, Lâm Dật đẩy cửa rời đi, không để ý tới hai người.

"Sếp Trương mong bà bớt giận, tôi sẽ tìm người dạy dỗ cậu ta một trận giúp bà!"

Chủ cửa hàng dẫn theo hai người đẩy cửa bước ra ngoài, không ngờ nhìn thấy Lâm Dật leo lên một chiếc xe Bugatti, lập tức cảm thấy cả người đều không ổn.

Xe này rẻ nhất cũng phải trên mười triệu đấy.

...

Lâm Dật ra khỏi cửa hàng đồ cổ lại tìm một cửa hàng khác, tùy tiện mua một vòng tay rồi lái xe tới tập đoàn Triều Dương, chuẩn bị đi đón Kỷ Khuynh Nhan, sau đó cùng về nhà với cô.

Lâm Dật vừa đến bãi đỗ xe của tập đoàn Triều Dương, lại nhận được điện thoại của Kỷ Khuynh Nhan.

"Khi nào anh tới thì đến phòng làm việc của em một chuyến, em mua rất nhiều đồ, một mình cầm không hết."

"Anh đã đến rồi, anh sẽ lên ngay đây."

Lâm Dật đến văn phòng của Kỷ Khuynh Nhan, thấy trên mặt đất tổng cộng bày tám hộp quà, hơn nữa đều là đồ ăn.

"Đợi lát nữa tới nhà em, anh cứ nói những thứ này là do anh mua, đừng để lộ ra nhé."

"Anh đã chuẩn bị xong quà gặp mặt rồi, em làm như anh không hiểu cách ứng xử vậy."

Kỷ Khuynh Nhan cười rạng rỡ: “Tại bình thường anh quá bận, em sợ anh không có thời gian mới mua trước giúp anh thôi."

"Anh có bận mấy cũng sẽ không quên chuyện này." Lâm Dật nắm bắt mặt Kỷ Khuynh Nhan nói:

"Nếu làm ba mẹ mất hứng, không cho em lấy anh thì phải làm sao?"

"Hừ, vậy em sẽ mặc kệ, cho anh tự nghĩ cách."

Lâm Dật mỉm cười vỗ nhẹ vào mông Kỷ Khuynh Nhan: “Được rồi, đừng làm dáng nữa, đến giờ rồi, chúng ta đi luôn thôi."

"Ừ, anh chờ em một lát, em đi thay quần áo, sau đó chúng ta cùng đi."

Mười mấy phút sau, Kỷ Khuynh Nhan ra khỏi phòng thay quần áo của mình.

Cô mặc một chiếc váy màu đen dài chín phân, bên trong tất chân dày, trên người mặc áo khoác màu be, tóc búi gọn gàng sau đầu, lộ ra khí chất đặc biệt cao ngạo, lạnh lùng giống như hơi lạnh của mùa đông này vậy.

Hai người cầm đồ đã mua xong, lái xe đến biệt thự Đông Hồ.

"Ông nội, ba mẹ, chúng con đã trở về." Vào cửa sau, Kỷ Khuynh Nhan đã kêu lên.

Thấy Kỷ Khuynh Nhan và Lâm Dật trở về, Kỷ Vĩnh Thanh và Kỷ An Thái đang xem ti vi lại đứng lên.

"Nào nào, hai đứa mau vào nhà đi. Đã là người một nhà còn mua đồ làm gì."

Kỷ Vĩnh Thanh nhiệt tình lên tiếng. Cho dù ông ta đã lớn tuổi nhưng vẫn tính là cường tráng, lúc nói chuyện giọng điệu cũng vang dội.

"Dạ, đây là chuyện nên làm, nên làm thôi ạ."

"Thằng nhóc nhà cậu lừa con gái đi xong, cũng không hề về thăm. Tôi nói cho cậu biết, bây giờ còn chưa qua cửa đâu." Kỷ An Thái cười ha hả nói.

"Bình thường cháu bận rộn công việc, mấy ngày nay không có chuyện gì nên cháu mới tới." Lâm Dật thuận miệng ứng phó.

Bởi vì trước đó đã gặp mặt, cho nên Lâm Dật cũng không câu nệ, trạng thái đặc biệt thả lỏng.

Ngược lại trông Kỷ Khuynh Nhan có chút khẩn trương.

Lúc này, Tống Minh Tuệ đi từ phòng bếp ra: “Chờ lát, thức ăn sẽ xong ngay đây."

Bình thường, cơm nước đều do dì giúp việc trong nhà nấu nhưng hôm nay Lâm Dật tới, Tống Minh Tuệ lại tự mình xuống bếp, chiêu đãi con rể tương lai này.

"Ngồi đi, em cứ như ở nhà mình vậy, đừng câu nệ, cũng đừng khách sáo." Lâm Dật ngồi trên sô pha nói.

"Con người anh từ trước đến nay thật dễ quen, chỗ này là nhà em, được không?"

"Là nhà em sao? Là nhà em thì em cảm thấy mình hơn người, muốn bắt nạt người khác, đúng không?"

Kỷ Khuynh Nhan: ???

"Dì mau xem con gái dì này, cô ấy dựa vào chỗ này là nhà mình lại bắt nạt người khác."

"Con là con gái lớn rồi, không chừng mấy năm nữa sẽ cưới, sao còn tùy hứng như vậy chứ?" Tống Minh Tuệ ở trong phòng bếp dạy dỗ.

"Anh ấy vu oan cho con, con mới không làm vậy đâu."

Kỷ Khuynh Nhan ngồi bên cạnh Lâm Dật, nhéo một cái vào thắt lưng của hắn.

"Anh đừng tưởng mẹ em che chở cho anh thì em không dám trừng trị anh nhé."

"Anh nói cho em biết, em đừng ép anh ra tay. Ở đây không phải là Cửu Châu các, hơn nữa người nhà em đều ở đây. Da mặt anh dày nên chẳng sợ gì đâu."

"Con người anh đúng là vô lại."

Thấy hai người ở bên cạnh còn không ngừng có hành động mờ ám, hơn nữa vẫn cười không ngừng, người nhà họ Kỷ ngược lại cũng cam tâm tình nguyện thấy hình ảnh như vậy.

Điều này chứng tỏ quan hệ của hai người đang trong trạng thái rất ổn định, việc kết hôn chắc hẳn cũng không xa.

"Đừng nói chuyện nữa, bê thức ăn lên bàn đã."

Tống Minh Tuệ cầm hai món ăn đi ra khỏi bếp, đặt lên trên bàn ăn.

Kỷ Khuynh Nhan đứng dậy, đi qua hỗ trợ, sau đó mọi người đều vây quanh bàn ăn, chuẩn bị ăn chiều.

Cho dù nhà họ Kỷ giàu có nhưng không có đề tài lắt léo, không có cô ba, bà sáu chỉ nói chuyện phiếm khiến hắn rất hưởng thụ bầu không khí như vậy.

Sau khi ăn xong, Kỷ Vĩnh Thanh chủ động trở lại phòng, để bốn người ở lại phòng khách.

Dù sao cũng là lần đầu tiên con rể tương lai chính thức đến nhà, giữa bọn họ chắc chắn có rất nhiều lời muốn nói, nên ông không ở lại phòng khách gây vướng bận.

Kỷ Khuynh Nhan và Tống Minh Tuệ vào bếp rửa bát. Lâm Dật và Kỷ An Thái ngồi trong phòng khách xem ti vi, nói chuyện câu được câu không.

"Chú nghe Nhan Nhan nói cháu làm streamer?"

"Cháu rảnh rỗi không có chuyện gì làm nên tùy tiện chơi đùa một chút, coi như để giết thời gian thôi." Lâm Dật nói:

"Chú Kỷ, cháu nhớ hình như chú cũng xem livestream, có cần cháu tìm giúp chú ít cá viên để tặng thưởng không?"

"À... Chú chỉ thỉnh thoảng nhìn một chút, không quá hứng thú với mấy thứ mới lạ đó."

Lâm Dật mỉm cười, không nói gì.

Ba vợ tương lai vẫn rất rụt rè.

Lần đầu tiên gặp mặt không phải như vậy, còn biết nhiều chiêu trò hơn cả mình nữa.

Rất nhanh, hai mẹ con rửa bát xong quay vào. Kỷ Khuynh Nhan ngồi xuống sô pha, nói chuyện nhà rất nhẹ nhàng và ấm áp.

Mà đề tài câu chuyện triển khai xoay quanh mối quan hệ sau này của hai người.

Trong những lời nói đều tiết lộ ra nguyện vọng tha thiết, nếu tình cảm ổn định sẽ nhanh chóng kết hôn sinh con.

Thậm chí không kết hôn cũng được, sinh con ra là được rồi.

Bọn họ đã lớn tuổi rồi, trọng tâm chính là chuyển từ đời tiếp theo tới đời tiếp theo nữa.

Khi nhìn thấy người đời thứ ba, con cái còn lại thế nào cũng không sao.

"Mẹ, bọn con đang trong giai đoạn phát triển sự nghiệp, hai người cứ nhắc mãi tới chuyện kết hôn sinh con làm gì."

"Tình cảm hai đứa ổn định như thế tất nhiên cũng nên suy nghĩ về những chuyện này, nhân lúc bây giờ con còn trẻ, sinh con xong khỏe lại nhanh, chứ chờ tới khi lớn tuổi sẽ nguy hiểm lắm."

"Được rồi mẹ, bây giờ không còn sớm nữa, bọn con phải trở về."

Kỷ Khuynh Nhan sợ nhất là nói về vấn đề này, như vậy cũng quá vội rồi.

"Anh uống hơi nhiều, nghỉ một hồi rồi hãy đi." Lâm Dật dựa vào sô pha nói.

Kỷ Khuynh Nhan: ???

"Anh chỉ uống nước ngọt, sao có thể nói là uống nhiều được?"

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 821.
Bình Luận (0)
Comment