Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 83 - Chương 81. Ban Thưởng?

Chương 81. Ban Thưởng?
Chương 81. Ban Thưởng?

"Không thể nào."

Lâm Dật bất ngờ thốt lên: "Đến ngay cả cơm em còn không biết nấu, bây giờ muốn nấu cơm cho anh, có thể ăn được không đấy?"

"Anh có cần làm bộ dạng ghét bỏ em như thế không?" Kỷ Khuynh Nhan giải thích: "Cơm Trung thì em có thể không biết làm, nhưng cơm Tây thì có thể, trở về em sẽ làm bò bít tết cho anh ăn."

"Hay là đi ra ngoài ăn đi, không cần cực khổ như vậy đâu."

"Không phải chỉ là nấu mì thôi sao?" Kỷ Khuynh Nhan nói một cách đầy khinh bỉ:

"Em sẽ làm mỳ ý cho anh ăn đàng hoàng, lúc trước anh đã giúp em nhiều như vậy theo lý thì em phải cảm ơn anh mới đúng."

"Thấy em có lòng tin như vậy thôi thì anh cho em một cơ hội đấy, anh sẽ nếm thử tay nghề nấu ăn của em."

"Thôi đi, anh nên trân quý cơ hội này, người khác muốn ăn đồ ăn do em nấu cũng không được đâu." Kỷ Khuynh Nhan với vẻ ngạo kiều.

Ra khỏi sân bay, Lâm Dật đi tới bãi đỗ xe tìm chiếc xe FAW của mình cùng Kỷ Khuynh Nhan một đường lái về biệt thự Vân Thuỷ.

Mới vừa vào cửa, Kỷ Khuynh Nhan đã đi thay một bộ đồ mặc ở nhà thoải mái, đôi bắp chân trơn bóng như ngọc lộ ra bên ngoài, nhìn vào rõ ràng là có thêm mấy phần mùi vị nội trợ.

Thời điểm nấu cơm, Kỷ Khuynh Nhan còn tiếp nhận mấy cuộc điện thoại, hình như là đang phân phó cho cấp dưới điều tra việc của Triệu Nam Bình.

Mấy của động nhanh chóng quyết đoán này làm cho Lâm Dật phải thay đổi nhận thức của mình về Kỷ Khuynh Nhan.

Khi nàng lao đầu vào công việc thật đúng là một con người cẩn thận tỉ mỉ.

Khoảng nửa giờ sau, Kỷ Khuynh Nhan bưng hai phần bò bít tết, hai phần mỳ ý, cùng một phần hoa quả Salad đặt lên bàn cơm.

"Em làm xong rồi nè, anh mau tới nếm thử trù nghệ của em đi."

Lâm Dật cũng không có khách khí, nếm thử một miếng, phát hiện vị đạo cũng không tệ lắm.

Bất quá cơm Tây như thế này chỉ cần là nguyên liệu nấu ăn không có vấn đề, thịt có phẩm chất không tệ thì bò bít tết làm ra cũng sẽ không thể nào quá kém được.

"Vị đạo cũng không tệ lắm."

"Vậy anh ăn nhiều một chút." Kỷ Khuynh Nhan cắt một nửa miếng bò bít tết của mình bỏ vào đĩa của Lâm Dật, "Em ăn ít, cho anh thêm nè."

"Em lại còn ăn ít." Lâm Dật đậu đen rau muống nói: "Nhìn em như vầy mà mập à."

"Em đã 94 cân rồi còn không mập sao."

Lâm Dật không muốn nói tiếp chủ đề không có kết quả này nữa, nên hỏi qua chuyện khác:

"Lúc nãy anh thấy em gọi mấy cuộc điện thoại là về việc xử lý Triệu Nam Bình sao?"

Kỷ Khuynh Nhan gật gật đầu, "Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, trong buổi sáng ngày mai là có thể thu thập toàn bộ những tin tức không tốt của Triệu Nam Bình."

"Nhanh như vậy sao?"

"Đương nhiên, nếu như ngay cả chút năng lực nhỏ nhoi ấy cũng không có, thì tổng giám đốc như em cũng quá vô năng rồi."

"Xem ra trước giờ anh vẫn đánh giá thấp em." Lâm Dật vừa cười vừa nói.

"Đó là đương nhiên." Kỷ Khuynh Nhan ngẩn cao đầu nói: "Ngay cả một chút năng lực ấy mà em cũng không có thì công ty của em đã sớm phá sản rồi, làm sao em có thể an ổn ngồi trên cái ghế tổng giám đốc lâu như thế."

"Nghe em nói như vậy, quả thật cũng có chút đạo lý."

Reng reng reng _ _

Lúc hai người vẫn đang hăng say nói chuyện thì điện thoại của Lâm Dật reo lên, là Tần Hán gọi tới.

"Gia hỏa này gọi điện thoại cho mình làm gì nhỉ?"

Lẩm bẩm một câu xong Lâm Dật mới nhận điện thoại.

Không đợi Lâm Dật kịp nói chuyện, đã nghe giọng của Tần Hán:

"Lâm lão đệ thật ngưu bức a, vừa mua chiếc Chiron 1, chưa chạy được bao lâu nói bỏ là bỏ ngay!"

"Ừm hả? Anh nói cái gì đó?"

"Đừng giả bộ, cậu hiện tại rất là nổi tiếng đó, anh có chia sẻ cho cậu một cái video vào xem là biết ngay ấy mà."

"Được."

"Có chuyện gì thế?" Chờ Lâm Dật cúp điện thoại, Kỷ Khuynh Nhan lập tức lên tiếng hỏi.

"Anh ta nói anh đang rất nổi tiếng, để anh xem thử xem đã xảy ra chuyện gì."

Rất nhanh tin nhắn của Tần Hán được gửi tới, Lâm Dật nhanh chóng mở ra xem.

Phát hiện đây là video tông xe, tiêu đề video cũng rất bắt mắt.

"Bugatti Chiron 1 trị giá 43 triệu, tông vào đuôi xe BMW đời 7, chủ xe nghênh ngang rời đi, nói thẳng một câu từ bỏ."

"Wow có tận 3 triệu lượt thích và hơn 400 ngàn bình luận?" Kỷ Khuynh Nhan xem mấy số liệu cảm thấy ngoài ý muốn.

"Những người này cũng thật là có phải đụng trúng xe Boeing 747 đâu, có cần phải náo loạn đến mức này không." Lâm Dật có chút không biết nói gì cho phải.

"Anh cảm thấy một chiếc Chiron 1 không đáng tiền, nhưng đối với người bình thường mà nói, khả năng cả một đời họ làm lụng vất cả cũng không để dành được nhiều tiền như vậy."

"Em nói cũng đúng."

"Cái này thật đúng là vô tâm trồng liễu, liễu thành rừng, mạc danh kỳ diệu thì phát hỏa."

"Hazi, người ưu tú như anh, muốn điệu thấp cũng khó khăn."

"Cắt, nói anh béo anh còn cố thở." Kỷ Khuynh Nhan nói ra: "Nhìn xem phía dưới dân mạng nói cái gì đi."

Khu bình luận phía dưới video đã trở thành hiện trường tỏ tình quy mô lớn.

"Mấy chị em nhanh tới đỡ tôi với, tôi sắp rụng trứng rồi."

"Tôi còn có thể sinh! Cái mông của tôi rất lớn, tôi nhất định có thể sinh con trai."

"Tiểu ca ca, người ta đang thất tình đây này, lão chồng của em mới vừa bị em giết chết rồi."

"Có bạn nào biết chỗ mua thuốc trừ sâu DDVP không, bạn trai tôi bị cảm mạo, tôi muốn mua về cho anh ấy uống một chút."

"Mẹ nó, cầu phương thức liên lạc a."

Nhìn thấy đủ kiểu bình luận Kỷ Khuynh Nhan cười đến nổi không ngậm được miệng.

"Có vẻ như quá ưu tú cũng không phải là chuyện tốt." Lâm Dật thỏi dài nói một câu.

"Thôi bớt tưởng bở đi." Kỷ Khuynh Nhan khinh bỉ:

"Mau ăn cơm, đừng nói nhảm với mấy cô gái ở trên mạng nữa."

"Vậy em nói xem anh nên nói chuyện với ai đây?"

"Không nói với ai hết, mau ăn cơm đi." Kỷ Khuynh Nhan đỏ mặt nói.

Lúc này, Tần Hán lại gọi điện thoại tới.

"Lão Lâm, có kích thích hay không, hiện tại cậu đã đứng đầu trên mạng rồi đó, hot search trên Weibo cậu cũng chiếm mấy cái, Chiếc Chiron 1 mới tinh bị dụng một cái liền bỏ, chắc cậu là người đầu tiên trên thế giới làm được điều đó."

"Được rồi, anh mau xử lý chuyện này giúp tôi một chút đi, tôi không muốn sau này ra ngoài đường lại bị người khác nhận ra đâu."

"Móa nó, thật chưa thấy ai như cậu, bọn anh có nghĩ nát óc cũng muốn nổi tiếng như thế, sau đó còn quảng cáo cho sản nghiệp của mình một chút ai như cậu, được quảng cáo miễn phí như thế còn chê phiền."

"Tôi đối với tiền không có hứng thú gì, cho nên cũng không quan tâm đến mấy cái này cho lắm."

"Móa nó, cậu cứ trang bức tiếp đi."

"Nếu không có chuyện gì nữa thì tôi cúp điện thoại nhé, tôi còn đang ăn cơm đây."

"Khoan đã, anh có có việc muốn nói với cậu." Tần Hán nói ra: "Ba tháng trước, anh có mua một chiếc McLaren P1, hiện tại đã cải tiến xong, ngày mai cậu có thời gian hay không đi đua một vòng, anh muốn rửa sạch nhục nhã."

"Theo tôi được biết, P1 mới hơn 10 triệu đúng không."

"Tuy rằng giá cả không bằng xe của cậu nhưng anh đã bỏ ra thêm 5 triệu để cải tiến nó, hiện tại tính năng của nó có thể nói là nghiền ép chiếc xe của cậu." Tần Hán nói thề thốt: "Lần này nếu còn không thắng được cậu anh về sau không chơi xe nữa."

"Không có vấn đề."

Cùng Tần Hán trò chuyện xong, Lâm Dật quay qua quét sạch sành sanh dĩa bò bít tết.

"Cơm cũng đã ăn xong, cám ơn em đã khoản đãi."

"Anh không ngồi lại chơi một lúc sau? Em đi pha cho anh ly trà." Kỷ Khuynh Nhan đề nghị.

"Trà thì không cần đâu, em cũng nghĩ ngơi sớm đi, ngày mai công ty còn có một đống việc chờ em xử lý đó."

"Lâm Dật." Kỷ Khuynh Nhan đứng dậy, đi theo bước chân của Lâm Dật.

"Sao thế?" Vừa ra đến cửa, Lâm Dật quay đầu lại hỏi.

Kỷ Khuynh Nhan do dự một chút sau đó nói, "Chuyện ngày hôm nay cám ơn anh."

"Khách khí cái gì, không cần để ở trong lòng." Lâm Dật chẳng hề để ý mà nói.

"Anh nhắm mắt lại đi, em có phần thưởng dành cho anh."

"Ban thưởng cái gì mà thần thần bí bí như vậy."

"Đừng hỏi nhiều như vậy, anh cứ nhắm mắt lại đi."

Lâm Dật không có nghĩ nhiều như vậy, nhắm mắt lại.

Đúng vào lúc này, Lâm Dật cảm giác được bờ môi của Kỷ Khuynh Nhan dán vào trên khóe môi của chính mình.

Hả?

Lâm Dật đột nhiên mở to hai mắt, anh không nghĩ tới Kỷ Khuynh Nhan sẽ to gan như vậy.

Khuôn mặt của Kỷ Khuynh Nhan đỏ bừng, đây chính là nụ hôn đầu của mình, hôm nay tiện nghi cho anh ta rồi.

Ngay lúc Kỷ Khuynh Nhan chuẩn bị buông ra thì phát hiện Lâm Dật vậy mà dùng lực hôn lên môi mình, hơn nữa còn đem chính mình ôm vào trong ngực!

Ô ô ô _ _

Bị Lâm Dật bịt môi lại bằng một nụ hôn, Kỷ Khuynh Nhan chỉ có thể phát ra thanh âm ấp úng từ trong cổ họng, làm cách nào cũng không thoát ra được.

Đột nhiên trong nháy mắt, thân thể của Kỷ Khuynh Nhan giống như bị hóa đá.

Nàng có thể cảm giác được, bàn tay hư hỏng của Lâm Dật không ngừng di động phía dưới người mình.

Tay anh ta vậy mà đặt lên bờ mông của mình!

Chính mình chỉ mặc một bộ đồ cotton ở nhà, cái cảm giác thân mật như thế này làm cho Kỷ Khuynh Nhan có chút hít thở không thông.

Ước chừng nửa phút đồng hồ sau, Lâm Dật mới buông lỏng Kỷ Khuynh Nhan ra, một mặt cười tủm tỉm, biểu lộ mười phần hưởng thụ.

Còn Kỷ Khuynh Nhan thì một tay ôm lấy bộ ngực thở hổn hển, cố gắng ổn định lại tâm tình của mình.

"Vị đạo cũng không tệ lắm, lần sau em nhớ dùng son vị xoài nha, anh rất thích ăn trái xoài."

Lúc này đầu óc của Kỷ Khuynh Nhan không thể nào dùng được nữa, đợi đến lúc nàng lấy lại tinh thần thì phát hiện Lâm Dật đã lên xe rời đi.

Kỷ Khuynh Nhan tức giận dậm chân.

"Lưu manh, sờ thì sờ đi anh còn bóp nữa là sao!"

"Còn nữa, em biết đi đâu tìm mua son môi vị xoài cho anh bây giờ!"

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 81.
Bình Luận (0)
Comment