Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 912 - Chương 910. Có Cần Hay Không Tôi Giúp Anh Chuẩn Bị Nước Tắm?

Chương 910. Có Cần Hay Không Tôi Giúp Anh Chuẩn Bị Nước Tắm?
Chương 910. Có Cần Hay Không Tôi Giúp Anh Chuẩn Bị Nước Tắm?

"Đừng có gấp, vào nhà vệ sinh tìm xem, trên thuyền lớn như vậy, anh ta chạy không thoát."

Lúc này Martin, phát huy bản năng mà một tên tiểu đội trưởng nên có.

Trước tiên chỉ huy ba người khác hành động.

Nhưng sau khi lục tung mọi ngóc ngách trong phòng, đều không tìm thấy tung tích của Lâm Dật.

"Gia hỏa này làm cái gì? Chẳng lẽ là đang đi cùng với nữ nhân khác xxoo sao?"

"Có lẽ có khả năng này, tiểu tử kia lớn lên xác thực khá tốt." Lý Sinh nhổ nước bọt nói.

"Lão đại, làm sao bây giờ? Đi ra ngoài tìm anh ta sao?"

"Hải Tinh Số 1 lớn như vậy, căn bản không tìm được anh ta." Martin nói:

"Phòng của anh ta, có thể so với chúng ta xa hoa hơn nhiều, hơn nữa còn có không ăn ít đồ vật, ở lại đây chờ anh ta, tôi cũng không tin anh ta sẽ không trở lại."

"Đây cũng là một cách." Trần Đông Triết nở nụ cười nói:

"Theo cách nói của người Trung Quốc, cái này gọi là bắt ba ba trong rọ."

Sắp xếp xong xuôi sách lược ứng đối, mấy người đều thả lỏng, gióng trống khua chiêng ngồi ở trong phòng Lâm Dật, thậm chí còn bắt đầu chơi máy chơi game PS3 cấu hình riêng.

"Phòng của tên gia hỏa này có vấn đề, so với chúng ta xa hoa hơn vậy thì thôi. Vậy mà còn có nhiều độ vật như vậy, đoàn làm phim có phải hay không đặc cách cho anh ta chứ." Lý Sinh nói.

"Cùng so với chúng ta, anh ta nhất định là đặc thù, dù sao cũng là nhận được lời mời từ người bên trong mà." Trần Đông Triết nói:

"Hơn nữa vào ngày đăng ký, người mang anh ta tới là đạo diễn của chương trình này. Cho anh ta hưởng chút đặc thù, cũng là chuyện đương nhiên."

"Nhưng bắt đầu từ bây giờ, gian phòng này chính là của tôi rồi." Martin cười tủm tỉm nói.

"Tôi ngược lại thật ra có cái đề nghị này." Lý Sinh một mặt cười xấu xa nói:

"Chờ anh ta sau khi trở về, chúng ta trước tiên giáo huấn anh ta một trận, sau đó đem y phục của anh ta lột sạch từ nơi này đuổi ra ngoài, khiến anh ta thành trò cười của tất cả mọi người, không còn mặt mũi tham gia chương trình này nữa."

"Chủ ý này không tệ."

"Chờ đã, hình như có người đến." Martin bỗng nhiên nói.

Bởi vì lúc này, bất kể là nhân viên hay là tuyển thủ dự thi cũng đã về tới gian phòng nghỉ ngơi, âm thanh ở hành lang đều khiến bốn người họ trở nên nghiêm túc hơn.

"Tôi qua xem một chút, các cậu đừng có gấp."

Brown đứng dậy, đứng ở cửa ra vào, cẩn thận nghe âm thành ngoài cửa.

Ngay sau đó, bốn người nghe được âm thanh của khóa cửa điện tử.

Sát theo đó, cửa bị đẩy ra, Lâm Dật nghênh ngang, từ bên ngoài đi vào.

Cũng trước tiên phát hiện đám người Trần Đông Triết.

Cùng lúc đó, Brown tay mắt lanh lẹ đóng cửa lại, chặn các lối thoát của Lâm Dật.

"Mấy người các anh cũng thật lợi hại, vậy mà âm thầm chạy đến trong phòng tôi rồi."

"Có phải không ngờ tới không?" Trần Đông Triết cười híp mắt nói:

"Vừa nãy lúc ăn cơm, thái độ của anh rất hung hăng, chúng tôi có chút nhìn không được."

"Sau đó thì sao? Muốn tới tìm tôi báo thù?"

"Không không không, tất cả mọi người đều là người văn minh, nếu như anh ngoan ngoãn nghe lời, chuyện này cũng có thể giải quyết trong hòa bình."

"Các anh muốn giải quyết trong hòa bình như thế nào? Nói tôi nghe thử xem?"

"Quỳ xuống xin lỗi, sau đó đem y phục trên anh cởi sạch, từ nơi này cút ra ngoài."

Lâm Dật không nhịn được ngoáy lỗ tai một cái, "Nói các anh là thấp kém, thật đúng là một chút cũng không hàm hồ mà, ngay cả cái này cũng nghĩ ra được."

"Tôi biết thân thủ của anh tốt, cho dù hai chúng ta đánh nhau, tôi cũng không chắc có thể đánh lại anh. Nhưng hai người đồng đội của tôi cũng ở đây, bọn họ nhưng cũng là cao thủ đứng đấu, trừng trị anh nhất định là không có vấn đề."

Lâm Dật liếc mắt nhìn Brown đang đứng ở phía sau, vừa liếc nhìn Martin đứng ở bên người Trần Đông Triết.

"Anh nói chính là hai người bọn họ?"

"Không sai." Trần Đông Triết phách lối nhún vai một cái, "Nếu như anh không phục, cũng có thể thử một lần, bọn họ sẽ cho anh biết khoảng cách chênh lệch giữa chuyên nghiệp cùng nghiệp dư là như thế nào."

Lâm Dật quay đầu lại, nhìn Brown.

Sau đó!

Một quyền đánh vào trên mặt của anh ta!

Cái gì!

Brown kêu thảm một tiếng, bưng mặt của mình, ngã trái ngã phải co quắp trên mặt đất, trực tiếp ngất đi.

Biến cố đột nhiên xuất hiện, đem ba người Trần Đông Triết nhìn trợn mắt ngoác mồm.

Họ biết rất rõ trình độ của Brown, mặc dù không có mạnh như Martin, nhưng cũng rất lợi hại.

Làm sao có khả năng bị một quyền của anh ta quật ngã?

"Anh rõ ràng là đánh lén!"

"Vậy mà cũng được coi là đánh lén sao?" Lâm Dật nói:

"Vậy lần này, tôi quang minh chính đại một chút."

Nói xong, Lâm Dật trực tiếp hướng đến Martin, nhưng người sau cũng không hề sợ sệt, kéo dài khoảng cách, chuẩn bị cùng Lâm Dật làm một vố lớn, cũng hướng anh ta ngoắc ngoắc ngón tay.

"Tài nghệ người Trung Quốc của anh nằm ngoài dự đoán của tôi, nhưng tôi là người da đen, tố chất thân thể so với các anh mạnh mẽ hơn, hơn nữa kinh nghiệm của tôi ..."

"Chỉ là đánh nhau mà thôi, còn giả bộ uy hiếp cái gì chứ, thấy có phiền hay không." Lâm Dật mắng một câu, nói:

"Con mẹ nó anh cho rằng đang đóng phim truyền hình à, trước khi đánh nhau còn phải đọc bài tường thuật giả vờ này nọ à?"

Hô thông!

Lâm Dật trực tiếp sảng khoái, đá một cước vào trên người Martin.

Người sau trợn mắt lên, bị đối phương đạp một cước, cảm giác xương cốt toàn thân như muốn tan vỡ ra.

Miệng phun ra máu, giống như Brown trực tiếp ngất đi.

Nhìn thấy hai chiến hữu của mình tất cả đều ngã xuống, Trần Đông Triết cùng với Lý Sinh, bị dọa sợ co quắp ngã trên đất.

"Lâm tiên sinh, chúng ta có chuyện gì từ từ nói, chúng tôi biết sai rồi."

"Xin lỗi nếu như hữu dụng, lão tử luyện một thân bản lĩnh, không phải uổng phí ư?"

Lâm Dật cũng không qua nói nhiều lời vô nghĩa, một người đá một cước, đem hai người đánh tới thổ huyết, mới thu tay lại.

"Xong con bê, không có chuyện gì nữa."

Trong phòng ngổn ngang không thể tả, không có cách nào người ở lại được, Lâm Dật một bên xoay người đi ra khỏi phòng, đi đến 6003.

Cốc cốc cốc——

Nghe thấy tiếng gõ cửa từ bên ngoài, Nhan Từ tạm gác lại công việc, đi ra mở cửa.

Nhưng trước khi mở cửa, cô nhìn qua mắt mèo một chút, phát hiện người đứng ở bên ngoài là Lâm Dật.

Trong phút chốc, một nét đỏ bừng khó có thể phát hiện lan tràn đã đến hai gò má, nhưng rất nhanh lại biến mất không còn tăm hơi, cũng mở cửa cho Lâm Dật.

"Sao anh lại tới đây."

"Tôi không thể tới à?"

"Chỉ là thuận miệng hỏi một chút."

"Có mấy tên ngu ngốc, đến chỗ tôi quấy rối, bị tôi đánh cho một trận, bây giờ cả phòng đều là máu, không có cách nào để người ở."

"Còn có chuyện như vậy sao?" Nhan Từ trở nên nghiêm túc, "Nói cho tôi biết là ai, tôi hiện tại liền hủy tư cách tham gia thi đấu của bọn họ."

Lâm Dật không sao cả vung tay, "Chỉ là mấy tên tiểu lâu la mà thôi, không cần con trọng làm gì, đối với tôi cũng không có uy hiếp gì."

"Vậy được."

Thân thủ của Lâm Dật, Nhan Từ biết, cũng không quá lo lắng chuyện này nữa.

Quy tắc là dùng để bảo vệ người yếu, người như Lâm Dật quả thực không cần đến nó.

Bởi vì anh ta thuộc về bị hạn chế, bằng không lấy tính cách của anh ta, trước khi lên đảo, có thể đem người ở trên thuyền toàn bộ quật ngã, sau đó chính mình một người lên đảo.

"Xem dáng vẻ hiện tại của anh, tối nay là không chuẩn bị đi rồi?"

"Không hoan nghênh tôi à?"

"Tôi không phải ý đó." Nhan Từ nói, sau đó giúp Lâm Dật cởi áo khoác.

"Có cần hay không tôi giúp anh chuẩn bị nước tắm?"

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 910.
Bình Luận (0)
Comment