Nhìn thấy Lâm Dật tiện tay lấy ra hơn 1 triệu.
Lại một lần đổi mới tam quan của Ngô Phi Dược.
Cảm thấy thịt có chút đau, dù xem như là để kết giao bạn bè, cũng không thể dùng nhiều như vậy a.
Sau khi mở thẻ, bốn người chia thành hai nhóm, tắm rửa một hồi, sau đó mới đi tắm suối nước nóng, thực hiện nguyên bộ đại bảo kiếm.
“Anh Lâm, anh cảm thấy trung tâm tắm rửa bên Yến Kinh có gì khác so với Trung Hải không.”
“Lực tay thật lớn, người bình thường thật sự không chịu được.”
“Tiên sinh, nơi tôi đang ấn là khu phản xạ của thận, tôi ấn lâu như vậy mà ngài còn không có phản ứng gì, chứng tỏ thận rất tốt.” Nữ nhân viên kỹ thuật nói.
“Cô nói như vậy, thật sự cũng không sai.” Lâm Dật cười ha hả nói.
“Anh Lâm, lần này anh tới Yến Kinh, chuẩn bị khi nào thì đi, em giới thiệu chút bạn bè cho anh biết nha.” Trần Nghiên nói.
“Đừng, nói không chừng ngày mai sẽ đi.” Lâm Dật nói: “Anh không quá thích xã giao, không cần liên hệ đâu.”
Trần Nghiên cười hắc hắc, “Anh đây đang dự định treo cổ trên thân chị em sao.”
“Thế nào, em là đang muốn tìm cho anh mấy người sao?”
“Em cũng không có nói vậy.” Trần Nghiên nói: “Nếu để cho chị em biết, còn không phải sẽ đánh chết em sao.”
Reng reng reng _ _
Lâm Dật vừa muốn nói chuyện, thì điện thoại di động của Ngô Phi Dược lại đột nhiên vang lên.
Vốn dĩ Ngô Phi Dược cũng không quá coi trọng, nhưng lúc cầm điện thoại di động lên xem thì vẻ mặt bỗng nhiên thay đổi.
“Xảy ra chuyện gì sao.” Lâm Dật quay đầu hỏi.
“Võ Văn Long gọi điện thoại cho anh.” Ngô Phi Dược khẩn trương nói.
“Người quản đốc kia sao?”
“Chính là người bị em đánh cho một trận kia.”
“Không có việc gì, cứ nhận đi, nghe xem anh ta nói gì.”
Cùng lúc đó, Trần Nghiên ra hiệu cho nhân viên kỹ thuật tắt hết nhạc trong phòng, để tránh ảnh hưởng tới cuộc gọi.
Ngô Phi Dược nhận điện thoại, nhưng còn không kịp nói chuyện, thì đã nghe thấy Võ Văn Long hùng hùng hổ hổ nói:
“Ngô Phi Dược, con mẹ nó đang ở chỗ nào, con mẹ nó không phải cậu trâu bò lắm sao, không chỉ có tìm em trai đến đánh tôi, sau đó còn giật dây những người khác bãi công. Tôi nói cho cậu biết, hôm nay việc này không xong đâu, con mẹ nó cậu đừng nghĩ sẽ rời khỏi được Yến Kinh. Nếu như không đánh gãy chân hai người, tôi sẽ không mang họ Võ nữa!”
“Tôi không giật dây bọn họ, việc này không liên quan đến chúng tôi.” Ngô Phi Dược giải thích.
Ban ngày, lúc rời đi, Ngô Phi Dược cũng không nói gì, chỉ sợ sẽ náo ra chuyện như vậy.
Giờ thì hay rồi, sợ điều gì sẽ gặp điều đó.
“Con mẹ nó cậu có nói gì cũng vô dụng.” Võ Văn Long mắng:
“Nếu như không phải là các người đến gây chuyện, bọn họ cũng không có khả năng bãi công. Với lại các người còn lừa của tôi 100 ngàn tệ. Tôi nói cho cậu, đây là cướp bóc, nhanh nói cho tôi biết các người đang ở đâu, đừng để tôi báo cảnh sát, khi đó mọi chuyện sẽ rất nghiêm trọng đấy!”
“Chuyện này...”
Ngô Phi Dược chau mày, đến lúc này rồi, tuyệt đối không thể nói cho bọn họ biết mình đang ở đâu được!
Yến Kinh không lớn, nếu như mình không nói, thì bọn họ có mệt chết thì cũng không tìm thấy mình!
“Chúng tôi đang ở suối nước nóng Thủy Khỏa, anh qua đây đi.” Lâm Dật nói.
“Tiểu Dật, sao em lại trả lời như thế...” Ngô Phi Dược ngây ngẩn cả người, đây không phải là tự chui đầu vào lưới sao.
“Thằng nhãi con cậu rất can đảm đó nha, nếu như có giỏi thì đừng đi, ở đó chờ tôi!”
Lâm Dật ném ánh mắt yên tâm qua, vừa cười vừa nói:
“Tôi sẽ chờ ở đây, tới đi.”
“Mẹ nó, cậu chờ đó, hôm nay tôi sẽ giết chết cậu!”
Mắng một câu, Võ Văn Long liền cúp điện thoại.
“Tiểu Dật, sao em còn đáp ứng bọn họ, lúc này gọi điện thoại tới, khẳng định là tới báo thù.”
“Em biết, đám người này chính là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, cũng không thể lúc nào cũng tránh bọn họ được, phải khiến cho bọn họ sợ hãi chúng ta mới được.”
“Thế nhưng nhóm nhà đầu tư kia, chúng ta căn bản không thể trêu vào được.” Ngô Phi Dược nói:
“Với lại chúng ta còn là người bên ngoài, lại gây chuyện xung đột với người ta, nhất định sẽ ăn thiệt thòi.”
“Sợ cái gì, có Trần đại tiểu thư ở đây, chuyện gì mà không giải quyết được chứ?”
Thấy Lâm Dật nói như vậy, Ngô Phi Dược mới nhớ tới Trần Nghiên ngồi bên cạnh.
Ba của cô ấy là quan lớn, xử lý loại chuyện này hẳn là dễ như trở bàn tay.
Nếu là như vậy, thì hình như cũng không có gì nguy hiểm cả.
“Anh Lâm đừng đùa nữa, chỉ với loại trình độ này, anh chỉ cần dùng một tay là đã có thể xử lý tốt, căn bản không cần đến em.” Trần Nghiên nói.
“Đừng nói như vậy chứ, có lẽ còn phải cần em đến thu dọn cục diện hỗn độn này.”
“Đều là chuyện nhỏ thôi, nếu như cha em biết rõ là chuyện của anh, nhất định cũng sẽ đồng ý giúp đỡ.”
“Vậy anh có thể thoải mái làm rồi.”
...
Cùng lúc đó, ba chiếc Vans, chạy đến suối nước nóng Thủy Khỏa.
Đi đầu chính là một chiếc Bentley màu đen.
Võ Văn Long ngồi cạnh ghế tài xế, mặt mày hớn hở, đang nói cái gì đó với người đàn ông trẻ tuổi ở hàng sau.
Trên mặt hai người dần lộ ra ý cười, giống như gặp được chuyện vui.
“Tôi đoán bọn họ hẳn là sẽ không nghĩ đến, suối nước nóng Thủy Khỏa kia lại là cậu tôi mở.”
Người đàn ông nói chuyện tên là Lục Thần, Phó Tổng giám đốc của tập đoàn Vân Lộc.
Sau chuyện xảy ra ban ngày, Võ Văn Long đã gọi điện cho Lục Thần.
Vốn dĩ hạng mục của tập đoàn đã vô cùng gấp gáp, bây giờ lại náo ra chuyện bãi công này nữa.
Sau khi Lục Thần biết tin này thì giận tím mặt, vội vã chạy từ nơi khác chạy về, chuẩn bị xử lý chuyện này.
“Đó là chắc chắn, nếu như biết thì cũng không có khả năng sẽ đến đó tắm rửa.” Võ Văn Long nói:
“Để tôi nói cho anh biết, đám dân công từ nơi khác đến này thật là không có tiền đồ, trong tay có chút tiền, đã muốn đến trung tâm tắm rửa, người giống như bọn họ, cả đời cũng không phát tài được.”
“Còn phải nói sao, lấy tiền kiếm được từ chỗ chúng ta tới chỗ của cậu tôi để tiêu phí, cũng coi như phù sa không chảy ruộng ngoài. Đến lúc đó tôi sẽ để bọn họ đền bù lại số tiền này, sau đó lại bồi thường tổn thất kinh tế của tôi nữa.” Lục Thần nói.
Võ Văn Long cười hắc hắc.
“Đến lúc đó chúng ta sẽ chặn cửa lại, bọn họ muốn chạy cũng chạy không được.”
Lục Thần ngậm lấy điếu thuốc, gật gật đầu, “Cậu của tôi cũng sẽ không bảo vệ bọn họ, hôm nay nếu như không gỡ chân hai người bọn họ xuống, tôi không mang họ Lục.”
“Ai nói không phải đâu, hai người kia thế mà lại chạy đến Yến Kinh chúng ta diễu võ dương oai, cũng không nhìn một chút đây là nơi nào.”
“Ha ha, còn muốn phân cao thấp với những người đi ra từ đại viện như chúng tôi, hôm nay phải để cho bọn họ biết sự lợi hại của tôi mới được.”
Rất nhanh, Lục Thần liền mang theo người, lái xe đến suối nước nóng Thủy Khỏa.
Nhưng người trên xe, anh ta lại không mang vào, chỉ chọn lấy mười người thân thủ tốt, đi theo bên cạnh mình, những người còn lại thì đứng chặn ở cửa.
“Lục tổng, ngài đã tới.” Nhìn thấy Lục Thần, quản lý tại đại sảnh đi ra chào đón.
Lục Thần gật gật đầu, “Cậu tôi đâu.”
“Triệu tổng đang gặp mặt bạn bè ở phía trên, có cần tôi thông báo với ngài ấy một tiếng không?”
“Không cần đâu, cũng không có việc gì lớn.” Lục Thần nói:
“Vừa rồi có người tên là Ngô Phi Dược đến đây tiêu phí, tra cho tôi anh ta đang ở đâu.”
Tin tức của khách hàng đều là bảo mật, nhưng bởi vì thân phận của Lục Thần không tầm thường, đương nhiên là có thể tra được.
“Lục tổng, bọn họ ở phòng 809.”
------
Dịch: MBMH Translate