Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 959 - Chương 957. Người Dám Đả Thương Anh Lâm, Không Sống Tới Sáng Ngày Mai

Chương 957. Người Dám Đả Thương Anh Lâm, Không Sống Tới Sáng Ngày Mai
Chương 957. Người Dám Đả Thương Anh Lâm, Không Sống Tới Sáng Ngày Mai

Lục Thần gật gật đầu, “Tôi đi lên lầu làm chút chuyện, nói với bảo an bên dưới, cho dù nghe được âm thanh gì thì cũng không được đi lên lầu.”

Người quản lý đại sảnh cũng là người thông minh, lập tức đoán được đã xảy ra chuyện gì.

“Lục tổng, chuyện này thật sự không cần thông báo cho Triệu tổng một tiếng sao?”

“Không cần đâu, cũng không phải là chuyện gì lớn.” Lục Thần nói:

“Với lại cậu tôi cũng rất bận, không nên làm chậm trễ thời gian của cậu ấy.”

“Vậy được rồi, tôi sẽ đi thông báo cho bảo an một tiếng, nói với bọn họ không được lên tầng tám.”

“Ừm, đi đi.”

Sau khi giao phó xong, Lục Thần mang người đi thang máy lên tầng tám.

“Nha, đây không phải là Lục tổng sao.”

Mới ra khỏi thang máy, liền thấy một người đàn ông đeo kính râm, khoác áo choàng tắm, chào hỏi với Lục Thần.

Nhìn dáng vẻ của người đàn ông thì ước chừng 30, dáng người hơi gầy, mang đến cho người ta một loại cảm giác hào hoa phong nhã.

Người đàn ông tên là Khương Anh Kiệt, cũng giống như Lục Thần, đều là tiểu công tử của Yến Kinh, chỉ là quan hệ không có tốt như vậy, trên phương diện làm ăn cũng ít lui tới.

“Tới đây sao không nói trước một tiếng, tôi sẽ sắp xếp cho anh nhân viên kỹ thuật tốt nhất, đều là học sinh đại học mới tới, tươi ngon mọng nước.”

“Cũng không phải là chuyện lớn, nên mới không điện thoại cho anh.” Khương Anh Kiệt cười đáp lại:

“Đây là đưa anh em tới đây thư giãn sao?”

“Ban ngày, có một tên không có mắt đến tòa nhà của chúng tôi quấy rối, không chỉ đánh người của tôi, còn cướp 100 ngàn tệ nữa, tôi dẫn người tới xử lý một chút.”

“Mẹ nó, thật hay giả vậy, người nào mà lại to gan như vậy? Không muốn ra khỏi Yến Kinh sao?”

“Hai tên dân công từ nơi khác tới, thân thể có tí thịt, liền đến chỗ tôi diễu võ dương oai.”

“Nha, việc này có chút thú vị.” Khương Anh Kiệt nói: “Hai người kia đang ở đâu vậy? Chạy tới đây tiêu phí sao?”

Lục Thần gật gật đầu, chỉ chỉ về phía trước, “Ngay tại phòng 809, tôi đang chuẩn bị đi qua đó.”

“Anh chờ chút đã, mấy người anh em của tôi cũng đến đây chơi, tôi giúp anh gọi người tới, cùng nhau đi xem người kia một chút.”

“Không cần, không cần, chuyện nhỏ như vậy, tôi tự mình xử lý là được rồi.” Lục Thần vừa cười vừa nói.

“Như vậy sao được, hai ta đã quen biết nhau lâu như vậy, chuyện của anh cũng là chuyện của tôi.” Khương Anh Kiệt nói:

“Không biết thì thôi đi, hiện tại đã gặp rồi, dù sao cũng phải giúp đỡ.”

Nói xong, Khương Anh Kiệt đẩy cửa phòng 802 và 803 ra.

“Mấy người anh em, có mấy tên không có mắt tới gây sự, đi cùng tôi một chút!”

“Mẹ nó chờ chút, chúng tôi lập tức đi ngay.”

Lúc Khương Anh Kiệt bắt chuyện, bảy người trong phòng đều đi ra, khí thế hung hăng, bộ dạng như muốn đi đánh nhau.

“Người anh em, tôi giới thiệu cho các người một chút.” Khương Anh Kiệt hướng về phía Lục Thần nói:

“Đây là bạn của tôi, đi ra từ đại viện Yến Kinh, nói có hai tên dân công từ nơi khác tới chỗ anh ấy quấy rối, hôm nay mong mọi người giúp đỡ một chút.”

“Chuyện này không thành vấn đề.” Một người trong đó nói: “Đều là anh em nhà mình, giúp chút chuyện này có tính là gì, cứ nói muốn thu thập người nào là được.”

“Vậy thì cám ơn mọi người, sau khi xong việc tôi sẽ mời các người ăn cơm.” Lục Thần nói: “Hai người kia đang ở phòng 809, chúng tôi hiện tại sẽ qua đó.”

“Đi đi thôi, đi qua nhìn một chút!”

Vù vù, hai mươi mấy người đi về phòng 809.

m thanh ồn ào đã thu hút những người trong phòng khác.

Nhìn đến thấy mấy người hung thần ác sát này, họ đều không dám lên tiếng, chỉ lặng lẽ xem náo nhiệt.

Cùng lúc đó, trong phòng của Lâm Dật, bốn người cũng nghe thấy âm thanh ồn ào này.

Ngô Phi Dược khẩn trương xuống giường, chuẩn bị cầm quần áo của mình lên.

“Anh, anh không cần động đậy, em đi ra là được rồi.”

“Vậy sao được, bên ngoài nhiều người như vậy.”

Lâm Dật ấn Ngô Phi Dược trở về, “Bao nhiêu người cũng vậy thôi, anh cứ ở lại đây đi.”

“Anh Ngô, anh yên tâm đi.” Trần Nghiên vừa ăn hoa quả, vừa nói:

“Những nơi khác thì không dám nói, nhưng tại Yến Kinh này, nếu ai dám làm anh Lâm bị thương một chút, nhất định sẽ không sống tới buổi sáng ngày mai, yên tâm đi.”

“Chuyện này...”

Ngô Phi Dược vẫn có chút khẩn trương, đối phương có nhiều người như vậy, nếu như thật sự xảy ra chuyện, phải làm sao bây giờ!

Nói xong, Lâm Dật mặc áo choàng tắm, đi dép lê, cười toe toét đi ra ngoài.

Lâm Dật vừa ra cửa, đã thấy bọn người Lục Thần đi tới.

“Lục tổng, chính là cậu ta!”

Võ Văn Long chỉ Lâm Dật nói: “Cậu ta là em trai Ngô Phi Dược, cũng chính là cậu ta đã đánh tôi, xong còn cướp của chúng tôi 100 ngàn tệ!”

“Tiểu tử, lá gan cậu không nhỏ a, thế mà dám đến chỗ tôi gây chuyện, có biết Lục Thần tôi là ai không?”

“Con mẹ nó anh là ai thì có liên quan gì tới tôi chứ.” Lâm Dật nói: “Thiếu tiền công của anh trai tôi, con mẹ nó anh coi tôi đến đây để làm từ thiện sao?”

Lục Thần và Khương Anh Kiệt liếc nhau một cái, chẳng những không tức giận, ngược lại còn cười lên.

“Một dân công tới từ nơi khác cũng dám nói chuyện như thế với tôi sao?” Lục Thần nói: “Tại Yến Kinh này, còn chưa có người có lá gan đó đâu.”

“Lục tổng, còn nói lời vô dụng làm gì, trực tiếp ra tay là được.” Khương Anh Kiệt nói: “Những tên đần độn đến từ bên ngoài này, nếu như không giáo huấn một trận, thì cậu ta sẽ không biết trời cao đất rộng đâu.”

Lục Thần gật gật đầu, “Ra tay đi, cậu ta không phải cướp của tôi 100 ngàn tệ sao, hôm nay cứ dựa theo 100 ngàn mà đánh cho tôi!”

“Được!”

Dưới mệnh lệnh của Lục Thần, hai mươi mấy người xông về phía Lâm Dật.

Lâm Dật đứng tại chỗ không nhúc nhích, nhìn thấy người thứ nhất xông lại thì nắm lấy tóc của anh ta, đập vào một bên vách tường!

Ầm!

Một tiếng vang trầm!

Người xông lên phía trước kia giờ đây đầu toàn là máu, lúc này đã ngất đi!

Cảnh tượng máu tanh khiến cho tất cả mọi người đều ngừng động tác trên tay lại, đứng tại chỗ, nhìn chằm chằm vào Lâm Dật, trong ánh mắt đầy sự đề phòng.

Ngay cả Lục Thần và Khương Anh Kiệt cũng giống vậy, sự tàn nhẫn của Lâm Dật đã khiến cho bọn họ bị dọa sợ.

“Lão Khương, người này rốt cuộc có lai lịch gì, đây cũng quá lợi hại đi.”

“Tôi, tôi cũng không rõ lắm.”

“Vậy chúng ta có động thủ hay không đây.”

“Trước, trước xem tình huống một chút rồi nói sau.”

“Một đám nhát gan.”

Lâm Dật đi về phía Lục Thần, mà những người anh ta tìm đến lại không một ai dám động đậy.

Ba!

Lâm Dật đưa tay tát vào mặt Lục Thần, anh ta lập tức bị đánh ngã trên mặt đất.

“Không phải tới tìm tôi báo thù à, sao lại không dám động thủ vậy?” Lâm Dật nói:

“Mấy người đi ra từ đại viện Yến Kinh các người, nguyên một đám không phải lúc nào cũng cảm thấy mình hơn người, sao giờ lại nằm xuống rồi? Không kiêu ngạo nữa sao?”

“Mẹ nó!”

Lục Thần rống lên, “Đều mẹ nó làm gì đi chứ, không nhìn thấy lão tử bị đánh sao, đều mẹ nó đứng đó giả chết làm gì?”

Những người còn lại giờ mới kịp phản ứng, người dẫn đầu tức giận mắng một câu.

“Mẹ nó, mọi người cùng tiến lên!”

“Đều mẹ nó đã có một tên ngã xuống rồi, còn dám xông về phía trước? Muốn chết sao?”

Hô thông!

Lâm Dật quay người, dùng một chân đá bay người nọ ra ngoài, khiến cho ba người phía sau đều nằm trên đất!

Lâm Dật ngẩng đầu chỉ những người còn lại, lạnh nhạt nói:

“Tôi không quản các người là do ai tìm đến, nhưng nếu như còn dám động đậy, tôi cam đoan sẽ cho các người bò ra ngoài.”

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 957.
Bình Luận (0)
Comment