Nghe nói như thế, Triệu Toàn Lệ và Vương Giai Giai đều đầy mắt chờ mong nhìn sang Triệu Tử Thụy.
Làm nhân viên công vụ, là sự lựa chọn hàng đầu của cả nhà bọn họ.
Một người thiếu nữ lựa chọn một phần công việc ổn định, không có gì là tốt hơn.
"Em thi cái ngành nào?"
Triệu Tử Thụy hỏi:
"Cũng là thuế vụ."
"Vậy làm sao không nói sớm đi, trước khi khảo thí anh còn khả năng giúp đỡ em suy nghĩ một ít biện pháp."
Triệu Tử Thụy nói ra:
"Đoán chừng thành tích thi viết còn có thể tăng lên mấy điểm."
"Chủ yếu là anh quá bận rộn, nên em không dám đi tìm gặp anh."
Bởi vì nhà của Triệu Tử Thụy không ở thôn Thắng Lợi, hơn nữa một năm không về quê được mấy lần, vì vậy mối quan hệ cũng xa lánh hơn nhiều.
Coi như trước đó biết được hắn đã là nhân viên công vụ của cục thuế vụ đi nữa, cũng không có ý định muốn tìm gặp hắn.
"Được rồi, anh sẽ giúp đỡ hỏi một chút đi."
Triệu Tử Thụy nói ra:
"Đúng dịp mấy ngày trước, anh vừa mới ăn cơm với trưởng phòng của bọn anh, anh sẽ nói với hắn một tiếng xem, cho nên có lẽ vấn đề không lớn."
Nói xong, Triệu Tử Thụy cầm lên điện thoại di động.
"Uy, Tống trưởng phòng, em là tiểu Triệu."
"Có việc gì mau nói đi, tôi đang bận lắm đây."
"Tống trưởng phòng, là như vậy, em gái em có tham gia thi tuyển nhân viên công vụ năm nay, xếp hạng thứ tám, nhưng về sau phỏng vấn không quá tự tin, anh có thể hỗ trợ nghĩ một chút biện pháp không?"
"Chuyện này, dễ làm, 200 ngàn tệ là có thể bố trí công việc cho nàng."
"Có thể bớt chút hay không?"
"Cậu cho rằng đây chỗ mà ai cũng có thể tiến vào làm sao? 200 ngàn tệ không nhiều lắm, hợp đồng năm năm."
"Vâng vâng vâng, em đã biết."
Triệu Tử Thụy cúp điện thoại, nhìn sang Triệu Toàn Lệ nói ra:
"Hỏi xong cho mọi người rồi, 200 ngàn tệ, hợp đồng trong vòng năm năm."
"A? Nhiều tiền như vậy?"
Triệu Toàn Lệ than vãn,
"Tiến bạc trong nhà đều cung cấp cho em gái cháu đi học, thực sự không bỏ ra nổi nhiều như vậy nữa!"
"Vậy thì không có biện pháp, lãnh đạo của chúng cháu nói, 200 ngàn tệ đã không ít."
Triệu Tử Thụy nói ra.
"Tiểu Lệ, các con đừng nhỏ nhen như vậy. Đây là chuyện cả đời của con trẻ, nếu như bố trí được công việc nhân viên nhà nước là rất tốt, bán nhà cửa cũng phải cố gắng hết sức."
Triệu Giải Phóng nói ra.
Triệu Toàn Lệ biểu lộ có chút xoắn xuýt.
Bây giờ trong nhà chỉ còn 50 ngàn tệ, nếu quả thật muốn an bài công tác thì còn phải mượn 150 ngàn tệ, Việc này nằm ngoài ý muốn đối với người cha này, thật vậy thì phải chờ chết rồi.
Nhưng cơ hội tốt như vậy bày ở trước mắt, nếu như không nắm bắt được, vậy thì thật đáng tiếc.
"Anh, anh vừa mới nói, ký hợp đồng trong vòng năm năm là có ý gì, hợp đồng lao động sao?"
Vương Giai Giai hỏi.
Triệu Tử Thụy vẻ mặt thay đổi, lúng ta lúng túng nói:
"Ừm, chỉ là hợp đồng lao động."
Nghe nói như thế, Triệu Toàn Lệ mới ý thức tới vấn đề.
"Chính là chúng ta bỏ ra 200 ngàn tệ xin việc làm, sau năm năm còn có thể bị sa thải đúng không?"
"Có khả năng này."
Triệu Tử Thụy nói ra:
"Nhưng chỉ cần làm việc thật tốt, bình thường đều có thể lưu ở lại, sự tình ở phương diện này cũng không cần lo lắng."
"Điều này có thể chuẩn xác không?"
Triệu Toàn Lệ lộ ra tâm tình mâu thuẫn, cũng không để ý nhiều người sành đời như vậy,
"Nếu năm năm sau bọn họ không cần chúng ta, đều không nói rõ ý đi, hơn nữa trong năm năm này không chừng cũng không kiếm được 200 ngàn tệ, muốn giống như cháu làm nhân viên nhà nước, có thể làm cả đời vẫn còn tạm được."
"Hiện tại đã có văn bản công bố rõ ràng, chúng cháu đây là một nhóm nhân viên được biên chế sau cùng, về sau đều là hợp đồng lao động."
"Vậy không được, mức độ mạo hiểm quá lớn."
Triệu Toàn Lệ và Vương Thúy Bình rất giống nhau, đều có tư tưởng nông dân rất giản dị.
Thà rằng kiếm ít, cũng không gánh chịu nguy hiểm.
Từ trước tới giờ không làm cuộc mua bán lỗ vốn.
"Chú không đồng ý thì không có biện pháp gì, tóm lại cháu đều tìm người tốt cho em ấy, đến lúc đó chú thím lại nghĩ tiến vào đơn vị như chỗ cháu, vậy sẽ không thể vào được."
"Vậy cũng không đi."
Triệu Toàn Lệ nói ra:
"Tiểu Dật, không phải cháu mở một công ty sao, có thể liên hệ cho em gái cháu một công việc hay không?"
"Ngạch. . ."
Lâm Dật dừng một chút, chuyện này mẹ hắn có chút khó khăn mà.
Công ty của mình kém nhất đều là bằng thạc sĩ cất bước.
Nàng là một sinh viên tốt nghiệp cao đẳng bình thường, đi vào làm cũng không thích hợp.
"Công ty đi làm thật mệt mỏi, vẫn không nhẹ nhõm bằng nhân viên công vụ đâu."
"Nhưng mà không đi được, hợp đồng năm năm mất 200 ngàn tệ, cũng không phải biên chế nhà nước, còn không bằng đi làm thuê ở xí nghiệp tư nhân đây."
"Cháu quen biết một vài người, có thể giúp em ấy liên hệ hỏi xem."
Lâm Dật nhìn sang Vương Giai Giai,
"Trung Hải, Yến Kinh và Quảng Châu, em chọn một địa phương đi."
Vương Giai Giai mở to hai mắt nhìn, ba cái địa phương này đều là thành phố giàu nhất nhì ở Hoa Hạ, thế mà có thể tùy ý lựa chọn ở ba địa phương này, lão ca cũng quá lợi hại đi?
"Anh, thật có thể tùy ý lựa chọn ba địa phương này sao?"
"Ừm."
Lâm Dật gật gật đầu,
"Chọn địa phương mà em muốn đi làm."
"Nếu quả thật có thể chọn, em muốn ở lại Quảng Châu, như vậy có thể ở gần nhà mình một chút."
"Vậy được, để anh gọi điện thoại hỏi một chút."
Nhìn thấy Lâm Dật cầm lên điện thoại di động, Quách Ngưng Nguyệt ngồi ở bên cạnh, có chút xoa xoa bàn tay.
Thật không hổ là anh trai của Quách Ngưng Nguyệt mình, trong bất tri bất giác lên mặt một phen, hơn nữa không hề có một chút dấu vết, thật sự là một môn học vấn.
"Ngô bí thư, chúc mừng năm mới."
Lâm Dật cười ha hả nói ra.
Lời này vừa nói ra, khiến cho Triệu Tử Thụy giật nảy mình.
Gọi điện thoại thẳng cho nhân vật bí thư như vậy, mối quan hệ nhân mạch cũng quá mạnh đi.
Nhưng mà suy nghĩ một chút, Triệu Tử Thụy lại cảm thấy không có gì.
Hiện tại cương vị ở cơ quan nào, không quản lớn nhỏ đều có một cái bí thư.
Thậm chí có bí thư còn không lớn bằng trưởng phòng của mình đâu, cho nên cũng không có gì.
"Trong lúc bận rộn thế này mà Lâm tổng còn có thể gọi điện thoại chúc Tết cho tôi, thật sự là rất cảm tạ, thụ sủng nhược kinh."
"Anh giúp tôi nhiều chuyện như vậy, tôi tới chúc mừng năm mới cho anh, đây không phải chuyện đương nhiên sao."
"Lời này cần phải là tôi nói mới đúng."
Ngô Triệu Hữu cười ha hả nói:
"Nếu như về sau có việc cần hỗ trợ, Lâm tổng nói thẳng là được, bên tôi khẳng định sẽ cố gắng hết sức."
"Tôi thực sự còn có việc, muốn nhờ Ngô bí thư giúp đỡ đây."
Lâm Dật nói ra:
"Tôi có một cô em họ, vừa mới tốt nghiệp đại học, thi vào nhân viên công vụ bên cục thuế vụ, thi viết đạt thứ tám, phỏng vấn khả năng có chút treo, có thể giúp đỡ một chút hay không?"
"Ben Cục thuế vụ không tốt lắm, cả ngày vất vả chạy ở bên ngoài. Kiến thức văn phong của em gái anh như thế nào? Cương vị bí thư thị ủy còn trống vị trí thư ký, chỉ cần lời văn tốt một chút, là có thể đảm nhiệm, hỏi qua xem em gái anh có muốn làm không, tôi trực tiếp bố trí cho nàng, có công việc ổn định, nói trắng ra cũng là biên chế nhà nước."
"Vậy được, để tôi hỏi ý kiến của nàng một chút."
Lâm Dật bưng kín microphone, quay về phía Vương Giai Giai hỏi:
"Em có muốn làm thư ký cho bí thư Thị ủy hay không, đãi ngộ công việc theo biên chế nhà nước."
"A? Bí thư Thị ủy?"
Vương Giai Giai ngây ngẩn cả người,
"Thị ủy nào cơ?"
"Thị ủy Quảng Châu thôi, còn có thể là cái thị ủy nào."
Lâm Dật nói ra:
"Dựa theo cấp bậc ở Quảng Châu, dù sao cũng coi như là một chức phó phòng, nhưng mà em vừa mới vào làm, khẳng định không thể cho em cấp bậc hành chính cao như vậy được, nhưng biên chế là có, chỉ cần thật tốt làm là không có vấn đề."
"Vậy thì quá được rồi, em nguyện ý làm, về sau khẳng định làm việc thật tốt, tuyệt đối không làm cho anh bị mất mặt."
"Anh, anh nói cái gì đó? Thế mà tìm được cho nàng công việc biên chế nhà nước?"
Triệu Tử Thụy nói ra:
"Anh đừng để người ta lừa dối, khẳng định là lừa tiền của anh."
Lâm Dật liếc nhìn Triệu Tử Thụy một chút,
"Cậu cảm thấy quan lớn của thành phố Quảng Châu, hắn sẽ lừa gạt tiền của anh sao?"
--------------
Dịch: MBMH Translate