"Anh, chẳng lẽ anh không thích em sao?"
"Thời điểm nói đến tiền, cũng không cần nói tình cảm, cái này là hai chuyện khác nhau."
Nói xong, Lâm Dật thay đổi đầu xe, lái trở về hướng đường cũ.
Bởi vì hắn nhớ tới, vừa mới đi ngang qua một cái tòa nhà mới khánh thành, bên ngoài đã kéo biểu ngữ, từ sau ngày 15 tháng giêng là bắt đầu dự bán, hiện tại thuộc về giai đoạn thêm nhiệt.
Lâm Dật lái xe dừng lại ở trước cửa tiểu khu.
"Anh, anh tới đây làm gì?"
"Anh định mua lại khu nhà trọ ở tòa nhà này, loại nhà trọ xây dựng theo hình thức nhà lầu này, một tầng có hai mươi mấy căn hộ, đem trẻ nhỏ tập trung ở hai ba cái tầng lầu, cũng thuận tiện cho việc quản lý."
Lâm Dật vừa chỉ chỉ bên ngoài,
"Ở bên ngoài còn có một khu đất trống, có thể liên hệ với nhà đầu tư nghiên cứu một chút, mua lại khu đất này để giữ cho cô nhi viện sử dụng."
"Biện pháp này ngược lại là rất tốt, nhưng cái tòa nhà này ít nhất có hơn hai mươi tầng, chúng ta nhiều lắm là có thể dùng tới tầng bốn, nếu như mua lại cả khu đất mà nói thì thật lãng phí."
"Không lãng phí."
Lâm Dật nói ra:
"Nếu như anh mua xuống cả tòa lầu, giá cả khẳng định sẽ được ưu đãi. Chờ có nơi thích hợp, anh sẽ để chị dâu em xây dựng lại một tòa cô nhi viện, sau đó lại đem cái tòa nhà nhà trọ này đổi tay bán đi, không chỉ có thể bù được số tiền mua, nói không chừng còn có thể kiếm lời một chút."
"Thật hay giả?"
"Đương nhiên."
Lâm Dật nói ra:
"Phía trên có chính sách mới đối với Quảng Châu, sau này giá phòng khẳng định sẽ tăng cao, cho nên thôn nhà là nơi đầu tư ổn định lớn nhất, nhất định không sai được."
"Khó trách nói người có tiền càng ngày càng có tiền, người nghèo càng ngày càng nghèo, những nhà tư bản các người biết quá nhiều."
Quách Ngưng Nguyệt đậu đen rau muống nói.
"Xã hội này cứ như vậy, cá lớn nuốt cá bé."
Lâm Dật nói ra:
"Hơn nữa càng phát triển về sau, tình huống giai cấp cố hóa càng trở nên nghiêm trọng hơn, đây đều là chuyện không có cách nào khác."
"Vậy những người dân thường như chúng ta đây, không phải đều biến thành đối tượng cho đám nhà tư bản các người bóc lột sao."
"Trên người em mặc là chiếc áo khoác trị giá 200 ngàn tệ đấy, thời điểm chị dâu em mua cho em, tại sao em không nói cô ấy là nhà tư bản vạn ác?"
"Bởi vì em cùng đánh dấu, ha ha. . ."
"Đi nhanh đi, vào xem."
Ngô Phi Dược vừa cười vừa nói:
"Đều người lớn như vậy rồi, còn nhao nhao đùa giỡn."
"Anh xem một chút, vẫn là đại ca tốt với em."
Nói xong, Quách Ngưng Nguyệt kéo cánh tay Ngô Phi Dược, không có tiếp tục phản ứng với Lâm Dật, đi về phía trung tâm mua bán tòa nhà cao ốc.
Mặc dù mới mùng tám Tết, nhưng người của trung tâm bán cao ốc lại không ít.
"Chào các anh chị, anh chị đến xem nhà, hay là muốn mua nhà như thế nào?"
Một nữ nhân viên bán hàng chào đón hỏi:
"Nơi này chúng tôi có đầy đủ các loại hình căn hộ, từ 79m2 đến 328m2, cần bản vẽ mặt bằng chi tiết cũng có, nơi này là chính sách bán hàng, ngài có thể nhìn một chút."
"Chúng tôi muốn mua nhà trọ."
Quách Ngưng Nguyệt nói ra.
"Nhà trọ a ~~ "
Nữ nhân viên bán hàng kéo dài giọng điệu, biểu lộ cũng không nhiệt tình giống như trước đó.
"Mặc dù giá cả nhà trọ tiện nghi hơn một chút, nếu để ở, vẫn nên mua căn hộ trên cao thì tốt hơn."
"Chúng tôi không quá cần nơi ở, nhà trọ cũng rất tốt."
Quách Ngưng Nguyệt nói ra, đối với lý do thoái thác của nữ nhân viên bán hàng thì không có biểu hiện gì.
Nàng và Lâm Dật đều hiểu rõ môn đạo bên trong.
Bởi vì nhà trọ có diện tích nhỏ, giá sau cùng tự nhiên là thấp, nên khoản tiền hoa hồng trích phần trăm sẽ thấp.
Cho nên ở dưới tình huống có nơi ở, bọn họ đều không nguyện ý bán nhà trọ.
"Vậy được rồi, các vị chờ một chút."
Nữ nhân viên bán hàng chào hỏi một tiếng,
"Tiểu Trần, cậu đến đây một chút."
"Chị Tôn, chị tìm em."
Một nam thanh niên đeo kính rất tôn kính nói ra.
"Mấy vị khách hàng này muốn xem nhà trọ, cậu đi giới thiệu cho bọn họ một chút."
"Vâng, em đã biết."
Nói xong, nữ nhân viên bán hàng nghênh ngang rời đi, cho dù Lâm Dật lớn lên đẹp trai, nàng cũng không có nhìn nhiều.
"Soái ca, nàng đem chúng tôi giao cho cậu, có phải là ghét bỏ chúng ta mua nhà trọ hay không, không nguyện ý giới thiệu cho chúng ta?."
Nam nhân viên bán hàng tỏ vẻ hơi xấu hổ,
"Không phải không phải, chị ấy có thể có thể bận bịu việc gì đó."
"Không có việc gì, chúng ta đều biết mà."
Quách Ngưng Nguyệt nói ra:
"Một căn nhà trọ không có nhiều tiền, trích phần trăm cũng ít, không nguyện ý đón tiếp chúng ta cũng có thể hiểu được."
Nam nhân viên bán hàng xấu hổ cười một tiếng, không có nói thêm cái gì, dường như chấp nhận điều này.
Đến trước bàn cát mô hình, nam nhân viên bán hàng nghiêng người sang, nói ra:
"Thưa các anh chị, ở nơi này chúng tôi có một tòa nhà trọ, sẽ bắt đầu mở bán từ ngày 15 tháng Giêng, nhưng kích thước của các căn hộ đều là giống nhau, diện tích kiến trúc là sáu mươi m2, nếu như người trong nhà không nhiều, thì tuyệt đối đủ diện tích sử dụng."
"Anh, đến lượt anh ra tay."
Quách Ngưng Nguyệt nói ra.
Lâm Dật chỉ vào một mảnh hư không nằm ở bên cạnh tòa nhà A nói:
"Tôi cảm giác mảnh đất trống này không tệ, là của người ngoài sao?"
"A?"
Nam nhân viên bán hàng choáng váng,
"Ngài muốn mua mảnh đất trống này?"
"Đúng."
Lâm Dật gật gật đầu,
"Nếu như mảnh đất trống này có thể bán, thì liên đới tôi sẽ mua cả tòa nhà này."
Nam nhân viên bán hàng trừng tròng mắt, miệng mở rộng, tựa như là bị hù dọa.
"Tiên sinh, ngài đang nói đùa với tôi sao?"
Nam nhân viên bán hàng nói ra:
"Giá bán của tòa nhà này ít nhất phải hơn 1 tỷ nhân dân tệ."
"Không cần nói chuyện tiền nong, chỉ cần nói có thể bán hay không là xong rồi."
"Nếu như ngài thật có suy nghĩ ở phương diện này, tôi có thể thương lượng cùng với quản lý của chúng tôi."
Nam nhân viên bán hàng nói ra:
"Nhưng tôi vẫn như cũ cảm thấy là ngài đang nói đùa."
"Đây là danh thiếp của tôi, cậu cầm đi cho quản lý của cậu nhìn xem."
Lâm Dật nói ra:
"Nếu như anh ta lại hoài nghi, vậy thì lấy cho tổng giám đốc của các cậu nhìn."
Tiếp nhận tấm danh thiếp trên tay Lâm Dật, thời điểm nhìn thấy mấy chữ CEO tập đoàn Lăng Vân, nam nhân viên bán hàng hoảng hốt.
Đây là tới mua bán lớn sao?
"Mấy vị trước tiên đi tới khu nghỉ ngơi chờ tôi một chút, tôi đi thương lượng với quản lý một chút, việc này tôi còn không làm chủ được."
"Được, đi thôi."
Mấy người Lâm Dật đi tới khu nghỉ ngơi, nam nhân viên bán hàng pha cho bọn họ một bình nước trà, phục vụ cực kỳ chu đáo, sau đó đăng đăng đăng chạy lên trên lầu, chuẩn bị đi báo cáo sự kiện này.
Ở trung tâm bán hàng trên lầu hai, nam nhân viên cầm lấy danh thiếp của Lâm Dật đến văn phòng quản lý.
Sau khi nghe được tin tức này, cái đầu của quản lý bán hàng phụ trách dự án này cũng là ông ông ông trực hưởng.
"Lại muốn mua đứt cả tòa lầu?"
"Anh ta đúng là nói như vậy."
Nam nhân viên bán hàng nói ra:
"Hơn nữa danh thiếp cũng lấy ra, cảm giác không giống là giả."
"Đúng là tôi có nghe qua cái tập đoàn Lăng Vân này, hình như thật sự rất lợi hại."
Quản lý bán hàng nói ra:
"Cậu có nhớ cách ăn mặc của bọn họ không?"
"Người nam kia đeo trên tay một chiếc đồng hồ Richard Miller, giống như thật là người có tiền."
"Vậy trước tiên cậu chờ đã, tôi báo cáo lên công ty một chút, chuyện lớn như vậy, cũng không phải tôi có thể quyết định."
Quản lý bán hàng nói ra:
"Nếu như thân phận của anh ta là thật, hai chúng ta cũng không có tư cách tiếp đãi người ta, kém nhất cũng phải là một vị phó tổng giám đốc."
"Còn nữa, mau chóng kiểm tra một chút đi, nếu quả thật bán được, hai chúng ta nhận được khoản tiền trích phần trăm, cũng đủ để mua nhà ở Quảng Châu này."
"Cậu mẹ nó thật đúng là may mắn, vừa mới chuyển thành nhân viên chính thức liền nhận được một đơn hàng lớn như thế, mẹ nó thật thoải mái mà, ha ha ha."
Hơn hai mươi phút sau, quản lý bán hàng nhận được phía trên gọi điện thoại tới, sau khi cúp máy, vẻ mặt hắn tựa như đọng lại vậy.
"Quản lý, tình huống thế nào? Thật hay giả? Anh ta thật có tiền như vậy sao?"
"Nào chỉ là có tiền, đừng nói là người ta mua một tòa lầu, thậm chí mua lại cả công ty của chúng ta cũng thật dễ dàng. . ."
-----
Dịch: MBMH Translate