Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 976 - Chương 974. Hóa Ra Làm Kinh Doanh Thì Không Cần Giữ Thể Diện

Chương 974. Hóa Ra Làm Kinh Doanh Thì Không Cần Giữ Thể Diện
Chương 974. Hóa Ra Làm Kinh Doanh Thì Không Cần Giữ Thể Diện

Nam nhân viên bán hàng khẽ run rẩy.

“Thế thì quá lợi hại rồi. Lãnh đạo công ty nói như thế nào?”

“Tổng giám đốc đã nói muốn đích thân tới đây, chắc là đang trên đường đến rồi, muốn chúng ta phải phục vụ người ta thật tốt, mảnh đất trước mặt chung cư cũng tặng miễn phí.”

“Tôi cũng cảm thấy nên tặng. Ban đầu nó dùng làm quảng trường nhỏ của chung cư, bây giờ người ta mua lại thì đương nhiên là của người ta.”

“Được rồi, chúng ta không bàn tán nữa, mau mời người ta lên đây.”

“Được được được.”

Hai người vội vàng đi ra khỏi văn phòng, đúng lúc nhìn thấy nữ nhân viên bán hàng đi tới.

“Giám đốc, có một khách hàng mua một lần hai căn, tôi đến tìm anh để xin giảm 2%.”

Nói xong cô ta còn chớp chớp mắt giả vờ ngây thơ.

Vì dựa theo quy định, chỉ mua hai căn thì vẫn chưa được hưởng giá ưu đãi giảm 2%.

Nhưng quy định là chết người thì sống, nhiều khi quy định cũng bị thay đổi.

“Được, được, được, theo cô tính giá giảm 2% đi, đợi quay lại thì bổ sung giấy xin phép.”

Nữ bán hàng ngây người: “Giám đốc, anh có chuyện gì vui à, sao lại vui vẻ như vậy? Còn sảng khoái phê duyệt ngay cho tôi nữa chứ?”

“Đến một địa chủ, mua luôn cả một tòa chung cư, tôi sắp được độc lập tài chính rồi, có thể không vui được sao.”

“Hả? Căn chung cư đó của chúng ta giá thấp nhất cũng phải 1 tỷ, vậy mà có người mua tất cả sao?”

“Đúng vậy, mua toàn bộ.” Quản lý tiêu thụ nói:

“Tiểu Trương, không phải tôi nói cô chứ, cô đã làm ở đây được hai năm rồi, cô nhìn tiểu Trần xem, vừa mới chuyển sang làm nhân viên chính thức đã có một đơn hàng lớn, sau này hãy học hỏi người ta đi.”

Nữ nhân viên bán hàng biểu cảm phức tạp nhìn nam nhân viên bán hàng một cái.

“Chuyện này là như thế nào?”

Nam nhân viên bán hàng có chút ngượng ngùng: “Mua cả tòa chung cư đó là ba người vừa đến xem căn hộ.”

Nữ nhân viên bán hàng trợn tròn mắt: “Là ba người mà tôi đẩy cho cậu?”

“Đúng, là bọn họ.” Nam nhân viên bán hàng ngượng ngùng nói.

Trái tim nữ nhân viên bán hàng đập thình thịch, cảm giác như trời sập xuống.

“Giám đốc, chuyện là như thế này, ba người đó đến tìm tôi mua nhà, nhưng tôi bận chút việc nên mới đẩy qua cho tiểu Trần, như thế phải tính cho tôi mới đúng.”

Đến lúc này, nữ nhân viên bán hàng cũng không thèm suy nghĩ bận tâm gì nhiều nữa.

So bì với tiền tài thì thể diện không đáng kể chút nào.

“Nói linh tinh gì vậy.” Quản lý tiêu thụ giáo huấn: “Chẳng lẽ cô quên hết những quy định của tôi đề ra rồi sao? Cái này không có liên quan gì đến cô, cô tiếp đãi khách hàng của cô thật tốt là được, chuyện này không cần cô bận tâm.”

Nói xong, quản lý tiêu thụ kéo nam nhân viên bán hàng xuống tầng.

Còn nữ nhân viên bán hàng thì mặt mày thê lương đi chuẩn bị hợp đồng bán nhà, nhưng tâm trí thì đã bay lên chín tầng mây.

Xuống dưới tầng, quản lý tiêu thụ nhiệt tình đi đến.

“Chào ngài tổng giám đốc Lâm, tôi là quản lý tiêu thụ của Thiên Nhuận Phong Thượng. Tôi đã báo cáo lại với tổng công ty việc liên quan đến ngài rồi, tổng giám đốc của chúng tôi đang trên đường tới đây, vấn đề chi tiết sẽ cùng ngài gặp mặt nói chuyện.”

“Ờ… Chuyện nhỏ như vậy không cần thiết phải làm kinh động đến tổng giám đốc các anh đâu, anh ấy cũng rất bận.”

“Ơ…”

Quản lý tiêu thụ và nam nhân viên bán hàng đứng tại chỗ không biết nói gì cho phải.

Dù sao đây cũng là một hạng mục lớn hơn 1 tỷ, mà sao đối với anh ta giống như đi mua rau cải thảo vậy?

“Tổng giám đốc Lâm ngài nói đùa rồi, tôi nằm mơ cũng chưa bao giờ mơ nhìn thấy nhiều tiền như vậy, cũng không biết bàn chuyện với ngài như thế nào, thôi vẫn đợi tổng giám đốc của chúng tôi đến vậy.”

“Được thôi.”

Đợi tầm hơn 20 phút, tổng giám đốc của tập đoàn đã đến, cầm tay Lâm Dật như nhìn thấy người thân.

“Tổng giám đốc Lâm, thật là hiếm có, không ngờ ngài lại đến Quảng Châu, hôm nay nhất định phải cho tôi một cơ hội.”

“Quá phiền toái rồi, anh cũng rất bận nên tôi không làm mất nhiều thời gian của anh.”

Đơn giản khách sáo chào hỏi một chút rồi vào luôn vấn đề chính.

Đối phương cũng rất nể mặt, không chỉ tặng khu đất trống trước chung cư cho Lâm Dật mà còn dành cho anh rất nhiều ưu đãi.

Giá giao dịch cuối cùng được ấn định là 1 tỷ 50 triệu, với giá cả thương lượng ở mức này cũng khiến Lâm Dật áy náy.

Tuy rằng căn hộ đã mua được rồi, nhưng khung cảnh bên ngoài cũng cần thay đổi.

Nhưng chuyện nhỏ này giao cho Kỷ Khuynh Nhan thì hoàn toàn có thể xử lý được.

“Anh, anh và ông chủ bất động sản này quen biết nhau à?” Khi lên xe Quách Ngưng Nguyệt hỏi.

“Không quen biết.” Lâm Dật nói:

“Nến như quen biết thì anh cần gì đến, chỉ cần trực tiếp gọi điện thoại là được.”

“Nhưng nhìn anh và họ nói chuyện rất vui vẻ, giống như người quen.” Quách Ngưng Nguyệt nói tiếp: “Em và chị dâu gặp nhau cũng chưa bao giờ thân thiết như vậy.”

“Thương trường là như vậy đó, không quen biết cũng giả vờ như thân thiết.”

“Nói như vậy thì sau này đâu đâu cũng có bạn của anh.” Quách Ngưng Nguyệt nói:

“Em nghĩ rằng trong cái giới này đơn giản giống như em nghĩ chắc.” Lâm Dật nói tiếp:

“Đấy là do anh của em lợi hại, người ta mới chủ động làm quen, chờ một ngày nào đó anh không được như bây giờ nữa thì đứng đằng sau đâm dao lại chính là bọn họ.”

Quách Ngưng Nguyệt rùng mình: “Bản chất con người đều đáng sợ vậy sao?”

“Đây đã coi là gì, trong giới kinh doanh này chuyện đó chỉ là nhỏ, việc sống chết có khi chỉ là chuyện trong một đêm.”

“Nhưng em cảm thấy, chị dâu của em sẽ không vậy.” Quách Ngưng Nguyệt nói tiếp: “Chị dâu đối với người thân rất tốt, nhưng đối với người ngoài thì rất lạnh nhạt, dọa người ta không dám đến gần.”

“Cho nên công ty của chị ấy làm ăn bao năm nay nhưng giá thị trường mới chỉ có hơn 3 tỷ, đây đã là giá trần rồi.”

“Ồ hóa ra là như vậy.” Quách Ngưng Nguyệt nói:

“Hóa ra chỉ khi không cần thể diện mới có thể làm kinh doanh lớn được, xem ra em không theo anh cả đời này là không được rồi.”

Lâm Dật: “…”

“Em có tin là anh một chân đá em xuống dưới không?”

Giải quyết xong việc nhà cửa, ba người cười ha ha trở về cô nhi viện, rồi kể lại sự việc cho Vương Thúy Bình và Triệu Toàn Phúc nghe.

Nhưng không nói là dùng hơn một tỷ để mua, chỉ nói là người quen giới thiệu, chỉ tiêu mấy chục triệu để mua.

Nếu không huyết áp của Vương Thúy Bình dễ dàng lên cao.

Biết được chuyện mua nhà đã được giải quyết, Vương Thúy Bình rất vui vẻ.

Đây là việc bà luôn canh cánh trong lòng, bây giờ đã giải quyết xong, sau này không có việc gì cần lo lắng nữa.

Buổi tối, Vương Thúy Bình làm một bàn thức ăn, chúc mừng vấn đề đã được giải quyết.

“Con trai lớn, có việc này mà mẹ quên chưa nói với con.” Khi ăn cơm Vương Thúy Bình nói:

“Lúc con học cấp ba, không phải chúng ta từng đến chúc tết nhà ông cậu họ sao, ông ấy có một cô cháu ngoại, nghe nói cũng rất xinh, tốt nghiệp đại học chính quy, năm nay 31 tuổi muốn giới thiệu cho con. Đợi chút nữa con đi cắt tóc, tắm rửa, rồi sửa soạn một chút, ngày mai đừng như xe bị tuột xích.”

“Hả? Giới thiệu đối tượng cho con?”

Ngô Phi Dược ngây người, anh ta căn bản chưa từng nghĩ đến chuyện này.

“Hôm chúng ta đến chúc tết, bọn họ liền nhắc lại chuyện này, nhưng mẹ không để tâm chỉ nghĩ là đùa thôi.” Vương Thúy Bình nói tiếp:

“Không nghĩ rằng trưa hôm nay mẹ nhận được cuộc gọi, ông ấy nói đứa cháu gái đó ngày mai có thời gian, muốn qua đây gặp con.”

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 974.
Bình Luận (0)
Comment