Bị Vương Thúy Bình dạy dỗ một trận, Ngô Phi Dược cũng không dám nói về chuyện ở lại Quảng Châu nữa.
Nhưng cũng không coi việc này là thật.
Nếu như có thể thì anh vẫn muốn tranh thủ ở lại Quảng Châu một chút.
“Vậy con sẽ suy nghĩ lại một chút.”
“Có cái gì mà phải nghĩ, sau này cứ đến Trung Hải đi.” Vương Thúy Bình nói:
“Con nói xem cô gái Bạch Tĩnh này thế nào, con có suy nghĩ gì không.”
“Rất tốt, rất tốt.” Ngô Phi Dược thật thà nói.
Vương Thúy Bình nhìn về phía Bạch Tĩnh, cười nói:
“Tiểu Tĩnh, con cảm thấy con trai dì thế nào? Chúng ta đều là người một nhà, con có suy nghĩ gì cứ nói thẳng ra là được.”
Bạch Tĩnh ngượng ngùng cúi đầu xuống, “Con cũng cảm thấy anh ấy không tệ, tìm người thành thật để kết hôn cũng rất tốt.”
Lâm Dật bĩu môi, cảm thấy mấy lời này rất chói tai.
Ba chữ “Người thành thật” này, lúc trước có ý nghĩa là ca ngợi, hiện tại đã thành nghĩa xấu.
“Nếu các con đã thấy đối phương không tệ, vậy có thể chắc chắn tám chín phần rồi.” Vương Thúy Bình vui vẻ, nhìn Triệu Lệ nói:
“Tiểu Lệ, ngoại trừ chuyện này, bên các người còn có yêu cầu gì không?”
Triệu Lệ do dự một chút, sau đó cười nói:
“Tôi cũng cảm thấy đứa nhỏ Phi Dược không tệ, vậy chúng ta sẽ nói chuyện sâu hơn nữa? Nói một chút về chuyện sính lễ đi?”
“Được a.”
Vương Thúy Bình không e dè nói.
Người bình thường so với kẻ có tiền thì lại càng chân thực hơn, điểm này được bà ta phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.
Rõ ràng là đang nói chuyện tình cảm, nhưng lại trắng trợn chuyển sang chủ đề tiền bạc.
Với lại cũng không ai cảm thấy như vậy là sai, mà còn cực kỳ thẳng thắn.
Không giống với kẻ có tiền, tới tới lui lui, luôn che đậy rất lâu mới có thể nói ra mục đích thật sự của bản thân.
“Tiểu Lệ, chúng ta cũng có quen biết, có suy nghĩ gì, các người cứ trực tiếp nói. Hiện tại Tiểu Dật không cần tôi quan tâm nữa, ngoại trừ con trai trưởng của tôi thì còn lại đều sẽ kết hôn trong vài năm nữa. Nếu là chuyện mà tôi có thể làm được, chắc chắn sẽ cố gắng hết sức.”
Lâm Dật cảm thấy bó tay rồi, nếu như mà mẹ còn như vậy, thì không còn cách nào nói chuyện nữa đâu!
Triệu Lệ ngượng ngùng cười rộ lên, “Chuyện Bạch Tĩnh nhà chúng tôi, các người đều hiểu rõ, đại học chính quy, còn làm trong công ty top 500 thế giới, với lại trước đó cũng có nhiều người theo đuổi nó, cho nên...”
“Đứa nhỏ Tiểu Tĩnh này ưu tú tôi biết, cho nên bên chúng tôi cũng sẽ cố hết sức, tranh thủ thúc đẩy chuyện của hai người họ.” Vương Thúy Bình nói:
“Vậy thì tôi sẽ nói thật với chị.” Triệu Lệ nói:
“Trước đó cũng đã có người giới thiệu đối tượng cho Tiểu Tĩnh nhà chúng ta. Người ta là thạc sĩ đại học danh tiếng, còn là người Trung Hải, không chỉ có nhà có xe, còn muốn đưa 1.08 triệu tiền sính lễ, giữa chúng ta đều hiểu rõ, chúng tôi cũng không cần nhiều như vậy. Vậy tiền sính lễ cứ quyết 880 ngàn đi, số này cũng rất may mắn.”
“880 ngàn sao?”
Nghe nói như thế, Vương Thúy Bình đã không thể ngồi yên.
Dựa theo suy nghĩ trước đó của bà, thì mỗi người con trai kết hôn, đều sẽ tốn 100 ngàn.
Nhưng bởi vì phải di dời, cộng với Lâm Dật cho mình không ít tiền, nên đã đem tiêu chuẩn này nâng lên 180 ngàn.
Con số 880 ngàn này, bà không có cách nào tiếp nhận.
Mà Lâm Dật cũng triệt để mất đi sự hào hứng.
Ngay cả Kỷ Khuynh Nhan đều thấy xấu hổ khi muốn mình 880 ngàn, mà mặt hàng này lại không biết xấu hổ mà mở miệng đòi?
Vương Thúy Bình theo bản năng nhìn về phía Triệu Toàn Phúc, muốn nghe ý kiến của ông.
Triệu Toàn Phúc chỉ nhếch miệng, “Chúng tôi không bỏ ra nổi nhiều tiền như vậy.”
Vẻ mặt của Vương Thúy Bình có chút khó xử, “Tiểu Lệ, đây có phải là có hơi nhiều hay không. Tình huống của chúng tôi, chị cũng biết, còn nhiều đứa trẻ như vậy, căn bản không thể bỏ ra nổi số tiền này, có thể bớt một chút hay không?”
“Chị à, chúng em cũng không muốn nhiều.” Triệu Lệ ra vẻ khổ sở nói: “Trước đó người ta còn đưa 1,08 triệu, em cũng không muốn đòi chị nhiều như vậy.”
“Chuyện này...”
Vương Thúy Bình không còn cách nào khác đành nhìn về phía Lâm Dật, muốn cậu nghĩ kế sách.
Lâm Dật cũng biết, mình cũng không thể giả chết được nữa.
“Thật ra cũng còn được.” Lâm Dật nói: “880 ngàn cũng không phải là nhiều.”
Ngô Phi Dược chau mày, cho dù là 180 ngàn, anh cũng không thể tiếp nhận, huống hồ là 880 ngàn.
Nhưng anh vừa muốn nói chuyện, Lâm Dật đã đá anh dưới đáy bàn một chút, đánh gãy mạch suy nghĩ của anh, sau đó hướng về phía Triệu Lệ nói:
“Còn có yêu cầu gì, nói hết ra đi, sao đó thảo luận một chút.”
Người Bạch gia đều rất vui vẻ, xem ra việc này, nói với Vương Thúy Bình căn bản là không có ý nghĩa, phải nói với người em trai này của anh ta.
Dù sao cậu ta cũng là người trả tiền.
Triệu Lệ vừa muốn nói chuyện, phát hiện Bạch Tĩnh kéo mình một chút, nhỏ giọng nói:
“Sao vậy con gái?”
“Mẹ, nhà phải lớn một chút, 200 mét vuông quá nhỏ.”
“Chỗ như Trung Hải, giá phòng cũng không thấp, nhà 200 mét vuông đã là giá trên trời rồi.” Triệu Lệ nói.
Bà cảm thấy, suy nghĩ của con gái mình có chút quá phận, cho dù em trai của cậu ta có tiền, cũng không thể quá phận.
Nếu không thì sẽ rất dễ bị thất bại.
“Mẹ thì biết cái gì.” Bạch Tĩnh nói: “Con vừa nhìn thấy đồng hồ anh ấy mang, mẹ có biết nó bao nhiêu tiền không?”
Theo bản năng, Triệu Lệ nhìn về phía cổ tay Lâm Dật.
Loáng thoáng lộ ra một chiếc đồng hồ xanh xanh đỏ đỏ.
“Thứ đồ chơi kia, dây đồng hồ được làm từ cao su lưu hoá, thì đáng bao nhiêu tiền chứ.”
“Con nói cho mẹ biết, nhãn hiệu kia gọi là Richard Miller, vừa rồi con có tra trên mạng, cái đồng hồ kia có giá hơn 10 triệu. Mức độ có tiền của anh ta đã vượt xa tưởng tượng của chúng ta.”
“Đeo đồng hồ hơn 10 triệu sao?”
Sau khi biết giá đồng hồ của Lâm Dật, Triệu Lệ không bình tĩnh nổi nữa.
Bà vốn dĩ chỉ cảm thấy, Lâm Dật có tiền, nhưng lại không nghĩ tới sẽ có tiền như vậy!
Tùy tiện một cái đồng hồ đã hơn 10 triệu, vậy mua nhà mấy chục triệu cũng không phải là tùy tiện phất phất tay là có thể sao?
“Mẹ đã biết.” Triệu Lệ nhỏ giọng nói: “Con bình tĩnh chút, đến lúc đó sẽ nhắc đến tên con.”
“Chuyện này không cần phải nhắc, con đã tra rồi, chỉ cần hai người kết hôn, cho dù là viết tên ai thì nhà đều là của hai vợ chồng, cho nên không cần phải nhắc tới tên con, tránh cho họ nghĩ chúng ta là người thực tế.”
“Vẫn là con nghĩ chu đáo.”
Trong khoảng thời gian này, Lâm Dật và Vương Thúy Bình cũng không nói gì.
Đây là chuyện lớn, một nhà ba người cùng thương lượng một chút, cũng là chuyện bình thường.
Triệu Lệ điều chỉnh lại vẻ mặt, “Vừa rồi chúng tôi đã nghiên cứu một chút, quyết định hạ tiêu chuẩn xuống một chút, dù sao đứa nhỏ Phi Dược này thật không tệ, cũng không cần phải theo những khuôn sáo kia làm gì.”
“Đúng, đúng, đúng, hai người bọn nó nếu như thành đôi, sau này sẽ thân càng thêm thân, chuyện này rất tốt.”
“Ai nói không phải đâu.” Triệu Lệ nói:
“Cho nên chúng tôi hy vọng, ngoại trừ sính lễ ra, có thể mua một căn nhà từ 300 mét vuông trở lên lại trung tâm thành phố Trung Hải, nhất định phải là thuộc khu trường học trọng điểm. Nếu không thì việc học hành của con cái trong tương lai sẽ không theo kịp, như vậy sẽ bị lạc hậu so với những người khác.”
“Ừm... nhà 300 mét vuông khu trường học trọng điểm...”
Lâm Dật trầm tư vài giây đồng hồ, oán thầm trong lòng:
“Mấy người các người thật sự là dám đòi a!”
------
Dịch: MBMH Translate