“Nhà 300 mét vuông, cũng không phải là rất lớn, cũng không tính là gì đi.” Triệu Lệ nói.
“Ừm... Nhà các người rộng bao nhiêu?”
“Tôi, nhà chúng tôi hơn 70 mét vuông.” Triệu Lệ lúng ta lúng túng nói.
“Vậy đổi thành hơn 200 mét vuông, không sợ lạc đường sao?”
Người nhà họ Bạch đều nghe được mấy phần không khách sáo từ lời nói của Lâm Dật.
Nhưng bởi vì chuyện này còn phụ thuộc vào Lâm Dật, cho nên liền đem phần không tình nguyện kia giấu ở trong lòng.
“Thật ra 300 mét vuông cũng không tính là lớn, chúng tôi cũng đang chuẩn bị đổi nhà đây.” Triệu Lệ nói.
Lâm Dật dừng một chút, “Vậy chúng ta tính toán một chút, trung tâm thành phố Trung Hải, nhà ở khu trường học trọng điểm khoảng 200 ngàn một mét vuông, 300 mét vuông chính là 60 triệu. Dựa theo mức đặt cọc thấp nhất là 20%, thì 30 năm mới có thể trả hết nợ, tức là phải đặt cọc 12 triệu, mỗi tháng trả 350 ngàn. Đối với bọn họ mà nói, áp lực không phải là hơi lớn sao?”
“Chuyện này...”
Triệu Lệ dừng một chút, sau đó cười ha hả nói: “Đều đã kết hôn, sao có thể vay mượn được, như vậy áp lực sẽ rất lớn, sau này còn phải nuôi con nữa, làm sao mà sống đây.”
“Vậy tôi đã hiểu.” Lâm Dật vừa cười vừa nói: “Nếu dì đã có cách nghĩ này, đoán chừng điều kiện trong nhà cũng không kém, có thể giúp đỡ anh tôi đặt cọc tiền mua nhà. Thật sự cảm ơn các người, dù sao mỗi tháng phải trả hơn 300 ngàn, quả thật rất áp lực.”
“Hả?” Triệu Lệ nói: “Dì không nói là bên dì sẽ lấy tiền để mua phòng ốc a, các người là nhà trai, số tiền này các người nhất định phải trả.”
“Suy nghĩ cả nửa ngày, chính là muốn chúng tôi lấy ra số tiền kia.” Lâm Dật ý vị sâu xa nói.
“Đó là điều đương nhiên, dựa theo truyền thống, những thứ này đều là những thứ nhất định phải có khi kết hôn, đương nhiên phải do nhà trai bỏ tiền giải quyết rồi.” Triệu Lệ nói.
“Được thôi, chỉ là nhà 60 triệu mà thôi, chuyện kết hôn của anh trai tôi là chuyện lớn, tôi ra được.” Lâm Dật nói ra:
“Còn có yêu cầu gì nữa?”
“Là xe, cái này chúng tôi không có yêu cầu gì, Mercedes-Benz BMW mấy trăm ngàn là được.”
Lâm Dật gật gật đầu, hỏi:
“Vậy tôi có thể hỏi mấy người một số vấn đề không?”
“Được, có vấn đề gì cậu cứ nói.” Triệu Lệ mặt mày hớn hở nói: “Chuyện lớn như vậy, đương nhiên là phải thương lượng cho tốt.”
“Chúng tôi đưa ra nhiều tiền như vậy, các người có thể đưa ra bao nhiêu của hồi môn?”
“Của hồi môn sao? Bây giờ còn nói chuyện của hồi môn nữa sao? Đây đều là tư tưởng cũ rồi.”
“Dì nói như vậy thì không đúng lắm?” Lâm Dật nói:
“Lúc chúng tôi nỗ lực thì lại theo truyền thống, đến lúc các người nỗ lực lại nói là tư tưởng cũ, sao nghe nó cứ bị khó chịu thế nào vậy.”
“Từ xưa đến nay, đều không có quy định nào về của hồi môn cả.” Triệu Lệ nói: “Đồ của hồi môn đều được cho theo tâm trạng.”
“Vậy được, dì nói theo quy củ, vậy chúng ta sẽ nói về quy củ.” Lâm Dật cười nói:
“Bởi vì cái gọi là cưới vợ cưới người hiền, nạp thiếp nạp người có sắc, thời xưa vợ cả cũng có đồ cưới như vậy, với lại, của hồi môn càng nhiều thì địa vị tại nhà trai càng cao.”
“Đương nhiên, không có của hồi môn cũng được, thế nhưng khi chồng nạp thiếp, muốn đánh không được, mắng cũng không lại, có hiểu không?”
“Cậu nói như vậy là có ý gì! Điều kiện của tôi ưu tú như vậy, không phải là dư sức xứng với anh cậu sao, cho thêm chút thì thế nào!” Bạch Tĩnh nhịn không được mà lên tiếng!
“Ưu tú sao?” Lâm Dật nhướng mày, khí tràng vô hình tản ra, “Cô ưu tú chỗ nào vậy? Nói thật, tại công ty của chúng tôi, nhân viên tiếp tân đều tốt nghiệp 985, với trình độ này của cô tại Trung Hải không khác mù chữ là bao.”
“Cậu!”
“Anh!”
Ngay tại lúc hai bên sắp cãi nhau, Quách Ngưng Nguyệt đi tới: “Bên ngoài có người tìm anh.”
“Tìm anh sao? Ai vậy?”
“Em cũng không biết, hình như gọi là cái gì mà Ngũ gia.” Quách Ngưng Nguyệt nói: “Đang chờ anh ở bên ngoài kìa.”
“Vậy mà lại là Ngũ gia!”
Bạch Dũng Quân nghe thấy thì sửng sốt, “Ngũ gia danh tiếng lẫy lừng thế mà lại tới chỗ này? Chúng ta cũng đi ra xem một chút đi.”
Lúc còn trẻ, Bạch Dũng Quân cũng là tên côn đồ, đến bây giờ cũng không làm việc đàng hoàng.
Vì vậy mà bấy lâu nay, Ngũ Thiên Phú trong lòng hắn chính là nhân vật cao cao tại thượng.
Không nghĩ tới hôm nay, người vậy mà đến nơi này.
“Nhanh đi ra xem một chút!”
Thấy Lâm Dật và Bạch Dũng Quân đều đi ra, những người khác trong phòng cũng không nhàn rỗi, cũng đi ra xem một chút, muốn biết chuyện gì đã xảy ra.
Lâm Dật đi ra ngoài, ngoài ý muốn nhìn thấy Ngũ Thiên Phú và Triệu Nghiễm Lợi đang đứng trước cửa ra vào.
Ngoại trừ hai người ra còn có Vương Duy Tư tối qua vừa gặp và một đôi vợ chồng trung niên đứng bên cạnh bọn họ.
Lâm Dật không hiểu sao những người này lại tới đây?
“Lâm tiên sinh, mấy ngày nay tôi vẫn luôn tế tổ lão gia, không biết ngài đến Quảng Châu, nên mới không tới bái phỏng.” Ngũ Thiên Phú khom người nói.
Nghe thấy lời nói của Ngũ Thiên Phú, Bạch Dũng Quân bị dọa cho run rẩy.
Đây chính là Ngũ gia danh tiếng lẫy lừng đó!
Thế mà lại dùng loại giọng điệu này để nói chuyện với người ta?
Bởi vì cái gọi là không đưa tay đánh thì có thể tươi cười, Lâm Dật cũng không từ chối.
“Đồ vật thì để ở đây đi, nếu như không có việc gì thì về trước đi, tôi còn có việc.”
Tuy trước đó có qua lại đôi chút, nhưng Lâm Dật vẫn nguyện ý kết giao với Ngũ Thiên Phú này một chút.
Dù sao mình không ở Quảng Châu, mọi chuyện không thể lúc nào cũng đều chu đáo được.
Mà Ngũ Thiên Phú lại là đầu sỏ ở đây.
Chuyện công khai tìm Ngô Triệu Hữu giúp đỡ, chuyện âm thầm tìm Ngũ Thiên Phú giúp đỡ, như vậy vừa đủ.
“Được, được, được, vậy tôi sẽ không quấy rầy ngài nữa.”
Thấy Lâm Dật nhận đồ của mình, Ngũ Thiên Phú mừng rỡ.
Đây tuyệt đối là dấu hiệu tốt, hai bên có thể xem như đã kết giao quan hệ.
“Lưu xử, sao ngài lại tới đây?”
Lời nói của Triệu Lệ khiến cho những người khác sững sờ.
Không ngờ tới bà còn quen biết người phụ nữ trung niên sau lưng Vương Duy Tư.
“Các người quen biết Lâm tiên sinh sao?” Mẹ của Vương Duy Tư, Lưu Nhã Văn hỏi.
“Chúng tôi hôm nay tới là để xem mắt với anh trai cậu ấy.”
Tại cơ quan mà Triệu Lệ làm, Lưu Nhã Văn xem như là người lãnh đạo trực tiếp của bà.
“Vậy thì tốt quá.” Lưu Nhã Văn đi đến Lâm Dật trước mặt, cười nói:
“Lâm tiên sinh, chuyện ngày hôm qua, chúng tôi đã biết, tôi đã dạy dỗ nó, van cầu ngài cho chúng tôi một cơ hội đi.”
Lâm Dật nhìn Lưu Nhã Văn một chút, “Con trai bà dám hung hăng càn quấy, không phải đều do các người chống đỡ ở sau lưng sao. Bà cảm thấy tôi có thể dễ dàng bỏ qua chuyện này sao?”
“Chuyện này...”
Vẻ mặt của người nhà họ Vương đều mất tự nhiên, muốn tranh thủ một chút, nhưng lại không biết mở miệng thế nào.
“Việc này là chúng tôi không đúng, chúng tôi đều nhận, về sau sẽ không bao giờ như vậy nữa, nhất định sẽ thành thành thật thật làm người.”
“Tôi tạm thời cho chồng bà một cơ hội, nhưng công việc này của bà thì đừng nghĩ đến nữa.”
Nghe nói như thế, vẻ mặt Lưu Nhã Văn không phải là rất dễ nhìn, nhưng đối với bà mà nói thì còn có thể tiếp nhận.
Chỉ cần có tiền, mình có thể sống, ảnh hưởng cũng không lớn.
Về phần công việc này, mất thì mất thôi, dù sao cũng là nha môn trong nước, không cần cũng được.
“Còn đứng ngây ra đó làm gì, còn không cảm ơn Lâm tiên sinh!” Lưu Nhã Văn nói.
“Cảm ơn Lâm tiên sinh, cảm ơn Lâm tiên sinh.” Vương Duy Tư khúm núm nói.
Nhìn thấy trường hợp như vậy, Bạch Dũng Quân và Triệu Lệ đều như hóa đá, đứng nguyên tại nguyên chỗ, nói không nên lời.
Em trai của Ngô Phi Dược rốt cuộc là làm cái gì?
Sao lại có sức ảnh hưởng lớn tại Quảng Châu như vậy?
Nếu như Bạch Tĩnh thành đôi với anh trai cậu ta, vậy thì nhất định sẽ thăng chức rất nhanh!
“Lâm tiên sinh, tôi có chuyện, muốn nói với anh.” Vương Duy Tư nói.
“Chuyện gì? Cầu tình thì không cần đâu.” Lâm Dật nói: “Tôi không động thủ với công ty nhà các người coi như là đã khai ân rồi.”
“Không, không, không, tôi không phải nói chuyện này. Người tên là Bạch Tĩnh này tôi có biết, cô ta rất phóng đãng, không thích hợp với anh Ngô.”
------
Dịch: MBMH Translate