Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 989 - Chương 987. Hạt Giống Có Vấn Đề

Chương 987. Hạt Giống Có Vấn Đề
Chương 987. Hạt Giống Có Vấn Đề

“Chăn heo sao?”

“Đợi lát nữa cô ấy đến, không tin cô có thể hỏi một chút.”

“Không cần hỏi, lấy tính cách của học tỷ thì quả thật có thể làm ra chuyện như vậy.” Hà Viện Viện nói: “Anh vẫn nên đi nấu cơm đi, tôi muốn chết đói rồi đây này.”

“Lão Cao nhà các người muốn ăn ngỗng lớn hầm, tôi tìm nồi sắt, cô đi tìm ngỗng đi.”

“Tôi cũng không phải là người thôn này, anh muốn tôi đi đâu tìm đây.”

“Tự nghĩ biện pháp đi.”

Loại chuyện này đối với Hà Viện Viện mà nói, cũng không tính là khó khăn.

Mấy thứ như ngỗng lớn này, nhà nào đều có, mua một con là được rồi.

Hà Viện Viện đứng dậy, đi tới bên cạnh tường vây, hướng về phía sân nhỏ sát vách, nói với một người phụ nữ trung niên:

“Chị ơi, nhà các người có ngỗng, có thể bán cho chúng em một con không.”

Người phụ nữ đang cho gà ăn lập tức quay sang nhìn Hà Viện Viện, “Có thể, nhưng cũng không lớn, còn chưa tới lúc giết thịt, các người qua nhà tôi xem một chút đi.”

“Không sao cả, nhỏ một chút thịt sẽ ngon hơn, bao nhiêu tiền một con vậy?”

Người phụ nữ trung niên cười rộ lên, “Nếu em thật sự muốn mua, thì bán cho em hai con 150 tệ.”

“Được rồi.” Hà Viện Viện nói: “Chị, tài khoản Wechat của chị là gì, em chuyển qua cho chị.”

“Không cần vội, dù sao cũng là hàng xóm, lát nữa đưa cũng được.” Người phụ nữ nói: “Nhìn bộ dáng của các người hẳn là tới từ thành phố đúng không.”

“Đúng.” Hà Viện Viện nói: “Bạn trai em bị bệnh, eo không tốt, một số bộ phận không dùng sức nổi, cho nên mới đến nơi đây dưỡng thân thể, muốn ăn nhiều thực phẩm xanh một chút. Đó là lý do mà chúng em đến đây.”

Lâm Dật:???

Hà Viện Viện, tôi con mẹ nó thao mười tám đời tổ tông nhà cô.

Người phụ nữ trung niên nhìn Lâm Dật với ý vị sâu xa, “Vậy thì phải nghỉ dưỡng cho thật tốt, còn trẻ như thế, mắc bệnh này là không được.”

“Ai nói không phải đâu, cho nên em mới dẫn anh ấy tới đây.”

“Vậy nhớ dưỡng cho tốt, ở chỗ chúng tôi mặc dù không bằng trong thành phố, nhưng đồ vật đều vô cùng tốt, các người cứ yên tâm mà ăn.”

“Cảm ơn chị nhiều.”

“Khách khí làm gì, các người chờ chút, tôi bây giờ sẽ đi bắt ngỗng.”

“Hà Viện Viện, cô có tin là tôi sẽ ném cô vào trong hố lửa hay không.”

“Ai nha, tôi đây cũng là do không có biện pháp nào nữa thôi.” Hà Viện Viện nói:

“Một đôi tuấn nam mỹ nữ như chúng ta, nếu như không có chút lý do thì tới chỗ như thế này làm gì?”

“Cô nói đúng, lát nữa tôi sẽ đem Cao Tông Nguyên giới thiệu cho chị gái kia.”

“Mẹ nó, dám hãm hại lão Cao nhà chúng tôi.”

Không bao lâu sau, đại tỷ bắt hai con ngỗng tới, cũng không tính là lớn, nhưng chất lượng thịt hẳn là không thành vấn đề.

“Lão gia nhà chúng tôi không ở nhà, nếu không đã giúp các người giết thịt rồi.” Đại tỷ trung niên nói:

“Đợi lát nữa lúc giết, đừng có bỏ máu vịt kia đi, đó là đồ tốt, còn có trong túi này là khoai tây do chính chúng tôi trồng, lúc hầm nhớ bỏ thêm vào, ăn rất ngon đấy.”

“Được rồi, cảm ơn chị.”

Tuy Hà Viện Viện ăn mặc như một mỹ nhân thành thị, nhưng mấy chuyện như tay không bắt ngỗng đều là chuyện dễ như trở bàn tay.

Đồ vật đã chuẩn bị xong, công việc còn lại sẽ do Lâm Dật làm.

Không đến hai mươi phút, mọi công việc chuẩn bị đã hoàn thành, có thể cho vào nồi nấu.

Không bao lâu sau, một chiếc Toyota Alpha chạy đến cổng sân.

Nhưng người đi xuống, không chỉ có Kỷ Khuynh Nhan và Cao Tông Nguyên mà Tần Hán và Lương Kim Minh cũng tới.

“Anh Lâm, anh rốt cuộc là bị cái gì kích thích vậy, thế mà lại chạy tới loại nơi này.” Lương Kim Minh nói.

“Cái này gọi là bố cục, cậu không hiểu.”

“Lại giả trang thâm trầm với tôi.”

Mấy người cười ha ha một tiếng, lại nói chuyện phiếm một hồi, ngỗng lớn trong nồi cũng đã hầm xong.

Hà Viện Viện rất tri kỷ mà tặng một phần cho đại tỷ hàng xóm, khiến cho tình hữu nghị hàng xóm lại càng sâu hơn một tầng.

“Lâm Dật, anh mua heo cho em chưa?” Lúc ăn cơm, Kỷ Khuynh Nhan hỏi.

“Học tỷ, chị thật sự muốn nuôi heo sao.” Hà Viện Viện kinh ngạc nói.

Có người ngoài ở đây, mà nói đến chuyện này, khiến Kỷ Khuynh Nhan có chút ngượng ngùng.

“Chị thấy nó rất đáng yêu, vừa lúc hiện tại có điều kiện, nên muốn nuôi dưỡng một con.” Kỷ Khuynh Nhan nói: “Chị còn đặt cả lồng và dây xích nữa, ngày mai là có thể đưa tới.”

“Chuyện chăn heo thì em không có ý kiến, nhưng chị có thấy ai dùng lồng để chăn heo chưa?” Hà Viện Viện phun tào: “Đều là xây chuồng heo a.”

“Chị biết chứ, nhưng như vậy quá phiền toái, nên đã đặt một chiếc lồng.”

“Ngạch...”

Hà Viện Viện cảm thấy lực bất tòng tâm, liếc Lâm Dật một chút, có người bạn gái như vậy đã thật sự làm khó anh ấy.

Két két...

Ngay lúc mấy người đang thảo luận vấn đề chăn heo thì nghe tiếng thắng xe truyền đến từ ngoài cửa, là một chiếc xe hàng lớn, trên đó có rất nhiều cây non.

“Hình như là hạt giống và cây non mà chúng ta đặt lúc trưa đã đến.” Hà Viện Viện nói.

“Đồ của các người đưa đến, ra dỡ hàng xuống đi.” Tài xế ở bên ngoài hô lên.

“Được rồi.” Hà Viện Viện lên tiếng.

Mọi người đứng dậy, chuẩn bị giúp đỡ

“Những cây non này sao đều trụi lủi vậy.” Kỷ Khuynh Nhan nói: “Không phải đều là cây chết đó chứ.”

“Tôi cũng cảm thấy như vậy, hình như đều là cây chết.” Lương Kim Minh nói.

“Các người có thể có chút thường thức hay không, mầm cây ăn quả đều như vậy.” Hà Viện Viện nói:

“Mua cây non, nếu như mà mang đến mấy cây có quả, đó mới là chuyện kì quái.”

Hà Viện Viện lúc này mới ý thức được, thì ra tri thức của người thành phố về nông thôn lại thiếu thốn đến mức này.

Sau khi đem đồ chuyển vào sân nhỏ, bọn người Tần Hán cũng không để ý đến nó nữa, tiếp tục đi ăn cơm uống rượu.

Nhưng Kỷ Khuynh Nhan lại vô cùng tò mò đối với những vật này, ngay cả cơm cũng không thèm ăn nữa."

“Viện Viện, đây đều là hạt giống gì vậy.”

“Có dưa hấu, dưa vàng, ô mai, còn lại đều là cây non, tóm lại chỉ là mấy loại hoa quả thường gặp, mua một chút... Hả?”

Ngay lúc đang phổ cập kiến thức cho Kỷ Khuynh Nhan, Hà Viện Viện phát hiện chỗ không thích hợp.

Những hạt giống này không giống với trong ấn tượng của cô lắm.

Mỗi một hạt đều khô xẹp, giống như nếp nhăn trên mặt bà lão vậy, không trơn bóng chút nào.

“Sao vậy?” Kỷ Khuynh Nhan hỏi.

“Em cảm thấy những thứ hạt giống này hình như có vấn đề.” Hà Viện Viện nói.

“Có vấn đề sao?”

Nghe nói thế, Lâm Dật quay đầu lại hỏi: “Xảy ra vấn đề gì rồi?”

“Những hạt giống này có chút khô, không quá giống hạt giống tốt.”

“Chẳng lẽ chúng ta bị người ta lừa sao?” Kỷ Khuynh Nhan nói.

“Em cũng không chắc chắn, khi còn bé em cũng không làm bất kỳ việc đồng áng nào, nhưng cứ cảm thấy những hạt giống này có vấn đề.”

“Các người không phải có quen đại tỷ nhà bên sao, có thể nhờ chị ấy giúp đỡ một chút?” Kỷ Khuynh Nhan hỏi.

Hà Viện Viện gật gật đầu, cầm lấy cái túi đi đến đầu tường.

“Chị ơi.”

Nghe thấy tiếng của Hà Viện Viện, người phụ nữ trung niên đi ra.

“Sao vậy.”

Đại tỷ trung niên vội vã đi tới,hỏi.

“Chúng em vừa mới mua chút hạt giống cây ăn quả, cảm thấy nó có chút vấn đề, chị có thể giúp chúng em nhìn xem một chút được không.”

“Được chứ, đưa chị xem nào.” Đại tỷ trung niên nắm một vốc, đầu tiên là nhìn một chút, sau đó ngửi ngửi, rồi nói:

“Các người đây là ham của rẻ đúng không.”

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 987.
Bình Luận (0)
Comment