Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 992 - Chương 990. Tôi Từng Đọc Sách, Anh Không Lừa Được Tôi Đâu

Chương 990. Tôi Từng Đọc Sách, Anh Không Lừa Được Tôi Đâu
Chương 990. Tôi Từng Đọc Sách, Anh Không Lừa Được Tôi Đâu

Đến đồn cảnh sát, bọn họ được đưa tới phòng thẩm vấn.

Chu Ái Dân hướng về phía đám người Lâm Dật, nói:

“Nói một chút đi, cụ thể đã xảy ra chuyện gì.”

“Mọi chuyện không phải anh cũng biết rồi sao, bọn họ bán hạt giống giả, tôi chỉ là đến đòi lại công đạo mà thôi.”

“Hồ nháo, những gì người ta bán đều đã được kiểm nghiệm đạt tiêu chuẩn, cậu lại nói bọn họ bán hàng giả! Tôi thấy cậu là đang cố ý vu oan!”

“Cho dù bọn họ có bán đồ thật, thì lời này cũng không phải là do anh nói.” Lâm Dật vừa cười vừa nói:

“Cho dù anh muốn bao che cho anh ta, cũng phải theo quy trình, nên giả bộ một chút. Thói quen lừa gạt này chỉ qua mắt được dân thường thôi, chúng tôi đều là người đọc sách, muốn gạt chúng tôi e là có chút khó.”

Chu Ái Dân không nghĩ tới, Lâm Dật sẽ nói như vậy, nhưng vẻ mặt vẫn nghiêm túc như cũ.

“Cậu đừng cợt nhả với tôi, đây cũng không phải nhà cậu. Các người bị người khác sai khiến, đến đại lý hạt giống Song Phát để gây chuyện. Theo quy định xử phạt hành chính của bộ công an, các người không chỉ phải bồi thường tổn thất cho bọn họ, còn bị tạm giam bảy ngày. Ngoài ra, cậu còn uống rượu lái xe, chuyện này sẽ khiến tội nặng thêm một bậc!”

“Anh phán tôi như nào cũng chẳng sao cả.” Lâm Dật nói:

“Nhưng có một số việc, anh tốt nhất nên nghĩ cho rõ ràng, nếu như tôi mà tiến vào thì hậu quả anh không gánh được đâu.”

“Cậu đang uy hiếp tôi sao? Tôi đã làm trên cương vị này hơn mười năm, cậu cảm thấy tôi sẽ sợ sao?” Chu Ái Dân vỗ bàn một cái, “Tôi nói cho cậu, nếu tôi sợ thì đã không xứng mặc bộ quần áo này rồi.”

“Trâu bò!” Lâm Dật giơ ngón tay cái lên, vừa cười vừa nói.

“Tôi thấy mấy người đều không có ý muốn nhận tội, hôm nay tôi sẽ xử lý tất cả các người!”

Chu Ái Dân gọi thủ hạ của mình vào.

“Đưa bọn họ vào, về phần người uống rượu lái xe này, đến lúc đó giao cho huyện xử lý, để bên kia định đoạt là được!”

“Ai ai ai, anh chờ chút, việc này không liên quan đến hai chúng tôi!” Hà Viện Viện nói: “Muốn bắt thì bắt bốn người bọn họ thôi.”

“Sao vậy, hiện tại biết sợ rồi sao?” Chu Ái Dân nói:

“Các người không phải là bạn tốt sao, sao đến lúc gặp phải đại nạn lại mỗi người mỗi nơi vậy? Tôi thật sự là xem thường các người!”

Tình hình như vậy đã nằm trong dự liệu của Chu Ái Dân.

Những thanh niên như bọn họ, cả đám đều không có năng lực gì, đương nhiên tình bạn cũng không sâu nặng gì.

Gặp loại chuyện như này, đương nhiên sẽ nghĩ biện pháp chạy trốn.

“Chỉ với chức vị này của anh, tôi còn thật sự không cần anh coi trọng.” Hà Viện Viện cũng không phải người lương thiện, nói:

“Nhưng nếu anh muốn bắt hai người chúng tôi, việc này tôi cảm thấy nên nói rõ với anh một chút. Dựa theo các quy định liên quan của pháp luật, hai chúng tôi không làm gì cả, sau khi lấy lời khai thì anh nên thả chúng tôi đi. Nếu như anh mà bắt chúng tôi, đó chính là biết luật mà còn phạm, tội thêm một bậc, lão nương được đi học, anh không lừa được tôi đâu.”

Sắc mặt Chu Ái Dân lúc đỏ lúc trắng.

Ở trên cương vị này hơn mười năm, anh đương nhiên biết quyết định thế nào.

Giống như Hà Viện Viện nói, các cô quả thực còn chưa đến mức bị tạm giam.

“Yên tâm đi, tôi làm việc luôn công chính.”

Chu Ái Dân phất phất tay, ra hiệu cho thủ hạ mang Kỷ Khuynh Nhan và Hà Viện Viện đi lấy lời khai, sau đó liền có thể rời đi.

“Chúng tôi đi trước đây, các người cứ ở lại đây đi.” Hà Viện Viện cười ha hả nói.

“Đi đi, tối nay về nhà, không cần ở lại đây làm gì.” Lâm Dật nói.

“Yên tâm đi, tối nay tôi chắc chắn sẽ chiếu cố học tỷ thật tốt.”

Lâm Dật gật gật đầu, cũng không lo lắng gì cả.

Nhưng mà trước khi đi, Kỷ Khuynh Nhan vẫn có chút lo lắng.

Nhưng nghĩ một lát, lại cảm thấy nơi này hình như không có bất kỳ uy hiếp gì đối với Lâm Dật.

Chỉ cần anh ấy muốn thì có thể ra ngoài bất cứ lúc nào, cho nên cô cũng không nói gì cả.

Sau khi bọn họ rời đi, Chu Ái Dân nhìn đám người Lâm Dật.

“Tôi cho các người một cơ hội cuối cùng, nếu như bây giờ thừa nhận sai lầm của mình, tôi còn có thể xử lý lại lần nữa. Nhưng nếu các người vẫn khăng khăng cố chấp, kết quả cuối cùng thế nào, tôi cũng không chắc đâu.”

“Không có việc gì cả, anh cứ yên tâm mà phán xét, nếu như sợ thì coi như tôi thua.” Lâm Dật nói.

“Một đám không biết trời cao đất rộng, hôm nay tôi sẽ để cho cậu biết sự lợi hại của Chu Ái Dân tôi!” Chu Ái Dân lớn tiếng nói:

“Đưa tất cả bọn họ nhốt vào trong huyện đi!”

Bởi vì họ không có quyền lưu lại trên trấn, nếu như gặp phải người vi phạm thì phải đưa vào trong huyện.

“Đã rõ!”

Bọn người Lâm Dật bị mang tới xe, chuẩn bị đưa đến chỗ giam giữ trong huyện.

Mà lúc này, Vu Đức Cường đi tới trước mặt Chu Ái Dân.

“Anh Chu, bọn họ vẫn không nhận tội sao?”

“Vô cùng phách lối, nếu không tôi cũng không đưa bọn họ vào trong huyện.” Chu Ái Dân nói:

“Nhưng mà như vậy cũng tốt, để cho bọn họ nếm chút đau khổ. Hơn nữa trong đó còn có một người uống rượu lái xe, chờ lúc nhận hình phạt, muốn khóc cũng không được!”

“Anh Chu, vẫn là anh lợi hại, đổi lại là tôi, chắc là không có cách nào để đối phó với bọn họ.”

“Nhưng tên kia quả thực rất biết đánh nhau, nếu như anh thật sự ra tay với cậu ta, chắc chắn sẽ ăn thiệt thòi, đây cũng là điểm điên của cậu ta.” Chu Ái Dân nói:

“Nhưng mà anh yên tâm đi, tôi nhất định sẽ đòi lại tổn thất trong tiệm cho anh, cam đoan anh sẽ không bị thua thiệt.”

Trong lời nói của Chu Ái Dân có hàm ý, Vu Đức Cường cũng không ngốc, nghe là biết có ý gì.

“Anh Chu cứ yên tâm, anh giúp tôi ân tình lớn như vậy, tôi chắc chắn sẽ không để cho anh tốn công vô ích.” Vu Đức Cường nói:

“Nhưng nói đi cũng phải nói lại, anh Chu, trong huyện anh có thể quen biết ai hay không?”

“Anh hỏi chuyện này để làm gì?”

“Không giấu gì anh, tôi trước đó từng chịu thiệt trên tay cậu ta. Tôi muốn tìm người trong đó dạy dỗ cậu ta một trận.”

“Chuyện này đơn giản, tôi có quen với người trong huyện, nhưng anh cần phải chuẩn bị một chút, hiểu ý tôi chứ.”

“Chuẩn bị là điều đương nhiên, dù sao cũng là lông cừu xuất hiện trên người dê, số tiền kia đều là do bọn họ bồi thường.”

“Lời nói này rất đúng.”

Chu Ái Dân nhìn đồng hồ đeo tay một cái, “Thời gian cũng không còn sớm lắm, anh không phải muốn tìm người dạy dỗ cậu ta sao, cùng tôi vào trong huyện đi, tôi sẽ giúp anh sắp xếp.”

“Được.”

Sau khi quyết định, hai người cùng nhau lên xe, lái vào trong huyện.

Lúc này, trong lòng của hai người đều cực kỳ cao hứng.

Mình giúp Vu Đức Cường ân tình lớn như vậy, anh ta nhất định sẽ hậu tạ.

Về phần số lượng đương nhiên là không cần lo lắng, tất nhiên sẽ khiến mình hài lòng.

Mà dự định của Vu Đức Cường lại càng vang dội.

Hiện tại bắt được cậu ta, xem như đã báo được mối thù trước đó.

Ngoài ra, mình cũng có thể đoạt lấy ao cá của cậu ta.

Quả thực là một công đôi việc.

Quả nhiên, lúc gặp chuyện, chỉ cậy mạnh là không được, còn phải dùng đến đầu óc.

Nhưng hai người cũng không biết, tai họa ngập đầu đang lặng lẽ buông xuống trên đỉnh đầu của hai người.

Mà bọn họ cũng không biết, bốn người bị bắt kia, tùy tiện lấy ra một người đều là nhân vật phong vân có thể quấy động Trung Hải!

Tùy tiện lấy ra một người, cũng có thể làm cho bọn họ hối hận cả đời!

Hiện tại, một hơi đắc tội bốn người, hậu quả lại không cần phải nói.

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 990.
Bình Luận (0)
Comment