Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 993 - Chương 991. Lâm Dật Bị Bắt

Chương 991. Lâm Dật Bị Bắt
Chương 991. Lâm Dật Bị Bắt

Trên xe cảnh sát, bốn người Lâm Dật, mỗi người đều bị còng tay vào xe.

“Tôi nói này, tôi thấy còng tay này tốt hơn so với đồ giả.” Lương Kim Minh nói: “Chất lượng quả thật không tệ.”

“Cậu còn mua qua đồ giả sao?” Cao Tông Nguyên hỏi.

“Từng mua qua, để gia tăng tình thú.”

“Mẹ nó, cậu thật sự rất biết chơi nha.”

“Nhìn là biết cậu chưa từng thấy qua chuyện đời.” Lương Kim Minh nháy mắt ra hiệu nói:

“Hiện tại cậu và anh Lâm đều là người có gia đình có sự nghiệp, càng phải chú ý chuyện trên phương diện này. Nếu không sau một khoảng thời gian sẽ không còn thú vị nữa, thỉnh thoảng phải thêm vào chút gia vị, cái này gọi là giữ gìn tình yêu.”

“Việc này cậu nói với lão Cao một chút là được rồi, lão Lâm một năm 365 ngày, đều có thể ngủ không giống nhau, vô cùng mới mẻ.” Tần Hán nói.

“Mẹ nó, cậu dám nói xấu thanh danh của tôi, lão tử là người tốt.”

“Nếu cậu là người tốt, ba người chúng tôi cũng là thánh nhân.”

“Ha ha, anh Lâm quả thực đủ tra, nếu như có bảng xếp hạng, anh Lâm chắc chắn sẽ đứng nhất.” Lương Kim Minh nói.

“Ừm ừm... Tôi cũng cho là như vậy.” Cao Tông Nguyên nói.

Nhìn thấy bốn người, vừa nói vừa cười ở phía sau, người ngồi ở hàng trước không khỏi nhíu mày.

Những người này rốt cuộc là vô văn hóa đến mức nào vậy, đến lúc này rồi còn cười đùa cho được?

Chẳng lẽ phải nhốt vào, dạy dỗ bọn họ một trận thì mới có thể đàng hoàng?

Nghĩ đến đây, vị cảnh sát lại lắc đầu.

Hiện tại những người trẻ tuổi thật sự là càng ngày càng to gan lớn mật.

Không đến hai mươi phút, đoàn người được đưa tới trong huyện.

Chu Ái Dân đi phía trước, đồng nghiệp của anh ta áp giải bốn người Lâm Dật phía sau.

Lúc này, chỉ huy thứ hai của cục công an huyện - Lưu Vân Thành đi ra.

“Lão Chu, những người này phạm phải chuyện gì vậy.”

Chu Ái Dân nhìn bốn người Lâm Dật nói:

“Mấy người này, thu tiền của người khác, còn vu oan người ta bán hạt giống giả, không chỉ đánh người trong tiệm, còn đập phá đồ vật.”

Nói xong, Chu Ái Dân nhìn Lâm Dật, “Còn có tên này, không chỉ đánh người mà còn uống rượu lái xe.”

“Thế mà còn uống rượu lái xe?” Lưu Vân Thành nhìn Lâm Dật nói:

“Người trẻ tuổi đúng là rất được nha, lá gan là càng lúc càng lớn. Chuyện uống rượu lái xe, quốc gia đã xử lý nghiêm như vậy, thế mà còn dám gây án, thật sự là vô pháp vô thiên.”

“Hiện tại tam quan của những người trẻ tuổi càng ngày càng bất chính.” Chu Ái Dân nói:

“Tôi cảm thấy đều là do mấy cái video kia gây ra, khiến cho bọn họ trở nên điên cuồng, chuyện gì cũng dám làm.”

“Không phải sao, thứ này quá hại người.” Lưu Vân Thành nói:

“Mấy ngày trước, trong huyện có người sau khi uống rượu còn lái xe, còn quay video phát lên trên mạng, nói chúng tôi bắt không được anh ta. Anh đoán xem, không đến hai mươi phút, đã bị chúng tôi bắt được, trở về thẩm tra mới biết là vì thu hút fan.”

“Bọn họ cũng giống vậy, lúc còn ở trên trấn thì phách lối, lúc trên đường còn nói cười, căn bản không xem chúng ta ra gì.” Chu Ái Dân nói:

“Tôi cảm thấy, việc này nếu như không xử lý nghiêm túc, bọn họ cũng sẽ không nhớ đâu.”

“Còn chưa tới 15 tháng giêng, vẫn chưa kết thúc việc nghiêm trị, lại xảy ra chuyện như vậy, chắc chắn sẽ bị xử lý nghiêm.”

Lưu Vân Thành đi tới trước mặt Lâm Dật, “Tiểu tử, cậu nói một chút xem, mới đầu năm đã phạm lỗi nặng, cậu còn không xem chúng tôi ra gì, lần đầu bắt được người điển hình như cậu đó.”

Lâm Dật cười gật đầu, “Ừm, tôi đều nhận.”

“Trong nhà cậu có người thân gì không, kêu đến đi, có một số việc nên để cho bọn họ biết.”

Điều mà Lưu Vân Thành đang nói là tiếng lóng trong ngành.

Ý tứ chính là gọi người trong nhà của cậu tới, nếu như chuẩn bị tốt, còn có thể xử lý nhẹ.

Mà dạng thao tác này cũng chỉ có thể hành động ở chỗ như huyện thành.

Nếu như đổi lại là Trung Hải, sẽ không ai dám làm như vậy.

Với lại ngay từ đầu, Chu Ái Dân cũng hành động như vậy.

Bởi vì làm chuyện như vậy ở trên trấn thì lại càng thuận tiện hơn.

Nhưng bốn người Lâm Dật căn bản không có ý nghĩ trên phương diện kia, cho nên liền trực tiếp bị đưa vào.

“Tôi là cô nhi, không có ai đến xử lý chuyện này đâu.” Lâm Dật nói: “Cho nên anh đừng nghĩ đến chuyện mò được thứ gì tốt từ chỗ tôi, việc này không quá thực tế.”

“Hồ nháo!” Lưu Vân Thành lớn tiếng nói:

“Cậu có biết mình đang nói gì hay không!”

“Biết chứ.” Lâm Dật nói:

“Đây là tiếng lóng của ngành này, tôi hiểu mà. Anh cũng không cần đánh chủ ý trên người tôi làm gì, hỏi mấy người bọn họ một chút, cha mẹ còn đang khoẻ mạnh, đoán chừng có thể lấy được không ít thứ.”

“Không chỉ uống rượu lái xe, còn phát ngôn bừa bãi, nhìn xem lát nữa tôi sẽ xử lý các người thế nào!”

Nói xong, Lưu Vân Thành nhìn ba người Tần Hán, “Gọi cha mẹ của các người tới đây, nạp tiền phạt!”

“Phải gọi cha mẹ đến sao.” Tần Hán nói: “Tìm người đại diện không được à?”

“Thế nào? Hiện tại biết đã sợ? Hiện tại mới biết mất mặt xấu hổ?” Lưu Vân Thành nói:

“Tôi nói cho các người biết, bây giờ nói gì cũng đã muộn, hôm nay tôi nhất định phải nghiêm túc xử lý các người!”

“Nếu anh đã nói như vậy, vậy cũng chỉ đành vậy thôi.”

Tần Hán cười ha hả lấy điện thoại di động ra, bấm gọi cho cha mình.

“Cha, bên con xảy ra chút chuyện, đang ở cục cảnh sát, có thể tới nộp chút tiền phạt hay không?”

“Con thật sự không nói đùa, thật sự đang ở chỗ này, cục công an huyện Đăng Tháp, là chỉ mặt gọi tên để cha và mẹ tới nộp tiền phạt, người khác đều không thể giúp đỡ.”

“Con cũng không phải là tìm việc cho người, con là bị liên lụy, không còn cách nào khác.”

Nói xong, Tần Hán cúp điện thoại, sau đó, Lương Kim Minh và Cao Tông Nguyên cũng gọi điện thoại.

“Thế nào, nhìn vẻ mặt của các người thì hình như là bị mắng.” Lâm Dật cười ha hả nói.

“Cha tôi nói cậu không phải thứ gì tốt.”

“Không sao cả, đây cũng không phải lần đầu tiên ông ấy mắng tôi như thế.”

“Nói chuyện điện thoại xong rồi, cũng không được nói chuyện phiếm.” Lưu Vân Thành không nhịn được mà nói:

“Nhốt mấy người bọn họ vào!”

“Đã biết, lãnh đạo.”

Lúc này, Chu Ái Dân đi tới bên cạnh Lưu Vân Thành, nhỏ giọng nói vài câu.

Sau đó anh ta nhìn Vu Đức Cường một chút, lập tức liền hiểu đã xảy ra chuyện gì.

“Nhốt bọn họ vào phòng 107 đi.”

“Đã biết!”

...

Khu anh ninh Trung Hải, đại viện gia đình.

“Ông Dương, con pha cho người chút trà, ông con nói nó vô cùng ngon, cố ý để con đem tới.”

“Sao lại chỉ có trà.” Dương Quảng Hạ nói: “Con cũng đừng gạt ông, ông nội con có mấy bình rượu ngon kìa, sao không lấy cho ông một bình?”

“Việc này thật sự không thể trách ông con được.” Lương Nhược Hư nói:

“Mấy ngày đầu năm mới, chú Trần đến nhà chúng con, bà nội đã đem hết mấy bình rượu ngon kia cho chú Trần rồi, không cho ông con uống.”

“Việc này sao bà ấy không nói.” Dương Quảng Hạ mắng: “Đưa cho ông tốt biết bao nhiêu.”

Lương Nhược Hư và Mạc Hồng Sơn đều không nhịn được bật cười, đều đã lớn tuổi như vậy rồi, sao còn thèm chút rượu kia vậy.

Reng reng reng _ _

Đúng lúc này, điện thoại của Lương Nhược Hư vang lên, mắt nhìn người gọi tới, sau đó liền nhận.

“Anh nói cái gì? Lâm Dật bị bắt sao?”

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 991.
Bình Luận (0)
Comment