Chương 65: Huyền quan
edit: nammogiuabanngay
-----
Căn hộ Tạ Nhiên thuê mỗi tầng chỉ có một căn, tính riêng tư cao, không có thẻ thì không vào được.
Thời gian đợi thang máy hai người đều có chút không kiềm chế được, Tạ Thanh Ký còn đỡ, Tạ Nhiên thì trực tiếp dán vào, ép người kia lên tường, ôm lấy cổ rồi rướn người lên hôn, Tạ Thanh Ký liếc nhìn camera giám sát trên đỉnh đầu, xách gáy Tạ Nhiên sang một bên, nhỏ giọng nói: "Sắp về đến nhà rồi."
Tạ Nhiên mỉm cười nhìn cậu.
"Anh biết."
Hắn lại lần nữa hôn cậu, cửa thang máy "tinh" một tiếng rồi mở ra, hai người ôm nhau, bước chân loạn xạ đi ra ngoài.
Tạ Thanh Ký vừa hôn đáp lại Tạ Nhiên vừa phải phân tâm nhìn đường để tránh bị ngã, bỗng nhiên eo cậu đau nhói, Tạ Nhiên làm loạn giật chiếc đai đeo vũ khí siết chặt quanh eo cậu, hắn hấp ta hấp tấp, thở hổn hển trách móc, nói chiếc đai lưng này khóa thế nào mà mãi hắn không cởi ra được.
Trong lúc nói chuyện hắn không ngừng m*t cổ đối phương, hơi nóng mập mờ phả lên cổ Tạ Thanh Ký, xúc cảm ướt át khiến da đầu cậu tê dại, máu trong cơ thể dồn hết xuống dưới thân. d**ng v*t vốn đã cương lúc ở trên xe lúc này càng thêm bành trướng, căng phồng lên g*** h** ch*n.
— Cậu thậm chí còn chưa kịp thay quần áo.
Đến khi thực sự bước vào nhà cả hai đều đã nhếch nhác không tả nổi, cúc áo Tạ Nhiên chẳng biết đã bay đi đâu, hắn đẩy Tạ Thanh Ký ngã ra tấm thảm trong huyền quan rồi trực tiếp cưỡi lên.
"Em vẫn chưa tắm."
Hai bàn tay vững vàng đỡ lấy eo Tạ Nhiên, dưới làn da mịn màng lại ẩn chứa sức mạnh kinh người, giọng Tạ Thanh Ký khàn khàn, nhìn Tạ Nhiên say đắm, d**ng v*t cao ngất dưới háng bị q**n l*t siết tới phát đau, chống lên mông Tạ Nhiên.
Tạ Nhiên cúi người, hơi thở nam tính nóng bỏng phả vào mặt, hắn ngậm lấy yết hầu Tạ Thanh Ký, nói: "Không cần tắm... làm trước một lát đã."
Hai người ôm lấy đối phương hôn nhau thắm thiết, như vậy vẫn chưa đủ, họ lại kéo rách quần áo của đối phương.
Tạ Thanh Ký mới đi có một tháng Tạ Nhiên đã sốt sắng đến mức này, thật sự không hiểu nổi hai năm qua chỉ nhìn chứ không được ăn hắn làm sao nhịn nổi. Tạ Thanh Ký bị động tác kéo quần áo của hắn siết đau da thịt, cậu kêu Tạ Nhiên chậm lại, nói bộ đồ này còn phải giặt sạch rồi trả lại cho giáo quan.
Tạ Nhiên nghe vậy thì nhìn thẳng vào mắt Tạ Thanh Ký.
Tạ Thanh Ký vừa nhìn ánh mắt này liền biết ngay ý đồ của hắn, không chút do dự từ chối: "Không được. Không thể làm bẩn bộ quần áo này."
Cậu đẩy Tạ Nhiên ra, muốn c** s*ch đồ rồi quay lại giường nhưng Tạ Nhiên không cho, hắn chẳng thèm tốn sức với đai lưng nữa mà trực tiếp luồn tay xuống dưới k** kh** q**n Tạ Thanh Ký ra, đầu ngón tay linh hoạt luồn vào khe hở, trực tiếp nắm lấy th* c*ng r*n nóng bỏng kia, hình dạng của nó không ngừng to ra theo đường nét phác họa qua q**n l*t.
Hai người quá hiểu cơ thể đối phương, chẳng bao lâu sau Tạ Thanh Ký đã bị Tạ Nhiên chơi tới nỗi đỉnh q**n l*t ướt một mảng lớn, chiếc quần cũng căng chặt, tay Tạ Nhiên ở bên trong không nhúc nhích được, trên miệng cũng không dừng lại, hắn ngậm lấy vành tai em trai, nói ban nãy cậu chạy xe quá tốc độ rồi.
Tạ Thanh Ký nắm lấy tay Tạ Nhiên, chưa kịp bảo hắn đừng làm loạn, tay còn chưa dùng sức Tạ Nhiên đã kêu đau, Tạ Thanh Ký không dám đụng nữa, vừa giận vừa xấu hổ quay đi, mặc cho Tạ Nhiên muốn làm gì thì làm.
Lúc này, nửa kín nửa hở rõ ràng còn tình thú hơn hoàn toàn khỏa thân, Tạ Nhiên kéo áo Tạ Thanh Ký ra, ánh mắt lướt qua từng tấc da bóng loáng, dừng thật lâu nơi có những múi cơ săn chắc của cậu.
Trừ gương mặt này của Tạ Thanh Ký ra, thứ Tạ Nhiên thích nhất là dáng người cân đối, rắn chắc của cậu.
Tạ Nhiên nhìn nét mặt bị t*nh d*c giày vò của em trai một cách hưởng thụ, hắn quỳ thẳng lưng trên người cậu, đầu tiên là cởi áo, sau đó c** q**n ra th* d*m trước mặt Tạ Thanh Ký.
Tạ Nhiên trêu đùa, khiêu khích Tạ Thanh Ký ngay cả trong lúc l*m t*nh.
"Thân hình luyện được phết, một tháng khổ luyện này không uổng công nhỉ, anh thấy trên WeChat người ta nói đàn ông sau khi ra khỏi phòng gym là lúc h*m m**n mãnh liệt nhất, lúc em học quân sự ngày nào cũng luyện tập như thế, làm sao giải quyết vậy?"
Hơi thở của Tạ Thanh Ký trở nên hỗn loạn, ánh mắt nhìn về phía Tạ Nhiên trở nên khó đoán, con ngươi đen láy càng ngày càng sâu thẳm.
"Tạ Nhiên!"
Bỗng nhiên cậu gọi một tiếng.
Tạ Nhiên không nhận ra ý tứ cảnh cáo trong lời nói, vẫn đang không biết sống chết mà khiêu khích, bàn tay vừa chạm vào d**ng v*t vỗ nhẹ lên mặt em.
"Lúc nãy nói chuyện điện thoại còn gọi anh trước mặt mẹ, gọi thêm một tiếng nữa anh nghe nào."
Tạ Nhiên nhớ ra gì đó, cúi đầu cười, ở trên giường Tạ Thanh Ký càng không nghe nổi chuyện gì, hắn càng muốn nói chuyện đó, hắn kéo d**ng v*t cậu ra khỏi q**n l*t, ngón tay ấn lên niệu đạo ướt át xoay tròn, hỏi Tạ Thanh Ký tại sao lại nói dối mẹ.
"Tạ Nhiên..."
Hai chữ này gần như là Tạ Thanh Ký nghiến răng nghiến lợi thốt ra.
Tay Tạ Nhiên ấn mạnh xuống, Tạ Thanh Ký rên lên một tiếng, nhìn hắn chằm chằm.
Thứ dưới háng đã cứng tới nỗi dữ tợn khó coi, thứ đỏ tím kia càng ngày càng thô to, hoàn toàn trái ngược với khuôn mặt điển trai của Tạ Thanh Ký, nó nảy lên vài cái trong tay Tạ Nhiên như chứng minh cảm giác tồn tại mãnh liệt của mình. Tạ Nhiên chỉ cảm thấy thứ mình đang nắm như một khối sắt vừa được nung trong lửa vậy.
Hắn cúi đầu liếc một cái, lúc này mới bắt đầu biết sợ, nhận ra hình như ban nãy mình chọc ai đó hơi quá rồi, cái này mà đâm thẳng vào sướng thì sướng thật, nhưng ngày mai đừng mong xuống giường nổi, ngày mốt cũng khó.
Tạ Nhiên đang do dự cân nhắc giữa việc 'sướng một lần đến chết' hay 'phát triển lâu dài để còn sướng nhiều lần', đang định nói gì đó dỗ dành Tạ Thanh Ký, cổ tay đã bị cậu nắm chặt.
Cơn đau nhắc hắn ngẩng đầu lên, Tạ Thanh Ký nhìn hắn bằng ánh mắt vô cùng đáng sợ, Tạ Nhiên giãy ra mấy cái nhưng thật sự không thoát ra được, vừa nãy rõ là ngông cuồng, giờ thì biết "rén" rồi.
Một giây sau trời đất như quay cuồng, Tạ Nhiên còn chưa kịp phản ứng thì cả người đã bị Tạ Thanh Ký ấn xuống nền, Tạ Thanh Ký thực sự chỉ dùng một tay lật ngược Tạ Nhiên cao mét tám này xuống.
"Tiểu Tạ, anh sai rồi, về giường ngủ đi." Hắn chống nửa người trên định hôn lấy lòng Tạ Thanh Ký, nhưng cậu lại nhắm mắt làm ngơ, trực tiếp ấn hắn quỳ xuống sàn, Tạ Nhiên cười mắng "Đệt!" một câu.
Hắn cảm thấy hơi nóng giữa mông, thứ gì đó c**ng c*ng ướt át chống lên, chạm vào mấy cái thăm dò.
Cũng may Tạ Thanh Ký có chừng mực và có lương tâm hơn hắn nhiều, bị t*nh d*c tra tấn như vậy vẫn còn sót một tia lý trí, dùng một ngón tay nới lỏng cho Tạ Nhiên, vừa tiến vào đã đâm thẳng đến mục tiêu, không ngừng ma sát tuyến tiền liệt của Tạ Nhiên, hắn sướng tới nỗi eo như mềm nhũn, không khỏi giãy ra bò về trước mấy bước.
Động tác giãy dụa như tránh né này khiến cho hơi thở gấp gáp của Tạ Thanh Ký ngừng lại, như thể bị khiêu khích, một tay cậu kéo eo Tạ Nhiên lại lần nữa đặt hắn dưới háng mình, cơ thể nam tính đặc trưng đè chặt lên người Tạ Nhiên như loài chó săn, không cho phép hắn động đậy dù chỉ một chút.
Động tác dưới tay của Tạ Thanh Ký càng ngày càng nhanh, hơi thở càng lúc càng gấp gáp, mồ hôi trên trán nhỏ xuống lưng Tạ Nhiên, dường như vì hơi nóng từ người Tạ Nhiên bốc ra mà trong nháy mắt nơi huyền quan nhỏ bé này cũng nóng lên theo.
Lúc này Tạ Nhiên đâu còn tâm trí để nói chuyện nữa.
Cuối cùng Tạ Thanh Ký cũng rút ngón tay ra, cậu giữ chặt gáy Tạ Nhiên rồi cúi người ép xuống, một tay đỡ d**ng v*t cọ lên lối vào ướt át, sau đó Tạ Nhiên cảm thấy toàn thân như bị căng ra, thứ đó của Tạ Thanh Ký dùng một sức nặng và lực đạo không thể xem nhẹ c*m v**, nhờ ơn của Tạ Nhiên, áo trên người Tạ Thanh Ký nhếch nhác nhưng nửa người dưới lại không hư tổn gì, chỉ kéo khóa kéo để d**ng v*t thô to lộ ra.
Cậu cứ mặc quần áo như vậy làm Tạ Nhiên.
Tạ Nhiên không chịu yếu thế quay lại, một tay vòng ra sau kéo cổ em trai bảo cậu hôn mình, đợi đến khi nuốt hết vào lại đẩy người ta ra, nói Tạ Thanh Ký cứ vươn đầu lưỡi vào khiến hắn có chút không thở nổi, phải hoà hoãn đôi chút.
Tạ Thanh Ký không nhúc nhích, cậu nhìn đăm đăm, hôn loạn lên môi Tạ Nhiên, chỉ th* d*c chứ không nói lời nào. Tai cậu bị v*t c*ng cấn phải, ngoảnh lại nhìn, thì ra là chuỗi tràng hạt Tạ Nhiên đang đeo.
Như thể cảm động vì chuyện này, hoặc chạm đến thứ gì đó, động tác điên cuồng vì bị t*nh d*c chi phối của Tạ Thanh Ký thu lại trong nháy mắt, tựa như con sói đầu đàn ngoan ngoãn cúi đầu.
Một nụ hôn nhẹ nhàng rơi xuống cổ tay Tạ Nhiên.
d**ng v*t cứng rắn nóng bỏng vẫn đang cắm trọn trong cơ thể Tạ Nhiên, chỉ hơi rút ra một chút, sau đó lần nữa đâm sâu vào, Tạ Nhiên cũng phối hợp theo động tác ra vào của em trai, lúc Tạ Thanh Ký ch*ch hắn vẫn luôn nhìn thẳng vào đôi mắt hắn.
"Lúc ấy... em quỳ có đau không?"
Tạ Nhiên kìm nén tiếng r*n r*, th* d*c hỏi cậu.
Tạ Thanh Ký khựng lại, hiểu ngay Tạ Nhiên đang hỏi gì, nói ngắn gọn: "Quên lâu rồi." Tay cậu bị người kia kéo lấy, sờ dọc theo bụng dưới rắn chắc của Tạ Nhiên.
Tạ Nhiên nói em động đi, dùng sức một chút, đâm xuống dưới ấy.
Tạ Thanh Ký không biết hắn muốn làm gì nhưng vẫn nghe lời làm theo, cậu rút d**ng v*t ra, quỳ trên thảm rồi th*c m*nh vào trong, Tạ Nhiên suýt thì bị cú thúc của cậu làm quỳ không vững, mất không chế hét lên một tiếng, nhíu mày ưỡn cổ lên.
Mặt Tạ Thanh Ký bỗng chốc đỏ bừng, tay cậu bị Tạ Nhiên nắm lấy áp lên bụng dưới của hắn, theo động tác vừa rồi, chỉ cảm thấy bụng dưới bằng phẳng của Tạ Nhiên bị một đường cong tròn trịa nhô lên, chống vào bàn tay cậu.
Cậu cúi đầu hung hăng hôn Tạ Nhiên, động tác ra vào thoáng cái trở nên vừa nhanh vừa mạnh, lấp kín hai cái miệng trên dưới của Tạ Nhiên. Sức mạnh thể chất có được sau một tháng huấn luyện cường độ cao lúc này được phát huy vô cùng nhuần nhuyễn, thắt lưng không ngừng r*t r* c*m v**, ch*ch Tạ Nhiên tới mức năm ngón tay nắm chặt thảm, khom lưng muốn chạy trốn theo bản năng.
Tạ Thanh Ký hiếm khi mất lý trí như vậy, nghe tiếng Tạ Nhiên cầu xin, kêu ngừng cậu cũng không hề giảm bớt sức lực.
Cả người Tạ Nhiên bị ch*ch tới mềm nhũn, cảm giác duy nhất mà hắn cảm nhận được tập trung ở nơi bị ai đó ra vào kia. Nửa người trên của hắn bị đè xuống sàn nhà, d**ng v*t cứng rắn phía trước ch** n**c, ma sát trên thảm theo động tác của Tạ Thanh Ký.
Chất vải thô ráp ma sát q** đ** của hắn, Tạ Nhiên vừa đau vừa sướng, bảo Tạ Thanh Ký chậm một chút, nói hắn sắp bắn rồi, hắn còn muốn sướng thêm một lát.
Không mở miệng cầu xin còn đỡ, hắn vừa lên tiếng, Tạ Thanh Ký đã có chút chịu không nổi, trực tiếp dùng một tay bịt miệng Tạ Nhiên.
Động tác dưới thân càng thêm mãnh liệt, về sau thì dứt khoát chẳng màng đến kỹ xảo gì nữa, mỗi lần chỉ rút phần gốc ra một chút, khi Tạ Nhiên còn chưa kịp phản ứng lại bị hung hăng thúc vào.
Đêm nay Tạ Nhiên đã đích thân trải nghiệm được thế nào gọi là "đóng cọc".
Sau khi bị Tạ Thanh Ký ch*ch bắn một lần mới dừng lại một lát, rút c** nh* vẫn còn cương ra, ánh đèn trên huyền quan chiếu xuống, d**ng v*t Tạ Thanh Ký vừa to vừa cứng, lại nhớp nháp nên trông càng đáng sợ.
Cậu cúi người xuống hôn Tạ Nhiên.
Chỉ là trong nụ hôn đáp lại của người kia ít nhiều xen lẫn chút trấn an và ân cần, Tạ Thanh Ký thở hổn hển tách khỏi hắn.
Hai người nhìn nhau, Tạ Nhiên nói khẽ: "Cho em làm đấy, tâm trạng khá hơn chút nào chưa? Từ lúc ăn cơm ban nãy đã thấy em khác thường rồi, anh làm anh trai mà mắc lỗi nhiều quá, cứ cảm thấy em ở bên anh lúc nào cũng bất an."
Hắn vòng tay ôm lấy em trai, xoa đầu cậu mấy cái.
"Anh cũng biết đấy à."
Tạ Thanh Ký nhỏ giọng oán trách một câu, nhìn vào đôi mắt mang ý cười của Tạ Nhiên rồi hôn hắn thật sâu.
Cậu lại đè Tạ Nhiên xuống sàn, để hắn quỳ xuống.
Tạ Nhiên trực tiếp c** đ* ra lót dưới đầu gối, không kìm được nói: "Thật ra em hơi có khuynh hướng bạo dâm đấy... Sao cứ thích tư dùng tư thế này không biết."
"Anh lại nói linh tinh."
Tạ Thanh Ký vẫn còn mạnh miệng.
Sau lưng có tiếng xé bao bì, Tạ Nhiên ngoảnh lại nhìn thì thấy Tạ Thanh Ký đang cầm túi đen trên tủ giày, bên trong là áo mưa nhưng không phải loại trước kia hai người vẫn thường dùng.
"Sao lại mua loại này?"
Tạ Thanh Ký khẽ nói: "...Loại trước kia em dùng siêu thị gần đây không bán."
Tạ Thanh Ký rất kén chọn bao cao su, không phải kén chọn về mặt tâm lý mà là về mặt sinh lý.
Okamoto, Durex, Jissbon đều thử qua, nhưng Tạ Thanh Ký đều kêu đeo bức bách quá không thoải mái. Sau đó Tạ Nhiên cố gắng mặt dày hỏi thăm hai cậu trai bao, được giới thiệu cho một hãng tên là Trojan, hàng người Mỹ thích dùng, loại lớn nhất lên tới 68mm.
Tạ Nhiên ngớ ra: "Dài 68mm thôi á? Thế cũng ngắn quá rồi..."
Hai cậu trai cả giận nói: "Chiều rộng!"
Tạ Nhiên im lặng, giơ tay ước lượng một đoạn, họ nhìn chằm chằm tay Tạ Nhiên rồi há hốc mồm, Tạ Nhiên hài lòng rời đi, để lại hai người ở phía sau với ánh mắt ngưỡng mộ và thèm khát.
Thằng nhóc Tạ Thanh Ký này trên giường hay dưới giường đều là cái vẻ mặt này, cậu không thích để người khác biết tâm trạng của mình, nghe giảng cũng là dáng vẻ này, ân ái trên giường cũng là dáng vẻ này.
Nhưng Tạ Nhiên lại nghe ra chút nôn nóng trong giọng điệu của cậu, Tạ Thanh Ký không nhịn được nữa rồi, là kiểu gấp gáp tới nỗi ngay cả việc lái xe mười mấy phút đi mua áo mưa vừa vặn với mình cũng không đợi được.
Chỉ thấy cậu mở đại một hộp ra, rút ra một cái đưa lên miệng dùng răng xé ra.
Huyền quan chỉ có một ngọn đèn vàng mờ chiếu sáng trên đỉnh đầu, gân xanh trên mu bàn tay Tạ Thanh Ký nổi lên, hai ngón tay kẹp lấy vòng tròn nhỏ màu trắng ngà, từ từ bị căng theo hình dáng to lớn của thân cây, rồi khó nhọc trùm lên d**ng v*t gân guốc của cậu.
Nét mặt Tạ Thanh Ký đỏ bừng, đôi lông mày nhíu lại, rõ ràng là không thoải mái, động tác vội vàng v**t v* để d**ng v*t thích ứng.
Bao cao su lớn nhất có thể mua được trong siêu thị vẫn bị cậu chê nhỏ.
Tạ Nhiên chỉ nhìn mỗi gương mặt đứng đắn lại hơi mất kiên nhẫn của Tạ Thanh Ký này đã lại căng cứng. Hắn bỗng đứng thẳng dậy hôn em trai mình, động tác nhiệt tình của hắn lần nữa đốt lên bản năng phá hoại sâu trong nội tâm Tạ Thanh Ký.
Cậu ngẩng đầu nhìn Tạ Nhiên một cái, tháo bao cao su xuống - không đeo nữa.
Đêm nay Tạ Thanh Ký hơi mất kiểm soát.
Sau một hồi im lặng, Tạ Thanh Ký quỳ xuống sau lưng Tạ Nhiên, lần nữa th*c m*nh vào.
---
edit: