Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 1361 - Chương 1406: Thái Đế Vô Song

Chương 1406: Thái Đế vô song Chương 1406: Thái Đế vô songChương 1406: Thái Đế vô song

Hư Thiên Tôn mặc hắc y, trường bào màu đen như thác nước màu đen, đến giữa eo thì co lại lại giống như cái váy trải rộng đến mặt đất. Đỉnh đầu nàng là hai cái sừng cao vút giống như dòng sông nham thạch lượn vòng uốn lượn, rất là dễ thấy.

Đồng tử nàng chuyển động, ánh mắt đặt lên người Mạnh Vân Quy, khế khàng hỏi:

- Vì sao lại nói ra những lời ấy?

Mạnh Vân Quy đưa tay lên không trung quẹt nhẹ một đường, từng bức vẽ chân dung của Tần Mục bay lên, lơ lửng ở trước mặt Hư Thiên Tôn.

- Thiên Tôn, ngươi xem.

Mạnh Vân Quy bày ra từng bức tranh một, phân tích tính cách của Tần Mục:

- Bức tranh này, ta nói ta đi gặp Âm Thiên Tử, Âm Thiên Tử không tiếc lời khen ngợi hắn. Hắn khiêm tốn nói đều là chuyện nhỏ nhưng bên trong bức vẽ khóe môi hắn lại hơi giương lên, con ngươi trong mắt cũng có chút biến hóa, đây là biểu hiện dương dương đắc ý trong lòng hắn.

Hắn lại lấy ra một bức tranh khác, tiếp tục phân tích:

- Đây là bức tranh lúc hắn nghe ta hỏi cách đối phó nghịch tặc, ánh mắt của hắn lóe lên, dẫn dắt câu chuyện.

Hắn phân tích từng bức tranh một cách mạch lạc rõ ràng.

Hư Thiên Tôn lẳng lặng lắng nghe, đột nhiên Mạnh Vân Quy vung tay lên một cái, thiêu đốt tất cả các bức tranh, chẳng mấy chốc chúng đã hóa thành tro bụi.

Hư Thiên Tôn giật mình.

- Nhưng mà tất cả đều là giả!

Mạnh Vân Quy lạnh lùng nói.

Hư Thiên Tôn nghiêng đầu nhìn hắn: - Sao lại nói ra lời này?

- Mỗi một biểu cảm nhỏ bé ở trong tranh, bất kể nội tâm hắn để lộ ra cái gì, tất cả đều là giả bộ! Cho dù ta vạch trần mục đích của hắn, nói ra cách của hắn là trộm lấy Nguyên Mộc cướp lấy Thần Khí Ngự Thiên Tôn, hắn cười lớn để che dấu nhưng thật ra cũng đều là giả!

Mạnh Vân Quy trầm giọng nói:

- Hắn chỉ là cố ý nói ra những lời này để lừa bịp ta, bày ra bộ mặt giả tạo với ta, để ta cảm thấy hắn cũng không phải người bụng dạ sâu không lường được. Bất kỳ biểu cảm nào trên mặt hắn đều không thể tin được! Hắn ở trước mặt ta, chưa hề để lộ ra ý nghĩ thật sự! Có thể làm được đến bước này, nhất định là phải huấn luyện từ nhỏ, để hẳn từ nhỏ đã nuôi dưỡng giỏi về thói quen ngụy trang!

Hư Thiên Tôn hỏi lại:

- Vậy thì vì sao ngươi lại nói Mục Thiên Tôn ắt phải chết?

Tinh quang trong mắt hắn liếc nhìn xung quanh:

- Mục Thiên Tôn tuyệt đối không phải là người có thể bị thay đổi, không những như vậy, thậm chí hắn còn đang thay đổi cục diện của Thiên Đình. Sau khi chế tạo ra Thần Khí Ngự Thiên Tôn, lúc đó phải chăng Thiên Tôn cho rằng thiên hạ sắp sửa thái bình rồi?

Hư Thiên Tôn nhẹ nhàng gật đầu.

- Nhưng mà vậy thì sao?

Mạnh Vân Quy tiếp tục nói:

- Chính là bởi Mục Thiên Tôn lên Thiên Đình khiến cho mỗi quan hệ giữa mười Thiên Tôn không hòa thuận. Mặc dù bề ngoài không hề chia rẽ, nhưng ta có thể nhìn thấy giữa mười Thiên Tôn đã có khoảng cách quá lớn. Ngoại trừ những cái đó ra, còn có sự tái nhậm chức của Tần Thiên Tôn, nếu như không có Mục Thiên Tôn thì Tân Thiên Tôn cũng sẽ không tái xuất. Tân Thiên Tôn không tái xuất, Thái Hư cũng không rơi vào cục diện trước mắt này, Thiên Đình cũng không bị Tân Thiên Tôn dùng một kiếm chém nứt ra! Thậm chí Tổ Đình cũng sẽ không xuất hiện!

- Kinh người hơn chính là, đạo tâm của thiên hạ Thần Nhân đều có chỗ thiếu sót đáng tiếc bởi vì Thiên Đình bị tách đôi! Chính Mục Thiên Tôn đã tạo nên cục diện như bây giờ!

Mạnh Vân Quy lớn giọng nói:

- Không có hắn, Thiên Công Thổ Bá sẽ không liên thủ, Thái Đế sẽ không hồi sinh! Nguyệt Thiên Tôn chỉ có thể tiếp tục trầm luân mà không thể khơi dậy chút tâm niệm nào! Bởi vậy Mục Thiên Tôn nhất định phải chết! Thiên Tôn chỉ cân hạ lệnh một tiếng, thuộc hạ lập tức có thể đi làm chuyện này, nhất định sẽ làm hoàn mỹ tuyệt đối không để lại bất cứ dấu vết nào.

Hư Thiên Tôn khẽ nhíu mày:

- Trước tiên cứ tạm thời bỏ qua chuyện này đã, đối với Mục Thiên Tôn, Thiên Công với Thổ Bá, Thiên Đình tự có dự định. Mạnh Thiên Sư, ta hỏi ngươi, ngươi cảm thấy nếu như sau này ta muốn sống sót, phải chăng phải đáp ứng việc liên hôn với Hỏa Thiên Tôn?

Cơ thể Mạnh Vân Quy khẽ chấn động, cúi đầu nói:

- Thần không hiểu.

Hư Thiên Tôn lạnh lùng nói:

- Ngươi không hiểu ư? Ngươi hiểu rất rõ. Việc ngươi tham tiền chẳng qua là để cho người khác thấy được sơ hở, mà có được điểm yếu của ngươi, đám người Thiên Tôn mới không động đến ngươi. Mạnh Vân Quy, ngươi là người của ta, không cần thiết phải cẩn thận như vậy, nói thẳng đi.

Thân thể Mạnh Vân Quy càng cúi xuống thấp hơn, hạ thấp giọng nói rồi đáp:

- Liên hôn với Hỏa Thiên Tôn, chắn hẳn là Thiên Tôn nhìn trúng thế lực của Hạo Thiên Tôn?

Hư Thiên Tôn gật nhẹ đầu.

Mạnh Vân Quy lặng lẽ nghiêng đầu, mở mắt ra, quan sát nhất cử nhất động của nàng, thấy nàng gật đầu mới tiếp tục nói:

- Như vậy thì dám hỏi Thiên Tôn, ngươi liên hôn với Hỏa Thiên Tôn, Hạo Thiên Tôn sẽ càng quý trọng ngươi hay là càng quý trọng Hỏa Thiên Tôn đây?

Hư Thiên Tôn nở nụ cười:

- Tiếp tục nói đi.

Mạnh Vân Quy đánh bạo nói:

- Đương nhiên là sẽ càng quý trọng Hỏa Thiên Tôn rồi. Nhưng Hỏa Thiên Tôn là nhân tộc, làm gì có chuyện Hạo Thiên Tôn tin tưởng Hỏa Thiên Tôn được nữa cơ chứ? Nếu như sau này Hạo Thiên Tôn thật sự có thể thống nhất thiên hạ, chắc chắn sẽ hạ thủ với Hỏa Thiên Tôn, Thiên Tôn gả cho Hỏa Thiên Tôn, trái lại sẽ bị hắn hại.

- Qua cầu rút ván, ta hiểu rõ đạo lý này rồi.

Hư Thiên Tôn gật đầu nói.

- Dù gì thì Thiên Tôn nhìn trúng là thế lực của Hạo Thiên Tôn, hà tất phải làm mướn không công cho Hỏa Thiên Tôn? Trực tiếp cúi đầu thừa nhận địa vị thủ lĩnh của Hạo Thiên Tôn, sau này lúc Hạo Thiên Tôn thanh tẩy, Thiên Tôn cũng sẽ không bị Hỏa Thiên Tôn liên lụy.

Mạnh Vân Quy thấp giọng nói:

- Hạo Thiên Tôn không chấp nhận được nhân tộc là Hỏa Thiên Tôn, nhưng lại có thể chứa chấp Bán Thần Hư Thiên Tôn. Đây bảo vật giữ mạng của Thiên Tôn trong tương lai.
Bình Luận (0)
Comment