Chương 1460: Đạo của Lam Ngự Điền (2)
Chương 1460: Đạo của Lam Ngự Điền (2)Chương 1460: Đạo của Lam Ngự Điền (2)
- Đây là một người không có duyên phận.
Bạch Ngọc Quỳnh nói với Tân Mục.
Tân Mục gật đầu rồi tiếp tục lần theo dấu chân mà đám người Lam Ngự Điền để lại, trên đường cũng thỉnh thoảng gặp phải một số Thần Nhân bị tụt lại phía sau.
Những Thân Nhân này cũng có nghi hoặc giống với vị Thân Nhân vừa rồi nên không tiếp tục đi theo Lam Ngự Điền, ven đường có rất nhiều tháp canh của Thiên Đình, rất nhiều tiền đồn trống rỗng đều do Lam Ngự Điền dẫn người đi mất.
Đám người Tần Mục gặp phải những Thần Nhân mê mang trên đường đi, có người thì ngơ ngác ngồi bên cạnh hồ nước, có người thì nằm dưới bóng cây, có người ôm đầu, vắt trán suy nghĩ, có người thì trong miệng thì thào vài lời, thậm chí còn có người nằm trên mặt đất ngủ say như chết.
Rồi cũng có người dự định rời khỏi Thái Hư về nhà.
Tân Mục và Bạch Ngọc Quỳnh quay sang nhìn nhau, những người bị tụt lại phía sau giống như những linh hồn gặp phải chấn động quá lớn, bọn họ không còn tỉnh táo nữa.
Dựa theo dấu chân mà đám người Lam Ngự Điền để lại, những Thần Nhân Thiên Đình đi theo hắn đã lên tới ba ngàn người!
Tân Mục đột nhiên thở dài, trầm giọng nói:
- Lập giáo, lập ngôn, lập công, tam lập thành Thánh. Trong lúc vô tình, Lam Ngự Điền đã làm được lập giáo lập ngôn, tam lập thành Thánh của hẳn chỉ còn cách Thiên Thánh Giáo của ta một bước ngắn nữa thôi. Nếu hắn có thể khai sáng ra công pháp mang lại lợi ích cho chúng sinh, cải cách hệ thống công pháp thân thông thiên hạ, lập công, hắn cũng làm được.
Bạch Ngọc Quỳnh không hiểu rõ cảm xúc của hắn.
Với tư cách là giáo chủ của Thiên Thánh Giáo, Thiên Thánh Giáo có sức ảnh hưởng vô cùng to lớn đối với Tân Mục, trên cơ bản, lập giáo lập ngôn lập công, tam lập thành Thánh là quy tắc tiêu chuẩn, là mục tiêu mà Tần Mục theo đuổi cả đời.
Thật ra, Thiên Thánh Giáo có rất nhiều giáo chủ, nhưng chưa ai làm được đến bước này.
Tiêu phu là người sáng lập ra tam lập thành Thánh, nhưng hắn cũng không làm được tam lập, hắn muốn sáng tạo ra một đại đạo Hậu Thiên thành pháp môn của Thân Thánh. Nhưng mục tiêu hắn đặt ra quá lớn, hắn muốn tạo thành ba trăm sáu mươi đường, ba trăm sáu mươi loại đại đạo, vì vậy hắn muốn tu thành một hệ thống Hậu Thiên Thiên Đình hoành tráng, hùng vĩ không gì sánh được, ân huệ tỏa khắp mọi chúng sinh.
Hắn bị lý tưởng của mình vây khốn ở cảnh giới Dao Đài, Trảm Thần Đài trở thành giới hạn mà cả đời hắn không thể vượt qua.
Tổ sư khai sơn Ngụy Tùy Phong của Thiên Thánh Giáo cũng không làm được, hắn học tập tư tưởng tiều phu, lập giáo lập ngôn, hắn muốn lập công.
Hắn muốn vạch trần bí ẩn lịch sử, giải quyết bản chất thay đổi của một triều đại, diệt trừ Thiên Đình vực ngoại, trả cho trời đất một công đạo.
Đây là một công lao to lớn, công đức to lớn, nhưng mục tiêu của hẳn cũng quá lớn, hắn trở thành Vân La Đế, thân phận bại lộ nên bị bắt, bị đưa tới Trâm Giang, nếu không được Tân Mục cứu, chỉ sợ giờ phút này hắn còn đang luân hồi trên Quỷ Thuyền.
Tân Mục lấy Diên Khang Quốc là giáo, lấy biến pháp cải cách là ngôn, muốn nghịch hành phạt thiên, lật đổ Thiên Đình, lấy đó làm công lao công đức, tam lập thành Thánh, hắn còn muốn thay đổi đạo pháp thần thông thiên hạ, thay đổi hệ thống tu luyện thiên hạ, để đạo pháp thần thông tiến bộ thì hôm nay phải tốt hơn hôm qua.
Nhưng Diên Khang Kiếp bạo phát, hắn cũng bị ảnh hưởng bởi nó mà tan nát, đụng đầu đến mức đổ máu, đến nay, hắn vẫn vì hai mục tiêu này mà bôn ba vất vả.
Nhìn qua lịch sử trăm vạn năm từ Long Hán đến nay, những người chân chính làm được lập công lập ngôn lập giáo, tam lập thành Thánh cũng chỉ có công lao của chín người hợp lại với nhau, chỉ những người đó mới xứng với danh hiệu Thánh Nhân.
Chín người này chính là chín Thiên Tôn của Long Hán.
Ngự, Hạo, Lăng, Hỏa, Nguyệt, U, Vân, Tân, Mục, bọn họ khai sáng hệ thống Thiên Cung Thần Tàng, khai sáng hệ thống đạo cảnh, công lao của chín người tính gộp lại mới xứng đáng được gọi là Thánh Nhân.
Nhưng nếu tách riêng công lao của chín người bọn họ thì danh xưng Thánh Nhân này cách bọn họ rất xa.
Hiện tại xem ra, người đầu tiên có khả năng trở thành Thánh Nhân chính là Lam Ngự Điền.
Tân Mục nhìn theo hướng Lam Ngự Điền mang theo ba ngàn đệ tử của hẳn, trùng trùng điệp điệp đi ở phía xa, những Thần Nhân mù đường đi theo sự chỉ dẫn của Lam Ngự Điền, chạy tới lãnh địa Vô Ưu Hương. Lam Ngự Điền không phải là Ngự Thiên Tôn, chắc hắn cũng giống như ta, là ý thức thứ hai trong cơ thể của Ngự Thiên Tôn sinh ra, một người thuần túy, vì đạo mà sinh ra.
Trên mặt Tân Mục lộ ra nụ cười hiền từ của một người cha, xem như hắn dẫn đường cho Lam Ngự Điền, là một người có hoàn cảnh tương tự với Lam Ngự Điền, hắn rất vui mừng.
Cuối cùng Lam Ngự Điền cũng trưởng thành.
- Bạch Thiên Sư, đột nhiên ta đã hiểu vì sao ngươi không muốn trở thành Nam Đế Chu Tước.
Tân Mục xoay người lại, cười nói:
- Tình cảnh của ta và ngươi giống nhau, cũng giống với Lam Ngự Điền. Sau này, ta sẽ không ép buộc ngươi trở thành Nam Đế nữa. Chúng ta trở về đi.