Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 1416 - Chương 1461: Đạo Bất Đồng

Chương 1461: Đạo bất đồng Chương 1461: Đạo bất đồngChương 1461: Đạo bất đồng

Bạch Ngọc Quỳnh ngạc nhiên, bọn họ sắp muốn đuổi kịp Lam Ngự Điền rồi, tại sao hắn lại muốn quay về?

- Ngự Thiên Tôn hắn...

- Hắn đã không còn là Ngự Thiên Tôn nữa rồi, giống như ta, ta không phải là Tân Phượng Thanh, cũng giống như ngươi, ngươi không phải là Nam Đế.

Tần Mục cười nói:

- Chúng ta đều là những sinh mệnh độc lập, có ý thức, tư duy của riêng mình. Tương lai, ta sẽ tái tạo một thân thể vì ký ức của Ngự Thiên Tôn, Lam Ngự Điền cũng sẽ trả hồn phách của hắn cho Ngự Thiên Tôn.

Hắn nhìn về phía Bạch Ngọc Quỳnh, nói:

- Ta cũng sẽ tái tạo một thân thể khác Vì ngươi, nặn lại thân hồn, thay thế cho thần hồn của Nam Đế.

Bạch Ngọc Quỳnh như trút được gánh nặng, cười nói:

- Bây giờ ngươi mới đúng là Thiên Tôn.

Tân Mục bật cười nói:

- Giờ ta mới là Thiên Tôn? Chẳng lẽ ở trong mắt ngươi, trước kia ta không phải là Thiên Tôn? Bạch Thiên Sư, nếu vậy, ngươi thấy ta so với mười Thiên Tôn của Thiên Đình thì thế nào?

Bạch Ngọc Quỳnh chân thành nói:

- Nếu xét về bản lĩnh thì vượt xa ngươi, nhưng xét về phong thái thì thua kém ngươi rất nhiều.

Tân Mục cười ha ha:

- Chẳng trách con rồng mập lúc nào cũng thích vây đuôi, nếu ta có đuôi, ta cũng vênh hẳn lên trời rồi đấy! Bạch Ngọc Quỳnh hé miệng cười, bước nhanh đuổi theo hắn.

Hai người quay đầu nhìn lại thì thấy Lam Ngự Điền lạc đường đang mang theo ba ngàn đệ tử của hắn đi về phía Hùng Quan do Vô Ưu Hương kiến tạo ở vùng đất Thái Hư, nơi đó đã có Thần Nhân dẫn đầu thiên quân vạn mã chạy đến.

Tân Mục trở lại Tây Lạc Thần Thành, nhưng không tái tạo thân thể cho Bạch Ngọc Quỳnh ngay lập tức mà hắn nặn lại thần hồn, hắn nói:

- Ta có thể làm được việc nặn lại thần hồn, mà nặn lại thân thể, ta cũng có thể làm được, nhưng dùng tiềm thức để tạo nên một thân thể sẽ tồn tại nhược điểm rất lớn. Dùng đại đạo Tạo Hóa để sáng tạo nên thân thể thì thân thể lại là phàm thai, suy cho cùng, dùng Thần Khí Tạo Hóa vẫn là biện pháp tốt nhất.

Hai mắt Bạch Ngọc Quỳnh sáng rực, nói:

- Trong Thiên Đình có Thần Khí Tạo Hóal

Tân Mục nhớ tới Tạo Phụ Cung và Tạo Phụ Cung Chủ là Thạch Kỳ La mà thấy đau não, hắn thật sự không muốn gặp lại Thạch Kỳ La, nói:

- Ta cũng sẽ chế tạo Thần Khí Tạo Hóa, nhưng vấn đề là Diên Khang chưa đủ Thiên Công. Nếu muốn tạo ra một thân thể giống ngươi y đúc thì phải vẽ số liệu thân thể của ngươi...

Mặt Bạch Ngọc Quỳnh ửng đỏ, nói:

- Cái này để ta tự làm. Ta từng đi theo Đạo Tổ học về thuật số.

Tân Mục gật đầu, ân cần nói:

- Số liệu đo rồi vẽ rất phiền phức, nếu ngươi không tiện thì trình độ thuật số của ta cũng không kém lắm, hơn nữa, ta lại tỉnh thông nhập đạo trong mộng, hẳn là không bao lâu nữa ta sẽ nghiên cứu thân thể của ngươi triệt để...

- Để ta tự làm!

Trán Bạch Ngọc Quỳnh nổi gân xanh, trợn tròn mắt nói.

Tân Mục gật đầu nhưng trong lòng không hiểu:

- Nữ hài tử đều là như vậy, ngươi tức giận cái gì? Ngay cả Thiên Sư cũng không ngoại lệ...

Hắn lặng yên rời khỏi vùng đất Thái Hư mà không nói cho ai biết.

Dù sao thì trong vùng đất Thái Hư có quá nhiều người muốn giết hắn, những người đó chiếm cũng gần nửa giang sơn.

Vào lúc này, Lam Ngự Điền cũng đi tới lãnh địa Khai Hoàng. Thương thế của Khai Hoàng chưa lành hẳn, nhưng hắn vẫn xuất quan tự mình nghênh đón, thanh thế long trọng. Lam Ngự Điền vẫn làm theo ý mình như trước, người Khai Hoàng bội phục nhất là hắn nên hắn được chiêu đãi rất ân cần, nhưng Khai Hoàng lại không tìm thấy hình bóng của Ngự Thiên Tôn từ trên người của tên tiểu mập mạp này.

Năm đó sau lần gặp nhau ở Thịnh Hội Dao Trì, Khai Hoàng tâm phục khẩu phục với Ngự Thiên Tôn, cho nên hắn cho rằng Ngự Thiên Tôn còn sống, mà bản thân hắn lại xưng thần ở phương Bắc, không còn dã †âm tranh hùng thiên hạ nữa.

Khi đó Ngự Thiên Tôn có phong phạm và phong thái của kẻ đứng đầu thiên hạ, hơn nữa so sánh về thanh thế, vận thế và sự độ lượng của hắn, Khai Hoàng kém xa rất nhiều.

Nhưng bây giờ Khai Hoàng không tìm được bất cứ điểm nào tương đồng trên người của nhóc mập mạp này.

Hắn chỉ nhìn thấy đạo tâm trong suốt từ trên người của Lam Ngự Điền, nhìn thấy dục vọng tìm kiếm tri thức tràn đầy và lòng hiếu kỳ vô tận.

Hiện tại, dường như Lam Ngự Điền và Ngự Thiên Tôn của năm đó là hai người khác nhaul

Nhưng không thể phủ nhận rằng Lam Ngự Điền của hiện tại mập hơn nhiều so với sự anh tuấn uy phong của Ngự Thiên Tôn năm đó.

Hơn nữa, khi Khai Hoàng nói chuyện với Lam Ngự Điền, Lam Ngự Điền không nói gì liên quan đến thiên hạ đại thế mà chỉ nói những đạo ngữ không rõ ý nghĩa, nói những thứ mơ hồ.

Nếu để ý kỹ, những điều hắn nói đều là những thứ đạo lý cao thâm về đại đạo, ngay cả Khai Hoàng cũng nghe say sưa!

- Bệ hạ, ngươi xem, có phải Ngự Thiên Tôn đang giả ngu hay không? Yên Vân Hề quan sát Lam Ngự Điền vài ngày nhưng không tìm ra được thông †in nào có ích, hỏi.

Khai Hoàng lắc đầu, thở dài, nói:

- Năm đó Ngự Thiên Tôn có lòng tranh bá thiên hạ, có khát vọng lớn lao, hiện tại, Lam Ngự Điền cũng có lòng cầu đạo, không suy nghĩ chuyện gì khác, là một người thuần khiết như trẻ sơ sinh. Không phải hắn giả ngu mà đó là bản chất của hắn rồi. Hắn cũng không ngốc mà trái lại, tất cả trí tuệ của hắn đều được dùng để truy tìm đại đạo cuối cùng.
Bình Luận (0)
Comment