Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 1429 - Chương 1474: Một Tiễn Kinh Thế

Chương 1474: Một tiễn kinh thế Chương 1474: Một tiễn kinh thếChương 1474: Một tiễn kinh thế

Tân Mục tiến lên nắm chặt chiếc Thần Cung này cùng hẳn. Hai người ra sức muốn nhấc chiếc Thần Cung này nhấc lên, nhưng trong khoảnh khắc tiếp theo, thân thể của hai người bọn họ đã bị chấn động!

Một tư duy lớn mạnh trong Thần Cung đập vào tâm trí bọn họ:

- Đụng đến bảo vật của ta, các người có hỏi ta không?

Tư duy va chạm, hai người đều biết ý nghĩ muốn truyền đạt, trong lòng không khỏi cảm thấy kinh ngạc:

- Chủ nhân Thần Cung còn sống sao?

Hai người bị tư duy lớn mạnh bên trong cung truyền đến, thân thể cứng nhắc, không nhúc nhích, chỉ có thể xoay chuyển tròng mắt.

Yên Nhi lập tức đưa tay chụp vào Thân Cung, nhưng lập tức bị tư duy lớn mạnh đó đóng băng!

Đúng vào lúc này, người mù bước ra khỏi lĩnh vực Thần Tàng của Tần Mục, tiến tới góp mặt, cẩn thận quan sát bộ xương cánh tay lớn đang nắm chặt thân cung, trong miệng lẩm bẩm điều gì đó.

Người câm đi lên phía trước, cẩn thận quan sát xương cánh tay khô héo này, nghe người mù nói, gật đầu lia lịa.

Dược sư tiến lên, lấy ra một viên linh đan, bóp nát quét lên bên trên xương khô, nói:

- Được rồi.

Người câm mở cái rương ra, giương tay vô một cái, vô số ngân hoàn trong rương lơ lửng hóa thành một cái đại chùy.

Người câm vung đại chùy lên, đập xuống một cái, chỉ nghe một tiếng coong lớn, cái xương cánh tay lớn vỡ thành từng mảnh!

Tân Mục, Yên Nhi và Sơ Tổ Nhân Hoàng đều thở phào nhẹ nhõm, tư duy lớn mạnh trong đầu của bọn họ đột nhiên biến mất!

Người câm, người mù và dược sư dương dương đắc ý, không ngừng nhìn về phía đám người Tần Mục, người mù cười nói:

- Cảnh giới cao có gì mà oai chứ? Đối mặt với cấp bậc quỷ dị này vẫn phải dựa vào bọn tal

Người câm ưm a ưm a gật đầu không dứt.

Dược sư cũng không nén được mà tự đắc, vuốt chòm râu dưới cằm.

Sắc mặt Sơ Tổ đỏ lên. Hắn vốn ghét bỏ ba người có thực lực tu vi thấp không có mấy tác dụng này, chỉ sợ bọn họ kéo chân mình, chưa từng nghĩ đến cuối cùng lại là ba người này cứu bọn họ.

Xương bàn tay lớn kia bị vỡ nát, ánh sáng xung quanh Thần Cung lập tức vụt tắt, dần dần hiện ra bản thể.

Bàn tay Tân Mục dùng lực bẻ Thần Cung xuống. Chỉ thấy Thần Cung dần dân thu nhỏ, dài khoảng hai trượng, trên cung có rất nhiều hoa văn cổ quái, những hoa văn này giống như ấn ký phù văn, nhưng hắn không hiểu gì.

Đám người vây quanh cũng hoàn toàn không biết gì về ấn ký phù văn trên đó.

Tần Mục hỏi Thái Thủy trong trứng, Thái Thủy cũng không nhận ra.

Tân Mục thử kéo Thần Cung, Thần Cung bị kéo ra một cách dễ dàng, nhưng dây cung càng kéo càng dài, Tân Mục chỉ cảm thấy pháp lực nguyên khí của điên cuồng bị kéo vào bên trong Thần Cung!

Cùng lúc đó, thân quang phía trong Thân Cung lóe sáng, trăm vạn hào quang tập hợp hóa thành một mũi tên!

Đám người sởn tóc gáy, uy lực của Thần Cung cực kỳ mạnh mẽ, đặt trong bảo vật Đế Tọa cũng là bảo vật đáng gờm.

Tân Mục chậm rãi thu lực, dây cung chậm rãi khôi phục, đồng thời mũi tên cũng chia thành từng luồng hào quang, quay về trong cây cung, mà sức mạnh phía trong cung lại hóa thành nguyên khí trở về cơ thể Tần Mục!

Hắn mở cung thu cung, vậy mà không hao tổn bất kỳ pháp lực nào!

Tần Mục giao Thần Cung cho Sơ Tổ, Sơ Tổ cũng thử nghiệm một phen, tấm tắc lấy làm kỳ lạ.

Từng người thử nghiệm đều kinh ngạc không thôi.

Ánh mắt người câm sáng lên:

- Nếu có thể dung nhập loại pháp môn kỳ lạ này vào bên trong luyện khí, pháp lực thần binh hao tổn sẽ nhỏ đi rất nhiều, có thể chiến đấu lâu hơn!

Tân Mục giao Thân Cung cho hẳn, quan sát cái tay cụt bên trong rễ cây, khó hiểu nói:

- Cái tay này từ đâu tới?

Người câm lắc đại chùy, đầu chùy hóa thành búa lớn, loong coong bổ lên trên rễ cây đen kịt.

Chỉ thấy búa lớn hạ trên rễ cây, ánh lửa bắn tóe khắp nơi, mặt người câm tối sầm lại nhấc búa lên, thấy lưỡi búa đã gãy.

Tân Mục thôi thúc kiếm gãy chém xuống một nhát, cánh tay chấn động đến tê dại, nhưng cũng không thể cắt đứt rễ cây được!

- Người này lớn lên ở trong rễ cây.

Sơ Tổ Nhân Hoàng thử một chút, cũng không thể bổ rễ cây ra, nói: - Khi ta vừa chạm vào Thần Cung, người kia nói chuyện với ta, có lẽ hắn vẫn còn sống!

Đám người thi triển thủ đoạn muốn bổ rễ cây ra xem có phải có người lớn lên bên trong đó không, nhưng bất kể bọn họ thi triển thần thông gì, thôi thúc thần binh gì đi chăng nữa đều không thể bổ rễ cây ra.

Người câm đột nhiên cười nói:

- Chúng ta thật hồ đồ, có Thần Cung không dùng, còn dùng bảo vật của mình.

Hắn lấy Thần Cung ra, ra sức kéo dây cung, nhưng chỉ kéo mở được một nửa đã không còn pháp lực.

Tân Mục nhận lấy Thần Cung, dùng hết tất cả sức lực giương cung kéo thành hình tròn, toàn bộ nguyên khí hầu như bị cuốn vào phía trong cung!

Một mũi Thần Tiễn nhanh chóng thành hình, tiễn quang điên cuồng hội tụ, tập hợp tại phía trên mũi tên!

Nhưng vào lúc này, đột nhiên ánh sáng đầy trời bay tán loạn rồi rít gào, kiếm quang vù vù vù lao theo hướng đi của mũi tên.

Những ánh sáng kia là tinh quang trong Tổ Đình, dường như Thần Cung kéo tới từng vì tỉnh tú, khoảng cách Tổ Đình càng ngày càng gân!

Tần Mục lập tức cảm thấy sức mạnh bên trong Thần Cung càng ngày càng mạnh, hai tay khó có thể chịu đựng được luông sức mạnh này, hai cánh tay tráng kiện nhịn không được mà run rẩy.
Bình Luận (0)
Comment