Chương 1599: Hư Không Tái Cực (2)
Chương 1599: Hư Không Tái Cực (2)Chương 1599: Hư Không Tái Cực (2)
Nguyện Thiên Tôn bước đến phía trước để xem, thần thái của bản thân trong bức tranh khiến nàng có chút ngại ngùng.
Lúc này, Tân Mục lại tiếp tục liên hồi đặt bút, vẽ ra bức tranh thứ hai.
Trong bức tranh ấy, Tân Mục đang đặt bút vẽ, Nguyệt Thiên Tôn đang nghiêng người về phía hắn, nhìn tranh vẽ của hắn không chớp mắt, tóc dài rủ xuống xõa trên cổ của Tân Mục.
Bọn họ trong bức tranh chỉ lộ ra một bên mặt, vẻ mặt rất nghiêm túc, còn có chút xấu hổ.
Nguyệt Thiên Tôn nhìn đến mức mất hồn, song bỗng chốc tỉnh lại, chẳng phải bức tranh của Tần Mục vừa mới vẽ là bọn họ lúc này sao? - Ta muốn bức tranh này!
Nguyệt Thiên Tôn giành lấy bức tranh thứ hai, cuộn vào rồi nhanh chóng quay trở về rừng đào, xoay người vẫy tay nói:
- Mục!
Tân Mục đang cuộn lại bức tranh thứ nhất, nghe thấy tiếng thì ngẩng đầu lên, vẫy †ay với nàng.
- Mục!
Nguyệt Thiên Tôn lớn giọng nói:
- Nhất định phải sống nhé! Ta đợi huynh quay lại rừng đào!
- Được!
Tân Mục lớn giọng đáp lại.
Hắn quay người bước ra khỏi rừng đào, đi về hướng Diên Khang. Nguyệt Thiên Tôn đứng dựa vào cổng cung, nàng thần thông quảng đại, có thể nhìn thấy Tân Mục đang đi về phía trước, tay cầm chiếc đèn lồng nàng tặng.
- Mục Thiên Tôn không hề uy phong như trong ấn tượng của ta, do ta tưởng tượng hắn quá anh tuấn, nhưng lại rất chân thực.
Nàng nhẹ giọng nói:
- Lại càng thú vị.
Dường như Tần Mục có thể cảm nhận được ánh mắt của nàng, quay đầu nhìn lại, Nguyệt Thiên Tôn vội vàng dời tầm mắt, tim đập thình thịch:
- Cảm quan của huynh ấy cũng thật mạnh mẽ, có thể thấy được ánh mắt cách một không gian! Suýt chút nữa thì bị huynh ấy phát hiện ta đang nhìn trộm huynh ấy rồi!
Tần Mục lắc đầu, quay về Diên Khang, đến Văn Đạo Viện dạo một vòng trước. Văn Đạo Viện được xây dựng trong Địa Đức Thiên Cung, trưởng thôn là viện trưởng của Văn Đạo Viện, đã nói với Tân Mục về án Hiểu Sơ Giác bị giết hại:
- Thiên Đế đã phân hồn chuyển thế đến Diên Khang, một lần dùng đến hai hồn, may mà bị vị Thiên Tôn nào đó giết rồi. Chuyện này không thể không phòng bị, ngoại trừ Thiên Đế, ai mà biết được sẽ không có những Thiên Tôn khác phân hồn chuyển thế đến Diên Khang nữa?
Tân Mục nói:
- Vậy thì dùng đến Sinh Tử Bộ, mỗi một vị Thần Chỉ đều phải điều tra gốc gác, kiểm tra hết một lượt. Chỉ cần những Thiên Tôn này không trà trộn vào trung tâm quyền lực của Diên Khang thì cứ để bọn họ học cũng được.
Trưởng thôn cười khẩy nói:
- Vậy nếu như trà trộn vào trung tâm quyền lực thì sao? Chúng ta đi đâu tìm vị Thiên Tôn đó, ra tay giết bọn họ một lần nữa đây? Tân Mục lấy cung thần ra, cười như không cười nói:
- Trưởng thôn gia gia nhìn đây, chẳng phải thứ giết chết hai linh hôn của Thiên Đế là chiếc cung thần này hay sao?
Trưởng thôn mở to mắt nhìn chiếc cung thần, rồi lại nhìn Tân Mục.
Tân Mục một tay cầm cung lớn, một tay chống nạnh, dương dương đắc ý.
Trưởng thôn xem xét cung thần, tuy không hiểu được tác dụng thần kì của cây cung này, cũng không hiểu các loại lạc ấn khác nhau trên cung, nhưng miệng vẫn khen không ngớt lời, nói:
- Cung mạnh hơn người, cung mạnh hơn người!
Trong lòng Tân Mục hơi không thoải mái.
- Cung thân này tốt thật, mạnh hơn người nhiều! Trưởng thôn cầm lấy cung thần, lập tức huy động linh lực linh khí đất trời, trong lòng không khỏi lấy làm lạ, khen ngợi liên hồi. Nếu theo thói quen, hắn sẽ buông một câu độc địa với Tân Mục, nhưng bây giờ lại thật lòng thật dạ khen ngợi cây cung thần này lợi hại hơn hắn rất nhiều.
Trưởng thôn đặt cung thần xuống, nói:
- Việc kiểm tra các Thần Chỉ cứ giao cho ta trước đã, ta đi gặp U Thiên Tôn, mượn Sinh Tử Bộ của hắn dùng một lát.
Ở chỗ Tần Mục cũng có một cuốn Sinh Tử Bộ, có điều nó là bảo vật của Âm Thiên Tử. Sinh Tử Bộ của Âm Thiên Tử có nhiều công dụng hơn, nhưng lại không thể tra được gốc gác của Thiên Tôn.
Muốn tra ra nguồn gốc chân tướng của các Thiên Tôn chuyển thế thì vẫn phải dùng đến Sinh Tử Bộ của U Thiên Tôn.
Tân Mục ở lại Văn Đạo Viện, vừa đợi tin tức của trưởng thôn, vừa học tập thành quả của biến pháp Diên Khang. Điều khiến hẳn ngỡ ngàng là, việc nghiên cứu trong Văn Đạo Viện khá tiến bộ, nhằm vào biến pháp của Thiên Cung, tính toán thay đổi cấu tạo của Thiên Cung, những Thần Thông Giả và Thân Chỉ đều thử dùng các phái trong Thiên Đình để cải tạo cảnh giới Thiên Cung.
Bọn họ dự tính sẽ sửa cảnh giới Nam Thiên Môn thành bốn cảnh giới nhỏ.
Trong cảnh giới truyền thống, nguyên thần của các Thần Thông Giả đều phi thăng đến Nam Thiên Môn, đi qua Nam Thiên Môn là có thể trở thành Thần Chỉ chân chính.
Nhưng các đệ tử ở Văn Đạo Viện còn dự tính đổi thành bốn cảnh giới Nam Thiên Môn, Bắc Thiên Môn, Đông Thiên Môn và Tây Thiên Môn, để nguyên thần lần lượt đi qua bốn cửa này!
Tân Mục cười phá lên, cười đến mức sắc mặt hắn trở nên nghiêm trọng, hắn vuốt râu dưới cằm, lẩm bẩm nói:
- Có đầu óc, rất có đầu óc... Thái Đế nói với ta, thực ra trong Tổ Đình có bốn Thiên Môn, cũng là bốn thánh địa Tổ Đình với những đại đạo vô cùng kỳ lạ. Xét từ giọng điệu của Thái Đế, những đại đạo mà bốn Thiên Môn Tổ Đình chứa đựng cũng không giống nhau, cũng có nghĩa là, phân cảnh giới Nam Thiên Môn thành bốn là hoàn toàn khả thi...