Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 1555 - Chương 1600: Thiên Tôn Tương Lai

Chương 1600: Thiên Tôn tương lai Chương 1600: Thiên Tôn tương laiChương 1600: Thiên Tôn tương lai

Hắn tiếp tục nhìn, những Thần Thông Giả và Thân Chỉ trong Văn Đạo Viện còn tính hủy bỏ cảnh giới Ngọc Kinh, cho rằng cảnh giới Ngọc Kinh quá chung chung, không thể phát huy hết khả năng của cảnh giới này.

Bọn họ muốn phân cảnh giới Ngọc Kinh thành ba cảnh giới Minh Đức, Đan Phụng và Thừa Thiên. Cảnh giới Minh Đức là cổng thành của thành Ngọc Kinh, Minh Đức Môn, bước qua cửa này chính là cảnh giới Minh Đức.

Đan Phụng là cửa hoàng thành trong thành Ngọc Kinh, Đan Phụng Môn, bước qua cửa này chính là tiến vào Tử Cấm Thành của Thiên Đế.

Mà Thiên Thừa Môn lại là cửa ngõ đằng trước ngọc điện Lăng Tiêu. Thừa Thiên tiếp với đất, đi qua cửa này là có thể ngước nhìn thấy ngọc điện Lăng Tiêu.

- Mấy tên tiểu tử của Văn Đạo Viện cũng khá đấy!

Tân Mục kinh ngạc, trầm ngâm một lúc, quay người đi gặp Ngọc Thần Tử, nói:

- Sư huynh, cảnh giới bốn Thiên Môn này, cùng với các cảnh giới như Minh Đức, Đan Phụng, Thừa Thiên là do ai làm ra vậy?

Ngọc Thần Tử đáp:

- Thiên Tôn có quen một nữ tử tên là Hoa Huyên Tú không?

- Hoa Huyên Tú?

Tần Mục giật mình, lập tức nhớ tới một bé gái mà hắn cứu lúc giết Cổ Thần Cửu Châu ở chư thiên phía tây, đó là đứa bé với cái tên Hoa Huyên Tú này.

Bé gái này bị Cổ Thần Trụ Nhất bóp chết, hồn bay phách lạc, chính Tân Mục đã dùng thuật hồi sinh để cứu nàng sống lại. Có điều ở bên cạnh Tân Mục quá nguy hiểm, thế là Tân Mục để đệ tử Dư Chu Độ của đại sư huynh Ngụy Tùy Phong mang theo nhóc đến Diên Khang. Dư Chu Độ đi theo Ngụy Tùy Phong, cũng vô cùng lợi hại.

Tân Mục hỏi.

- Hoa Huyên Tú tu luyện với ai?

- Nàng là đệ tử của Dư Chu Độ, đã từng đến thành Ngọc Kinh của Thiên Đình một chuyến với Ngụy lão gia tử.

Ngụy lão gia tử trong lời của Ngọc Thần Tử là Ngụy Tùy Phong, bởi vì là người đầu tiên do Thiên Thánh dạy dỗ, do đó được tôn làm Ngụy lão gia tử.

- Ngụy lão gia tử dẫn theo Dư Chu Độ và Hoa Huyên Tú đi ngắm nhìn thế gian. Một người già, một người trẻ, một bé gái chạy đi tìm kiếm công pháp Đế Tọa trước, sau đó thì xông đến thành Ngọc Kinh của Thiên Đình, đi thẳng đến Thừa Thiên Môn. Trước khi đến được bảo điện Lăng Tiêu thì bị người khác phát hiện, xém chút nữa thì không còn sống để quay trở về nữa rồi. Sau khi quay trở về, Hoa Huyên Tú nói rằng thành Ngọc Kinh quá lớn, chỉ với một cảnh giới Ngọc Kinh e là khó có thể phát huy được hết sự huyền diệu của Ngọc Kinh. Thế là nàng nghĩ đến ba cảnh giới Minh Đức, Đan Phụng, Thừa Thiên. Ngụy lão gia tử cũng khen không ngớt lời.

Tân Mục cười:

- Ba cảnh giới này quả là tuyệt diệu cao minh.

Ngọc Thần Tử không thèm để ý, cười đáp:

- Chỉ là ảo tưởng của trẻ con mà thôi, tuy là cũng hơi có lý, nhưng hai năm nay, dù đám người Ngụy lão gia tử đã tìm tòi nghiên cứu rất lâu, nhưng cũng vẫn chưa tìm ra nguyên cớ vì sao. Mỗi một cảnh giới của Thiên Cung, mỗi lần đột phá, thực lực tu vi đều sẽ thăng cấp lên cực đại. Mà ảo. tưởng về cảnh giới của Hoa Huyên Tú, thực lực không hề được nâng lên.

Hắn giải thích:

- Các Thần Chỉ trong Văn Đạo Viện đều đã từng thử, nguyên thần của bọn họ xuyên qua tử Minh Đức Môn, Đan Phụng Môn và Thừa Thiên Môn của thành Ngọc Kinh, đều không hề nâng cao lên chút nào, chỉ là mập mờ nghe thấy một vài âm thanh mờ ảo.

Tân Mục trầm ngâm trong giây lát, nói:

- Vậy còn Bắc Thiên Môn, Đông Thiên Môn và Tây Thiên Môn thì sao? Nguyên thần xuyên qua những cửa ngõ này, liệu tu vi có được nâng cao lên chút nào không?

Ngọc Thần Tử vỗ tay rồi nói:

- Điểm kì lạ chính là ở đây! Các Thần Chỉ trong Văn Đạo Viện đều từng thử nghiệm, khi nguyên thần xuyên qua từ ba cửa ngõ này, quả thực tu vi sẽ tăng lên, hơn nữa sự lĩnh ngộ về các đạo cũng thâm sâu hơn! Có một vài vị Thần Chỉ vốn dĩ không thể nhập đạo, sau khi đi qua bốn Thiên Môn lớn này, lại có thể giác ngộ được đạo, vậy là nhập đạo luôn!

Tân Mục cười khẽ, lập tức hiểu ra duyên cớ trong đó, cười đáp lại:

- Tóm lại Cổ Thần Thiên Đế và những Cổ Thần khác lập nên Thiên Cung, bọn họ chỉ được thấy bốn Thiên Môn, cũng được thấy Dao Trì Dao Đài, Trảm Thần Đài, nhưng lại chưa từng thấy duyên cớ chân chính của thành Ngọc Kinh.

Ngọc Thần Tử không hiểu ý nghĩa bên trong đó.

Tân Mục cũng không thèm giải thích, nói:

- Hiện giờ Hoa Huyên Tú đã đến cảnh giới nào rồi? - Nàng vừa mới trông xong Tiên Thiên Kiến Mộc, chắc là bây giờ đang ở cảnh giới Thất Tinh?

Ngọc Thần Tử cũng không dám khẳng định.

Tân Mục trợn tròn mắt, một lúc sau mới thở hắt ra, than thở nói:

- Cảnh giới Thất Tinh, vậy mà đại sư huynh lại dám đưa nhóc đến Thiên Đình? Nếu như đại sư huynh có chết thì cũng là một cái chết lãng nhách... Làm phiền sư huynh mời Hoa Huyên Tú đến đây một chuyến.

Một lát sau, Ngọc Thần Tử dắt Hoa Huyên Tú đến.

Hoa Huyên Tú mặc một bộ thường y bằng da thú, quần và áo ngoài ngắn, mang theo một khúc xương thú kỳ quái, chính là xương chân của Cổ Thần Trụ Nhị.

Đứa bé này giống như những đứa trẻ hoang dã được nuôi ở trong rừng, lỗ mũi bên trái vẫn đang thò lò mũi xanh.

Hoa Huyên Tú cực kì thích thú, nói

- Thúc thúc đầu to có ba con mắt!
Bình Luận (0)
Comment