Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 1781 - Chương 1826: Mặt Trăng Sáng Ngời, Mặt Trời Sáng Rực (2) Khoảng Thời Gian Này Không Dài, Thế

Chương 1826: Mặt trăng sáng ngời, mặt trời sáng rực (2) Khoảng thời gian này không dài, thế Chương 1826: Mặt trăng sáng ngời, mặt trời sáng rực (2) Khoảng thời gian này không dài, thếChương 1826: Mặt trăng sáng ngời, mặt trời sáng rực (2) Khoảng thời gian này không dài, thế

nhưng không ngờ Khai Hoàng đã trưởng thành đến trình độ nhìn thấu được nhược điểm của bọn họ, quả thật vô cùng ghê gớm!

Sau khi Cổ Thần Thái Cực tách ra, nguyên thần của U Thiên Tôn lập tức thoát khỏi vòng vây, lao thẳng tới vị trí nhục thân của mình.

Mà đường kiếm quang bổ đôi âm dương kia đã ép hai vị Cổ Thần phải lùi bước. Kiếm quang lao thẳng trực tiếp nhắm vào Cung Thiên Tôn, tốc độ nhanh chóng đến mức khiến Cung Thiên Tôn cũng có một loại cảm giác như thể không kịp đề phòng!

Vết thương do kiếm để lại giữa lưng nàng dường như lại muốn rách toạc. Đó là vị trí vết thương mà lân trước Khai Hoàng đã để lại cho nàng trong Thiên Đình.

Thế nhưng vết thương do kiếm mà Khai Hoàng để lại đã được Thần Nữ Thái Tố chữa trị từ lâu, vậy thì vì sao bây giờ nàng lại cảm thấy vết thương đang lâm râm đau đớn?

- Kiếm của hắn đã khắc trong đạo tâm của ta, khiến đạo tâm của ta xuất hiện vết thương!

Cung Thiên Tôn lập tức hiểu ra.

Khai Hoàng dùng Đạo Cảnh vô cùng mạnh mẽ khiến nàng bị thương nặng. Tuy Thái Tố có thể chữa trị vết thương này, thế nhưng cùng lúc Khai Hoàng đánh cho nàng bị thương, hắn còn dùng đạo tâm vô cùng mạnh mẽ đánh bại đạo tâm của nàng!

Mà loại thương tổn này, Thái Tố không thể chữa trị được!

Thương tổn trên đạo tâm của nàng thì chỉ bản thân nàng mới có thể chữa trị. Mặc dù đạo tâm của nàng mạnh mẽ, thế nhưng vẫn không thể đạt đến cấp độ như Khai Hoàng!

Đúng lúc này, Nghiên Thiên Phi lạnh lùng cười một tiếng, vung kiếm chém một nhát, kiếm quang hóa thành một Đại Uyên Quy Khư sau lưng Cung Thiên Tôn. Nhát kiếm kinh người kia của Khai Hoàng "vèo" một tiếng lao, vào bên trong Đại Uyên Quy Khư, sau đó biến mất không thấy đâu nữa.

Nghiên Thiên Phi vừa mới thoáng yên tâm, kiếm quang lại bắt đầu dâng trào như thủy triều. Chúng đâm thủng từng Đại Uyên Quy Khư, khiến từng Đại Uyên đồng loạt tan rã sụp đổi

Nàng không những không ngăn cản được nhát kiếm của Khai Hoàng, trái lại còn bị một nhát kiếm này của Khai Hoàng phá vỡ thần thông Quy Khư!

Kiếm quang bản ra từ Đại Uyên cuối cùng, lao tới trước mặt Cung Thiên Tôn!

Cung Thiên Tôn rút long thương ra, nhanh chóng lui về phía sau. Long thương hóa thành roi dài, cuộn lại như một con rồng, ngăn cản kiếm quang.

Trước mắt nàng đâu đâu cũng là kiếm quang. Chiếc roi dài luyện từ long mạch Tổ Đình giống như từng vòng tròn không ngừng được chồng lên nhau, không ngừng va chạm "leng keng" với Vô Ưu Kiếm. Từng viên Thần Thạch trên nối bị Vô Ưu Kiếm bổ xuống, chẳng mấy chốc roi dài trong tay nàng chỉ còn lại phần cán.

Mà cuối cùng uy năng của Vô Ưu Kiếm cũng hao hết, dần dần biến mất.

Cả người Cung Thiên Tôn ướt đẫm mồ hôi. Nàng dùng sức lắc cán roi trong tay, lòng mạch Tổ Đình bị kiếm của Khai Hoàng bổ vỡ đột nhiên ầm ầm bay tới, từng ngọn núi khổng lồ nhanh chóng được gây dựng lại trong tay nàng, sau đó lại hóa thành một cây roi thân, không tổn hại chút nào!

Cung Thiên Tôn thâm hoảng sợ, một nhát kiếm này của Khai Hoàng liên tục phá vỡ thân thông của bốn cường giả cấp bậc Thiên Tôn là Cổ Thần Thái Cực, Nghiên Thiên Phi và nàng, tới tận lúc này mới hao hết uy năng, cực kỳ đáng sợi

Nàng đột ngột xoay người, chỉ thấy Khai Hoàng đang cất bước đi tới. Tuy hai vị Cổ Thần đã tách ra, nhưng nhờ âm dương dẫn dắt, cho nên vẫn di chuyển quanh nhau theo một hình vòng cung xinh đẹp hệt như cá âm dương đang bơi lội trong Thái Cực Đồ, mà Khai Hoàng đang ở trung tâm của Thái Cực Đồ.

Cảnh tượng này trông vô cùng tuyệt diệu!

Mặc dù Khai Hoàng tách Cổ Thần Thái Cực ra, thế nhưng lại rơi vào bên trong trận đồ, thứ chờ đợi Khai Hoàng sẽ là một đòn mạnh nhất của bọn họ!

Khai Hoàng bước vào trong vùng Thái Cực Đồ đang hình thành, tản bộ một cách nhàn nhã như không phát hiện công kích mãnh liệt mà hắn sắp gặp phải chút nào.

Hắn giơ tay lên, Vô Ưu Kiếm bay ngược trở lại. Tay phải hắn cầm lấy chuôi kiếm, tay trái hắn nhấc vỏ kiếm bên hông lên.

Keng!l

Âm thanh Vô Ưu Kiếm đút vào vỏ ngay vang lên ngay trước mặt hắn, đồng thời cũng vô cùng thanh thúy êm tai ẩn chứa đạo vận của Kiếm Đạo.

Mà đúng lúc Cung Thiên Tôn đang nhìn về phía này, âm thanh lanh lảnh đó cũng lọt vào trong tai nàng. Cung Thiên Tôn tái mét mặt mũi, vết thương do kiếm tạo thành bên trong đạo tâm của nàng đột nhiên nứt ra. Phập phập phập...

Thân thể nàng run lên, trăm ngàn thanh kiếm bắn ra đâm thủng cơ thể nàng, máu tươi phun ra như suối!

Cung Thiên Tôn hừ một tiếng, cao giọng quát lên, hào quang từng tòa Thiên Cung tỏa sáng, tiếng kèn hiệu Thiên Đình du dương kéo dài chống lại âm thanh của Kiếm Đạo!

Khai Hoàng nhướng mày, rút kiếm lên ba tấc, sau đó lại thả xuống một cách nặng nề. Tiếng kiếm va chạm với vỏ lại mãnh liệt reo lên, xung kích với âm thanh từ kèn hiệu của Cung Thiên Tôn.

Thiên Đình của Cung Thiên Tôn tan rã sụp đổ như thể có vô số kiếm khí quét ngang từng tòa Thiên Cung của nàng!

Cung Thiên Tôn hộc máu, quỳ rạp xuống đất.

Nghiên Thiên Phi thâm giật mình, hơi khó hiểu. Tiếng kiếm va chạm với vỏ kiếm của Khai Hoàng truyền vào trong tai nàng chỉ là một thứ âm thanh bình thường, nhưng mà truyền vào trong tai Cung Thiên Tôn lại khiến cơ thể Cung Thiên bị thương nặng, quả thật vô cùng kỳ lạ.
Bình Luận (0)
Comment