Chương 1855: Đến chết không buông (2)
Chương 1855: Đến chết không buông (2)Chương 1855: Đến chết không buông (2)
Tần Mục cười ha ha, giương cung bắn một tiền:
- Ngươi không nói ta cũng biết! Bọn họ trúng chiêu của ngươi, bị ngươi đánh một thước, biến thành công cụ sử dụng của ngươi, giúp ngươi thoát khỏi vây khốn! Diệu pháp vô thượng của ngươi chủ yếu là mượn tín ngưỡng hoặc tế tự mà thành đạo, bởi vì Thái Đế tin ngươi, cho nên mới bị ngươi hủy hoại con đường tu hành!
Ba vị tiên sinh dạy học phi thân lên, thước bản lần lượt đập vào mũi tên, thế nhưng uy lực của tiễn quang mà Tần Mục bắn ra vô cùng mạnh, ba cây thước bản đánh lên mũi tên cũng không ngăn được tiễn quang!
Vút! Mũi tên này xuyên thủng mảnh vỡ Đại La Thiên, bắn rơi đạo hoa trên đạo thụ, một thân hình vị tiên sinh dạy học trong đó biến mất theo tiếng nổ.
Tân Mục lại bắn tiếp hai mũi tên, hai đường tiễn quang lại bắn rơi hai đạo quả, hai vị tiên sinh dạy học còn lại cũng lần lượt biến mất!
Bên trong lớp học hoàn toàn yên tĩnh, đám người Lam Ngự Điền và người què tỉnh táo lại.
Tân Mục thôi thúc Lưu Ly Thanh Thiên Tràng, tung một đòn đánh nát lớp học, sau đó tiến vào định dẫn mọi người đi. Tân Mục cười nói:
- Có lẽ kẻ cứu đám người Cung Vân ra chính ra là Thái Đế, mà cũng chỉ có Thái Đế mới không bị ngươi mê hoặc. Cho nên bọn họ phong ấn ngươi ở đây, khiến ngươi không thể nào đào thoát!
Đạo hoa và đạo quả lại bay lên, treo trên cây, ba vị vị tiên sinh dạy học lại xuất hiện, khí thế hùng hổ đánh tới, cao giọng nói:
- Ngươi không biết điều, hôm nay ta sẽ đánh với ngươi đến cùng!
Ba cây thước bay ra, lần lượt đánh đám người Lam Ngự Điền, hầu như không ai đỡ nổi, mọi người lại thành thật trở lại.
Tân Mục cứu mấy người, nhưng bị vị tiên sinh dạy học đánh cho một thước, mấy người kia lại trở về tụng kinh.
Ba vị vị tiên sinh dạy học với ba cây thước bản bốp bốp bốp đập lên đầu Tần Mục, nhưng mi tâm của hắn có lá cây đạo thụ của Thái Dịch bảo vệ, cho nên thước bản không làm gì được hẳn, chỉ là trên đỉnh đầu mọc thêm mấy cái u.
Ba vị tiên sinh dạy học thay đổi sách lược, dùng thước bản khiêu khích lá liễu trên mi tâm hắn. Tân Mục dùng một tay giữ mi tâm, một tay còn lại vung Thanh Thiên Tràng lên.
Đột nhiên mảnh vỡ Đại La Thiên bành trướng, lao về phía hắn, thư sinh dưới gốc cây đứng dậy, chuẩn bị tự mình ra tay giết hắn.
Tần Mục bất đắc dĩ đành phải rút lui.
Lớp học lại trở về hình dáng ban đầu, thư sinh kia trở lại dưới gốc cây, vẫn cầm sách như cũ, thỉnh thoảng nhìn về phía Tần Mục.
Mảnh vỡ Đại La Thiên cũng tự hóa thành một bức tranh, treo ở trên vách tường lớp học.
Sau một lúc lâu, Tần Mục lại bắn rớt đạo quả và đạo hoa, ba vị vị tiên sinh dạy học giận dữ, đạo quả và đạo hoa trên cây rơi xuống, bọn họ lại lần lượt biến mất. Đợi đến khi Tân Mục đánh vào trong, nghĩ cách cứu mọi người, đạo quả và đạo hoa lại trở về trên cây, ba vị vị tiên sinh dạy học lại nổi giận đùng đùng đánh tới, náo loạn một hồi, đám người què, Lam Ngự Điền và Minh Hoàng lại bị trấn áp lần nữa, thành thật tụng kinh.
Tân Mục lại chạy đi, dừng bên ngoài lớp học, điều chỉnh hơi thở, sau đó giương cung bắn.
- Tiểu tử thối!
Thư sinh dưới gốc cây đó không nhịn được tức giận nữa, đứng dậy, cuộn sách thành ống, chỉ vào Tân Mục tức giận nói:
- Ngươi xong chưa vậy? Nếu không phải ta bị vây khốn ở đây, chỉ một chiếc lá là đã có thể giết chết ngươi!
Trên đạo thụ, đạo hoa và đạo quả điên cuồng phân tách, mấy vị tiên sinh dạy học lại lần lượt đi ra từ trong đạo hoa đạo quả, đánh vào lớp học, điên cuồng nhào về phía Tần Mục.
Ở bên ngoài lớp học, Tân Mục không mảy may sợ bọn họ. Vùi
Lĩnh vực Linh Thai Thân Tàng mở ra, Tân Mục lấy Thanh Thiên Tràng làm búa, càn quét thiên quân vạn mã, đánh bay từng vị tiên sinh dạy học, uy lực Thanh Thiên Tràng bạo phát, nghiền nát mấy vị tiên sinh dạy học kial
Uy năng của Thanh Thiên Tràng vô cùng mạnh mẽ, đừng nói là mấy vị tiên sinh dạy học này, cho dù là cả Phi Hương Điện cũng bị đánh đến mức không ngừng rung lắc, kiến trúc bên trong đại điện cũng bị nghiền thành tro bụi!
Kỳ lạ là tòa đại điện này bị phá vỡ rồi lại tụ lại, mặc cho uy lực phá hủy kinh người của hắn, chẳng mấy chốc đã trở về hình dáng ban đầu.
Những vị tiên sinh dạy học kia không ngừng vọt tới, từng cây thước bản bay lên xuống, mỗi một đòn đều vô cùng thuận tay, không một chút trở ngại đập lên đầu hắn. Tân Mục bị đánh đến mức hoa mắt chóng mặt, bắt đầu dốc hết sức, không ngăn cản thước bản nữa, chỉ lo thôi thúc uy lực uy năng của Thanh Thiên Tràng, giết chết từng vị tiên sinh dạy học!
Tiên sinh dạy học tuôn ra từ trong đạo quả càng ngày càng nhiều giống như nước thủy triều lao tới, rất nhiều tiên sinh dạy học công phá phòng ngự của Tân Mục, lao đến trước mặt Tần Mục, đồng loạt chộp tới mi tâm lá liễu của hắn.
Giây phút lá liễu sắp bị bọn họ lấy xuống, đột nhiên nguyên thần phía sau Tần Mục bay lên, bàn tay lớn che trán Tân Mục.
Những vị tiên sinh dạy học giận dữ, từng cây thước bản bay lên, Tân Mục và nguyên thần của hắn bị gõ đến mức đầu mọc đầy u.
Ngoài điện, đám người Tư bà bà, người mù, người câm khẩn trương nhìn chằm chằm tòa đại điện. Chỉ thấy đại điện không ngừng rung lắc, trong điện như có ma quái khổng lồ tranh đấu giết chóc, mọi người ngoài điện không khỏi ngạc nhiên.