Chương 1864: Đại cát đại lợi
Chương 1864: Đại cát đại lợiChương 1864: Đại cát đại lợi
- Năm đó tộc Tạo Vật Chủ bọn ta dẫn theo rất nhiều cường giả và Cổ Thần đến thăm dò nơi đây, lần đầu gặp phải loại gió này, ngoại trừ trốn dưới gốc cây ra, trốn ở những chỗ khác đều chết.
Thúc Quân lấy một cây đại chùy ra, hung hăng đập vào cái đầu lâu kia. Cái đầu lâu đó chắc là đầu lâu của Tạo Vật Chủ, lúc đi tới gốc cây, nó đột nhiên mọc ra tứ chỉ bằng xương, phát ra tiếng cười khanh khách, sau đó bị Thúc Quân vung một chùy đập nát.
- Là hồn phi phách tán.
Thúc Quân thở phào nhẹ nhõm, phất tay hất xương cốt vỡ vụn ra ngoài, thản nhiên nói:
- Ngay cả thần thức cũng không còn lại chút gì, kể cả đại đạo của Cổ Thần cũng †an thành mây khói.
Ngụy Tùy Phong nhìn xương vụn trên mặt đất, lộ ra vẻ mờ mịt.
Thúc Quân nói:
- Nó bị ảnh hưởng bởi cái cây sau lưng chúng ta. Gốc cây này chắc là đạo thụ mà trước đây Mục Thiên Tôn nói, cũng được gọi với cái tên 'cây thế giới", mà Đại Hắc Mộc cũng chính là một cái cây thế giới. Mặc dù gốc cây này đã chết, nhưng uy lực vẫn còn, trấn thủ tại đây có thể chống đỡ được Nhiệt Tịch Chi Phong. Có điều tuyệt đối không thể đụng vào gốc cây này. Năm đó, khi bọn ta chạy tới gốc cây, có vài người sau khi đụng phải gốc cây thì đã biến đổi.
Sắc mặt hắn cổ quái:
- Kẻ đó như biến thành một người khác, hoặc không thể nói là người, thậm chí đã giết chết rất nhiều cao thủ của bọn ta...
- Đúng là một nơi chẳng ra sao cả... Ngụy Tùy Phong rùng mình mấy cái, nắm chặt cổ áo.
Nhiệt Tịch Chi Phong qua đi, bọn họ rời khỏi gốc cây khô héo. Ngụy Tùy Phong nhìn khắp nơi, chỉ thấy đâu đâu trong thành Ngọc Kinh của Tổ Đình cũng là đại điện đổ nát, kiến trúc sụp đổ, ngay cả mấy loại hoa văn đại đạo trên kiến trúc cung đình cũng bị phai mờ, chỉ còn lại đường nét nhạt nhòa không rõ.
Mà trong cảnh tượng đổ nát thê lương còn có khí hỗn độn cực kỳ nặng nề, hệt như một vùng ao nước nhỏ, thậm chí Ngụy Tùy Phong còn nhìn thấy từng đám khí hỗn độn đang đóng băng lại!
Ngay tại lúc hắn đi qua, trong một đám khí hỗn độn đang bị đóng băng, một luồng khói trắng lượn lờ bay lên, trông giống như một cái đầu lâu không thấy rõ mặt, phà một hơi khí lạnh vào bọn họ.
Thúc Quân vội vàng kéo Ngụy Tùy Phong chạy trốn luồng gió lạnh kia, nói nhanh:
- Đó là Lãnh Tịch Chi Phong, hỗn độn ngưng kết hình thành gió lạnh, nếu như bị gió lạnh thổi vào người thì tất cả tan rã, biến thành hư không!
Ngụy Tùy Phong đành phải chạy trốn theo hắn. Chưa chạy được bao xa, sắc mặt Ngụy Tùy Phong đột nhiên dại ra, chỉ thấy ngàn vạn cung điện trong thành Ngọc Kinh phía trước, bố cục chẳng chịt nhưng vô cùng trang nghiêm, mặc dù hoang tàn đổ nát, song cũng có thể nhìn ra được huy hoàng năm đó.
Thế nhưng phía trước những cung điện này đều có một gốc cây khô héo đứng sừng sững!
Một loạt gốc đạo thụ đã chết!
Hàng trăm gốc đạo thụ cứ thế đập vào tâm mắt hắn. Ngụy Tùy Phong khó khăn nuốt một ngụm nước bọt, cổ họng trở nên khô khốc, bị chấn động đến nỗi trong đầu trống rỗng không nghĩ được gì nữa.
Thúc Quân kéo hắn chạy như điên, đến dưới gốc đạo thụ khô héo thì lập tức dừng bước, xoay người nhìn Lãnh Tịch Chi Phong thổi tới.
Ngụy Tùy Phong ngoan ngoãn đứng bên người hắn, Thúc Quân nói:
- Đừng đụng vào.
Ngụy Tùy Phong ngoan ngoãn gật đầu.
Thúc Quân căng thẳng nhìn chằm chằm Lãnh Tịch Chi Phong rồi nói:
- Năm đó Bá Dương Thần Vương là lão đại ca của ta, tu vi thần thức của hắn rất mạnh... Ừm, mạnh hơn ta chút xíu, bởi vì hẳn chủ yếu dựa vào Long Hao. Hắn và Long Hao liên thủ dò xét loại Lãnh Tịch Chi Phong này, sau đó nói với bọn ta, khi bị loại gió này thổi qua, tất cả vật chất đều tan rã, bất kì vật gì đều không thể chuyển động, tạo thành hạt vật chất không ngừng phân tách, đến khi không thể phân tách được nữa mới thôi. Mà khi phân tách đến nhỏ nhất, khoảng cách giữa mỗi hạt vật chất xa vô hạn...
Ngụy Tùy Phong đã không thể nào tưởng tượng ra được tình huống này.
- Đây chính là Hư Không, cho dù là ba mươi lăm tầng Hư Không cũng không có loại Hư Không lợi hại đến mức này.
Tóc trên đầu Thúc Quân xõa tung, hắn liếm liếm môi, nói:
- Bá Dương và Long Hao suy đoán, trên ba mươi lăm tầng Hư Không còn có một tầng Hư Không khác, chắc hẳn loại Hư Không khởi nguồn của Lãnh Tịch Chi Phong. Hắn gọi đó Hư Không Chung Cực, suy đoán rằng có lẽ Lãnh Tịch Chi Phong trong tòa thành này chính là một mảnh vỡ của Hư Không Chung Cực, mà loại gió này nhất định do quỷ hồn chết trong Hư Không Chung Cực tạo nên.
Hư Không có năng lực hư hóa, bất kì sinh vật hoặc vật chất nào bước vào Hư Không đều sẽ bị hư hóa.
Cái gọi là hư hóa chính là khi một người bước vào Hư Không, thần hình của hắn sẽ càng ngày càng lớn, càng ngày càng mỏng, dần dần từ chân thực biến thành trạng thái hư vô.
Khoảng cách giữa những hạt vật chất tạo thành người này không ngừng dãn ra, không ngừng kéo dài, cuối cùng cả người biến thành một đám hạt không liên quan đến nhau, tan biến trong Hư Không.
Loại tình huống này chính là hư hóa.
Đạo Cảnh trọng thiên thứ ba của Tần Mục - Đại La Thiên Thượng Tụ Hội, đạo lý được vận dụng trong đó chính là đạo lý giữa Hư Không và thần thức, là thân thông Đạo Cảnh mà hắn lĩnh ngộ được từ trong tri thức của tộc Tạo Vật Chủ.