Chương 1914: Ta muốn chém đầu ngươi (3)
Chương 1914: Ta muốn chém đầu ngươi (3)Chương 1914: Ta muốn chém đầu ngươi (3)
Tân Mục nghỉ hoặc hỏi:
- Cảnh giới hiện giờ của hắn là gì?
Diên Phong Đế ngập ngừng một lát, nói:
- Cảnh giới Dao Đài. Những năm này hẳn trải qua gian nan, vẫn không thể đột phá cảnh giới Dao Đài, cảnh giới tu vi không hề tiến bộ, trái lại còn có xu hướng thụt lùi. Ta lo hắn...
Hắn lắc đầu, không nói nữa.
Diên Phong Đế và tiền quốc sư Giang Bạch Khuê có thể nói là một đôi quân thần do trời đất tạo nên, chính nhờ hai người bọn họ dốc sức phát triển biến pháp, Diên Khang mới có ngày hôm nay.
Trong hai người họ, Giang Bạch Khuê được vinh danh là Thánh Nhân, bất luận tư chất hay là thiên phú, trí tuệ hay ngộ tính, tài hoa, tu dưỡng đạo tâm, đều là nhân vật hoàn mĩ không chút thiếu sót, không tìm ra bất kì khuyết điểm nào!
Thực lực tu vi của hắn vẫn luôn trên Diên Phong Đế, cho nên việc hắn bị kẹt lại ở một cảnh giới nào đó khiến Tân Mục hơi kinh ngạc.
- Có lẽ bây giờ hắn đang bế quan ẩn tu, ta đã đến gặp hắn mấy lần, phát hiện mỗi lần tu vi của hắn đều thụt lùi lại một chút.
Diên Phong Đế nhắc đến Giang Bạch Khuê, không để ý đến Tư bà bà, hơi lo lắng nói:
- Khai Hoàng và Nguyệt Thiên Tôn cũng đi gặp hắn, nói hắn gặp phải bình cảnh giống như Thánh Nhân Văn Thiên Các. Nếu không thoát ra được, chỉ sợ cảnh giới tu vi cả đời này sẽ giống như Văn Thánh Nhân. Tân Mục nhíu mày, Thánh Nhân tiêu phu bị kẹt ở cảnh giới Dao Trì, không thể tiến vào Trảm Thần Đài, lẽ nào Giang Bạch Khuê cũng giống như thế sao?
Bọn họ tới nơi Giang Bạch Khuê bế quan. Tân Mục ngẩng đầu nhìn quanh, chỉ thấy bảy mươi hai toà Bảo Điện lơ lửng trên bầu trời phủ đệ, đan xen chẳng chịt, hiện ra ba mươi sáu tòa Thiên Cung, cùng hợp thành một vùng Đại Thiên Đình!
Thiên Đình này có cấu tạo hoàn mĩ khiến người nhìn phải kinh ngạc!
Tần Mục không khỏi âm thầm khen ngợi, kính phục tài hoa của Giang Bạch Khuê, nghĩ thầm:
- Quốc sư không hổ danh là quốc sư...
Đúng vào lúc này, đột nhiên Thiên Đình hoàn mĩ được cấu thành từ ba mươi sáu Thiên Cung và bảy mươi hai Bảo Điện sụp đổ, phá hủy trong chốc lát. Tân Mục lập tức cảm ứng được Giang Bạch Khuê bế quan đang bị thương nặng, khí tức suy yếu!
Nguyên nhân tu vi của hắn không tăng, trái lại còn giảm chính là vì Thiên Đình không thể ổn định, phá hủy hết lần này tới lần khác, tàn phá tới đạo tâm của hắn!
Ba người nhanh chóng xông vào phủ đệ, chỉ thấy một lão già tóc trắng xóa ngồi đó, da nhăn tóc bạc, già nua không thể tả được.
Diên Phong Đế nhanh chóng bước lên phía trước, nhẹ nhàng nói:
- Bạch Khuê, tên sư huynh họ Tần kia của ngươi đến đây gặp ngươi.
Giang Bạch Khuê mờ mịt ngẩng đầu lên, ánh mắt dừng lại trên người Tần Mục, sau đó muốn run rẩy đứng lên chào hỏi.
Tân Mục tiến lên một bước, đè bả vai hẳn xuống, từ tốn hỏi: - Một thế hệ Thánh Nhân, đạo tâm còn có thể củng cố hay không?
Giang Bạch Khuê giật giật khóe miệng, một lát sau khó khăn nói:
- Sư huynh đừng có đùa...
- Đáng lẽ khi ba mươi sáu Thiên Cung, bảy mươi hai Bảo Điện, ba mươi sáu loại đại đạo Tiên Thiên và bảy mươi hai loại đại đạo Hậu Thiên hỗ trợ lẫn nhau, song hành với nhau sẽ không hề có sai sót.
Tần Mục chỉ điểm:
- Ngươi không sai, lão sư tiều phu cũng không sai, sai là ở cảnh giới không toàn vẹn. Cảnh giới của ngươi thiếu mất cảnh giới bốn Thiên Môn, khi bốn Thiên Môn vừa mở, Đại Thiên Đình sẽ củng cố, không có kẽ hởi
Hắn xòe bàn tay ra, lòng bàn tay nâng Tổ Đình, giữa mặt trước và mặt sau bày ra bốn Thiên Môn. Đôi mắt đục ngầu của Giang Bạch Khuê từ từ sáng lên, nhìn chăm chằm Tổ Đình trong lòng bàn tay hẳn.
Tổ Đình trong lòng bàn tay Tân Mục từ từ chuyển động, bốn Thiên Môn lần lượt xuất hiện ở phía trước và sau Tổ Đình, mà Thiên Môn không giống nhau chất chứa đạo lí khác nhau, cảm ngộ Đạo Cảnh khác nhau.
Hắn thể hiện tất cả cảm ngộ mà khi mình trải nghiệm được bốn Thiên Môn, âm thanh của đại đạo vang lên êm tai, lay động tâm hồn con người, khiến Diên Phong Đế cũng nghe đến mê dại.
Mà Giang Bạch Khuê lại như thể bị đạo âm chấn động, nhìn bốn tòa Thiên Môn, đột nhiên có một loại cảm giác sáng tỏ thông suốt giống như xua tan mây mù, nhìn thấy mặt trời.
Bốn tòa Thiên Môn giống như bốn mặt nền vô cùng vững chắc, gánh chịu sức mạnh to lớn của Thiên Cung Thiên Đình, cũng chống đỡ đạo tâm của hắn!
Bốn tòa Thiên Môn này có thể khiến Thiên Cung vững chắc, Thiên Đình vững chắc, không lo bị sụp đổ nữa.
- Sư đệ, kinh nghiệm chiến đấu ngươi tích lũy ở nơi đây đã đủ, nhưng vẫn luôn ở trong Vô Ưu Hương, không tiếp xúc với bên ngoài, ngươi vẫn lạc hậu.
Thần thức của Tần Mục khẽ dao động, Tổ Đình trong lòng bàn tay lại hiện ra phong cảnh vô cùng tỉnh tế, đại đạo đan xen kết thành Dao Đài, nguyên dịch Hồng Mông hóa thành Dao Hải!
Giang Bạch Khuê lập tức nhìn ra tòa Dao Đài và Dao Hải này có chỗ khác với Dao Đài Dao Hải của những nhân, thần, ma khác, không khỏi nhìn đến mê mẩn, đạo lí chất chứa trong này khiến hắn có một loại cảm giác muốn khom người cúi lạy!
- Dao Đài Dao Hải này cũng giống với bốn Thiên Môn, ẩn chứa đạo lí lạ thường, là một đại kì cảnh trong Tổ Đình, cũng là thánh địa Đạo Cảnh của thiên nhiên.
Tại nơi Tổ Đình trong lòng bàn tay Tân Mục, Thiên Hải chiếu rọi Thiên Tâm, Nhân Tâm hiện lên, tiếp theo là Trảm Thần Đài Tổ Đình, Cửu Ngục Đài Tổ Đình.
Hắn chậm rãi bày ra từng cảnh giới cho Giang Bạch Khuê xem, cuối cùng là Tiên Thiên Ngũ Thái, năm mạch khoáng lớn, Hỗn Độn thăng trầm, Thái Sơ nhất khí, Thái Thủy thanh minh, Thái Tố hữu hình vô thể không ngừng biến hóa, Thái Cực diễn hóa vạn đạo vạn vật.