Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 2497 - Chương 2546: Ai Đang Gánh Vác Cho Ngươi?

Chương 2546: Ai đang gánh vác cho ngươi? Chương 2546: Ai đang gánh vác cho ngươi?Chương 2546: Ai đang gánh vác cho ngươi?

Có lẽ trong loạn quân, Thiên Sư võ đấu đã liều mạng bảo vệ Yên Vân Hề. Mặc dù bảo vệ được tính mạng của nàng, thế nhưng bản thân hắn lại không thể chống đỡ được đến lúc giành chiến thắng.

Hắn không quan tâm đến Trạc Trà nữa, vội vàng bó thuốc cho Yên Vân Hề. Yên Vân Hề mở to mắt, thế nhưng lại không nhìn thấy gì. Hai con mắt của nàng trúng độc trâm của Đại Nhật Tinh Quân Thiên Đình, đã bị mù rồi.

- Trạc Trà vẫn ổn chứ?

Nàng hỏi.

Đồ tể nhìn thi thể của Thiên Sư võ đấu, gật đầu, sau đó lại nhớ ra nàng không nhìn thấy gì, bèn nói:

- Hắn vẫn ổn. - Vậy thì tốt rồi.

Yên Vân Hề nở nụ cười:

- Sau khi chiến sự qua đi, bọn ta sẽ thành thân, sau đó ẩn cư. Ta với hắn đã nói xong rồi... Văn Thiên Các, lão nương không thích ngươi nữa, lão nương có người mà mình thích rồi! Ngươi chẳng có chút nào giống một con người, bây giờ ta mới biết người mà mình thích không phải ngươi...

Nàng cười mãi, sau đó hộc máu.

Tê Hạ Du ngã trong vòng tay của Đế Thích Thiên - một kẻ đã từng được ca tụng là nam tử anh tuấn nhất, nay đã trở thành Minh Vương phẫn nộ vô cùng xấu xí. Thế nhưng, cho dù là Tê Hạ Du hay là Đế Thích Thiên thì đều đã là dầu cạn đèn tắt.

Trong trận chiến này, Xích Đế niết bàn chín lần, chiến lực cũng ngày một mạnh hơn, thế nhưng chín lần niết bàn đã đốt cháy toàn bộ sức sống của nàng. - Ngươi còn hận ta sao?

Nàng nhìn nam tử mà mình ngưỡng mộ, hỏi.

Minh Vương phận nộ cúi đầu:

- Phật đà không hận.

- Vậy ngươi còn yêu ta không?

Minh Vương phần nộ không nói gì.

Xích Đế nở một nụ cười:

- Cái tên Lý Du Nhiên mà ta thích vẫn còn ở trong đây đúng không?

Khuôn mặt dữ tợn của Minh Vương phẫn nộ dẫn thay đổi, khôi phục lại thành Lý Du Nhiên với dáng vẻ anh tuấn năm đó. Hắn khàn giọng nói:

- Phải, hắn vẫn còn ở trong đây...

Xích Đế Tâ Hạ Du mãn nguyện, chậm rãi nhắm mắt lại.

- Từ yêu sinh lo nghĩ, từ yêu sinh sợ hãi; Rời bỏ tình yêu rời xa lo nghĩ, nào đâu còn sợ hãi?

Lý Du Nhiên ôm nàng ngồi xếp bằng, trong miệng lẩm bẩm:

- Vậy nên chớ có yêu, yêu rồi biệt ly mới đau khổ. Nếu như không yêu không hận, vậy thì không gì trói buộc... Không trói buộc, khó lắm, ta không phải là Đế Thích Thiên, không phải... Nếu như có kiếp sau...

- Chiến không sư huynh, Vương Phật viên tịch rồi.

Một vị phật đà buông đao, nói với Chiến Không Như Lai đang bước đến.

Chiến Không Như Lai chắp tay thành hình chữ thập, khom người cúi lạy về phía Lý Du Nhiên, sau đó quay đầu đi chữa trị cho những người khác.

Các tướng sĩ Diên Khang thu dọn chiến trường, mà Linh Dục Tú thì sai người lan truyền tin tức Thiên Đình đại bại, Huyền Đô đổi chủ và Diên Khang đại thắng khắp chư thiên vạn giới, đến lúc này mới có thời gian tới thăm Tân Mục.

Tân Mục nằm trên giường bệnh, không còn chút hơi thở nào hệt như trước đó. Hư Sinh Hoa đã cắm từng chiếc đỉnh quan tài lên vết của hắn, giúp hắn áp chế đạo thương bên trong cơ thể.

Trong trận chiến này, mỗi người đều đóng một vai trò vô cùng quan trọng, mà mỗi nhánh quân cũng vậy, cho nên những gì mà Tần Mục làm không hề khác biệt với những tướng sĩ khác.

Hắn dùng hết khả năng của bản thân để ngăn chặn Hạo Thiên Đế, những người khác cũng liều mạng cố gắng chiến đấu.

Chiến thắng này là chiến thắng của tất cả mọi người, điểm khác biệt duy nhất chính là, Tân Mục vẫn sống sót, còn một vài tướng sĩ khác đã bỏ mạng trong trận chiến mang tính quyết định này.

- Hắn không sao. Hư Sinh Hoa đứng dậy, nói với Linh Dục Tú:

- Trên thế giới này đã không còn ai có thể giết chết Tân giáo chủ nữa, nếu như có, vậy thì cũng là ở vũ trụ quá khứ.

Hắn định rời đi, song Linh Dục Tú lại gọi hắn lại, hỏi han:

- Rất nhiều người đã ngã xuống trong trận chiến này, còn trượng phu ta chỉ thiếp đi, chẳng mấy chốc sẽ tỉnh lại. E rằng người duy nhất trên thế gian này có thể sử dụng thuật hồi sinh chỉ còn ngươi và Lam Ngự Điền mà thôi.

Hư Sinh Hoa lắc đầu, nói:

- Diên Khang có hơn mười người biết cách tụ hồn, dùng linh hồn hắc sa dẫn dắt linh hồn, trong đó có cả Thiên Âm nương nương, không chỉ có mỗi ta và Lam Ngự Điền. Chỉ riêng mỗi việc tái tạo lại linh hồn của Thần Nhân hồn phi phách tán đã chết trận trên sa trường cũng đủ để khiến hơn mười người như bọn ta tiêu hao toàn bộ pháp lực. Tái tạo lại linh hôn cần phải trả một cái giá, mà giúp người chết hồi sinh còn phải trả bằng cái giá đắt hơn, cho dù là Tân Mục ở thời kỳ đỉnh phong đi chăng nữa thì cũng không thể hồi sinh được nhiều người chết như vậy.

Hắn nhìn Linh Dục Tú, nói:

- Tân phu nhân, Diên Khang có thuật Tạo Hóa, có thần khí Tạo Hóa. Nếu như phu nhân có thể dùng hết tài lực của Diên Khang vào việc tái tạo nhục thân của những người đã chết, tiêu hết quốc vận, sau đó mượn dùng tất cả sức mạnh của cường giả Diên Khang, bao gồm cả U Thiên Tôn, Tiểu Thổ Bá và Thiên Công, không giữ lại một chút nào, vậy thì có thể hồi sinh tất cả tướng sĩ đã ngã xuống trên xa trường. Thế nhưng sau khi trải qua trận đại chiến này, Diên Khang đã không còn quốc lực hùng hậu như vậy nữa! Hắn đổi lời:
Bình Luận (0)
Comment