Chương 2547: Ai đang gánh vác cho ngươi? (2)
Chương 2547: Ai đang gánh vác cho ngươi? (2)Chương 2547: Ai đang gánh vác cho ngươi? (2)
- Diên Khang dựa vào sự hy sinh của những tướng sĩ này để tìm ra một con đường sống, tìm ra một tia hy vọng. Hiện giờ, chặng đường để hoàn toàn chiến thắng ở phía trước vẫn còn xa vời, nếu như bởi vì những chuyện này phá hủy thế cục tốt đẹp, vậy thì cũng ta cân gì phải chống lại Thiên Đình? Tân phu nhân, đừng khiến sự hy sinh của bọn họ không còn chút ý nghĩa nào!
Hắn trước giờ chưa đừng để lộ cảm xúc, nhưng lời nói lúc này đây lại có chút nặng nề.
Linh Dục Tú nói:
- Chỉ cần nhục thân còn đó, khôi phục hồn phách của những anh linh đã chết trận, giúp bọn bọ quay trở về nhục thân, vậy thì chẳng phải có thể sống lại rồi hay sao? Bằng cách này, chúng ta không cần phải tiêu hao quá nhiều quốc lực...
Hư Sinh Hoa lắc đầu:
- Tân phu nhân, không còn nhục thân nữa rồi.
Linh Dục Tú sửng sốt.
- Hạo Thiên Đế làm việc quá ngoan độc, Nguyên Giới của hiện giờ đã biến thành một tế đàn huyết tế khổng lồ. Những sinh linh chết trận trong tế đàn huyết tế này đều sẽ hóa thành năng lượng hiến tế đến vũ trụ lịch sử.
Hư Sinh Hoa trầm mặc một lúc, nói:
- Ta đã tới xem thử thi thể của những tướng sĩ đó, tốc độ phân hủy cực kỳ nhanh, máu của Thần Ma ngấm vào lòng đất, †rong vòng một hai ngày tinh khí và linh lực sẽ hoàn toàn biến mất. Bởi vì số lượng tướng sĩ tử thương quá nhiều, cho nên dẫn đến việc không dễ phát hiện ra đại trận huyết tế này. Thế nhưng, nếu như huyết tế được hoàn thành, chỉ sợ hai đến ba người thành đạo của Di La Cung sẽ giáng xuống đây! Hạo Thiên Đế điên cuồng như vậy, chắc chắn sẽ chết không được yên. Sau khi nhìn thấu mánh khóe này, ta bèn nói cho Lam Ngự Điền. Hắn đã mang theo thần khí của hắn tìm kiếm khắp nơi, thử tìm kiếm xem rốt cuộc tế đàn huyết tế được giấu ở đâu. Hy vọng hắn có thể phá hủy được tế đàn huyết này.
Linh Dục Tú im lặng gật đầu.
Hư Sinh Hoa nói:
- Tân phu nhân đừng quá lo lắng. Tần giáo chủ làm việc có phòng bị trước thì sẽ không lo gặp tai họa, thật ra hắn đã sớm dự đoán được tất cả mọi chuyện, những chuyện làm từ trước đến giờ đều có phương pháp phòng bị. Đại đạo U Đô của hôm nay đã thay đổi rồi.
Linh Dục Tú không hiểu lắm. Hư Sinh Hoa nói:
- Sau khi tu luyện đại đạo U Đô, ta phát hiện ra đại đạo U Đô không chỉ dừng lại ở sáu mươi tư loại, mà là đã tăng thêm sáu loại, đạt tới bảy mươi loại. Sáu loại đại đạo tăng thêm này chính là Lục Đạo Luân Hồi, tức sáu loại đại đạo Luân Hồi. Trước đó, Tần giáo chủ sai người luyện chế Thiên Luân Lục Đạo, tất cả đều là vì để đối phó với tình hình trước mắt.
- Ý của ngươi là...
- Thổ Bá Tần Phượng Thanh nắm giữ Lục Đạo Luân Hồi. Sức mạnh của loại thần khí này đã dần tràn ngập khắp chư thiên vạn giới, trở thành bảo vật vượt trên cả cây roi Minh Hà, vượt trên cả con mắt của Thổ Bá.
Hư Sinh Hoa bước ra bên ngoài, nói:
- Đại khái là sáu loại đại đạo Luân Hồi sẽ cho phép người chết rơi vào vòng luân hồi, nhận được một cuộc đời mới. Đương nhiên, tiền đề là bọn họ chưa bị hóa thành linh hồn hắc sa. Có lẽ chức trách của Thổ Bá và Thiên Tê Nhân Thánh Vương sau này sẽ khác với chức trách của Thổ Bá và Thiên Tê Nhân Thánh Vương lúc đầu. Tân giáo chủ lo trước tính sau, thời điểm đại chiến chưa bắt đầu đã chuẩn bị phương án dự phòng, quả thật khiến người ta ngưỡng mộ.
Linh Dục Tú xoay người, đến bên cạnh giường, ngồi ở cạnh mép giường nhìn Tần Mục không còn chút hơi thở nào.
Thương thế của Tần Mục khiến nàng vô cùng đau lòng, thế nhưng nàng cũng không biết phải làm sao. Người thông minh và mạnh mẽ nhất trên thế gian này như Lam Ngự Điền và Hư Sinh Hoa cũng không thể chữa khỏi đạo thương của Tần Mục, ngay cả người lợi hại nhất như dược sư cũng lực bất tòng tâm.
Nàng chỉ có thể lẳng lặng đợi chờ Tần Mục tự tỉnh lại, tự mình chữa trị. Nam nhân nằm trên giường bệnh này đã làm quá nhiều việc vì Diên Khang, vì vũ trụ này. Mỗi lần gặp phải nguy hiểm, hắn luôn là người đầu tiên đứng mũi chịu sào, cho dù thân mang trọng thương cũng không tiếc để người khác khiêng quan tài của mình tiến lên phía trước.
Hắn suy nghĩ quá sâu xa, sớm đã đưa ra phương án đối phó với mưu đồ ngày hôm nay từ mấy chục năm trước.
Nàng khẽ cúi người xuống, dựa vào bên cạnh Tần Mục. Hai người là phu thê đã mấy chục năm, thế nhưng đoàn tụ thì ít mà chia tách thì nhiều, nàng chưa bao giờ nghĩ đến việc có thể có được giây phút bình yên như bây giờ.
Đột nhiên, Linh Dục Tú đứng dậy, rời khỏi giường bệnh, bước ra bên ngoài.
- Duyên Khang mới thẳng trận đầu, đang trong thời kỳ quan trọng, không được phép có nữ nhi tình trường! Nàng lấy lại sự nghiêm khắc và quyết đoán của nữ đế một đời, vừa xử lý công vụ, vừa truyền lệnh xuống dưới, để các quân lọc ra những người bị thương, sau đó tập hợp những người còn lại thành một đội quân khác, tới chỉ viện cho đám người Giang Bạch Khuê và Long Kỳ Lân, tăng thêm thành quả chiến đấu.
- Phải hoàn toàn đánh đuổi Thiên Đình ra khỏi Nguyên Giới!